Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 444: Cách Chết Uất Ức

Trảm Long Thiểm bị thổ dân rìu đá cắn vào, Tô Hiểu muốn thu đao cũng không có khả năng lắm.

Hơn nữa đừng quên, ngoại trừ thổ dân rìu đá ra, xung quanh Tô Hiểu còn có sáu tên thổ dân cầm mâu gỗ trong tay, những thổ dân mâu gỗ này không có tinh thần kỵ sĩ, chúng nó tôn thờ cùng nhau xông lên.

Thổ dân rìu đá cắn vào Trảm Long Thiểm, sáu thanh mâu gỗ đâm về phía Tô Hiểu.

Một cước của Tô Hiểu đá vào cằm dưới thổ dân rìu đá, rắc một tiếng vang giòn, cằm thổ dân rìu đá biến hình.

Mới rút Trảm Long Thiểm ra, ngực và bắp đùi truyền tới cảm giác đâm nhói, hai mâu gỗ xuyên qua người Tô Hiểu.

Không biết mâu gỗ của những thổ dân này do nguyên liệu gì chế tạo, sau khi đánh bóng còn sắc bén hơn kim loại.

Xì xì, xì xì, xì xì.

Lại có ba mâu gỗ xuyên qua người Tô Hiểu, trong sáu tên thổ dân chỉ có một tên đâm vào không khí.

Bị thương trong chiến đấu là chuyện khó tránh khỏi, huống chi Tô Hiểu bị bao vây tấn công.

Năm tên thổ dân đâm trúng Tô Hiểu xong, lập tức nâng hắn lên cao, nếu như hai chân rời khỏi mặt đất Tô Hiểu chết chắc.

Ở trong tình cảnh nguy hiểm này, mặt Tô Hiểu không thay đổi, ánh mắt nhìn về phía hai thổ dân bên trái.

Ánh đao sáng như tuyết lướt qua bầu trời, một đao của Tô Hiểu chém bay một tên thổ dân, một đao khác chém ngực thổ dân gần đó.

Thổ dân bị chém đầu ngã xuống đất, một thổ dân khác giống như không bị thương, mâu gỗ trong tay tiếp tục nâng lên cao.

Máu tươi chảy từ mâu gỗ xuống, cảm giác đau đớn tràn đầy hệ thần kinh.

Không quan tâm đau đớn trên cơ thể, Tô Hiểu bắn giới đoạn tuyến ra, vững vàng quấn lấy một thổ dân.

Tuy vết thương trên người mở rộng ra, nhưng những thổ dân kia chỉ nhấc Tô Hiểu lên mười mấy centimet.

Hai tay nắm chặt Trảm Long Thiểm, Tô Hiểu múa đao chém đứt một mâu gỗ, cây mâu gỗ này đâm thủng bụng hắn, sức mạnh nâng lên trên là lớn nhất.

Năm thổ dân may mắn còn sống bắt đầu lùi về sau, một tên bị giới đoạn tuyến quấn lấy, không lùi được xa.

Tô Hiểu nhìn thổ dân xung quanh, trên mặt hắn hiện lên nụ cười, hắn không chết, kẻ địch sắp chết rồi.

Trảm Long Thiểm đâm về trước, lưỡi đao lướt qua, đao này xuyên thẳng vào tủy não một thổ dân.

Cùng lúc đó, một viên bom rơi từ trong ống tay áo Tô Hiểu ra.

Bùm.

Tuy bom nổ tung, nhưng không sản sinh xung kích, mà phóng ra ánh sáng chói mắt, đây là bom flask.

Buổi tối bom flask như mặt trời nhỏ, trước mắt mấy tên thổ dân là một vùng trắng xóa, nước mắt không khống chế được tuôn ra.

Xì xì, xì xì.

Bên trong ánh sáng mạnh truyền đến tiếng chém cơ thể, Tô Hiểu chém chết hai tên thổ dân, hắn cũng chém đứt toàn bộ mâu gỗ trên người.

Chân giẫm lên đất, Tô Hiểu vừa định lao ra khỏi vòng vây, cảm giác cổ tê dại truyền tới.

Ở đây chỉ có ba thổ dân là có sức chiến đấu, trong đó có hai người cầm mâu gãy, cùng với thổ dân lớn tuổi đứng đằng xa.

Công kích lần này là do thổ dân lớn tuổi phát ra, nó am hiểu công kích viễn trình, vũ khí là thổi tiễn.

Tô Hiểu lùi về sau vài bước, cảm giác tê dại ở cổ là khởi điểm, nhanh chóng khuếch tán xuống nửa người dưới của hắn.

Sờ vị trí cổ, một cái gai gỗ đâm vào da hắn, gai gỗ hẳn là gai nhọn của thực vật nào đó, phần đuôi buộc lông chim.

[Liệp Sát Giả chịu “Tiễn độc ếch kịch độc thần kinh” ăn mòn, đang phán định kháng tính trạng thái dị thường, đang phán định thuộc tính thể lực.]

[Thông qua phán định thuộc tính thể lực.]

[Phán định kháng tính trạng thái dị thường chưa thông qua!]

[Liệp Sát Giả chịu 10 điểm thương tổn chân thực mỗi giây, hiệu quả kéo dài 50 giây.]

[Hệ thần kinh của Liệp Sát Giả đã mất 7% cảm giác, hiệu quả kéo dài 5 phút.]

Lúc trước thổ dân thổi tiễn không ra tay, cho dù thổ dân khác chết trận, nó cũng không để ý, nó đang đợi một cơ hội, nhất định có cơ hội trúng mục tiêu.

Nửa người Tô Hiểu đã mất đi cảm giác, hành động không còn linh hoạt.

Còn lại ba tên thổ dân, hai người trong đó không có vũ khí, một tên khác là nguy hiểm nhất, từ trang phục, có khả năng đây là thủ lĩnh của đám thổ dân.

- Đồ mạ sái sái [Ngôn ngữ không biết].

Thổ dân thổi tiễn vung tay lên, hai tên thổ dân cầm mâu gãy bắt đầu tới gần Tô Hiểu.

Một mình đối phó một bộ lạc đã rất vất vả, nếu không phải không có đồ ăn và nước ngọt, Tô Hiểu sẽ không khai chiến với những thổ dân này.

Đây là cuộc chiến sinh tồn, thế giới thí luyện tàn khốc như thế, lựa chọn mình tử vong, hoặc lựa chọn cướp giật tài nguyên sinh tồn của người khác.

Tuy thủ đoạn của “tiễn độc ếch kịch độc thần kinh” rất ác độc, nhưng Tô Hiểu có thể giải quyết loại độc tố này, hiện giờ hắn cần thời gian.

Tất cả những thứ xâm nhập vào trong cơ thể hắn, bất luận là năng lượng, hay độc tố, năng lượng Thanh Cương Ảnh đều nghĩ biện pháp trục xuất nhưng “thứ ngoại lai” này ra khỏi cơ thể.

Giá trị pháp lực của Tô Hiểu dung hợp với huyết dịch trong cơ thể, năng lượng Thanh Cương Ảnh cũng giống như vậy.

Đáng tiếc chính là, độc tố của tiễn độc ếch không phải năng lượng, trong thời gian ngắn năng lượng Thanh Cương Ảnh hết cách với loại độc tố này rồi, tuy có thể loại trừ, nhưng cần thời gian.

Tô Hiểu nhanh chóng chuyển hóa giá trị pháp lực thành năng lượng Thanh Cương Ảnh, mấy giây sau, chân hắn khôi phục một chút tri giác.

Hai chân khôi phục không thể nghi ngờ là tin vui, tuy bên trái cơ thể vẫn không có tri giác, bước tiến của Tô Hiểu có chút biến hình, nhưng hắn có thể chiến đấu với kẻ địch.

Hai tên thổ dân nhanh chóng xông tới, tên thổ dân thổi tiễn ở phía sau ngậm thổi tiễn, nhắm ngay về phía Tô Hiểu.

Điều này khiến Tô Hiểu rất khó chịu, nhưng uy hiếp ở phía xa, hắn vốn không thể yên tâm chiến đấu.

Ngay lúc hai thổ dân tới gần Tô Hiểu, ở phía xa truyền tới tiếng gầm giận dữ.

Hai thổ dân lập tức quay đầu, đó là tiếng gào thét của thủ lĩnh chúng nó, vẻ mặt thổ dân thổi tiễn đầy phẫn nộ, tên này bị Bố Bố đánh lén rồi.

Năng lực ẩn nấp của Bố Bố không thể nghi ngờ, nó lén lút tới sau thổ dân thổi tiễn, cắn mông thổ dân thổi tiễn một cái.

Cắn như vậy rất quan trọng, cho Tô Hiểu cơ hội diệt hai tên cầm mâu gỗ kia.

Thời cơ chớp mắt liền qua, Tô Hiểu nhằm về phía hai thổ dân mâu gỗ.

Cận chiến khốc liệt bắt đầu, nửa người Tô Hiểu mất cảm giác, động tác múa đao khó tránh khỏi biến hình, nhưng hai mâu gỗ trong tay hai tên thổ dân đã bị chém đứt, uy hiếp giảm đi nhiều.

Ba phút sau, hai tên thổ dân mâu gỗ ngã xuống đất, Tô Hiểu cũng không dễ chịu, gò má xuất hiện ứ động máu, máu tươi chảy từ khóe miệng xuống.

Bên này Tô Hiểu kết thúc chiến đấu, bên Bố Bố thì hừng hực một cách dị thường.

Bố Bố liều mạng cắn vào mông của thổ dân thổi tiễn, cơ thể co lại, cơ trí dùng hai chân trước xù lông bảo vệ con mắt.

Thổ dân thổi tiễn rất tuyệt vọng, bất luận là dùng nắm đấm đánh, hay dùng chân đạp, con chó này đều không há miệng, thậm chí tên này còn dùng tiễn độc ếch đâm Bố Bố, nhưng không có tác dụng gì.

Bố Bố là cơ thể dùng quyển trục phẩm chất màu tím sẫm đạt được, là sinh vật bậc cao, độc tố của độc tiễn ếch là mưa bụi đối với nó.

Bố Bố đang cắn vào mông kẻ địch, Tô Hiểu đánh chính diện.

Cho dù thổ dân thổi tiễn là viễn trình, nhưng cơ thể mạnh một cách kỳ lạ, hơn nữa năng lực cận chiến không yếu, nhưng trên mông có Bố Bố, tên này không thể phát huy ra năng lực cận chiến.

Thổ dân thổi tiễn vung vẩy Bố Bố trên mông chiến đấu với Tô Hiểu, cho dù hình ảnh buồn cười, nhưng chiến đấu hung tàn dị thường.

Nửa người Tô Hiểu mất đi cảm giác, đao thuật không phát huy ra được, chỉ có thể lấy súng đổi súng.

Nửa tiếng sau, thổ dân thổi tiễn che yết hầu phun máu, vẻ mặt không cam lòng ngã xuống đất, trên mông còn treo Bố Bố sưng mặt sưng mũi.

Miệng Bố Bố sưng to, sắp thô như cái cổ, rất ngu ngốc đáng yêu, ánh mắt như đang hỏi: “Chủ nhân, ta dũng mãnh không”.

Bố Bố rất dũng mãnh, không chỉ dũng mãnh, nó cũng học được cách hành động tàn nhẫn của Tô Hiểu, cho dù kẻ địch đánh nó thế nào, nó đều không hé miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận