Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 983: Chuyển hóa

Hiện giờ chuyện Tô Hiểu cần làm, là sử dụng chứng nhận cường giả, chuyển hóa thuộc tính thành thuộc tính chân thực. Hơn nữa sau khi sử dụng chứng nhận cường giả, bốn thuộc tính chính đạt tới 80 điểm sẽ xuất hiện khen thưởng.

Lúc trước thuộc tính thể lực đạt tới 50 điểm, Tô Hiểu cảm thấy lạ vì sao thuộc tính thể lực không có khen thưởng 50 điểm. Phải biết rằng thuộc tính sức mạnh, nhanh nhẹn, trí lực đều có khen thưởng, cuối cùng bây giờ hắn cũng rõ đã xảy ra chuyện gì. Bởi vì thuộc tính thể lực không phải thuộc tính chính của hắn, cho nên đạt tới 50 điểm cũng không nhận được khen thưởng.

Thuộc tính chính là khái niệm gì, sau khi Tô Hiểu truyền thừa Diệt Pháp Chi Ảnh lập tức xuất hiện. Sức mạnh, nhanh nhẹn, trí lực của hắn sau khi truyền thừa Diệt Pháp Chi Ảnh lập tức thay đổi làm thuộc tính chính, mỗi lần tăng đều nhận được nhắc nhở ưu tiên tăng thuộc tính chính. Điều này khiến hắn phát hiện một điểm, Diệt Pháp Chi Ảnh ở tiền kỳ không tính là mạnh, nhưng càng đến hậu kỳ, Diệt Pháp Chi Ảnh càng mạnh.

Tô Hiểu không lập tức sử dụng chứng nhận cường giả, hắn quá mệt nhọc, trong ba ngày trước, hắn không chợp mắt được chút nào. Không chỉ tiến hành chiến đấu cường độ cao ở trận đấu hư không, còn phải tăng luyện kim học.

Tiếng nước ào ào truyền đến, là Bố Bố đang tắm. Đứa thiếu não này có bệnh thích sạch sẽ, rất thích sạch sẽ, không biết lần này nó có thu hoạch gì, mới chịu để bộ lông âu yếm bị nhuộm đen. Lần nào đó Tô Hiểu gặp phải Bố Bố ở trong Luân Hồi Nhạc Viên, con hàng này đang tiêu tốn Nhạc Viên Tệ bảo dưỡng bộ lông trắng đen xen kẽ của nó.

Mấy giây sau, bên trong gian phòng truyền đến tiếng thở đều đặn của Tô Hiểu.

Không biết ngủ bao lâu, Tô Hiểu mơ mơ màng màng đứng dậy, cứng ngắc bước từng bước đến phòng vệ sinh.

“Gào…”

Một tiếng hét thảm vang lên, Bố Bố nằm trên sàn bị giẫm đuôi. Bố Bố thở dài, nhắm mắt tiếp tục ngủ, bộ lông của nó đã khôi phục màu sắc ban đầu.

Nửa phút sau.

“Gào…”

Lại có tiếng hét thảm truyền tới, Bố Bố lại bị giẫm đuôi, lúc này Tô Hiểu mơ mơ màng màng đang đứng ở giữa nửa ngủ nửa tỉnh, hắn đến phòng vệ sinh là vì xả nước.

Tô Hiểu rầm một tiếng ngã lên giường, nhanh chóng ngủ say.

Bố Bố tức giận ngồi xổm ở đó, vẻ mặt rõ ràng là: “Bản gâu tức giận, dỗ đều không thể dỗ được.”

Ánh mắt Bố Bố nhìn xung quanh, cuối cùng tầm mắt tập trung vào cái giường dưới người Tô Hiểu.

Ngủ sắp được 17 tiếng Tô Hiểu mở mắt ra, sau đó hắn đứng dậy ngáp một cái.

“Bố Bố, đi mua bữa sáng giúp ta, sau khi trở lại cho ngươi…”

Tô Hiểu nói được nửa câu thì dừng, hắn hơi ngạc nhiên.

Có thể khiến Tô Hiểu ngạc nhiên thực sự không nhiều, mà bây giờ, trên gương mặt hắn tràn ngập ngạc nhiên.

Lúc này Tô Hiểu đang ngồi dưới đất, trên đùi đắp chăn, hắn vươn tay sờ thảm dưới người, đôi mắt còn buồn ngủ luôn ngắm nhìn xung quanh.

Giường đâu? Trước khi hắn ngủ đều rất bình thường, sau khi tỉnh lại phát hiện mình ngủ trên thảm trải sàn.

Lúc ngủ lăn từ trên giường xuống sao? Không đúng, vị trí của hắn chính là vị trí chiếc giường ban đầu, nếu lăn xuống giường cũng không đến mức biến mất.

Ý niệm trong lòng Tô Hiểu nhanh chóng quay ngược lại, cuối cùng rời mắt nhìn Bố Bố.

Chẳng lẽ Bố Bố gặm giường? Cũng không đúng, gặm một cái giường động tĩnh không nhỏ, huống hồ Tô Hiểu còn ngủ trên giường, không có khả năng không cảm nhận được. Tuy hắn hoàn toàn thả lỏng khi ở trong phòng chuyên thuộc, vì càng khôi phục tinh thần nhanh hơn, hắn cũng đóng năng lực Trực Cảm vào.

Giường đi đâu thành bí ẩn chưa có lời đáp.

“Bố Bố, đi kiếm bữa sáng.”

Vẻ mặt Tô Hiểu như thường.

“Gâu.”

Trên mặt Bố Bố xuất hiện vẻ đắc ý, vẫy đuôi đi về phía cửa, đi giúp Tô Hiểu mua bữa sáng.

“Thuận tiện mua cái giường.”

Nghe câu này của Tô Hiểu, Bố Bố dừng bước lại, sau đó tiếp tục đi ra ngoài cửa.

“Đợi đã.”

Bố Bố cứng đờ.

“Vụn gỗ trên đuôi ngươi là sao đây?”

Tô Hiểu híp mắt lại, đắc ý trên mặt Bố Bố biến mất, trái lại có chút bối rối.

“Gào…”

Bố Bố gầm rú một tiếng, ý rõ ràng là: “Chủ nhân, ngươi nghe ta giải thích, là ngươi ra tay trước.”

Bố Bố vội vàng liếc mắt nhìn đuôi mình, trên đuôi không có vụn gỗ.

“Quả nhiên là ngươi.”



10 phút sau, đôi mắt Bố Bố rưng rưng đi ra khỏi phòng chuyên thuộc. Tuy bị Tô Hiểu dùng dép cực to uy hiếp, nhưng đứa thiếu não này sống chết không chịu nhận. Tô Hiểu không có chứng cứ, hơn nữa giường biến mất một cách khó mà tin, hắn không đi tra cứu.

Bố Bố đi mua bữa sáng xong, Tô Hiểu lấy chứng nhận cường giả ra.

[Đồng ý/không đồng ý sử dụng “chứng nhận cường giả”.]

Tay cầm chứng nhận cường giả Tô Hiểu có loại cảm giác, dường như sử dụng thứ này sẽ có bước ngoặt nào đó. Thuộc tính chuyển hóa thành thuộc tính chân thực xong, không phải thay đổi về lượng mà là thay đổi về chất.

“Sử dụng.”

Tô Hiểu vừa dứt lời, huân chương chứng nhận cường giả trong tay hắn vỡ nát, bạo thành quang hạt đầy trời. Trong những quang hạt này có lượng lớn hoa văn màu đen.

Hoa văn màu đen nhanh chóng bao bọc Tô Hiểu, đúng lúc này, bắp thịt, xương cốt, huyết nhục hắn đều xuất hiện thay đổi nào đó. Không phải thay đổi phương diện gen, cũng không phải tăng cường, mà là thay đổi không thể nói rõ không thể tả.

Bùm!

Trong đầu Tô Hiểu nổ tung vang vọng, trước mắt hắn xuất hiện đầy sao.

Đầy sao chậm rãi tụ lại, cuối cùng hình thành một con mắt khổng lồ sáng như sao. Không biết con mắt này đã tồn tại bao nhiêu năm tháng, trong mắt không có bất cứ tâm trạng gì, thương sinh ở trong con mắt này đều là con kiến.

“Thế Giới Chi Môn, mở ra cho ngươi.”

Giọng nói già nua từ tinh không truyền tới, con mắt sáng như sao kia nhìn chằm chằm Tô Hiểu, cuối cùng con mắt sáng như sao khép kín.



Tô Hiểu đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt vẫn luôn nhìn xung quanh. Hắn vẫn đang ở trong phòng chuyên thuộc, giọng nói già nua và con mắt kia giống như là ảo giác.

[Nhắc nhở: Thuộc tính của Liệp Sát Giả đã biến thành thuộc tính chân thực.]

Khế Ước Giả số 13013. (Bảo vệ Liệp Sát Giả, đây là đánh số giả.)

Họ tên: Tô Hiểu (Liệp Sát Giả).

Đẳng cấp: Lv20 (cấp 3). Cứ mười cấp là 1 bậc, đẳng cấp tăng lên không có bất cứ bổ trợ thuộc tính gì, là quyền hạn của Liệp Sát Giả ở trong Luân Hồi Nhạc Viên, đối ứng với độ khó thế giới, độ khó của nhiệm vụ.

Giá trị sinh mệnh: 100% (thuộc tính này không phải số liệu hóa hoàn toàn, dựa theo mức độ bị thương mà thay đổi).

Giá trị pháp lực: 3526.

Sức mạnh: 80 (thuộc tính chân thực. thuộc tính chính).

Nhanh nhẹn: 80 (thuộc tính chân thực. thuộc tính chính).

Thể lực: 80 (thuộc tính chân thực. thuộc tính chính).

Trí lực: 80 (thuộc tính chân thực. thuộc tính chính).

Mị lực: 8.

May mắn: 3.

Thiên phú giết chóc: Phệ Linh Giả (S).



Thông tin cá nhân của Tô Hiểu xuất hiện, hiện giờ hắn chưa cảm nhận được rõ biến hóa của thuộc tính chân thực mang đến, nhưng sau này khi hắn cường hóa thuộc tính, loại biến hóa này sẽ trở nên rõ ràng. Dù sao điểm thuộc tính chân thực gấp 5 lần thuộc tính bình thường, cho dù cường hóa 1 điểm thuộc tính chân thực, cũng có biến hóa rõ nét.

Khi Tô Hiểu kiểm tra thông tin cá nhân phát hiện 1 điểm, chính là trang bị bổ trợ bốn thuộc tính chính của hắn đã biến mất. Vốn là vỏ đao Thần Linh Dư Huy tăng 3 điểm sức mạnh và 3 điểm nhanh nhẹn, nói cách khác, bổ trợ thuộc tính bình thường, không thể tăng thuộc tính chân thực.

May mà Tô Hiểu không có quá nhiều trang bị tăng thuộc tính, hắn đều lựa chọn trang bị tính công năng. Không cần nghĩ cũng biết, những Khế Ước Giả dùng trang bị chống đỡ thuộc tính, khi thuộc tính chuyển hóa thành thuộc tính chân thực xong, nhất định sẽ khóc ngất trong WC. Trang bị khổ cực đạt được trước đây, chỉ cầm bán đi.

Khi trang bị tăng thuộc tính bình thường không thể tăng thuộc tính chân thực, Tô Hiểu cũng có hao tổn không nhỏ, nhưng mà Liệp Ma Sáo Trang bổ trợ thuộc tính, hắn cũng không cần lo lắng điểm ấy.

Không thể nghi ngờ, đám Thần Hoàng, Stan đều là thuộc tính thật, bằng không thực lực của bọn họ không đủ tạo một nhóm mạo hiểm. Bọn họ truy cầu Liệp Ma Sáo Trang, chuyện này cơ bản đại biểu bổ trợ của Liệp Ma Sáo Trang, cũng sẽ có tăng cường đối với thuộc tính chân thực.

Nghĩ tới điểm này Tô Hiểu đã biết rõ xảy ra chuyện gì, có lẽ Liệp Ma Sáo Trang thăng cấp thành trang phục màu vàng xong, “hiệu quả 1 của trang phục” sẽ xảy ra thay đổi. Nếu may mắn, thậm chí sẽ tăng thuộc tính chân thực. Không, hẳn là nhất định sẽ tăng thuộc tính chân thực, bằng không Thần Hoàng và Stan sẽ không có hứng thú với Liệp Ma Sáo Trang như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận