Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 827: Suy nghĩ nhân sinh

Thiếu niên tóc đen mắt đỏ đi từ trong khói lửa ra, mình trần thân trên trói đầy bom.

- Đây là… Thể chất bất tử sao?

Hi trôi nổi trên không vùng rừng rậm thấy cảnh này, nhưng vào lúc này, một viên đạn gào thét mà tới.

Keng!

Mảnh vỡ thủy tinh tung tóe, trước mặt Hi xuất hiện một mặt tường thủy tinh trong suốt, một viên đạn súng bắn tỉa khảm vào trong thủy tinh, vị trí hiện giờ của nàng chính là bia ngắm.

Đương nhiên là Hi cũng biết điểm này, tuy nàng không sợ công kích viễn trình, nhưng trước chiến tranh tiêu hao quá nhiều tinh thể, không phải là hành động sáng suốt, nàng quay về rừng rậm.

Trong rừng rậm ở khu thứ ba tụ tập lượng lớn Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên, bọn họ thông qua đủ loại thủ đoạn nhìn một người, chính là tên thiếu niên tóc đen mắt đỏ kia.

Thiếu niên tóc đen mắt đỏ đứng trước hơn vạn tên binh sĩ thú nhân, trong mắt không có hoảng sợ, hắn ta đang suy nghĩ một chuyện, mình tên là gì.

- Gần đây chết quá nhiều lần, hình như ta tên là Hắc Huyết? Mà hình như không phải.

Hắc Huyết gãi đầu, đôi mắt hơi mê mang chậm rãi khôi phục, hắn ta xung phong vào trong đại quân thú nhân.

Loan đao, trường kiếm, chiến phủ chém tới, Hắc Huyết không phòng ngự, hắn ta căn bản không để ý tới những công kích này, hắn ta chỉ sợ dược tề hoặc năng lực loại gây tê.

Hắc Huyết là huyết thống Á Nhân, huyết thống Á Nhân là một loại huyết thống có lực sinh tồn rất mạnh, loại huyết thống này còn có tính bất tử mạnh, chết rồi còn có thể tiến hành bố trí cơ thể, khôi phục tất cả vết thương, đây không phải là huyết thống do người tạo thành có thể so sánh.

Huyết thống Á Nhân có nhược điểm trí mạng, chính là năng lực công kích yếu kém, đương nhiên là Hắc Huyết biết điểm ấy, cho nên hắn ta dùng bom bù đắp, hắn ta nắm giữ một loại năng lực, tùy cơ sinh thành bom thần bí học lv28, có thể tùy ý sinh thành mấy chục loại bom thần bí học, như bom tinh thần, bom ma pháp, bom luyện kim…

Nếu như là Khế Ước Giả khác nắm giữ loại năng lực này, nhiều nhất chính là trở thành đặc công, Hắc Huyết thì khác, huyết thống Á Nhân + tùy cơ sinh thành bom thần bí học = Taliban player.

Tiếng lợi khí chém vào vang thành một vùng, Hắc Huyết nhảy vào trong quân thú nhân bị chém đứt đầu và một cánh tay.

Bùm!

Ánh lửa lan tràn, nổ tung sinh ra sóng trùng kích khuếch tán ra xung quanh, lan tới phạm vi hơn trăm mét xuất hiện nổ tung.

Chân tay cụt cháy khét văng tứ phía, chỉ một hiệp, hơn 300 thú nhân bị nổ chết, thực sự có thể nói là chết một vùng.

- Giải quyết xong.

Một tiểu đội trưởng của đám thú nhân trong lòng vẫn còn sợ hãi nhìn ánh lửa nổ tung.

- Hello, các bạn nhỏ thú nhân.

Hắc Huyết cười tươi đi từ trong ánh lửa ra, trên người hắn ta tràn ngập vết bỏng, bom xuất hiện lần nữa.

- Giết hắn ta!

Tiểu đội trưởng thú nhân nổi giận gầm lên một tiếng, nhìn như không úy kỵ chút nào, thực tế đôi mắt hắn ta đang run run.

Binh sĩ thú nhân đánh về phía Hắc Huyết, Hắc Huyết ngửa đầu nhìn trời.

- Kỳ lạ, rốt cuộc ta là ai?

Bùm!

Lại nổ tung lần nữa, lại có mấy trăm thú nhân tử vong.

Trong rừng rậm khu ba, rất nhiều Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên thấy cảnh này, có một số Khế Ước Giả biểu hiện ngạc nhiên.

- Đối thủ của chúng ta… Đều như tên này ư?

Một Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên nuốt nước bọt, năng lực của Hắc Huyết không đáng sợ, đáng sợ là thái độ mất cảm giác đối với sinh tử.

- Có lẽ… Không phải, có khả năng đây là trường hợp đặc biệt, trong chúng ta cũng có người không chịu được áp lực trong lòng biến thành như vậy.

- Không sai, ta không tin đám Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên đều không sợ chết.

Bùm, bùm, bùm…

Từng tiếng nổ truyền tới, binh sĩ thú nhân còn chưa xông tới khu thứ hai đã tử thương hơn một ngàn người.

Khi khói lửa nổ tung lần cuối tản ra, Hắc Huyết nằm trên đất, giống như rất mệt nhọc, thực ra hắn ta đang nghĩ xem mình là ai.

Tuy Hắc Huyết nằm trên đất, nhưng binh sĩ thú nhân gần đó không ai dám tới gần hắn ta, binh sĩ thú nhân tiếp tục hành quân về trước, trong đội hình xuất hiện một con đường rộng trăm mét, trong con đường này là Hắc Huyết đang nằm, không ai dám tới gần thiếu niên tự bạo kia, thiếu niên tự bạo không đứng dậy, giống như đang suy tư nhân sinh, ví dụ như ta ở đâu? Ta là ai?

Chỗ cao khu thứ hai, một Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên đứng ở chỗ cao nhìn cảnh này, hắn ta là một đoàn trưởng.

- Tiểu tử này không tệ, các anh em, chuẩn bị nghênh đón “bằng hữu” thú nhân.

Đoàn trưởng này lên tiếng xong, Khế Ước Giả dưới trướng uể oải đáp.

- Này, dấy lên sĩ khí.

- Đã rõ, lão đại.

- Lúc trước giết quá nhiều thú nhân, hoàn toàn không có hứng nổi.

Đám Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên phân tán ở trong mê cung khu thứ hai, bọn họ đều có địa đồ, nơi này không phải là mê cung đối với bọn họ, mà là địa hình xung phong tự nhiên.

Trong không trung thỉnh thoảng có bình thiêu đốt ma trơi xanh hạ xuống, không biết Hi kiếm được bao nhiêu bình thiêu đốt ma trơi xanh.

- Giết!

Đại quân thú nhân xông tới trước khu thứ hai thê lương đổ nát, nghênh đón bọn họ là bắn lén và chất nổ.

Phốc phốc phốc…

Một Khế Ước Giả cầm súng lục phẩm chất màu tím sẫm trong tay liên tục kéo cò súng, nòng súng có ống hãm thanh rất tốt yểm hộ vị trí của hắn ta, mỗi khi hắn ta bắn ra ba phát đạn, đều có một tên thú nhân ngã xuống đất, thương pháp vô cùng tốt.

Rút băng đạn, đổi băng đạn, tiếp tục xạ kích, tên xạ thủ này như một máy cơ khí tinh vi, động tác vô cùng tinh chuẩn mà nhanh chóng.

Hỏa lực viễn trình của mấy trăm Khế Ước Giả đón lấy quân đội thú nhân, quân đội thú nhân còn chưa xông tới gần khu thứ hai, đã bắt đầu ngã xuống từng tầng.

Thuốc nổ và mùi máu tươi xen lẫn với nhau, chiến tranh đã mở màn.

Tuy quân thú nhân tử thương nặng nề, nhưng số lượng rất nhiều, bọn họ dựa vào chiến thuật biển người xông nhanh vào.

Vèo…

Bình thiêu đốt ma trơi xanh từ bầu trời hạ xuống, chỗ điểm đến mấy tên Khế Ước Giả tán loạn, nhưng mà có một người trong đó bị binh sĩ thú nhân ngăn cản.

Bùm một tiếng, sau khi bình thiêu đốt rơi xuống vỡ nát, ngọn lửa màu xanh lục khuếch tán ra.

“A!”

Một Khế Ước Giả toàn thân lửa xanh kêu thảm thiết, hắn ta chịu đựng đau đớn sống không bằng chết, với tính bám vào của ma trơi xanh, hắn ta chết chắc.

Tên Khế Ước Giả này cũng biết rõ điểm ấy, hắn ta nhắm ngay nòng súng về phía đầu mình, bóp cò.

Bùm! Óc tung tóe, tên Khế Ước Giả này ngã nhào xuống đất, mới ngã xuống đất, cơ thể của hắn ta đã bị cháy thành tro tàn.

Mấy Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng bọn họ không có chút gợn sóng, đã nhìn quen với sống chết.

Khi thú nhân xông vào khu thứ hai, bọn họ đã tư thương hơn 4000, gần như tử thương một nửa.

Hi sẽ để đám thú nhân này chịu chết oan uổng sao? Đương nhiên sẽ không, nàng đang dùng đám thú nhân này làm con tốt thí mạng, giảm thiểu số lượng Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên tử vong.

- Đội phòng ngự, năm giây sau lao ra khỏi rừng rậm, đội viễn trình theo sau đội phòng ngự, đội phụ trợ theo sau đội viễn trình, đội cận chiến cuối cùng.

Hi phát mệnh lệnh lên kênh chiến tranh, Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên chuẩn bị đã lâu im lặng chờ đợi.

Sở dĩ Hi bảo đội thú nhân đi chịu chết, chủ yếu là vì đám thú nhân sẽ đỡ đạn giúp Khế Ước Giả phe mình, có thú nhân ở trước mặt làm bia đỡ đạn, ít nhất Khế Ước Giả phe mình có thể tránh trên 90% công kích viễn trình.

Người tinh tường đều biết, hơn một vạn binh sĩ thú nhân sẽ nhanh chóng bị mấy trăm Khế Ước Giả giết chết, Hi không hi vọng đám thú nhân này phá tan phòng tuyến của Luân Hồi Nhạc Viên, nàng chỉ đang giảm số lượng tử thương của Khế Ước Giả phe mình.

Rất rõ ràng, Hi thành công, đây không phải là âm mưu, đây là dương mưu, hơn vạn thú nhân, không đánh tuyệt đối không được, nếu đánh, Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên sẽ nhân cơ hội xông vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận