Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 950: Tô đại dao động lên sàn lần nữa

Tô Hiểu đối diện với quản gia Lang, nếu là trước đây, quản gia Lang sẽ không có bất cứ sợ hãi gì đối với Tô Hiểu, thậm chí bất cứ lúc nào cũng tìm cơ hội diệt trừ Tô Hiểu.

Mà bây giờ, Tô Hiểu có loại ý nghĩ muốn tách quản gia Lang ra, nghiên cứu cấu tạo của hắn ta, khiến quản gia Lang sinh ra sợ hãi theo bản năng. Đây là sợ hãi sinh vật luyện kim không thể thoát khỏi, bất cứ sinh vật luyện kim mạnh cỡ nào.

- Kỳ diệu.

Tô Hiểu thu hồi ánh mắt, cơ thể căng cứng của quản gia Lang thả lỏng.

- Làm sao, vẫn không định dẫn ta đến chỗ kho báu à? Ngươi là sinh vật luyện kim của Alice, vậy khen thưởng lần này của ta…”

Ý của Tô Hiểu không cần nói cũng biết.

- Yên tâm, ta sẽ không khiến ngươi làm thuộc hạ của ta, ta chỉ có thể hủy đi ngươi, dùng linh kiện của ngươi chế tạo sinh vật luyện kim khác.

Những lời này của Tô Hiểu khiến quản gia Lang lạnh cả tim, ở một mức độ nào đó, hắn ta thực sự là vật sở hữu của Alice.

- Đi theo ta.

Quản gia Lang quay đầu đi vào trong nhà gỗ, Tô Hiểu theo sát phía sau. Mấy câu nói lúc trước của hắn, chỉ đang cảnh cáo quản gia Lang mà thôi. Thái độ căm thù của quản gia Lang quá rõ ràng, đã đến mức độ lợi dụng kẽ hở của quy tắc trở ngại Tô Hiểu.

Đối mặt với tình huống như thế, đương nhiên là Tô Hiểu sẽ không nhìn, lúc trước hắn đã phát hiện, khí tức của quản gia Lang tương tự với khí tức của sinh vật luyện kim. Còn quản gia Lang có phải sinh vật luyện kim hay không, Tô Hiểu chỉ suy đoán.

Nằm ngoài dự đoán của mọi người chính là, Tô Hiểu đoán đúng, lúc trước quản gia Lang còn hung hăng, lúc này không lớn lối nổi.

Nếu không thể tạo thành quan hệ hữu hảo, Tô Hiểu sẽ mở lối đi riêng, lựa chọn nắm lấy nhược điểm của đối phương.

Chính là “quan huyện không bằng hiện quản”, Alice là ngụy thần của cổ bảo không giả, nhưng quản gia Lang là trọng tài của trò chơi + người chủ trì. Trạng thái căm thù của quản gia Lang đối với Tô Hiểu, đã ảnh hưởng tới nhận được khen thưởng bình thường của Tô Hiểu.

Nếu Tô Hiểu không nói ra những lời này, không biết quản gia Lang sẽ đứng đó bao lâu. Tô Hiểu là người thắng trò chơi thứ 4, nhưng không có quy định phân phát khen thưởng vào lúc nào, có thể là đợi trò chơi kết thúc, cũng có thể là mấy trăm năm sau?

Vừa nãy quản gia Lang có dự định, kéo dài trước đã, đợi trò chơi thứ 5 kết thúc, Tô Hiểu sẽ rời đi. Như vậy không phải hắn ta không phát khen thưởng, khen thưởng đặt ở chỗ đó, nhưng mà Tô Hiểu “không có thời gian” đi lấy mà thôi.

Quản gia Lang và Tô Hiểu đều đi vào nhà gỗ, quản gia Lang vặn đèn đen thui trên vách tường nhà gỗ, nhà gỗ chấn động, bắt đầu chậm rãi hạ xuống, nhưng giống như lên xuống bậc thang.

Tốc độ nhà gỗ trụy xuống càng lúc càng nhanh, Tô Hiểu thở phào một hơi, có lẽ khen thưởng có thể tới tay.

- Ngươi hiểu rất rõ luyện kim học à?

Quản gia Lang đột nhiên mở miệng, nằm ngoài dự đoán của mọi người chính là, giọng điệu của quản gia Lang không còn đối địch như trước.

- Hả?

Tô Hiểu liếc mắt nhìn về phía quản gia Lang, câu này của quản gia Lang là hỏi dò, trong đó có quá nhiều hàm nghĩa.

- Nơi này không bị Alice giám thị à?

- …

Quản gia Lang im lặng không nói, thực ra đây là ngầm thừa nhận. Nhận ra được điểm ấy, đôi mắt Tô Hiểu lộ ra ánh sáng kỳ lạ.

- Quả nhiên, không thể cho sinh vật luyện kim trí tuệ quá cao, bất cứ sinh vật gì có trí khôn đều không cam lòng thành nô tài, huống chi là con rối loại sinh vật luyện kim.

Trong lý giải của Tô Hiểu, Bố Bố không phải tôi tớ, Bố Bố là đội hữu, cho nên Bố Bố mới luôn theo hắn cùng chiến đấu.

- …

Quản gia Lang vẫn im lặng không nói.

- Từ bỏ đi, nếu cảm nhận của ta không sai mà nói, bên trong cơ thể ngươi có ít nhất hơn vạn cấm chế loại trận đồ luyện kim, muốn tự do, căn bản không thể.

- Lẽ nào… Không có một chút hi vọng sao? Ta đã quên làm quản gia bao nhiêu năm trong pháo đài cổ, tiếp đón từng đám người chơi. Đây là lần đầu tiên các ngươi trải qua loại trò chơi này, sẽ không cảm thấy mất hứng, nhưng ta đã sớm mất hứng.

Tay quản gia Lang đè lên ngực, chỗ đó là hạt nhân của hắn ta.

- Ngươi muốn phản bội Alice?

- Tuyệt đối không, nữ vương Alice là người chế tạo ta, ta chắc chắn sẽ không phản bội nàng, bất cứ tình huống nào cũng không.

Tô Hiểu nhìn thẳng vào mắt quản gia Lang, đối phương không phải đang nói dối, điều này khiến hắn nghĩ tới, nếu quản gia Lang không phải muốn phản bội Alice, cũng không phải mất hứng trò chơi, từ biểu hiện lúc trước của quản gia Lang, thực ra hắn ta cũng thích thú.

Loại trừ 2 điểm này, cộng thêm quản gia Lang chỉ muốn thoát khỏi thân phận sinh vật luyện kim. Còn trong tình huống không phản bội Alice, đáp án chỉ có một, chính là quản gia Lang không còn nhiều thời gian.

Bất cứ sinh vật luyện kim cao đẳng cỡ nào, đều có “hạn sử dụng”. Ví dụ như Luyện Kim Độ Nha mà Tô Hiểu chế tạo, hạn sử dụng của nó chỉ gần nửa tháng, vừa đến nửa tháng, Luyện Kim Độ Nha sẽ báo hỏng. Cho dù chế tạo Luyện Kim Độ Nha mới, như vậy cũng là cá thể sinh mệnh khác, Luyện Kim Độ Nha lúc trước không còn tồn tại nữa.

Có khả năng tình hình của quản gia Lang tương tự, có lẽ thuật luyện kim của Tô Hiểu không mạnh bằng Alice, nhưng bất cứ luyện kim sư mạnh cỡ nào, đều không thể thay đổi được một điểm, cũng không thể kéo dài thời gian tồn tại của sinh vật luyện kim. Đây là quy tắc không thể phá vỡ, thuật luyện kim cao siêu cỡ nào cũng vô dụng.

Nghĩ tới thời gian của quản gia Lang không nhiều, Tô Hiểu lạnh cả tim. Hắn đang suy nghĩ, liệu trước khi báo hỏng, quản gia Lang có đồng quy vu tận với hắn hay không.

Dựa theo trung thành của quản gia với Alice đến tâm thái khác thường, chuyện này không phải không thể, mà rất có thể.

Đột nhiên nhà gỗ đang hạ xuống nguy hiểm bốn phía, Tô Hiểu không biểu hiện ra tâm trạng căng thẳng, trái lại lấy một điếu thuốc ra.

Khói xanh tung bay, quản gia Lang sinh vật luyện kim có bệnh thích sạch sẽ nhíu mày.

- Khả năng ngươi tránh thoát khỏi ràng buộc của Alice không cao, nhưng sinh vật luyện kim có khả năng tiến hóa tới cấp bậc càng cao hơn. Nói một cách chính xác, đó là dị hóa nguy hiểm cực cao, do dị hóa của sinh vật luyện kim là sinh vật, quá trình này không thể nghịch chuyển.

- Không thể, nữ vương Alice đã từng thử nghiệm nhiều lần.

Quản gia Lang mở miệng phủ quyết.

- Alice không làm được, không có nghĩa tồn tại sau lưng ta không làm được, ngươi cho rằng ta từ nơi nào tới?

- …

Quản gia Lang đăm chiêu gật đầu, nhận ra được điểm ấy, Tô Hiểu thở phào nhẹ nhõm.

Dị hóa sao? Con mẹ nó đừng nói lời vô nghĩa, thứ này là Tô Hiểu nghĩ ra vào 5 giây trước, căn bản không tồn tại. Bây giờ hắn phải ổn định quản gia Lang, cho sinh vật luyện kim này hi vọng, khiến đối phương bỏ đi tâm thái lưỡng bại câu thương.

Nếu Alice và quản gia Lang thực sự đi thử nghiệm, vậy Tô Hiểu sẽ chúc mừng bọn họ, chúc mừng bọn họ thăm dò một lĩnh vực căn bản không thể tồn tại.

- Dị hóa rất hiếm thấy, bởi vì nguy hiểm của dị hóa quá cao. Ví dụ như sinh vật luyện kim cấp bậc như ngươi, một khi dị hóa thất bại, sẽ xảy ra chuyện gì cũng không biết được.

- Quá trình cụ thể là?

Quản gia Lang bị dấy lên hứng thú, tuy đối địch ở trong lòng còn chưa biến mất, nhưng dưới cái nhìn của quản gia Lang, Tô Hiểu có giá trị lợi dụng.

- Dị hóa chia làm ba quá trình, phân giải, ngưng tụ, dị hóa. Bước đi cụ thể không phải ta có thể biết, còn tình báo khác, chuyện này phải xem tâm trạng của ta.

Ý niệm trong đầu Tô Hiểu nhanh chóng quay ngược trở lại, hắn có chút không biên soạn ra được. Với hiểu biết của Alice, không có căn cứ nhất định sẽ bị nhìn thấu, thứ Tô Hiểu có thể dựa dẫm, chính là thần bí của Luân Hồi Nhạc Viên.

Tô Hiểu đang đánh cược, đánh cược Alice không hiểu Luân Hồi Nhạc Viên.

Tình thế phát triển đến bây giờ, thực ra trong lòng Tô Hiểu phở phào nhẹ nhõm, may mà chủ động làm rõ thân phận của quản gia Lang. Nếu vẫn kéo dài trạng thái lúc trước, rất có khả năng trước khi hắn hoàn thành trò chơi thứ 5, quản gia Lang sẽ lưỡng bại câu thương với hắn, dù sao quản gia Lang không còn nhiều thời gian nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận