Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1189: Trùng hợp

Chỗ giao giới vương quốc Saint Sodin và đế quốc Tử Linh, Thần Chi Tường, khu vực cánh đồng tuyết Lulimas.

Trên tường băng cao trăm mét, rộng mười mấy mét, đám binh sĩ mặc quần áo chống lạnh đang gào thét. Bọn họ đứng thành một hàng trên tường băng, hợp lực khống chế một máy bắn tên hạng nặng.

Vù!

Dây kéo căng lỏng ra, hoa tuyết từ bầu trời rơi xuống bị đổ nát tảng lớn, một cung tên do kim loại chế ra được bắn ra, cả cây cung tên dài ít nhất ba mét, nhìn kiểu gì cũng không giống vũ khí đối phó nhân loại.

Cung tên kim loại xé rách không khí, hầu như là chỉ trong nháy mắt bắn tới phía dưới tường băng, không có cách trở bắn thủng cơ thể của một sinh vật hình người.

Vù một tiếng, nửa người trên của sinh vật hình người nổ tung, máu tươi màu xanh nhạt tung tóe, nửa người dưới của nó vọt tới trước mấy bước sau đó ngã nhào xuống đất.

Phía dưới tường băng, sinh vật hình người không đếm hết lao về phía dưới tường băng, làn da của chúng nó trắng bệch, dáng vẻ hầu như tương đồng với nhân loại, nhưng đôi mắt của bọn họ màu lục, là loại xanh lét, chỉ cần nhìn chằm chằm đôi mắt này sẽ khiến người ta sởn tóc gáy, chúng nó… Chính là Tử Linh Tộc.

Số lượng Tử Linh Tộc quá nhiều, nhưng mà chúng nó không phải bia đỡ đạn, trái ngược lại, trên người chúng nó đều mặc áo giáp, vũ khí sáng như tuyết. Hơn nữa nhìn thế trận xung phong của chúng nó, đây rõ ràng là quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh.

“Dát y đặc (vì vương)!”

“Dát y đặc (vì vương)!”

Mười mấy vạn Tử Linh Tộc gầm thét lao về phía tường băng, chúng nó không phải là sinh vật không có tình cảm, trái lại tử linh là sinh vật có chút liều mạng. Chỉ cần là việc đã quyết định, cho dù trả giá lớn cỡ mấy chúng nó đều phải hoàn thành chuyện đó.

Không ai biết vì sao Tử Linh Tộc cố chấp tấn công Thần Chi Tường, phải biết rằng lãnh thổ chúng nó chiếm lĩnh dồi dào hơn vương quốc Saint Sodin. Ngoại trừ khí hậu ác liệt ra, phương diện tài nguyên hơn xa lãnh thổ của vương quốc Saint Sodin.

Đương nhiên là Tử Linh Tộc sẽ khai phá lãnh thổ của chúng nó, trước khi Thần Chi Tường xuất hiện, đại quân Tử Linh Tộc hoàn toàn treo quân đội loài người lên đánh. Đây cũng là lý do kỹ thuật rèn đúc của chúng nó càng tiên tiến, tố dưỡng quân đội cũng vượt xa nhân loại.

Tử linh có trí khôn, các hiền giả của căn cứ nhân loại điều tra (hiền giả: tương tự nhân viên nghiên cứu khoa học), IQ của tử linh rất cao, sức sáng tạo của chúng nó thậm chí vượt qua nhân loại.

Chủng tộc IQ cao này, lại cố chấp tấn công nơi dễ thủ khó tấn công, đây là chuyện khiến người ta cảm thấy rất khó hiểu.

Các binh sĩ nhân loại không rõ, cấp trên của bọn họ cũng không rõ, nhưng bọn họ biết một chuyện, chính là tuyệt đối không thể để tử linh đột phá Thần Chi Tường.

Bùm, bùm, bùm…

Cánh đồng tuyết chấn động, mười mấy vạn tử linh lao tới dưới tường bằng, rìa ngoài tường băng hầu như là vuông góc, tường băng cao trăm mét trơn nhẵn như gương, độ khó leo lên rất lớn.

Vèo, vèo…

Từng cung tên kim loại từ trên trời giáng xuống, chỉ trong nháy mắt ngàn tên Tử Linh Tộc bị bắn thành xiên thịt, ghim trên vùng đất lạnh.

Các tử linh vọt tới phía dưới tường băng xong, hai tay của chúng nó giơ ngang, dùng sức nghiêng về sau.

Keng, keng, keng…

Một cái móc câu bắn từ trong bao cổ tay kim loại của tử linh ra, chúng nó hầu như cùng nhảy lên, móc câu trên cánh tay móc về phía tường băng.

Tiếng vang giòn giã liên tục truyền tới, bởi vì tường băng thật sự quá cứng rắn, phần lớn Tử Linh Tộc đều thất bại, chỉ có số ít thành công.

Chúng nó bắt đầu trèo lên trên, tuy trên đường leo lên trên có nhiều tử linh rơi xuống, nhưng có mấy trăm tử linh thành công bò lên trên.

“Lại tới nữa, những tên da băng này đúng là liều mạng.”

Trên tường băng một binh lính nhổ mấy bãi nước bọt, da băng là xưng hô của bọn họ gọi tử linh.

“Đừng nói linh tinh nữa, nhanh chóng đổi nỗ tiễn, nếu để đám tử linh này bò lên trên, ta sẽ chết rất nhiều anh em.”

“Nỗ tiễn” mà binh sĩ kia nói, thật ra là một loại cung tên kim loại đặc biệt, loại cung tên này bắn ra xong thì hoàn toàn phân liệt, một cung tên kim loại dài ba mét ít nhất phân liệt thành trăm cái. Nhưng mà chi phí của “tiễn phân liệt” rất đắt đỏ, ngoại trừ khi tử linh trèo lên Thần Chi Tường, thời gian còn lại sẽ không sử dụng.

Đùng, đùng, đùng…

Tiếng trống trận gấp gáp truyền trên tường băng ra, nghe thấy tiếng trống trận, tất cả binh sĩ đều nhào tới chỗ biên giới tường băng nhô đầu ra nhìn phía dưới, đây gần như là động tác cơ bản của bọn họ.

Lít nha lít nhít điểm đen từ trên trời giáng xuống, cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, điểm đen này là mũi nhọn màu đen dài chừng một mét, trên mũi nhọn phủ kín hoa văn xoắn ốc, toàn thân thon dài, có lực xuyên thấu mạnh. Đây là thủ đoạn viễn trình của đại quân tử linh, một loại vũ khí tên là “Tử Toàn”, nhưng mà “Tử Toàn” là dịch âm của vũ khí này, phiên dịch ngôn ngữ nhân loại sẽ là “màn mưa màu đen”.

Cách một tiếng, vụn băng tung tóe, một mũi nhọn màu đen đâm vào trong tường băng, vụn băng bắn ra bắn lên mặt một binh lính, từng giọt máu tươi chảy từ mặt hắn ta ra, có thể thấy uy lực của mũi nhọn màu đen này mạnh cỡ nào.

“Màn mưa màu đen” là vũ khí tầm xa rất khủng bố, nhược điểm của nó là cần thời gian rất lâu để lắp. Các binh sĩ nhân loại biết điểm ấy, nhắm ngay Tử Linh Tộc phía dưới trút cung tên kim loại.

“Có người rơi khỏi tường!”

Một tiếng rống to ở trên tường băng truyền ra, theo lẽ thường, trong chiến tranh tàn khốc có một binh lính rơi xuống tường băng cũng không có gì.

Sự thật không phải như thế, một khi có binh sĩ từ trên tường băng rơi xuống, binh sĩ gần đó sẽ lập tức dùng máy bắn tên bắn giết binh sĩ rơi xuống kia. Đây là đang giúp chiến hữu giảm thiểu thống khổ, bị tử linh bắt giữ thật sự quá khủng bố, không phải đãi ngộ sinh mệnh có trí tuệ có thể chịu được.

Mười mấy máy bắn tên nhắm ngay “binh sĩ” rơi tường kia.

“Đại đội trưởng!”

Hơn trăm binh lính ở biên giới tường băng gào thét, có thể thấy người rơi xuống có chức quan không nhỏ.

Một binh sĩ trẻ tuổi nuốt nước bọt, hắn ta không kêu to như những binh sĩ khác, bởi vì hắn ta thấy rõ ràng, cấp trên của hắn ta chủ động nhảy xuống tường băng.

Vù!

Ngọn lửa màu xanh trắng tuôn từ trên người đại đội trường rơi xuống kia ra, những máy bắn tên nhắm chuẩn hắn ta lập tức thay đổi phương hướng, không còn để ý đại đội trưởng kia nữa, bởi vì đó là Thánh Chiến Sĩ.

Rầm một tiếng, đại đội trưởng kia rơi xuống đất, tảng lớn tuyết đọng xung quanh hòa tan, lộ ra mặt đất ẩm ướt, nhưng giây tiếp theo lượng nước trong bùn đất bị nhiệt độ cao bốc hơi, mặt đất trăm mét xung quanh bắt đầu khô nứt.

“Phải nhanh tăng cao chức quan, có lẽ bên vương đô rất náo nhiệt.”

Ánh mắt “đại đội trưởng” vẫn luôn ngắm nhìn xung quanh, ngọn lửa trên người hắn ta khiến đám tử linh ở xung quanh lùi lại.

“Đáng tiếc, lần này chỉ có ta tiến vào thế giới nguyên sinh, những người khác trong đoàn đều không có tư cách tiến vào.”

Hỏa diễm dấy lên, người trong ngọn lửa búng tay một cái, hỏa diễm bên cạnh hắn ta thành vòng tròn lan ra xung quanh.

Hỏa liễm màu trắng xanh lướt qua cơ thể từng tử linh, chúng nó lập tức bị đốt thành tro bụi, nhiệt độ của ngọn lửa màu trắng xanh này đã không thể dùng khủng bố để hình dung.

Trên tường băng, một Khế Ước Giả nhận được thân phận binh sĩ đang quan sát tình hình phía dưới, nhìn thấy mấy trăm tro cốt phía dưới xong, hắn ta nuốt nước bọt. Nếu như chiến đấu với người dưới tường băng, hắn ta một hiệp cũng không chịu được.

“Không hổ là Hoang Phần nhân vật số hai của Huyết Môn, gia hỏa khủng bố.”

Khế Ước Giả cá ướp muối rúc đầu về, hắn ta chuẩn bị đổi chiến khu, vì ở lại nơi này quá nguy hiểm.

Hoang Phần tiến vào thế giới Mejia, hắn ta không phải tới tìm Tô Hiểu trả thù, hắn ta xuất hiện ở đây hoàn toàn là trùng hợp.

Tô Hiểu không rõ Hoang Phần ở thế giới này, Hoang Phần cũng không biết Tô Hiểu ở trong thế giới này. Nếu như hai người gặp nhau mà nói, vậy thì nhất định sẽ là cảnh chém giết một mất một còn.

Lưỡi đao và hỏa diễm, hạng 11 sân đấu cấp 3 VS hạng 2 sân đấu cấp 3, Tô Hiểu đánh tới hạng 11, hoàn toàn là vì thời gian hắn ở lại trong Luân Hồi Nhạc Viên chỉ đủ cho hắn đánh tới hạng 11, mà Hoang Phần thì chỉ có thể đánh tới hạng 2.
Bạn cần đăng nhập để bình luận