Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 299: Người Gặp Nạn

- Gần Water Seven sao, xem ra cũng không tệ.

Lúc này Tô Hiểu rất khó chịu, tấm bản đồ hắn mua có nói rõ, địa điểm tiến vào là Water Seven, nội dung vở kịch bắt đầu sáu ngày trước.

Nhưng địa điểm truyền tống không phải là trên đảo ở Water Seven, mà là hải vực gần đó.

So với thời gian khác ở thế giới hải tặc, thời gian ở Water Seven rất thích hợp với Tô Hiểu hiện giờ, nơi này không có Năng Lực Giả ăn trái ác quỷ hệ Logia, cũng không có kẻ địch thực lực mạnh tới mức không thể chống lại.

Tuy có lẽ Thanh Cương Ảnh thương tổn được Năng Lực Giả hệ Logia, nhưng loại kẻ địch đó không phải hắn hiện giờ có thể đối phó.

Ví dụ như hàng ngũ Enel, Tô Hiểu đối phó kẻ địch cấp bậc đó không có khả năng thắng lợi.

Tô Hiểu bơi trên biển, hắn nhận được vị đại khái của Water Seven.

Tuy ban đầu khiến người ta không biết nói gì, nhưng Tô Hiểu nghĩ tới hành động sau này, tâm tình chậm rãi tốt hơn.

Thế giới hắn thí luyện chính là Vua Hải Tặc, khi đó hắn quá nhỏ yếu, chỉ có thể dùng âm mưu quỷ kế hoàn thành nhiệm vụ.

Nếu đổi lại là Tô Hiểu hiện giờ, hắn sẽ cầm đao xông tới giết, đây không phải là mất trí, rõ ràng đã có thực lực vì sao phải phiền phức như vậy?

Biến mạnh mẽ không phải chỉ vì càng dễ đạt được mục tiêu sao, nếu như có thực lực còn bó tay bó chân, như vậy trở nên mạnh mẽ không có chút ý nghĩa gì.

Bơi trong nước biển trong suốt, trong lòng Tô Hiểu dấy lên một đám lửa, hắn im lặng thét lên trong lòng: “Thế giới hải tặc, Tô Hiểu tôi trở lại rồi!”

Bơi một lúc lâu, xung quanh vẫn là đại dương mênh mông vô bờ, điều này khiến người ta cảm thấy bất đắc dĩ cỡ nào, nhắc nhở gần của Luân Hồi Nhạc Viên không khỏi quá gần rồi.

Hít sâu một hơi, Tô Hiểu tiếp tục bơi về phía Water Seven, hắn vẫn luôn cảnh giác bơi trong biển, ở thế giới hải tặc trong biển cũng không an toàn, đủ loại sinh vật to cũng chẳng lạ lùng gì.



Ánh nắng tươi sáng, có mấy con hải âu trắng nõn bay qua mặt biển, một con thuyền ba cột buồm bơi trên biển.

Thuyền ba cột buồm có kết cấu toàn bằng gỗ, dài khoảng chừng hơn hai mươi mét, thân thuyền dài nhỏ, đầu thuyền hơi góc cạnh, đây là một chiếc thuyền rất nhanh, dùng thuyền này chỉ có một loại người, hải tặc!

Loại thuyền này vận tải rất kém, nhưng tốc độ rất nhanh, dùng để đuổi theo thuyền hàng lại càng thích hợp.

Gió biển thổi cánh buồm màu đen, trên cánh buồm màu đen đầy lỗ thủng, những lỗ thủng này to bằng ngón tay, lít nha lít nhít trải rộng trên cánh buồm, hẳn là do đạn chì xuyên thủng qua.

Tốc độ của chiếc thuyền hải tặc này rất chậm đi trên biển, thân tàu đầy tổn hại, cả chiếc thuyền cọt kẹt, tiếng cọt kẹt vang vọng, giống như sẽ vỡ ra bất cứ lúc nào.

Đoàn hải tặc này đã giao hỏa với kẻ địch mấy ngày, có một số vị trí đã được tu sửa, một cái buồm phụ bị cắt ngang, cho nên con thuyền này mới đi chậm như vậy.

Trên boong thuyền ở đầu thuyền, đây là nơi cao nhất của boong tàu, một tên hải tặc chột một mắt kéo ống nhòm trong tay ra, dùng độc nhãn hẹp dài mà hung tàn nhìn về phía xa.

- Thuyền… Thuyền trưởng, còn bao lâu nữa mới tới Water Seven, Ác Lang Hào sắp không kiên trì được nữa.

Một tên hải tặc ở phía dưới boong tàu rụt rè hỏi, gần hắn ta còn đứng mấy chục hải tặc, trong mắt đều tràn đầy chờ mong, quần áo của những tên hải tặc này khác nhau, nhưng đều có một đặc điểm, xanh xao vàng vọt, mỗi người đều bị thương, cụt tay gãy chân không ít, một số hải tặc vết thương đã bắt đầu thối rữa, đang dùng đao thủy thủ cắt thịt.

- Câm miệng.

Giọng thuyền trưởng độc nhãn nhỏ mà trầm thấp, chắc chắn yết hầu từng bị thương, còn là vết thương cắt yết hầu.

Thuyền trưởng độc nhãn mới mở miệng, những hải tặc kia nơm nớp lo sợ lùi về sau, cúi thấp đầu xuống.

Muốn trở thành thuyền trưởng cần có thực lực mạnh mẽ, hoặc tàn bạo tới cực điểm, hay có mị lực nhân cách.

Rõ ràng là tên thuyền trưởng độc nhãn này thuộc về vế trước, hắn ta dùng sự tàn bạo thống trị chiếc thuyền này, nếu như che mắt màu đen phối với tay móc sắt thì càng giống một tên hải tặc.

Tám ngày trước “Băng hải tặc Garou” gặp một nhóm hải tặc khác ở trên biển, hai bên không đàm phán hoặc giao tiếp, trực tiếp dùng đạn pháp bắt chuyện với thuyền đối phương, đây là “lễ tiết” gặp mặt của hải tặc.

Sau khi triển khai pháo kích “hữu hảo”, băng hải tặc Garou không tiếp chiến nữa, hỏa đạn của đối phương quá mạnh, cho nên bọn họ chạy trốn.

Dựa vào số chó ngáp phải ruồi “băng hải tặc Garou” chạy trốn thành công, bắt đầu phiêu lưu trên biển.

Đồ ăn và nước uống đã sớm tiêu diệt sạch, càng đáng sợ chính là phòng thuyền trưởng bị nổ tan tành, nơi đó là nơi lưu trữ trái cây và nước ngọt.

Ở trên biển thứ gì quan trọng nhất? Đáp án là nước ngọt và trái cây.

Nước ngọt xếp vị trí thứ nhất, trái cây thứ hai, nếu như thời gian dài không hấp thu vitamin C, sẽ mắc bệnh Scorbut, như vậy chết chắc.

Bên trong rau dưa và trái cây chứa vitamin C, nhưng rau không dễ bảo tồn, mà giá lại cao chót vót, cho nên hải tặc đều chọn mang theo trái cây, quả táo và quýt xanh đều là lựa chọn không tồi.

Lúc này băng hải tặc Garou rơi vào mức độ này, vết thương bị nhiễm trùng, thiếu nước ngọt, không có trái cây, không đủ băng vải và dược vật.

Vận khí không tệ chính là, bọn họ đã cách Water Seven không xa, lúc này mới khiến trên thuyền không có bạo động, bằng không thuyền trưởng độc nhãn không ép được những hải tặc này.

Cuộc sống trên biển rất tẻ nhạt, chớ nói tới mức độ này, cả thuyền như thùng thuốc súng, chỉ cần một “đốm lửa” sẽ nổ tung.

Mấy tên hải tặc đi từ trong khoang thuyền ra, chỗ khóe miệng có vết máu, hình như đang nhai thứ gì đó trong miệng, đôi mắt đờ đẫn.

- Thuyền trưởng, phát hiện người gặp nạn.

Tiếng kêu to khiến tất cả hải tặc trên thuyền chú ý.

- Người gặp nạn sao? Là nam hay nữ?

Thuyền trưởng độc nhãn mở miệng, bất luận là nam hay nữ đều có tác dụng rất tốt với băng hải tặc Garou lúc này, đàn ông thì coi là đồ ăn, tác dụng của phụ nữ thì càng lớn hơn.

- Là đàn ông, khoảng chừng 20 tuổi, không có vũ khí.

- Đàn ông sao…

Giọng điệu của thuyền trưởng độc nhãn hơi thất vọng, ra biển một tháng, chỉ thấy duy nhất một con chim đưa tin.

- Vớt lên nhốt vào trong khoang thuyền, đồ ăn không còn nhiều, không biết còn cách Water Seven xa không, hiện giờ chỉ có phương hướng, không rõ bao xa.

Đàn ông thì xem là đồ ăn khẩn cấp, phụ nữ có thể đùa giỡn một phen rồi thành đồ ăn.

Những hải tặc này đói bụng đến điên rồi sẽ ăn thịt người, nói một cách chính xác là đã ăn rồi, ăn những đồng bạn bị thương khá nặng.

Trong biển, Tô Hiểu vẫn còn đang bơi toàn lực về phía trước, bỗng nhiên cảm thấy có quái vật khổng lồ xuất hiện, hắn quay đầu nhìn, là một chiếc thuyền đang lái về phía hắn.

Sau khi thấy rõ cờ trên thuyền sắc mặt Tô Hiểu thay đổi, cờ đen, hải tặc.

Đối phương mạnh hay yếu tạm thời không biết, nhưng Tô Hiểu có thể chắc chắn, những tên hải tặc này không tới vì thiện ý, cả chiếc thuyền lái thẳng về phía hắn, rõ ràng là muốn va vào hắn.

Tô Hiểu hít sâu một hơi, cơ thể chìm xuống, lẻn vào trong nước biển.

Cảnh tượng trước mắt thay đổi, xung quanh là một vùng xanh thẳm, nước biển trong suốt, thỉnh thoảng có cá bơi qua.

Đáy thuyền lọt vào tầm mắt, do dự vài giây, Tô Hiểu không lựa chọn phá chiếc thuyền này, đây là một loại công cụ cưỡi không tệ, cho dù hơi rách nát.

Trên thuyền hải tặc, mấy tên hải tặc đứng ở mép thuyền kiểm tra phía dưới, hình như đang tìm gì đó, bọn họ cầm móc sắt thật dài trong tay, móc sắt có gai, những người này định dùng móc sắt móc Tô Hiểu lên thuyền, người bình thường bị móc này móc trúng không chết cũng tàn.

- Đụng vào rồi sao, không phải bị đụng nát rồi đấy chứ?

- Sẽ không, thuyền đi không nhanh, cùng lắm là đụng hôn mê, phải để sống, chết thì thịt không tươi.

Không thể gọi những tên hải tặc này là người, bọn họ vốn không tốt lành gì, sau khi làm việc ác thì chạy trốn trên biển, tránh né chính phủ thế giới và hải quân đuổi bắt.

Ngay lúc những hải tặc này cầm móc sắt tìm kiếm Tô Hiểu, bỗng nhiên một móc khóa phá biển mà ra, ghim chặt lên mép thuyền.

Trong biển, Tô Hiểu nắm chặt giới đoạn tuyến, cả người được kéo lên trên, Trảm Long Thiểm xuất hiện trong tay, trong chớp mắt Thanh Cương Ảnh mở ra.

Không rõ thực lực của kẻ địch, phải cẩn thận, dù sao nơi này là thế giới hải tặc.

Bùm một tiếng Tô Hiểu lao ra khỏi nước biển, leo lên trên mép thuyền, một tay hắn nắm rìa ngoài mép thuyền, rồi vươn mình nhảy lên thuyền.

- Nhanh, tên này không đơn giản, giết chết hắn ta!

Một tên hải tặc hét lớn một tiếng, mấy chục tên hải tặc ở xung quanh nhấc đao thủy thủ chen chúc tiến lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận