Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1090: Điểm cuối của Obito

Một chút khói trắng bốc lên ở nòng súng, rơi vào vùng sa mạc cách chiến trường 5km.

Trên bãi sa mạc có thể thấy được mảnh gỗ vỡ nát, cùng với hỗ lõm sâu cạn không đều.

Bùm!

Susano bản hoàn chỉnh cầm trường đao chém về phía nắm tay của Mộc Nhân khổng lồ, vụn gỗ màu xanh thẫm tung tóe. Nắm đấm của Mộc Nhân bị chém nát, nhưng chỉ trong nháy mắt bàn tay của Mộc Nhân lại sinh ra, một phát bắt được vai của Susano.

“Madara, chúng ta như vậy hoàn toàn không có ý nghĩa, ngươi ta cũng đã chết nhiều năm, cần gì phải đánh liều mạng như thế, chúng ta từng chiến đấu cũng là hoàn toàn bất đắc dĩ.”

Senju Hashirama căn bản không muốn đấu với Madara.

“Ngươi… Còn dạy dỗ ta.”

Madara có chút phẫn nộ, lão ta luôn để ý một chuyện, chính là khi lão ta chiến đấu với Hashirama, đối phương dùng Mộc Phân Thân hấp dẫn lão ta, do đó chọc sau lưng lão ta một nhát.

Nếu như bị những người khác đâm một nhát sau lưng, Madara chỉ có thể cảm thấy là mình ít phòng bị, nhưng mà Hashirama thì khác. Người này từng là bạn tốt của lão ta, hơn nữa theo Madara, Hashirama căn bản không thể làm ra chuyện đâm sau lưng lão ta một nhát.

“Chúng ta… Đã chết, cần gì để ý ta có đang thuyết giáo hay không? Chuyện cũ đã qua, những người trong quá khứ đã không còn, ta biết, ngươi vẫn rất để ý tới Izuna…”

“Câm miệng!”

Lần này Madara thực sự nổi giận.

“Lúc trước ta đã khiến ngươi nếm trải đau đớn mất đi người thân nhất, nếu không phải vì tộc nhân, ta căn bản sẽ không cùng ngươi kiến tạo Konoha, kiến tạo nhẫn thôn dối trá đến mức khiến ta buồn nôn.”

Lần này Madara chọc trúng chỗ đau của Hashirama, đối với Hashirama mà nói, thứ quan trọng nhất có ba thứ, trong đó có một thứ là Konoha.

“Nếu như vậy, vậy chúng ta tiếp tục chém giết đi, không lâu sau Thập Vĩ Jinchuriki sẽ chiến bại. Ta tin tưởng bọn họ, cho dù là Tobirama, hay là hầu tử, hay là thiếu niên kia, bọn họ đều truyền thừa ý chí của ta, Hỏa Chi Ý Chí.”

“Buồn cười.”

Tuy Hashirama và Madara chém giết một mất một còn, phá hoại gần như 1km xung quanh, nhưng bọn họ đều không làm gì được đối phương.

Tô Hiểu ở phía xa bắn lén, đồng thời hắn cũng đang đợi.

Khoảng nửa tiếng sau mặt đất chấn động, Tô Hiểu nhìn về phía xa, một gốc đại thụ che trời vặn vẹo phóng lên trời.

Cây đại thụ này cao ít nhất trăm mét, hình dạng toàn thể là xoắn ốc, khiến người ta có cảm giác quái dị.

“Cuối cùng cũng cho gọi ra Thần Thụ, xem ra Obito kiên trì không được lâu.”

Tô Hiểu thay đổi ống nhắm, nhìn về phía Hashirama và Madara, hai người đã tạm dừng chiến, mặt đất xung quanh vô cùng lộn xộn, như là mới xảy ra động đất + bão.

Hai người này đều là người chết Uế Thổ Chuyển Sinh ra, đều sẽ không chết, nhưng vết nứt trên mặt hai người tăng nhanh, có một số vị trí như bùn đất xuất hiện hiện tượng tách ra từng mảng.

Bùm!

Phía xa truyền tới tiếng nổ rung trời, một bộ Susano màu tím sừng sững ở phía xa, bên cạnh bộ Susano này còn có một con hồ ly năng lượng khổng lồ màu vàng óng, Susano màu tím và hồ ly màu vàng đều đang lôi kéo gì đó.

Tô Hiểu thay đổi ống ngắm, điều này khiến hắn thấy rõ tình hình phía xa.

Cách mấy cây số, Obito nửa lục đạo hóa trôi nổi giữa không trung, tám bóng mờ Vĩ Thú xuất hiện, một mặt bóng mờ đi vào cơ thể hắn, một đầu khác bị đám Naruto, Sasuke, Hokage đệ nhị, Hokage đệ tứ nắm lấy.

Rất rõ ràng Obito gặp phải nguy hiểm, hắn ta đối chiến với quá nhiều Ninja, cộng thêm hắn ta nóng lòng hoàn thành kế hoạch Nguyệt Chi Nhãn, vội vàng cho gọi Thần Thụ, dẫn tới hắn ta xuất hiện sơ hở.

Obito đang đợi cướp giật tám Vĩ Thú với Naruto, một khi những Vĩ Thú này bị bắt vào trong cơ thể Obito, trạng thái nửa lục đạo của hắn ta sẽ lập tức biến mất.

Thấy cảnh này, Tô Hiểu thở dài. Tuy hắn có thể về Luân Hồi Nhạc Viên bất cứ lúc nào, nhưng hắn không thể tùy ý làm bậy ở chiến trường. Có một số chiến đấu hắn không tham gia được, bây giờ hắn còn chưa đủ mạnh.

Nhưng mà hiện giờ Tô Hiểu đang làm mọi thứ chính vì nhanh chóng trở nên mạnh hơn, hắn không có huyết thống + vận mệnh không cần quá nhiều nỗ lực đều có thể trở nên mạnh mẽ như đám Naruto, Sasuke, bởi vậy hắn cầm tính mạng đến đọ sức.

Chết ở trong chiến đấu, hoặc trở nên càng mạnh mẽ hơn, mạnh mẽ vừa là tự do, vừa thích làm gì thì làm thế đó.

Quan sát một lát xong, Tô Hiểu cảm thấy Obito chống đỡ không được lâu.

Tô Hiểu đứng dậy, thu hồi Spider Queen xong, chạy tới chiến trường của Hashirama và Madara, đã tới lúc hắn ra sân.

Hashirama và Madara đứng đối diện nhau, hai bên đều đang đợi cơ thể khôi phục.

Vèo…

Tiếng xé gió truyền tới, Tô Hiểu đứng trên một tảng đá to.

“Thuộc hạ tiếp viện à?”

Thực ra Hashirama không quá quan tâm Tô Hiểu, lão ta đã nhìn ra thực lực của Tô Hiểu mạnh hơn Kage một ít. Nhưng đối với Hashirama mà nói, Tô Hiểu không tính là uy hiếp, bởi vậy lão ta phán đoán Tô Hiểu là thuộc hạ của Madara.

“Madara, bên Obito gần đủ rồi.”

Tô Hiểu mở miệng, Hashirama không khỏi nhíu mày, lão ta đột nhiên có cảm giác, loại giọng điệu này của Tô Hiểu dường như không phải thuộc hạ của Madara.

“Hừm, vậy bên chúng ta cũng bắt đầu đi, tới lúc đổi người ra sân, cho dù là bên này hay bên kia.”

Tâm trạng của Madara không tệ, không, hẳn là rất vui sướng, bởi vì lão ta cảm nhận được thế giới này một lần nữa.

Ánh mắt Hashirama đảo qua Tô Hiểu và Madara, cuộc đối thoại của hai người khiến lão ta cảm thấy không ổn.

Trên chiến trường chính.

Rầm một tiếng, Obito đã mất đi trạng thái lục đạo ngã xuống đất, hơi thở của hắn ta nhanh chóng yếu bớt, đây là di chứng sau khi Thập Vĩ bị lấy ra.

Hai bóng người đi tới trước người Obito, là Naruto và Namikaze Minato.

“Hóa ra, mọi chuyện là như vậy.”

Biểu hiện của Naruto hơi suy sụp, hắn ta đối mặt với Obito có cảm giác hơi tương tự khi đối mặt với Nagato. Lúc trước khi cướp giật tám con Vĩ Thú, ý niệm của hai bên quấy cùng nhau, bởi vậy hắn ta biết một số chuyện liên quan tới Obito, Obito cũng biết một số chuyện liên quan tới hắn ta.

Hai người đều đột nhiên phát hiện, hai bên đã từng trải qua chuyện tương tự, nhưng kết quả không giống nhau.

“Hắn đã không còn uy hiếp, cùng bị rút đi tám con Vĩ Thú, cho dù có thể giữ được tính mạng, cũng sẽ mất đi năng lực chiến đấu trong vòng mấy tháng.”

Namikaze Minato nhìn Obito, thở dài.

“Lão sư, nếu như Rin nhìn thấy dáng vẻ của ta hiện giờ, nàng…”

Giọng nói suy yếu của Obito truyền tới.

“Có lẽ nàng… Ngay cả nhìn đều không nhìn ngươi một cái. Rin muốn liều mạng thủ hộ là Uchiha Obito, mà không phải ngươi hiện giờ.”

Giọng Namikaze Minato bình tĩnh, lão ta là thượng nhẫn dẫn đội của Rin, dĩ nhiên có chút hiểu rõ Rin.

“Đúng vậy, Rin trong thế giới huyễn thuật, chỉ là mơ màng trong lòng ta, đó cũng không phải Rin. Rin đã chết, chết trên tay Kakashi, nhưng chuyện này đã không còn quan trọng.”

Obito đột nhiên có chút không nghĩ ra, là chấp niệm gì, khiến hắn ta đi tới bước ngày hôm nay.

Obito không biết khiến hắn đi tới bước ngày hôm nay không phải là chấp niệm, mà là trốn tránh hiện thực + phẫn nộ + không muốn + vọng tưởng + một phù ấn chỗ tim.

Obito nằm thẳng trên đất tốn sức nghiêng đầu, nhìn thi thể ở khắp nơi trên chiến trường, những người này đều do hắn ta giết.

“Cuối cùng ta cũng biết, vì sao lúc trước Nagato phản bội ta.”

Obito cười giễu cợt, hiện giờ đầu óc hắn ta rất tỉnh táo, hay là nói từ khi hắn ta bị một tảng đá đập vào đầu xong, dòng suy nghĩ chưa từng rõ ràng như hôm nay.

“Naruto.”

Nghe thấy giọng nói suy yếu cực hạn của Obito, Naruto không lên tiếng, đợi đoạn sau của đối phương.

“Cẩn thận Uchiha Madara và Byakuya, có khả năng ta bị lợi dụng. Mà hai bọn họ, một người căm hận thế giới này, một người căn bản không để ý thế giới này.”

Obito gian nan giơ hai tay, Namikaze Minato nhíu mày, tay Naruto mắc lên cánh tay cha, Minato nghi ngờ nhìn về phía Naruto, Naruto lắc đầu.

“Nhược điểm của Madara là…”

Obito thở dốc, đối với hắn ta hiện giờ mà nói, nói chuyện đều rất tốn sức.

“Nhược điểm của lão ta nằm ở Uế Thổ Chuyển Sinh, chỉ cần có thể hợp lực đánh bại lão ta, thì có thể nhân cơ hội phong ấn. Còn Byakuya, tuyệt đối đừng tới gần hắn, cho dù ta từng hợp tác với hắn, nhưng khi nào hắn tới gần ta trong vòng 5 mét, ta đều có cảm giác dựng tóc gáy. Còn nữa, cẩn thận Nhẫn Khuyển bên cạnh hắn, nó có năng lực che giấu khí tức, thậm chí vượt xa Bạch Zetsu hay Tsuchikage đệ nhị.

Tuyệt đối đừng để Byakuya chạy, chiến tranh Nhẫn Giới lần này hoàn toàn do hắn ta dấy lên, dường như hắn càng khát vọng cuộc chiến này hơn ta, giết chóc giống như lạc thú của hắn. Hắn có thể bình tĩnh ngồi trên một đống thi thể bình tĩnh hưởng dụng bữa tối, đây là chuyện Ninja bình thường tuyệt đối không làm được.”

Hai tay Obito tạo thành hình chữ thập xong, hai bàn tay vỗ vào nhau chậm rãi kết ấn, trên mặt hiện lên nụ cười.

“Ta phải đi bù đắp những chuyện ta đã làm sai.”

“Ngươi muốn…”

Naruto nhìn thấy Obito kết ấn xong, miệng hắn ta khép mở, bởi vì hắn ta từng thấy loại kết ấn tương tự, Obito muốn phục sinh đám Ninja đã chết trên chiến trường.

“Ngoại Đạo – Luân Hồi Tái Sinh Chi Thuật.”

Obito sử dụng thuật này xong, hắn ta sẽ chết, nhưng thực ra cũng không thể bù đắp được gì.

Một đám vật chất màu đen đột nhiên bay tới, đám vật chất màu đen này gần như là đột nhiên xuất hiện, Naruto, Namikaze Minato không cảm nhận được.

Cạch một tiếng, đám vật chất màu đen này rơi lên người Obito, đến lúc này Naruto mới nhận ra được đám vật chất màu đen này. Hay là nói, lúc trước bọn họ bị loại năng lực nào đó lừa gạt, cho rằng đám vật chất màu đen kia chỉ là không khí hoặc đá vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận