Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 27: Họ Tô, ngươi...

**Chương 27: Họ Tô, ngươi...**
St. Zaga bị chém đứt cánh tay trái nhỏ, Lilith phù phù một tiếng ngã xuống đất, máu tươi từ cổ nàng trào ra ọc ọc, tuy trông thảm hại nhưng Lilith là ác ma tộc, sẽ không chết ngay được.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn truyền đến từ bên dưới, nghe tiếng này, sắc mặt Tô Hiểu không được đẹp cho lắm. Rõ ràng là ác ma tộc và vũ tộc đã xuống đến tầng dưới nữa. May mắn là hai bên rất có thể sẽ xé nhau, dùng việc này để kiềm chế đối phương.
Tô Hiểu đá một cước vào hông Lilith, suýt nữa đá nàng ngất đi, nhưng Lilith lại thở phào nhẹ nhõm. Cú đá này của Tô Hiểu đảm bảo nàng có thể sống sót, bởi ngay trong khoảnh khắc bị đá, nàng cảm giác có thứ gì đó đâm vào thân thể, sau đó một cỗ cảm giác lạnh buốt từ hông lan ra. Rõ ràng nàng vừa được tiêm thuốc hồi phục.
Đá Lilith ra xa hơn chục mét, Tô Hiểu cầm đao nhào về phía St. Zaga. Lúc này St. Zaga đang bị Toa trói chặt, không chém lúc này thì chờ đến bao giờ.
Phập, phập, phập...
Tô Hiểu đầu tiên là lịch sự chào hỏi bằng ba nhát đao: một đao chém vào hai mắt, một đao đâm vào tim, cuối cùng một đao chém vào bụng dưới không có xương sườn bảo vệ. Còn về phần cổ, Toa đang ghìm cổ St. Zaga, đâm thì còn được, chém căn bản không xong.
Tô Hiểu chém thoải mái, còn Toa lại chẳng dễ chịu gì, nàng cảm giác mình đang ôm một con nhím, mạch máu đối phương có mấy lần suýt đâm xuyên tim và đầu nàng. May mắn loại năng lực kia không thể dùng liên tục.
Lilith vừa mới thoát ra, dù St. Zaga bị Tô Hiểu chém đau điếng, hắn đã lập tức đổi mục tiêu sang Toa.
Toa kinh nghiệm chiến đấu phong phú cỡ nào. Nàng khom gối đồng thời thân thể nhún lên, phịch một tiếng, St. Zaga bị Toa húc bay ra ngoài.
Trong khoảnh khắc St. Zaga bị húc bay, cơ bắp tay phải Tô Hiểu hơi gồng lên, chém một đao vào cổ họng St. Zaga.
Giờ phút này trên người St. Zaga có ít nhất hơn mười vết chém. Tên này khi chiến đấu căn bản không có kỹ xảo gì cả, chỉ có lấy thương đổi thương, không ai có thể đỡ được.
Mười mấy dòng máu tươi từ thể nội St. Zaga phun ra, như mười mấy con huyết xà, theo bốn phương tám hướng đánh về phía Tô Hiểu.
Tô Hiểu khom người tránh được hai con huyết xà, Trảm Long Thiểm bên trên trào lên hồ quang điện màu lam, chém một đao vào cổ St. Zaga.
Phập!
Máu tươi bắn lên cao vài thước. Đao này của Tô Hiểu gần như chém đứt một phần ba cổ họng St. Zaga. Đã vậy còn có mười một con huyết xà cắn lấy Tô Hiểu.
Chỉ trong nháy mắt, toàn thân Tô Hiểu hoàn toàn tê liệt, sinh mệnh giá trị tụt như nước chảy, còn St. Zaga thì trừng mắt nhìn chằm chằm hắn, hai bàn tay to chụp tới. Cánh tay bị chém đứt trước đó giờ đã tái sinh. Hay nói đúng hơn, khi sinh mệnh giá trị St. Zaga xuống dưới 40% thì chiến đấu mới chính thức bắt đầu.
"Keng!"
Một tiếng vang giòn truyền ra, là Lilith dùng chiến liêm trong tay ôm lấy St. Zaga. Lúc này phòng ngự của St. Zaga đã mạnh đến mức Lilith khó lòng phá phòng. Nhưng Tô Hiểu nhận thấy, thanh chiến liêm kia không bình thường, nó đang từ từ khôi phục sinh mệnh lực của Lilith, hơn nữa có một cỗ ý thức chiếm cứ bên trong. Rất có thể đây là vũ khí trưởng thành của ác ma tộc.
Dù nhát liêm này của Lilith không làm bị thương St. Zaga, nhưng thật sự cứu được Tô Hiểu một mạng. Vừa rồi nếu để St. Zaga nhào lên, Tô Hiểu không chết cũng tàn phế.
St. Zaga mắt lộ hung quang, đưa tay chộp lấy Lilith.
Vút!
Một tiếng xé gió chói tai vang lên, Toa đột nhiên xuất hiện bên cạnh St. Zaga, một đầu Sasori đỏ chói xuất hiện sau lưng nàng.
'Cuồng hạt bãi vĩ.'
Gần như trong nháy mắt, chân Toa đã quét ngang đến mặt St. Zaga.
Ầm ầm!
Lấy St. Zaga làm trung tâm, mọi thứ xung quanh đều nát vụn. St. Zaga vạch phá một cỗ âm bạo, trực tiếp chui vào vách tường bên cạnh.
"Khá lắm... Chịu đòn."
Toa lảo đảo về phía trước mấy bước, chân rõ ràng hơi què. Chung cực đại chiêu của nàng đều đơn giản thô bạo như vậy.
Nhìn lại bức tường St. Zaga đâm vào, mặt vách đá cao sáu, bảy mét đầy vết rách. Nơi St. Zaga đụng vào, dây leo xanh biếc theo lỗ rách mọc ra.
"Không thể không nói, các ngươi gây tổn thương cho ta quá lớn."
St. Zaga từ lỗ rách trên vách tường đi ra, cổ hơi vẹo, rõ ràng bị Toa đá gãy.
"Đau đớn làm ta tỉnh táo hơn..."
St. Zaga vừa nắn lại cổ thì không gian phía sau hắn dao động, Tô Hiểu hiện thân.
Phập!
Một vệt đao mang lướt qua. Sau gáy St. Zaga hiện lên vết máu, rất nhẹ tựa như gãi ngứa một nhát đao, vết thương hời hợt đến mức St. Zaga có thể bỏ qua.
Tô Hiểu vẩy máu trên đao, trường đao chậm rãi trở vào vỏ. Dù St. Zaga có năng lực sinh tồn mạnh mẽ cỡ nào, dù năng lực tái sinh của hắn ưu việt đến đâu, chiến đấu đã kết thúc.
St. Zaga ngây người tại chỗ, đồng tử dần biến xám trắng, cuối cùng bị một làn khói xanh đen chiếm cứ.
Két, két...
Toàn thân St. Zaga vỡ vụn như gốm sứ. Da hắn tróc ra trước, sau đó là cơ bắp xương cốt. St. Zaga vừa còn như chiến thần nhập thể giờ lại bắt đầu tàn lụi, đến cả di ngôn cũng không có.
"Đây là cái quỷ gì vậy?"
Toa đầy máu tươi ngồi bệt trên đất, còn Lilith thì dứt khoát hơn, mắt trợn ngược rồi ngất đi.
Sự thật chứng minh, chiến đấu không phải là so số liệu. Phòng ngự của St. Zaga thật sự biến thái, nhưng hắn rõ ràng mới nắm giữ loại năng lực này chưa lâu, chỉ có thể dùng nó để lấy thương đổi thương. Nếu cho tên này thời gian để làm quen với năng lực, ít nhất hai người trong số Tô Hiểu mới có cơ hội thắng hắn.
"Một loại... Kỹ xảo đặc biệt."
Tô Hiểu đẩy ngón tay cái về phía trước, Trảm Long Thiểm rời khỏi vỏ một đoạn. Một làn khói xanh đen từ thể nội St. Zaga bay ra, chui vào Trảm Long Thiểm.
【 Ngươi thu được bảo rương • Sử Thi cấp (hai mươi phần trăm). 】
Nhìn bảo rương trong tay, Tô Hiểu rất hài lòng. Bảo rương Sử Thi cấp hàm kim lượng hai mươi phần trăm, có tỉ lệ không nhỏ mở ra trang bị Sử Thi cấp.
Phải biết, đây là khi có sự hỗ trợ của Toa và Lilith. Nếu Tô Hiểu tự tay đánh chết St. Zaga, bảo rương Sử Thi cấp này sẽ tăng hàm kim lượng lên rất nhiều, ít nhất đạt sáu mươi phần trăm trở lên.
Tuy tham lam vô đáy, Tô Hiểu vẫn hài lòng với thu hoạch trước mắt. Nhưng so với bảo rương, hắn còn có việc quan trọng hơn phải làm.
Trở ngại đến từ St. Zaga đã được dọn sạch, giờ thì xuôi chèo mát mái. Theo tình báo từ Bố Bố truyền đến, ác ma tộc và vũ tộc đã chém giết dưới lòng đất, xem ra trong thời gian ngắn không phân thắng bại. Về phần Hôi Tẫn Chi Nha, không ai để ý đến bên đó, mọi sự chú ý đều tập trung vào trái cây linh hồn.
"Khụ, khụ, khụ, tiếp tục đi."
Toa ho ra mấy ngụm máu lớn, Tô Hiểu nhìn nàng một cái rồi lấy ra một đóa hoa khô.
"Ngươi đây là..."
"Đưa ngươi đến Luân Hồi Nhạc Viên."
"Ta vẫn chưa giúp ngươi lấy được Hôi Tẫn Chi Nha mà."
Toa nghiêng đầu nhún vai.
"Ta không hứng thú dây dưa với lũ vô dụng để tìm Hôi Tẫn Chi Nha."
"Chân lộ xương."
Tô Hiểu không để ý Toa nữa. 【 Sinh Linh Hoa 】 chậm rãi bay lên, một cánh hoa chứa đựng thời không chi lực vỡ vụn.
Dựa theo kinh nghiệm của Tô Hiểu, chỉ cần cung cấp điều kiện truyền tống + thời không chi lực, Luân Hồi Nhạc Viên sẽ không từ chối những cường giả như Toa, dù sao Tô Hiểu đã cung cấp thời không chi lực rồi.
Một xoáy không gian xuất hiện, trong vòng xoáy là một mảnh đen kịt.
"Đi vào đi."
"Hả?"
Toa nhìn vòng xoáy đen trước mặt, do dự vì cảm thấy có gì đó không đúng. Nhưng sau một hồi, nàng vẫn bước vào vòng xoáy.
Một hồi rối loạn truyền đến. Khi Toa mở mắt, nàng nghe thấy tiếng gió nhẹ thổi qua thảm thực vật, mơ hồ còn có mùi hương hoa nhàn nhạt.
"Đây là... Luân Hồi Nhạc Viên? Mẹ nó! !"
Biểu tình Toa dần đờ đẫn, trông như bị chơi xỏ.
Trời xanh mây trắng, bùn đất đen nhánh, gió nhẹ thổi qua, một biển hoa đỏ vang xào xạc. Đây đều là 【 Sinh Linh Hoa 】 mà nơi này có tên Sinh Linh Hoa Hải, chính là hắc uyên chỗ sâu nhất.
Một cây Hắc Phong Thụ cao lớn sừng sững giữa biển hoa. Toa ngơ ngác nhìn cái cây đó. Nàng biết đó là vô giá chi bảo, nhưng giờ nàng không chút tham lam nào, vì nàng biết vào hắc uyên sâu nhất chẳng khác nào chết.
Một người đàn ông mắt đỏ như máu ngồi dưới Hắc Phong Thụ, cởi trần, quần áo rách rưới. Thấy người này, khóe miệng Toa giật giật, nàng thế mà lại thấy Đao Ma nổi tiếng.
"Họ Tô, ngươi chết không yên lành đâu."
Nụ cười của Toa có chút sụp đổ. Đao Ma cứ vậy lẳng lặng nhìn nàng, không giết cũng không để ý đến nàng.
Tháp lạp lạp lạp...
Tiếng xiềng xích va chạm truyền đến. Toa chưa kịp phản ứng thì xiềng xích đã xuất hiện xung quanh nàng. Chẳng hiểu sao, nhìn thấy những xiềng xích này, Toa lại cảm thấy an tâm.
"Hoan nghênh đến với Luân Hồi Nhạc Viên."
Nghe thấy giọng nói này, Toa đột nhiên cảm thấy mình lại được sống.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận