Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 798: IQ khủng bố

Tô Hiểu múa đao chém giết mấy tên thú nhân xông tới xong, hắn bắt đầu lùi vào trong đám quân đế quốc ở phía sau, chiến tranh đã kéo dài một quãng thời gian, toàn bộ chiến tuyến chiến trường kéo ra, phía sau không còn loại tình huống người chen người nữa.

Trải qua hai tiếng chém giết gian khổ, Tô Hiểu đã bắt đầu mệt nhọc, trong hai tiếng này, hắn đầu tiên là giết địch ở tiền tuyến, sau đó bị kỵ binh Đại Địa va chạm bay ra ngoài, lại bị một lão ca người khổng lồ trong lúc vô tình quăng bay tới phía sau quân bộ lạc, cuối cùng từ phía sau quân bộ lạc giết về cứ điểm Kurotsuchi.

Nhưng chiến đấu cường độ cao hai tiếng, khiến hắn càng mệt nhọc hơn giết địch một ngày một đêm.

Tiếp tục như vậy không được, Tô Hiểu ngắm nhìn bốn phía, quân đế quốc bất luận là sĩ khí, hay là số lượng giết địch đều vượt qua quân bộ lạc, chiến cuộc bắt đầu nghiêng về phía quân đế quốc.

Phát hiện tình hình như vậy, Tô Hiểu chuẩn bị lùi vào trong quân đế quốc nghỉ ngơi một lát.

Giải quyết mấy kẻ địch xông tới, Tô Hiểu lùi ra, cho dù không thể ngủ một giấc, để hắn uống ngụm nước nghỉ ngơi một lát cũng được.

Ngay khi Tô Hiểu vừa định lùi vào trong đoàn quân đế quốc, cảm giác nguy hiểm xuất hiện.

Tô Hiểu nhìn xung quanh, không phát hiện kẻ địch quá mạnh, nhưng cảm giác nguy hiểm không chỉ không giảm bớt, trái lại càng lúc càng mạnh, hắn giống như bị món đồ gì đó khóa chặt.

- Tay bắn tỉa?

Tô Hiểu tinh tế cảm nhận, rất nhanh phủ định bị tay bắn tỉa nhắm chuẩn, nếu kẻ địch không xuất hiện, vậy hắn tiếp tục lùi.

Cuối cùng sau khi khai chiến hai tiếng, Tô Hiểu đã được thở dốc, hắn đứng trong quân đội bạn, lấy một chai nước ra, uống từng ngụm.

Uống chút nước, Tô Hiểu có tinh thần hơn không ít, hắn lập tức bắt đầu xử lý vết thương trên người.



Trong bộ lạc, một tráng hán đầu trọc tay cầm máy tính bảng nửa trong suốt, thứ này vừa nhìn là biết sản phẩm công nghệ cao.

Tráng hán đầu trọc này mặc áo da, trên dây lưng bên hông treo rất nhiều sản phẩm công nghệ cao, hai khẩu súng năng lượng, ba viên lựu đạn điện, đều là rất nhiều sản phẩm công nghệ cao chưa từng nghe nói tới.

- Hi, ta đến chiến khu Kurotsuchi, bất ngờ à.

Tráng hán đầu trọc đang dùng máy tính bảng trong tay trò chuyện, một bên trò chuyện khác là nữ vương Hi, cũng là lãnh đạo bên phía Thiên Khải Nhạc Viên, Hi đang đứng trước một đống xác, đống xác bị một tầng thủy tinh trong suốt đóng băng.

- Ngươi đến chiến khu Kurotsuchi rồi hả? Đến chỗ đó…

Lúc đầu Hi hơi nghi ngờ một chút, trái lại nghĩ tới chuyện gì đó, vẻ mặt có chút không vui, bên cạnh nàng trôi nổi mấy viên thủy tinh trong suốt, bởi vì tâm trạng nàng thay đổi, mấy viên thủy tinh đang trôi nổi biến thành màu đỏ.

- Chuyện Lưu Ly cứ bỏ qua như vậy sao? Nàng là em gái ruột của ngươi, khi phẫu thuật tiểu nha đầu kia khóc thế nào ngươi quên sao?

Tráng hán đầu trọc cười cợt, giống như không e sợ Hi.

- Lan Tước, ngươi đang cãi mệnh lệnh của ta sao? Đừng quên, thế giới này không phải sân nhà của ngươi.

Trước đống xác, mái tóc bạc của Hi không gió mà bay, bên cạnh nàng trôi nổi mấy viên thủy tinh biến thành màu băng lam.

- Hi, đừng dùng giọng điệu nói chuyện với thuộc hạ nói với ta, ta chỉ vì nguyên nhân “không hiểu ra sao” bị điều động tới đoàn đội của ngươi, từ các loại góc độ tới nói, ta không cần vâng theo mệnh lệnh của ngươi, giúp tiểu nha đầu kia giết người, chỉ vì nàng vẫn luôn năn nỉ ta mà thôi, trái tim của ta rất mềm.

Tráng hán đầu trọc, cũng chính là Lan Tước thái độ bắt đầu cứng rắn.

Hi thông qua màn thủy tinh trước người nhìn chằm chằm Lan Tước, mấy giây sau, thủy tinh bên cạnh nàng khôi phục thành vô sắc.

- Lưu Ly.

Hi nghiêng đầu nhìn bên cạnh, gió nhẹ thổi qua, một ít tóc bạc từ tai nàng trượt tới gò má.

- Lại đây.

Hi vừa dứt lời, một tiểu loli màu tóc giống nàng đi tới, hai chân run rẩy.

- Tỷ…

Lưu Ly mới mở miệng thì phát hiện ánh mắt Hi có chút không đúng.

- Nữ vương Hi tỷ tỷ đại nhân xinh đẹp, hào phóng, thuần khiết, mạnh mẽ của ta, ngài tìm ta có việc gì?

Tuy Tiểu Lưu Ly đã tới gần Hi, nhưng nàng vẫn có dáng vẻ chuẩn bị chạy bất cứ lúc nào, nàng bị Tô Hiểu nổ nát nửa người dưới đã khôi phục.

- Muội cho Lan Tước thứ tốt gì?

Hi không cấm kỵ Lan Tước đang nói chuyện với nàng ở khoảng cách xa.

- Chưa… Chưa cho cái gì mà.

- …

Hi im lặng nhìn Lưu Ly, ba giây sau, Lưu Ly nuốt nước bọt, mười giây sau, gò má Lưu Ly có mồ hôi chảy ra.

- Chính… Chính là đưa Hồng Thủy Tinh cho hắn.

Lưu Ly cúi đầu.

- Muội đã lớn, cánh cứng rồi.

Biểu hiện của Hi không biến hóa lớn, nếu như làm ra chuyện này không phải em gái nàng, đối phương đã thành thi thể.

- Ta…

Lưu Ly vừa định nói chuyện, Hi xua tay áo một cái.

- Làm thì làm, đừng hối hận, bằng không ta không phải tỷ của muội.

- Ừm.

Lưu Ly kiên định gật đầu:

- Ta không cam lòng, tuy ta không phải đối thủ của người đàn ông kia, nhưng ta có thẻ đánh bạc.

Nghe giọng nói kiên định của Lưu Ly, khóe miệng Hi hơi nhếch lên, trái lại nhìn về phía Lan Tước.

- Nhận được thứ tốt thì phải làm việc, tìm hắn, giết hắn, mang đầu hắn trở về, chuyện này thanh toán xong.

- Đương nhiên.

Lan Tước biết rõ chuyện thanh toán xong mà Hi nói là gì, chuyện này không phải Lưu Ly chủ động tìm hắn ta, mà là hắn ta chủ động tìm Lưu Ly.

- Ta đã phát hiện ra hành tung của mục tiêu, rất nhanh sẽ giải quyết, còn mang đầu mục tiêu về, có khó khăn, không phải hắn chết thì là ta chết…

Lan Tước cắt đứt cuộc trò chuyện, hắn ta sờ đầu trọc của mình.

- Đúng là người phụ nữ khó chơi, có lẽ nàng đã đoán được gì đó, loại quái vật có IQ này, vẫn là tiểu cô nương kia dễ lừa hơn.

Lan Tước đẩy thú nhân bên cạnh ra, đi về phía cứ điểm Kurotsuchi.



Hẻm núi lớn Sheele, trong một vùng núi.

Nơi này vừa xảy ra một cuộc xung đột đánh giá nhỏ, cũng chính là khai chiến hằng ngày của quân đế quốc và quân bộ lạc, chiến đấu đã kết thúc.

Các binh lính đế quốc nhìn không có tử thương gì, nhưng vẻ mặt bọn họ dại ra, bọn họ ngơ ngác nhìn lượng lớn thi thể bị thủy tinh đóng băng trên sườn núi, chuyện này đều do một người làm.

Bên đống xác thủy tinh có mấy chục Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên, bọn họ có người đang nói chuyện phiếm, có người thì bảo dưỡng vũ khí.

- Mọi chuyện chính là như vậy…

Trong đám người, Lưu Ly cúi đầu như học sinh tiểu học, xem ra là đã biết sai, trên thực tế trong đôi mắt không có chút hối hận nào, dùng một đoạn văn hình dung Lưu Ly rất chính xác, thái độ nhận sai vô cùng tốt, chỉ là không thay đổi.

- Muội làm không tệ.

Thái độ của Hi khác thường, nhưng khích lệ Lưu Ly.

- Hả?

Da đầu Lan Tước giống như bị điện giật, thái độ của tỷ tỷ nàng không đúng, siêu cấp không đúng!

- Muội cho rằng, Lan Tước là hạng người gì?

Câu hỏi của Hi khiến Lưu Ly đang ngây người có chút mờ mịt.

- Hạng người gì sao? A… Giả dối? Tham tài? Độc lai độc vãng?

Lưu Ly nghiêng đầu, từ xưa tới nay nàng không đoán ra được Hi đang nghĩ gì.

- Hắn là người rất “dị thường”, từ khi tiến vào thế giới chiến tranh đến hiện giờ, hắn vẫn luôn chăm chú một chuyện, chính là hướng đi của Thế Giới Chi Hạch.

- Chuyện này không bình thường sao?

Lưu Ly có chút không rõ, nàng cũng nghĩ tới Thế Giới Chi Hạch, nếu như không chiếm được Thế Giới Chi Hạch, tất cả bọn họ đều phải chịu trừng phạt.

- Đương nhiên không bình thường, hắn vì từ miệng ta dụ ra hướng đi của Thế Giới Chi Hạch, thậm chí không tiếc nghe lệnh của ta, nhưng bây giờ hắn đột nhiên chạy tới chiến khu Kurotsuchi, chỉ vì một viên Hồng Thủy Tinh, không chỉ như vậy, vừa nãy ta thử để hắn rời khỏi chiến khu Kurotsuchi, thái độ của hắn khiến ta kinh ngạc, đó là thái độ không tiếc trở mặt cũng muốn làm chuyện nào đó.

Đôi mắt Hi nhìn về phía dãy núi xa xa, giống như đang nghĩ gì đó.

- Tỷ, mỗi ngày tỷ đều nghĩ những chuyện này sao, sẽ chết không ít tế bào não đúng không.

Tuy Lưu Ly không ngốc, nhưng so với Hi, nàng thực sự là em gái ngu ngốc trắng trẻo đáng yêu.

- Người làm muội bị thương lúc trước, là độc hành giả đúng không?

Hi không để ý tới lời nói của Lưu Ly, nàng giống như nghĩ tới gì đó.

- Hình như vậy, nói chung ta không thấy hắn có đội hữu, hơn nữa phong cách chiến đấu của hắn thiên về hướng độc hành, sức phòng ngự ưu tú, thuộc tính trí lực, nhanh nhẹn cũng rất cao, có thủ đoạn tấn công viễn trình rất mạnh, không quan tâm khống chế tinh thần, nếu như bị hắn chém trúng, ta nhiều nhất có thể nhịn hai đao, không, ta thậm chí có thể bị một đao miểu sát, tên kia có thể đánh có thể chịu, xa gần đều được, miễn dịch khống chế, quả thực là quái vật.

Nhắc tới Tô Hiểu, rõ ràng là Lưu Ly vẫn còn sợ hãi.

Hi lại rơi vào trầm tư, một lúc sau miệng lẩm bẩm.

- Là trùng hợp sao? Lúc trước ta chỉ suy đoán Lan Tước không giống với chúng ta, không, hẳn là hắn ta khác với tất cả độc hành giả. Trong Nhạc Viên thường có tin đồn hắn vô duyên vô cớ kết oán với Khế Ước Giả, mà những Khế Ước Giả kết oán với hắn ta đều rất dị thường, hắn ta giống như đang chủ động tìm kiếm những Khế Ước Giả dị thường này, giết chết bọn họ, độc hành, năng lực toàn diện, thường đối địch với Khế Ước Giả có năng lực dị thường.

Đôi mắt Hi sáng lên, Lưu Ly ở bên cạnh hoàn toàn không hiểu Hi đang nói gì.

- Có một số cấm kỵ không thể đụng vào, ta giống như đã đến bờ nguy hiểm nào đó, đặc thù của Lan Tước tạm thời không nhắc tới, lựa chọn tốt nhất là không đi điều tra, nhưng mà vì nguyên nhân gì có thể khiến hắn ta từ bỏ tình báo Thế Giới Chi Hạch, đi tìm Khế Ước Giả kia của Luân Hồi Nhạc Viên.

Hi tiếp tục suy nghĩ, Lưu Ly ở bên cạnh ngáp một cái, nàng giống như nghe được sách trời.

- Vấn đề này chỉ có thể kéo dài, cục diện hiện giờ bất luận thế nào chúng ta đều song thắng, Lan Tước bại cũng tốt, người đàn ông phe địch bại cũng được, đều có chỗ tốt đối với chúng ta, hai bên đều không phải kẻ tầm thường, Lưu Ly, muội đi làm một chuyện.

Hi nhìn về phía Lưu Ly, Lưu Ly hồn đã trên mây có dự cảm xấu.

- Tỷ, ta là em gái ruột của tỷ đấy, tỷ đừng hố ta, ta sợ…

Lưu Ly tội nghiệp nhìn Hi.

- Yên tâm, không nguy hiểm, chỉ cho muội đi làm chuyện muội am hiểu nhất.

- Thật sao, lẽ nào là đi làm chuyện đó?

Lưu Ly mở miệng thăm dò.

- Đúng vậy.

- Quá tốt rồi.

Chán chường của Lưu Ly biến mất sạch, trên mặt lộ ra nụ cười xấu xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận