Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 496: Kết Thúc Thí Luyện

Tô Hiểu nhắm ngay hốc mắt Ám Vương, trường đao xuyên qua nhãn cầu đã mù của Ám Vương, thâm nhập vào tủy não.

Ám Vương giống như một con cá chết lên bờ, co giật nhưng không thể nào nhúc nhích.

Năng lực Thanh Cương Ảnh phóng liên tục, mười mấy giây sau, hệ thần kinh của Ám Vương tan vỡ, nhưng như vậy nó vẫn không chết.

Bố Bố cũng xông lên trước, cắn lấy Ám Vương, Tô Hiểu lại chém từng đao.

Bởi vì bị thương quá nặng, Tô Hiểu chém được mấy đao thì ngồi tê liệt trên đất.

Hai phút sau, Bố Bố nhe răng trợn mắt lùi sang một bên, da Ám Vương quá cứng, nó không gặm nổi.

Tô Hiểu nghỉ ngơi một lát thì đứng dậy, Trảm Long Thiểm trong tay tỏa ra ánh sáng màu lam, đã mở Thanh Cương Ảnh mười phú, hiệu quả bùng cháy pháp lực xuất hiện.

Một đao chém ra, dưới thương tổn chân thực khủng bố tăng lên, đao này chém đứt yết hầu Ám Vương.

[Liệp Sát Giả giết chết Ám Vương Minas sinh vật cấp thủ lĩnh].

[Ám Vương Minas là nhân vật then chốt của đảo Thôn Phệ, nhận được 16% Thế Giới Chi Nguyên, hiện nhận được tổng cộng 34% Thế Giới Chi Nguyên.]

[Liệp Sát Giả nhận được Ác Ma Chi Hạp.]



Nhắc nhở giết Ám Vương mới xuất hiện, trên mu bàn tay Tô Hiểu truyền tới cảm giác nóng rực.

Đây là một dấu ấn thập tự đỏ như máu, sau khi kết thúc ở Water Seven hắn nhận được năng lực [Ác Ma Chi Ấn].

Ác Ma Chi Ấn: Lv.2 (kỹ năng bị động).

Hiệu quả 1 của năng lực: Lúc công kích đi kèm 13 điểm thương tổn chân thực.

Hiệu quả 2 của năng lực: Có thể thông qua hiến tế trang bị tăng cấp của Ác Ma Chi Ấn, Liệp Sát Giả đã đạt thành hiệp ước với ác ma cấp cao.



[Phát hiện Ác Ma Chi Lực cấp cao, kích hoạt Ác Ma Chi Ấn, đang thôn phệ Ác Ma Chi Lực…]

Dấu ấn đỏ như máu trên mu bàn tay của Tô Hiểu lấp lóe, một chút khói màu đen phiêu dật từ trong thi thể Ám Vương ra.

Sương khói màu đen tuyền, giống như có thể thôn phệ tất cả tia sáng, đây là Ác Ma Chi Lực tinh khiết nhất.

Ác Ma Chi Lực chậm rãi bị Ác Ma Chi Ấn thôn phệ, thi thể Ám Vương nhanh chóng khô quắt, trên làn da cứng rắn xuất hiện nhiều vết rách.

Tô Hiểu không quan tâm biến hóa của Ác Ma Chi Ấn, đạo ấn ký này ở bên ngoài người hắn, có năng lượng Thanh Cương Ảnh ở đây, Ác Ma Chi Lực không thể tiến vào trong cơ thể hắn.

[Ác Ma Chi Ấn đã tăng lên đến Lv. 3.]

[Ác Ma Chi Ấn đã tăng lên đến Lv. 4.]

[Ác Ma Chi Ấn đã tăng lên đến Lv. 5.]

[Ác Ma Chi Ấn đã tăng lên đến Lv. 6.]

[Ác Ma Chi Ấn đã tăng lên đến Lv. 7!]

Ác Ma Chi Ấn tăng liền 5 cấp rồi dừng lại, nếu như thăng cấp thông qua hiến tế trang bị, 5 cấp này đủ khiến Tô Hiểu táng gia bại sản.

Kiểm tra thuộc tính của Ác Ma Chi Ấn, Tô Hiểu cau mày.

Ác Ma Chi Ấn: Lv. 7 (kỹ năng bị động).

Hiệu quả 1 của năng lực: Lúc công kích đi kèm 28 điểm thương tổn chân thực.

Hiệu quả 2 của năng lực: Có thể thông qua hiến tế trang bị tăng cấp Ác Ma Chi Ấn, Liệp Sát Giả đã đạt thành hiệp ước với ác ma cấp cao.



Ác Ma Chi Ấn Lv. 7 đã rất mạnh, đi kèm 28 điểm thương tổn chân thực, tuy cận chiến mới có thể đi kèm thương tổn chân thực, nhưng năng lực chính Thanh Cương Ảnh của Tô Hiểu chỉ có thể tạo thành 50 điểm thương tổn chân thực mà thôi.

Dựa theo quan sát của Tô Hiểu, cấp thương tổn chân thực rất cao, coi như không có phòng ngự của cơ thể.

Tô Hiểu thu hồi Ác Ma Chi Hạp rơi từ người Ám Vương xuống, hắn không có nhiều vật phẩm khôi phục, hơn nữa thương thế của hắn không chỉ là khôi phục giá trị sinh mệnh đơn giản như vậy, hắn phải nhanh trốn đi, nơi này là nơi sâu trong rừng rậm màu đen.

Vẫn ngắm nhìn xung quanh, gần đó ngoại trừ cây ra thì là tảng đá, ánh mắt Tô Hiểu khóa chặt cái giếng chỗ Ám Vương lúc trước.

Nơi này là chỗ ẩn thân tuyệt hảo.

- Bố Bố, xuống dưới điều tra.

Mặt chó của Bố Bố lúng túng, nhanh chóng lắc đầu, ánh mắt giống như muốn nói: “Chủ nhân, ta mới tiểu vào trong đó đấy.”

- Không sao, giếng thẳng sâu như vậy, chúng ta tị nạn ở đoạn giữa.

Bố Bố bất đắc dĩ đi tới trước giếng, ngửi mùi bên trong một cái, không thấy có mùi gì, cẩn thận ngửi một lát, dưới giếng thẳng không có chút mùi.

Tô Hiểu ném thi thể của Ám Vương xuống giếng thẳng, cũng dọn sạch dấu vết chiến đấu ở gần đây.

Đứng trước giếng thẳng thô mấy mét, Tô Hiểu suy nghĩ một lát, hắn chém đứt mười mấy cây đại thụ ở gần đó, ném thân cây tráng kiện vào trong giếng thẳng.

Biểu cảm của Bố Bố ung dung không ít, Tô Hiểu dùng tay phải kéo giới đoạn tuyến thả Bố Bố xuống.

“Gâu.”

Tiếng kêu truyền từ dưới giếng tới, Tô Hiểu dùng giới đoạn tuyến tiến vào trong giếng thẳng.

Đạp trên mặt cắt thân cây đường kính khoảng hai mét, Tô Hiểu ngồi dựa vào vách giếng, hiện giờ hắn cần nghỉ ngơi, cơ thể có nhiều chỗ gãy xương và mất lượng lớn máu khiến hắn buồn ngủ.

Giếng thẳng là một nơi an toàn ở rừng rậm màu đen, Ám Vương lựa chọn ngủ say ở đây, có thể thấy nơi này an toàn cỡ nào, dã trư may mắn mới tìm được giếng thẳng này, bằng không Tô Hiểu muốn tìm Ám Vương sẽ hơi khó khăn.

Đồ ăn, nước ngọt đều đầy đủ, Tô Hiểu và Bố Bố trốn ở dưới giếng rất lâu.

Sắc trời dần tối, khói đen xung quanh rừng rậm màu đen càng ngày càng nhạt.

Tô Hiểu bị thương quá nặng, nằm trong giếng ở trạng thái nửa hôn mê, nếu không có vầng sáng nữ thần Băng Tuyết và năng lực “sức sống) của vỏ đao, có khả năng hắn đã trọng thương mà chết, những cái xương sườn cắm vào trong nội tạng quá trí mạng.

Quà tặng của nữ thần Băng Tuyết (vầng sáng): Sinh thành vầng sáng nữ thần Băng Tuyết, mỗi giây khôi phục 1 điểm giá trị sinh mệnh cho đội hữu. Không tiêu hao, hiệu quả khôi phục dựa vào tăng thuộc tính trí lực.

Sức sống (bị động): Mỗi phút khôi phục 10 điểm giá trị sinh mệnh và 0.5 điểm giá trị pháp lực.

Hai loại năng lực này duy trì Tô Hiểu trọng thương không chết, nếu như muốn khôi phục thương thế hiện giờ, trừ phi nhận được vật phẩm loại khôi phục hiệu quả siêu cường, hoặc Luân Hồi Nhạc Viên.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong giếng thẳng Tô Hiểu đã tỉnh lại lần bốn, tuy ngực rất khó chịu, hô hấp không thông thuận, nhưng tạm thời hắn sẽ không chết.

Kiểm tra thời gian thí luyện còn lại, Tô Hiểu sửng sốt.

[Còn 7 tiếng sinh tồn, số lượng Khế Ước Giả còn lại là 61 người.]

- Đã hôn mê gần ba ngày, lúc trước cứ tưởng chết rồi cơ.

Tô Hiểu kiểm tra trạng thái, phía dưới danh sách trạng thái có mấy chữ nhỏ đỏ như máu.

[Trạng thái trọng thương.]

Lúc trước hắn không ngờ Ám Vương lại mạnh như vậy, đây là một bài học, sau này không thể tùy tiện tiến vào khu vực có độ khó trên Lv. 20, tuy một mình đấu BOSS rất đã nghiền.

Kiểm tra nhiệm vụ ẩn giấu, biểu hiện nhiệm vụ ẩn giấu là trạng thái hoàn thành, hiện giờ vẫn chưa thể hoàn thành, nơi này không phải là thế giới diễn sinh, mà là thế giới thí luyện, khen thưởng của nhiệm vụ ẩn giấu phải kết toán ở Luân Hồi Nhạc Viên.

Tô Hiểu không dự định ra ngoài, sự thực chứng minh, tuy giếng thẳng này ở rừng rậm màu đen, nhưng nơi này rất an toàn.



Khu vực bình thường, trên thảo nguyên.

Lúc này khắp nơi rất náo nhiệt, rất nhiều dã thú đang liều mạng chạy trốn, bất tử giả phô thiên cái địa chạy từ trong rừng rậm màu đen ra, không chỉ có bất tử giả, còn có mấy tên tương tự Ám Vương đã thức tỉnh hoàn toàn.

Khế Ước Giả còn tồn tại hơn 90% trốn ở khu vực đất đỏ, khu vực bình thường đã thành lãnh địa của bất tử giả.

Ba tiếng, khu vực bình thường bị bất tử giả xâm chiếm hoàn toàn, khắp nơi đều có dã thú bị gặm thành khung xương, trên khung xương còn có vết máu mới.

Chỗ cầu đá nối giữa khu vực đất đỏ và khu vực bình thường, bất tử giả đếm mãi không hết đứng trước cầu đá, không dám tiến lên một bước.

Một ông lão mặc trang phục màu xám trắng đi từ trong đám bất tử giả ra, ông lão này không chỉ có đầu trọc, còn không có lông mày và râu.

- Vì sao không cho phép bọn ta đi qua.

Ông lão có bộ dạng nhân loại, nhưng đây không phải là nhân loại, mà là chủng tộc hư không, bao gồm cả Ám Vương, cường giả bên trong rừng rậm màu đen đều là phạm nhân trong hư không bị lưu đày tới đảo Thôn Phệ.

Thử đại nhân đứng trên cầu đá, nó căn bản không ra tay, chỉ đứng ở chỗ này.

- Ta nói không thể đi qua là không thể đi qua.

Khói đen ở xung quanh rừng rậm màu đen tiêu tan, độ khó của đảo Thôn Phệ đã vượt qua độ khó thí luyện quá nhiều, cho nên Thử đại nhân trao đổi với Luân Hồi Nhạc Viên liền đứng ra, bằng không Khế Ước Giả còn sống sót sẽ không quá mười người.

Ông lão mặc đồ xám trắng nhìn Thử đại nhân.

- Ngươi…

- Thúi lắm, ta hỏi ngươi cút hay không.

Thử đại nhân liếc mắt nhìn ông lão mặc đồ xám trắng, nó thấy tình cảnh này quá nhiều rồi.

Ông lão mặc đồ xám trắng nắm chặt tay, vừa định nói chuyện đã bị Thử đại nhân ngắt lời.

- Ngươi quên…

Giọng nói của Thử đại nhân càng ngày càng nhỏ, cơ thể của ông lão run lên, vẻ mặt hơi sợ hãi.

- Ba tiếng sau các ngươi có thể vào khu vực đất đỏ, bây giờ, cút!

Thử đại nhân rống to một tiếng, ông lão xoay người rời đi, không dám nhiều lời, Thử đại nhân không đáng sợ, nhưng người đứng sau nó mới đáng sợ.

Dưới trấn áp của Thử đại nhân, ba tiếng trôi qua rất nhanh, náo loạn còn sống 36 Khế Ước Giả.

501 người lên đảo, 36 người sống sót, xác suất sống sót thí luyện sinh tồn chưa tới 1 phần 10.



Khu vực đất đỏ, trong một vùng sơn cốc.

Không dù huynh dựa vào vách đá, bên cạnh là lão Baltic chết đã lâu.

“Khụ khụ khụ…”

Không dù huynh ho khan mấy ngụm máu liên tục, trong mắt có chút không cam lòng.

- Tiểu Mê Hồ, hóa ra ngươi mới là người ẩn giấu sâu nhất.

Không dù huynh liếc nhìn hai cái tay cụt, cười khổ một tiếng, bọn họ thâm nhập hang động đầu lâu lẽ ra thành công ngăn cản khói đen tiêu tan, đáng tiếc…



Trong giếng thẳng ở rừng rậm màu đen, Tô Hiểu đang đợi thí luyện kết thúc.

[Còn 0 tiếng sinh tồn, số lượng Khế Ước Giả còn tồn tại là 36 người, kết thúc thí luyện sinh tồn.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận