Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 514: Giao Dịch Thất Bại?

Nghe thấy giọng cô gái này, Ao đứng trước nhà tù cúi đầu lùi về sau một bước.

Ở cửa địa lao có một bóng người, địa lao đen xì khiến ánh mặt trời xuất hiện vô cùng chói mắt, chỉ có thể thấy người tới mơ hồ.

Mái tóc dài màu nâu xuất hiện thêm một vầng sáng dưới ánh mặt trời, từ vóc người đầy đặn có thể nhìn ra người phụ nữ này rất trẻ tuổi.

Terumi Mei, Ninja nữ, thực lực mạnh, nắm giữ hai loại giới hạn Huyết Kế (Dung Độn, Phí Độn), mà một người phụ nữ trưởng thành, đoan trang, không lâu sau sẽ thành Mizukage đệ ngũ, hiện giờ là phái chủ hòa.

Lúc này làng Sương Mù rất loạn, Mizukage đệ tứ Karatachi Yagura vừa chết không lâu, Karatachi Yagura không chỉ là Hokage, hắn ta còn là Jinchuriki Tam Vĩ.

Vậy mà “Vũ khí nguyên tử” loại Jinchuriki tồn tại, mỗi một làng Sương Mù đều rất chú trọng, phần lớn Jinchuriki nhẫn thôn đều chịu quản chế nghiêm mật, Karatachi Yagura thân là Jinchuriki Tam Vĩ cùng trở thành Hokage, có thể thấy năng lực của hắn ta.

Bây giờ Karatachi Yagura đã chết, nhưng Tam Vĩ trong cơ thể hắn ta không chết, nằm ở trạng thái thả về tự nhiên.

làng Sương Mù mất đi Tam Vĩ, điều này khiến “phái chủ chiến” càng bất mãn, cộng thêm Terumi Mei chủ hòa, dẫn đến làng Sương Mù chia ra làm hai phái.

Một phái là Terumi Mei cầm đầu “phái chủ hòa”, phái này muốn làng Sương Mù dừng nội loạn, mở con đường liên kết với bên ngoài, thay vì tiến hành mậu dịch với những nước khác, bằng không hải đảo Thủy Chi Quốc quá nghèo.

Thủy Chi Quốc không có tài nguyên gì, hơn nữa không ngoại thương, quốc gia này kỳ lạ tới cực điểm.

Lúc tứ đại quốc khác loạn chiến thì nó nội loạn, tứ đại quốc hòa bình nó nội loạn, tứ đại quốc lại sản sinh ra mâu thuẫn lần nữa thì nó cũng nội loạn, một bộ các người đánh thì cứ đánh, ta tự đánh chính ta, ai cũng đừng cản, người nào ngăn cản đánh người đó.

Cho dù từng đại chiến Nhẫn Giới lần ba, làng Sương Mù chỉ là tình cờ đi ra ngoài đánh xì dầu, có chỗ tốt thì đánh lén một lát, không có chỗ tốt thì rút, ưu thế địa lý trời sinh khiến nhẫn thôn khác không chủ động tấn công nó, huống hồ nó nội loạn quanh năm, dẫn đễn sức chiến đấu của vụ nhẫn rất mạnh, quan trọng nhất là Thủy Chi Quốc rất nghèo.

Thử hỏi, có ai nguyện ý tấn công một quốc gia nghèo vũ lực nhưng mạnh hay không? Đáp án là không.

Thông thường Thủy Chi Quốc đều là một bộ đừng đến gây chuyện với lão tử, lão tử rất khó dây vào, còn là tặc nghèo.

Một quốc gia như vậy, ảnh hưởng do nội loạn tạo thành có thể tưởng tượng được, lúc Mizukage tại vị còn đỡ, bây giờ không có Kage thì càng loạn.

Ngoại trừ Terumi cầm đầu “phái chủ hòa”, làng Sương Mù còn có “phái chủ chiến”, ý nghĩ của những người này cũng là dừng nội chiến, chủ động cướp những quốc gia khác.

Ý nghĩ của hai bên đều là dừng nội chiến, nhưng không thống nhất được chuyện do bên nào nắm quyền, hai bên không nhường vị trí Mizukage một bước, cho nên chỉ có thể tiếp tục nội chiến.

Bên Terumi Mei đứng đầu chiến lực mạnh, chiến lực của nàng rất mạnh, thuộc hạ còn có Ao, Chojuro.

Bên phái chủ chiến không có thủ lĩnh, thủ lĩnh của bọn họ vốn là Mizukage đệ tứ, tên tuổi của sương máu chính là do bọn họ hoặc bậc cha chú của bọn họ đánh ra.

Tuy những người này không có vũ lực đứng đầu, nhưng số lượng người nhiều, chiếm tổng thể 7/10 Ninja ở làng Sương Mù.

Bây giờ Terumi Mei lúng túng là thực lực đủ, nhưng không đủ Ninja ủng hộ nàng, Thủy Chi Quốc nổi tiếng là ngồi yên xem hổ đấu, vốn không nhúng tay vào trong tranh đấu của làng Sương Mù.

Terumi Mei không thể giết hết người của phái chủ chiến, nếu như nàng làm vậy, làng Sương Mù sẽ suy yếu trước nay chưa từng có.

Cho nên ở tình huống như vậy, loại người không thuộc về làng Sương Mù như Tô Hiểu, cũng không thuộc về nhẫn thôn khác sẽ có giá trị lợi dụng.

Nhưng Tô Hiểu từng có “hào quang chiến tích” ám sát Mizukage đệ tứ, Terumi Mei ôm ấp cảnh giác với hắn là đương nhiên.

Tô Hiểu cũng rõ điểm ấy, nếu như hai bên hợp tác, vậy nhất định là quan hệ lợi dụng, hắn phải nhanh chóng thoát khỏi tình cảnh lúng túng này, ít nhất phải rời khỏi nhà giam.

Terumi Mei đi vào trong địa lao, mái tóc dài màu nâu buông xuống giao nhau trước ngực.

- Lần đầu gặp, ta là Terumi Mei.

Terumi Mei chỉ từng nghe tới Tô Hiểu, chưa từng gặp Tô Hiểu.

- Byakuya.

Tô Hiểu đánh giá Terumi Mei từ trên xuống dưới, nếu nữ nhân này bị hắn tới gần người, người chết nhất định là đối phương, năng lực cận chiến của đối phương không tính là quá mạnh, điểm ấy có thể nhìn ra từ nguyên tác.

Nếu kéo dài khoảng cách, Terumi Mei có thể ung dung đốt hắn thành tro bụi.

Lúc này Terumi Mei cách Tô Hiểu ba mét, nếu hắn đột nhiên rút đao, rất có khả năng sẽ chém chết đối phương tại chỗ.

Đương nhiên là Tô Hiểu sẽ không làm vậy, cho dù hắn có năng lực giết đối phương, hắn cũng không có cách nào rời đi.

- Cái tên này...

Bỗng nhiên Ao chắn trước người Terumi Mei, hắn ta thuộc loại cảm nhận, ánh mắt Tô Hiểu nhìn về phía Terumi Mei khiến hắn ta nhận ra được không đúng.

- Ao, đừng sốt ruột.

Terumi Mei ra hiệu cho Ao tránh ra.

- Terumi đại nhân, vừa nãy hắn ta...

- Cảm nhận được rồi.

Đôi mắt Terumi Mei híp lại, năng lực cận chiến của Tô Hiểu mạnh cỡ nào nàng biết, vết đao trên thi thể Mizukage đệ tứ là minh chứng tốt nhất.

- Mục đích ngươi ám sát đệ tứ là gì?

Terumi Mei mở miệng.

- Mục đích sao? Được người nhờ vả.

Tô Hiểu đã nghĩ kỹ nguyên nhân ám sát Mizukage đệ tứ.

- Ai ủy thác ngươi?

- Không rõ.

Câu trả lời của Tô Hiểu khiến Terumi Mei hơi bất mãn.

- Nếu không chịu nói, vậy ngươi đợi ở đây tiếp đi.

Terumi xoay người muốn đi, Tô Hiểu ở trong phòng giam nở nụ cười.

- Ngươi giao thứ tốt cho ta, ta sẽ giết người giúp ngươi.

Terumi Mei dừng bước, nghiêng đầu nhìn về phía Tô Hiểu.

- Ta không cần một sát thủ, ta chỉ cần thuộc hạ trung thành, quên đi, gần đây ta rất bận, đặc biệt là buổi tối, mỗi ngày đều bận tới tối muộn.

Nói xong, Terumi Mei và Ao mở địa lao, cửa địa lao đóng lại, lại khôi phục một vùng tối tăm.

- Tăng nhân thủ ở đây, lại điều hai Ninja loại cảm nhận tới, Ono, Kiwa, hai ngươi không cần canh giữ ở nơi này, có những nhiệm vụ khác.

Giọng Ao truyền ở bên ngoài địa lao.

- Vì sao, tên khốn kiếp ở bên trong từng ám sát đệ tứ đại nhân, bọn ta nhất định phải canh giữ ở nơi này.

- Đúng vậy, bọn ta sẽ không rời đi.

Tiếng cãi vã truyền ở địa lao ra.

- Khi hai mgươi trông coi tên kia vẫn giết hết tất cả phạm nhân, đừng tiếp tục ở đây mất mặt xấu hổ nữa, đối với phạm nhân, chúng ta không phân chia phe phái.

Một lát sau, bên ngoài địa lao rất yên tĩnh.

Tô Hiểu ngồi trong phòng giam, đàm phán nhìn như thất bại, thực tế đã thành công.

Gần mười giờ tối, Tô Hiểu ở trong bóng tối mở mắt ra.

Trảm Long Thiểm xuất hiện trong tay, ánh đao lấp lóe.

Boong, boong.

Leng keng, thiết côn gãy rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang lanh lảnh.

Tô Hiểu ra khỏi nhà tù, vẻ mặt Bố Bố sửng sốt theo sau, ánh mắt giống như muốn nói: “Chủ nhân, cứ thế đi ra ngoài không thành vấn đề sao?”

Bên ngoài có hơn mười tên Ninja trông coi, trong đó có mấy tên cảm nhận.

Tô Hiểu đi tới cửa địa lao, cửa địa lao bị hắn đẩy ra, vốn không khóa.

Đi ra khỏi địa lao, ánh trăng trắng nõn chiếu lên mặt đất, mơ hồ thấy được kiến trúc xung quanh, Tô Hiểu ngồi phía sau làng Sương Mù.

Hơn mười Ninja đứng hai bên cửa ngục giam, những Ninja này mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, đều thành “người mù”.

Từ những lời lúc trước của Ao nói có thể nghe ra, hắn ta đã điều người của phái chủ chiến đi, lúc này trông coi địa lao đều là người của Terumi Mei, lại liên tưởng những lời Terumi Mei nói, ý của đối phương đã rất rõ ràng.

Tô Hiểu không rõ đi đâu, chẳng mấy chốc sẽ có người tới tìm hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận