Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 860: Áp chế

Thế giới hiện thực, Tô Hiểu mở cửa tiệm trang sức.

Phòng khách tầng hai, trong phòng hơi tối, bức mành che rất kín.

Tô Hiểu ngồi trên sàn nhà, ánh mắt ngắm nhìn bốn phía, lần này Bố Bố không cùng trở về thế giới hiện thực với hắn, mà bị cưỡng chế ở lại trong Luân Hồi Nhạc Viên.

Phát hiện tình huống này, Tô Hiểu mơ hồ đoán được đại khái nội dung của nhiệm vụ, có lẽ là để hắn giết người làm trái quy tắc ở thế giới hiện thực?

Càng nghĩ, Tô Hiểu cảm thấy với trạng thái của hắn bây giờ, gặp phải người làm trái quy tắc hoàn toàn là bị treo lên đánh, nếu “đột phá cực hạn cơ thể”, có lẽ là khiến hắn tiến vào mức độ rèn luyện nào đó. Với phong cách nhiệm vụ trước sau như một của Luân Hồi Nhạc Viên, rèn luyện tương đối an toàn, khả năng không cao.

Không có áp lực của thế giới bên ngoài, muốn dựa vào rèn luyện mấy ngày đột phá cực hạn cơ thể, căn bản là si tâm vọng tưởng, vậy ít nhất cần mấy năm thậm chí mười mấy năm rèn luyện mới được.

Tô Hiểu thử nắm tay, cảm giác lực lượng trong cơ thể mênh mông cuồn cuộn đã biến mất, lúc trước hắn có thể thoải mái tay không hủy đi gundam, mà bây giờ, hắn cần phải nhờ cờ lê hoặc máy cắt kim loại…

Tô Hiểu xem xét năng lực hiện giờ.

Giá trị sinh mệnh: 100%.

Giá trị pháp lực: 50 (3116, trong phong ấn).

Lực lượng: 5 (76+3 đi kèm trang bị, trong phong ấn).

Nhanh nhẹn: 5 (76+3 đi kèm trang bị, trong phong ấn).

Thể lực: 5 (80, trong phong ấn).

Trí lực: 5 (79, trong phong ấn).

Mị lực: 5 (6, trong phong ấn).

Kỹ năng 1: Đại sư đao thuật lv5.

Kỹ năng 2: Tinh thông súng ống lv5.

Kỹ năng 3: Tâm Nhãn lv5.

Kỹ năng 4: Ác Ma Chi Ấn (hoàn toàn trong phong ấn).

Kỹ năng 5: Ngoại phóng khí tức (hoàn toàn trong phong ấn).

Kỹ năng 6: Thể Chất Tuyệt Ma (phong ấn 70%).

Kỹ năng 7: Thể Chất Linh Ảnh (phong ấn 65%).

Kỹ năng 8: Tâm chi minh tưởng lv4 (không phong ấn).



Đã tra xét thuộc tính của bản thân, Tô Hiểu nhíu mày, áp chế hoàn toàn hơn hắn nghĩ, có một số kỹ năng bị động thậm chí phong ấn hoàn toàn.

Hiện giờ hắn chỉ có thể dựa vào ba loại kỹ năng chiến đấu, theo thứ tự là đại sư đao thuật, tinh thông súng ống, Tâm Nhãn. Về phần năng lực bị động khác, không phải bị phong ấn hoàn toàn, thì bị phong ấn trên 50%.

Nhưng so với những chuyện này, “tâm chi minh tưởng” của Tô Hiểu đạt tới lv4, đây không phải thông qua Luân Hồi Nhạc Viên cường hóa cấp độ, mà mỗi ngày hắn kiên trì minh tưởng, kiên trì bền bỉ mới có kết quả này.

[Nhắc nhở: Nhiệm vụ “đột phá cực hạn cơ thể” đã tuyên bố, Liệp Sát Giả có thể tự xem xét.]

Nhận được nhắc nhở, Tô Hiểu sử dụng ý niệm kích hoạt lạc ấn của Luân Hồi Nhạc Viên, quả nhiên, danh sách nhiệm vụ từng là một vùng u ám ở thế giới hiện thực, lần này có thể mở ra, hắn mở danh sách nhiệm vụ.

[Nhiệm vụ đặc biệt: Dũng cảm xông vào ma quật.]

Cấp độ khó: Tự thích ứng.

Giới thiệu vắn tắt nhiệm vụ: Phía trước 97°105′ độ vĩ đông 19°27. 3′ độ vĩ bắc.

Thông tin nhiệm vụ: Địa điểm này chiếm giữ lượng lớn nhân loại dị thường, Liệp Sát Giả cần xâm nhập địa điểm này, cũng ở lại địa điểm chỉ định trên 30 phút.

Kỳ hạn nhiệm vụ: 5 ngày.

Ban thưởng nhiệm vụ: Không.

Trừng phạt nhiệm vụ: Không.

Nhắc nhở: Nếu như lần này Liệp Sát Giả thành công hoàn thành nhiệm vụ, nhưng không đột phá cực hạn cơ thể, nhiệm vụ lần này sẽ bố trí, cũng sửa đổi loại hình nhiệm vụ, kéo dài thời gian ở lại thế giới hiện thực.



Đã tra xét tình hình cụ thể và tỉ mỉ của nhiệm vụ, Tô Hiểu có chút không hiểu rõ, nhân loại dị thường là thứ gì? Khế Ước Giả sao? Hơn nữa nhìn nhắc nhở cuối cùng của nhiệm vụ, nội dung nhiệm vụ không phải là mấu chốt, mấu chốt chính là có thể đột phá cực hạn cơ thể, nhiệm vụ này chính là vì tuyên bố này.

Khoan hãy cân nhắc đột phá cực hạn cơ thể thế nào, Tô Hiểu cảm nhận được ác ý từ trong nhiệm vụ này, với tố chất cơ thể của hắn hiện giờ, sức chiến đấu cũng không mạnh, cho dù là Khế Ước Giả cấp 1, cũng có thể nghiền ép hắn ở phương diện thuộc tính thậm chí kỹ năng.

Nhưng nếu thực chiến với Khế Ước Giả cấp một, cho dù thuộc tính và kỹ năng của đối phương đều mạnh hơn Tô Hiểu, nhưng chuyện này không có nghĩa Tô Hiểu tất bại, kinh nghiệm chiến đấu hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Cho dù hổ toàn thân đầy gông xiềng, cũng không phải mèo có thể khiêu khích.

Tô Hiểu đi tới tầng một cửa hàng, bật máy tính lên, hắn muốn xác nhận địa điểm nhiệm vụ ở đâu.

Sau khi đi qua thẩm tra đối chiếu một chút, Tô Hiểu phát hiện địa điểm nhiệm vụ ở một khu không người vô cùng vắng vẻ.

Tô Hiểu bắt đầu điều tra tài liệu về khu không người này, càng điều tra hắn càng cảm thấy không đúng, hắn muốn đến khu không người này trước, xung quanh mấy trăm Kế Mông đều hoang tàn vắng vẻ, gần đó có mấy rừng rậm cỡ lớn, bởi vì khai thác quá mức, phần lớn những rừng rậm này bắt đầu sa mạc hóa.

Không chỉ như vậy, gần đó còn có một vùng đất ngập nước tự nhiên, động vật hoang dã nhiều lắm. Chứng kiến địa hình này, Tô Hiểu giật mình nhớ tới, hắn từng đi qua nơi này, ở trong vùng đất không người này có một tiểu thành rất nguy hiểm, tiểu thành nguy hiểm đến mức không có cách nào tìm được trên bản đồ, chỗ đó có rất nhiều trộm cướp.

Nếu chỉ là như vậy, chỗ đó còn chưa tính là nguy hiểm, nhưng mà kẽ hở vùng biên giới chỗ ba quốc gia ở tiểu thành đấy, nhìn hai quốc gia khác, Tô Hiểu lập tức liên tưởng tới trùm buôn thuốc phiện.

- Hóa ra là nơi quỷ quái này, chẳng trách lúc trước cảm thấy tọa độ này quen mắt.

Thông qua bản đồ tìm được địa điểm này xong, Tô Hiểu sờ lên cổ bên trái, hắn từng đi qua gần đó, cổ bên trái trúng một phát súng, tính mạng suýt mất ở đó.

Xác định mục tiêu vị trí xong, Tô Hiểu biết được mức độ nguy hiểm của một chuyến này, nếu thuộc tính của hắn không bị áp chế, tới đó chính là nghỉ phép. Lấy thuộc tính của người bình thường tới nơi đó, cho dù mất mạng cũng không kỳ lạ.

Tô Hiểu đứng dậy đi về phía phòng chứa đồ, xách một thanh đại chùy từ trong phòng chứa đồ ra, đi tới tầng hầm ngầm.

Cửa tầng hầm ngầm không khóa, Tô Hiểu thuận theo từ cầu thang tiến xuống dưới hầm, thuận tay bật đèn.

Mùi nấm mốc nhàn nhạt truyền tới, đã lâu rồi hắn không quét dọn qua nơi này. Nhưng mà vũ khí, chiến lợi phẩm, hàng cấm hắn sử dụng khi làm sát thủ, đều giấu ở nơi này.

Thanh lý đồ linh tinh ở tầng hầm ngầm, Tô Hiểu cởi áo, cử động cổ, vung đại chùy trong tay.

Đùng!

Mảnh vụn xi măng bắn tung tóe, trong cửa hàng vòng hoa bên cạnh, Mã Bàn Tử đang lăn ga giường với tình nhân bị hù khẽ run rẩy, sau đó tiến vào trạng thái thánh nhân.

- Xong… Đã xong.

Tình nhân của Mã Bàn Tử trang điểm đậm, nàng nắm chặt lỗ tai Mã Bàn Tử, rõ ràng là thiếu phụ hơn ba mươi này chưa thỏa mãn, đây gọi là 30 như sói, 40 như hổ, 50 ngồi xuống có thể hút đất. Thiếu phụ này đang ở độ tuổi sói hổ, sao có thể tha cho Mã Bàn Tử.

- Sai sót, sai sót, hôm nay vậy thôi, ngươi về trước đi.

- Ngươi…

Lửa giận trong lòng thiếu phụ dâng lên, phát hiện Mã Bàn Tử không phải nói đùa, thực sự có việc.

- Được rồi, lần sau ngươi lại vô dụng như vậy, lão nương không hầu hạ.

Thiếu phụ mặc quần áo rời đi, rất nhanh, bên ngoài truyền tới tiếng động cơ nổ vang.

Đùng, đùng, đùng…

Từng tiếng nện búa truyền từ sát vách tới, Mã Bàn Tử nói.

- Tô Hiểu đang làm gì thế, không phải là kẻ thù tới cửa đấy chứ?

Mã Bàn Tử mình trần thân trên, người đầy thịt mỡ nghiến răng một cái, lấy một thanh thập tự nỏ dưới giường ra, lên cung hẳn hoi xong, Mã Bàn Tử một tay cầm thập tự nỏ, tay kia mang theo gậy điện, từ cửa sau tới gần cửa hàng trang sức. Rất nhanh, lão ta tiến vào trong sân phía sau cửa hàng trang sức.

Răng rắc.

Dưới chân Mã Bàn Tử truyền tới tiếng giòn vang.

- Cái gì thế?

- Đừng nhúc nhích.

Tiếng hét to truyền tới, Tô Hiểu lao nhanh ra cửa sau cửa hàng trang sức, lúc trước báo động trong tiệm vang lên, điều này nói rõ có người tiến vào sân sau, hệ thống cảnh cáo ở sân sau được kích hoạt.

- Cái này là… Làm sao vậy?

Mã Bàn Tử xuất phát từ tin tưởng Tô Hiểu, vì vậy lão ta không nhúc nhích.

- Không có việc gì, mìn ghim người mà thôi, địa lôi chống bộ binh, yên tâm, đây chỉ là địa lôi kiểu cũ.

Tô Hiểu ngồi xổm trước người Mã Bàn Tử, trong đầu hồi ức phương pháp giải trừ địa lôi, uy lực của thứ này không mạnh, nhưng giải trừ rất phiền phức.

- Mẹ kiếp!

Chân Mã Bàn Tử bắt đầu run lẩy bẩy, trong lòng giống như có hàng vạn con ngựa lao nhanh. Lão ta rất hoài nghi đây là đang xem phim, người nào sẽ vùi địa lôi ở sân sau nhà mình, coi đây là thời kỳ chiến tranh sao?

Nhưng Mã Bàn Tử không biết, Tô Hiểu là Liệp Sát Giả, một khi thân phận bị lộ, rất có khả năng bị người ta đuổi giết, vùi địa lôi ở sân sau, chỉ là chút lòng thành đối với Khế Ước Giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận