Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 320: Điều Kiện

Bởi vì có lễ phục ăn mừng và mặt nạ che chắn, Robin không để ý tới hai người, khoảng cách càng ngày càng gần.

Ở phía xa nhìn về phía Nico Robin, Tô Hiểu phát hiện thỉnh thoảng ánh mắt đối phương sẽ nhìn ngó đám người xung quanh, bị chính phủ thế giới đuổi bắt từ nhỏ, khiến Robin đi đến nơi nào đều duy trì cảnh giác.

Vóc người của Robin cao gầy, làn da là màu khỏe mạnh, mái tóc dài xõa tung trên vai, người này mặc bộ váy bó sát người, để lộ ra dáng người hình chữ S.

- Thuyền y tiên sinh.

Đến bây giờ Robin vẫn chưa vào băng hải tặc Mũ Rơm hoàn toàn, xưng hô đối với Chopper có hơi mới lạ.

“Hả?” Chopper hình dáng tuần lộc bốn vó ngẩng đầu nhìn Robin, Chopper vốn là một con tuần lộc, sau khi ăn trái Hito Hito no Mi, IQ không khác nhân loại.

- Bên kia có tiệm sách đó.

Robin chỉ về phía tiệm sách cách đó xa.

- Thật sao?

Chopper vèo một tiếng chạy đi, sách thuốc có sức mê hoặc không thể kháng cự đối với Chopper.

Tình cảnh này khiến Robin đang thận trọng hơi dại ra, nhưng khóe miệng hơi nhếch lên, băng hải tặc Mũ Rơm cho nàng cảm giác không giống với những băng hải tặc khác, nếu có thể…

Robin lắc đầu, nàng không thể ở lại băng hải tặc Mũ Rơm, sau khi tới Water Seven nàng định tạm biệt băng hải tặc Mũ Rơm.

Cho dù có chút không nỡ, nhưng nhất định phải như vậy, nàng không muốn hại những đồng bạn kia.

Không sai, đối với Robin hiện giờ mà nói, đám người của băng hải tặc Mũ Rơm đã là đồng bạn chân chính.

Chopper lẻn vào tiệm sách trước, nghiêng đầu nhìn về phía Robin, đáng yêu hỏi:

- Ta có thể xem một chút không?

Robin cười khẽ, trong mắt tràn đầy vui vẻ nhìn Chopper.

- Đương nhiên, chúng ta đi cùng đi.

- Quá tốt rồi.

Chopper hoan hô một tiếng.

Nhưng đúng lúc này, hai bóng người mặc lễ phục đi qua bên trái bên phải Robin, đúng lúc này, đường phố huyên náo biến mất trong tai Robin.

- Ta là người của CP9.

Giọng nói trầm thấp của Blueno truyền đến, cơ thể Robin cứng đờ, khẽ nhếch miệng, gió nhẹ thổi bay mái tóc dài đen của Robin.

- Có mang cả con tuần lộc kia đi cùng không?

Tô Hiểu mở miệng.

- Không thể.

Robin cúi đầu, vai đang run rẩy.

- Ngươi không có quyền lựa chọn, Blueno, ngươi đi đi, Nico Robin giao cho ta là được.

Blueno đáp một tiếng muốn xoay người rời đi.

Robin nghiến chặt răng, một thanh chủy thủ trượt từ trong ống tay áo nàng ra, Robin nhỏ giọng nói:

- Hai người muốn mang thi thể ta về à?

Blueno dừng bước lại.

- Robin, ta đã tới tiệm sách.

Tiếng kêu đáng yêu truyền từ phía xa đến, là Chopper.

Robin cố gắng nở nụ cười, tránh để Chopper phát hiện ra dị thường.

- Ừm, ta sang bên kia mua mặt nạ trước, nếu như bị lạc thì về thuyền tìm ta.

Chopper đang tiến vào tiệm sách do dự dừng bước lại, chẳng biết vì sao, bỗng nhiên nó không muốn tách ra với Robin, nó cũng không rõ chuyện này là sao, giống như bây giờ tách ra, sẽ không gặp được Robin nữa.

- Chuyện đó… Vậy ta không đi nữa.

Trong lòng Robin căng thẳng, vội vàng nói:

- Không sao, nhớ tìm giúp ta xem trong tiệm sách có sách lịch sử hay không, mấy phút sau ta tới tìm ngươi.

Lần này Chopper yên tâm, vui vẻ chạy vào nhà sách, nhưng Chopper không thấy, bên trong ống tay áo để ở trước ngực Robin, có một thanh chủy thủ sáng lấp lánh, chính là thanh chủy thủ bảo vệ Chopper.

Đối với Blueno mà nói Robin không thể chết được, đối với Tô Hiểu cũng vậy, hắn có nhiệm vụ nhánh trên người, nếu Robin tử vong trước khi đến đảo Tư Pháp, hắn sẽ bị cưỡng chế truyền tống về Luân Hồi Nhạc Viên, vậy thì thiệt lớn.

Nếu Tô Hiểu có thể kiếm được món lớn ở thế giới này, thực lực của hắn sẽ tăng mạnh.

Thấy Chopper tiến vào nhà sách an toàn, Robin thở phào nhẹ nhõm, xoay người theo sau Tô Hiểu.

Robin đã nghĩ tới vận mệnh sau này, bị đặc vụ CP9 tới gần người, rõ ràng là nàng không có khả năng chạy trốn.

Ánh mắt Robin vô thần nhìn bóng lưng Tô Hiểu, chẳng biết vì sao, bỗng nhiên Robin cảm thấy rất mệt, từ mấy tuổi bắt đầu trốn đằng đông nấp đằng tây, bị phản bội, bị bán đi đã xảy ra như cơm bữa.

Chẳng biết từ lúc nào, Robin học được cách giả dối, lợi dụng những người khác bảo vệ mình, bất đắc dĩ khiến những người kia đi nghênh địch.

Robin biết văn tự cổ đại, không có băng hải tặc nào sẽ từ chối nàng, dù sao liên quan chặt chẽ không thể tách rời với truyền thuyết và lịch sử của Roger.

- Ngu thật.

Sau lưng Tô Hiểu, Robin lẩm bẩm một tiếng, nàng đang cười nhạo mình, nếu nàng nhẫn tâm lợi dụng băng hải tặc Mũ Rơm, nàng chắc chắn không nằm ở hoàn cảnh hiện giờ, nhưng nàng không thể tàn nhẫn được, nàng không thể tưởng tượng được tình cảnh những người đã trở thành đồng bạn ngã vào trong vũng máu.

Tô Hiểu dẫn Robin tới một nhà xưởng bỏ hoang, sau khi đi vào nhà xưởng bỏ hoang Tô Hiểu tháo mặt nạ, cũng cởi bộ đồ vướng chân vướng tay.

- Ngươi đây là?

Hành động của Tô Hiểu khiến Blueno khiếp sợ.

- Không sao.

Blueno hiểu ý Tô Hiểu rất nhanh, gật đầu.

Robin thấy Tô Hiểu tháo mặt nạ ra, hai tay nàng vòng quanh ngực, cơ thể hơi run rẩy.

Người CP9 bị nàng nhìn thấy mặt, đại biểu là gì Robin biết rõ, đối phương không dự định để nàng sống, cho nên nàng thấy mặt cũng không sao.

- Nico Robin, ngươi đã bị bắt.

Blueno mở miệng, hắn ta không tháo mặt nạ ra, cho nên giọng nói hơi nặng nề.

- Ta có thể đi với hai người, nhưng ta có yêu cầu.

Cơ thể run rẩy của Robin thả lỏng, bỗng nhiên nàng cảm thấy chạy trốn rất mệt mỏi, không ngừng hại những người khác rơi vào trong bất hạnh, đúng lúc này nàng không muốn sống sót nữa, cho nên nàng nở nụ cười, áp lực trên người mất sạch.

- Ngươi không có quyền đưa ra yêu cầu.

Blueno quả quyết từ chối Robin.

- Không, ta có, trí thức trong đầu ta là khát vọng của chính phủ thế giới, không chỉ văn bản lịch sử, còn có những tri thức khác, đây cũng là nguyên nhân chính phủ thế giới không lạnh lùng ra tay với ta.

Robin để chủy thủ ở trên cổ mềm mại, một vệt máu xuất hiện. Điều này đại biểu nàng có quyết tâm đâm xuống.

Sắc mặt Blueno thay đổi, tình huống không ổn lắm.

- Khôn vặt.

Tô Hiểu nắm chặt cuộn dây trên cổ tay.

Phụt, tiếng tơ kim loại co rút lại truyền đến, cơ thể và tay Robin đều bị giới đoạn tuyến quấn lấy.

- Blueno, ngươi biết cầm máu không?

Lời nói của Tô Hiểu khiến Blueno hơi nghi ngờ.

- Ngươi muốn làm gì?

- Nếu chỉ cần sống, vậy thì cắt tứ chi đưa về.

Robin nghe thấy lời Tô Hiểu nói thì yết hầu phát khô, tay nắm chủy thủ run rẩy.

Blueno kinh ngạc nhìn Tô Hiểu, hắn ta có cảm giác, có khả năng đối phương từng làm công việc tương tự đặc vụ, không, hẳn là công việc càng hung tàn hơn.

Sự thực đúng là vậy, Tô Hiểu từng làm ở đội ám sát, huống chi là đặc vụ, phải biết rằng một số đội ám sát ở đế quốc cổ xưa tàn nhẫn hơn đặc vụ nhiều.

Rắc.

Tiếng vang giòn giã truyền từ miệng Robin đến, một chút chất lỏng màu xanh chảy từ khóe môi Robin ra.

- Ngươi có thể khống chế cơ thể ta, nhưng ngươi không thể ngăn cản động tác nuốt của ta, bây giờ trong miệng ta đầy kịch độc.

Robin còn có thủ đoạn này, nghĩ tới nàng bắt đầu chạy trốn đuổi bắt của chính phủ thế giới từ khi còn nhỏ, chuyện này không kỳ lạ.

Trong miệng Robin có tổng cộng hai con nhộng độc, vỏ ngoài con nhộng rất kiên cố, cho dù không cẩn thận nuốt vào cũng không sao.

Nhưng nếu cắn nát bao con nhộng, kịch độc ở bên trong chảy ra, Robin nuốt những kịch độc này xong sẽ tử vong trong vòng mười giây, đây là thủ đoạn cuối cùng của Robin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận