Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 263: Ân Oán

Trong khoang nghỉ ngơi, Tô Hiểu hơi mệt mỏi tựa lên ghế nằm.

- Càng ngày càng vất vả.

Thở dài một cái, Tô Hiểu liếc nhìn thứ hạng hiện giờ.

[Thứ hạng cấp một: Thứ 21, thắng liên tiếp 84 lần.]

Đến thứ hạng này, Tô Hiểu đều gặp phải đối thủ khó dây, vừa rồi hắn gặp một tên pháp sư, mà pháp sư kia chỉ dùng một loại năng lực, tiểu hỏa cầu thuật.

Theo lý thuyết loại pháp thuật sơ cấp như tiểu hỏa cầu sẽ không mạnh, nhưng tiểu hỏa cầu hợp lại sẽ được cấp cao, tạo ra thương tổn rất nặng.

Càng quan trọng chính là, tên pháp sư kia phóng thích tiểu hỏa cầu rất đặc biệt, có lúc phóng thích một viên, có lúc phóng thích hai viên cùng lúc, thậm chí có lúc phóng thích năm viên.

Càng thêm vô sỉ chính là, tiểu hỏa cầu kia còn có năng lực lần theo, nếu không phải Tô Hiểu am hiểu đối phó pháp sư, rất có khả năng hắn đã bại bởi năm viên tiểu hỏa cầu bùng nổ liên tục.

Ở trong Luân Hồi Nhạc Viên không thiếu chuyện lạ người lạ.

Thi đấu mấy trận liên tục, cảm giác mất khống chế sức mạnh khi thuộc tính tăng lên biến mất.

[Đang tìm đối thủ tương xứng, xin đợi một lát.]

Tô Hiểu hà hơi một cái, đã sắp nửa tiếng rồi mà chưa có đối thủ, thứ tự càng cao sẽ càng ít đối thủ, thời gian tìm cũng càng dài.

Hắn hoài nghi nếu đấu với mười người đứng đầu, có khả năng thời gian tìm kiếm đối thủ sẽ mất một hai ngày, dù sao mười người đầu là đối thủ sẽ lựa chọn ưu tiên trong mười người đầu, nếu không tìm được người trong top 10, thì tìm trong top 20.

Sau khi đấu mấy chục trận Tô Hiểu phát hiện, quy tắc ở đấu trường không phải nhất định đánh thẳng một người nào đó thứ tự mới tăng lên, đấu trường áp dụng quy định tích phân, như vậy có thể phòng ngừa mười người đứng đầu đấu tiêu cực, chiếm bồn cầu không chịu xx ra.

Đánh bại nhiều đối thủ gần mình sẽ đạt được nhiều tích phân, ngược lại cũng như vậy, nhưng nếu thứ hạng của đối thủ quá thấp, sẽ xuất hiện gia tăng nhẹ.

Loại tích phân này không thể kiểm tra, do đấu trường tính toán.

Sau khi tìm kiếm đối thủ một tiếng, Tô Hiểu hủy tìm kiếm, chuẩn bị kết thúc thi đấu hôm nay, bỗng nhiên có nhắc nhở xuất hiện.

[Nhắc nhở: Đấu thủ thứ hạng 163333 khiêu chiến với Liệp Sát Giả.]

Tô Hiểu đóng nhắc nhở lại, thứ hạng của đối phương là sáu số khiến hắn không có hứng thú đấu một trận.

Khiêu chiến như vậy thường xuất hiện, thứ hạng hiện giờ của Tô Hiểu là 21, cây lớn thì đón gió to.

[Nhắc nhở: Đấu thủ thứ hạng 163333 khiêu chiến với Liệp Sát Giả.]

Tô Hiểu cau mày, đóng nhắc nhở lại.

[Nhắc nhở: Đấu thủ thứ hạng 163333 khiêu chiến với Liệp Sát Giả.]

Đóng nhắc nhở lại lần nữa, hắn ít gặp người cố chấp như vậy.

[Nhắc nhở: Đấu thủ thứ hạng 163333 khiêu chiến với Liệp Sát Giả.]

Trong mắt Tô Hiểu lộ ra sắc bén, lựa chọn đồng ý, cảm giác truyền tống xuất hiện.

Trên đài xung quanh sân thi đấu hình tròn không có một khán giả, đây là mở ra hình thức cấm quan sát chiến đấu.

Tô Hiểu phóng tầm mắt nhìn, là một người phụ nữ mặc quần áo hở hang đứng trên đài thi đấu.

- Xin chào, ta là…

Giọng người phụ nữ mềm mại, một số động tác nhìn như lơ đãng nhưng câu trái tim người khác.

Người phụ nữ còn chưa nói hết lời, một bóng đen lóe qua trước mắt, bỗng nhiên cổ nàng căng thẳng, cảm giác nghẹt thở xuất hiện.

- Đợi…

Tô Hiểu không muốn nghe người phụ nữ phí lời, hắn không thèm rút đao ra, một tay nắm lấy yết hầu của người phụ nữ kia.

Rắc.

Cổ người phụ nữ nghiêng sang một bên, cơ thể chậm rãi nhạt đi.

- Quá tam ba bận, lại khiêu chiến nữa, nếu gặp ở trong thế giới diễn sinh, ta sẽ băm ngươi cho chó ăn.

Cơ thể người phụ nữ tiêu tan, từ đầu tới cuối chỉ nói được năm chữ, nàng chính là hội trưởng của “Công Hội Cạnh Kỹ”: Mị Cơ.

Trong khoang nghỉ ngơi trang trí xa hoa, Mị Cơ ngồi trên đất trong khoang nghỉ ngơi, nàng thở hổn hển từng hơi, cơ thể nàng đang run rẩy.

Tuy biết rõ trong sân đấu sẽ không chết, nhưng hơi thở của người đàn ông kia quá khủng bố, trong chớp mắt khi đối phương xông lên, Mị Cơ sợ hãi tới mức không dám cử động.

- Lại dám đối xử với mình như thế, hãy đợi đó.

Mị Cơ nghiến chặt răng, gương mặt xinh đẹp biến sang dữ tợn.

- Tên ở sân đấu là Byakuya, như vậy tên giả trong thế giới diễn sinh cũng là Byakuya.

Mị Cơ dùng lạc ấn liên lạc với bạn cũ của nàng, biểu cảm dữ tợn biến mất, nàng chỉnh lại dung nhan.

Kết nối thành công, một người đàn ông mặc áo giáp màu vàng óng xuất hiện trong hình, đây là chức năng gọi video call.

Tướng mạo của người đàn ông mặc áo giáp màu vàng óng nghiêm túc, để lộ cảm giác không giận tự uy, hắn ta là một người có chức vị cao.

- Lão đại Thần Vương, người ta bị bắt nạt.

Vẻ mặt Mị Cơ oan ức.

- Hả? Là Mị Cơ à, ai bắt nạt ngươi?

Giọng nói của người đàn ông tên Thần Vương vang dội, nhưng trong giọng nói có chút hờ hững, Mị Cơ cũng không quan tâm chuyện đó.

- Một tên gia hỏa tên là Byakuya.

- Byakuya? Hình như từng nghe nói tới.

Thần Vương suy nghĩ một lát, một lúc lâu sau hắn ta nhớ ra gì đó, lữ đoàn từng mời người này, nhóm mạo hiểm Thần Hoàng lão đại của nhóm mạo hiểm Thần Vương bọn hj, và lữ đoàn Huyễn Ảnh là đối thủ một mất một còn.

Sau khi Thần Vương trải qua tự hỏi ngắn ngủi, quyết định không tham dự vào chuyện này, trong lữ đoàn chỉ có Thần Hoàng mới đối phó được, nhóm mạo hiểm Thần Vương bọn họ tham dự vào chỉ có thể tặng thẻ màu đỏ tươi.

- Ta còn có việc, nói sau nhé.

Thần Vương cắt thông tin, Mị Cơ sửng sốt.

- Đây là, có ý gì…

Mị Cơ chậm rãi nắm chặt tay, đầu ngón tay thon dài đâm vào trong thịt.

- Ngủ với lão nương, mà chút việc nhỏ như thế cũng không giúp?

Mị Cơ hít sâu một hơi, nàng không thể đắc tội Thần Vương được.

- Chuyện này không thể bỏ qua như vậy.

Mị Cơ tiếp tục liên lạc với những “bạn” khác, nhưng sau khi những người bạn của nàng biết Tô Hiểu đứng thứ 21, thì đều uyển chuyển từ chối.

Hao hết tâm sức đi tích lũy giao thiệp, vào lúc này không có tác dụng gì.

Mười phút sau, Mị Cơ không còn người nào để liên lạc nữa, nàng hiểu rõ, chuyện này ngoại trừ Thần Vương có thể xả giận giúp nàng ra, những người khác đều không làm được.

Đây cũng không phải là tử thù, Mị Cơ chỉ muốn tìm người giáo huấn Tô Hiểu một lát.

- Đều là gia hỏa không đáng tin, xem ra mình nên để lộ một chút bí mật của bọn họ, chuyện này cũng kiếm được chút thu nhập.

Chuyện phát triển đến bây giờ, Mị Cơ không chỉ nghĩ tới chuyện xả giận đơn giản như vậy.

Thực ra mục đích của nàng không phải chỉ là xả giận, nếu giới thiệu người đứng thứ 21 ở sân đấu cho nhóm mạo hiểm cỡ lớn, mà đối phương lại gia nhập nhóm mạo hiểm cỡ lớn, Mị Cơ sẽ được nhận hơn vạn điểm Nhạc Viên Tệ.

- Xem ra chỉ có thể đi cầu tên kia…

Trên mặt Mị Cơ lộ vẻ khó xử, nàng còn lá bài chưa lật, nhưng nàng phải đi tìm người có ham mê dày vò phụ nữ, lúc trước Mị Cơ chỉ ngủ với người đàn ông kia một đêm, vết thương trên người cần hơn 1 ngàn Nhạc Viên Tệ mới khôi phục được.

Mị Cơ do dự, nhưng nghĩ tới hơn một vạn Nhạc Viên Tệ, nàng nghiến răng liên lạc với người nào đó.



Chuyện trên đời chính là như vậy, cho dù Tô Hiểu không đi trêu chọc những người khác, sau khi thực lực của hắn càng ngày càng tăng, phiền phức cũng kéo tới lũ lượt.

Lợi ích là xuất phát điểm của mâu thuẫn, cũng là điểm tổng kết, đa số ân oán tình cừu đều là quá trình ham muốn lợi ích và được lợi.

Trong khoang nghỉ ngơi, Tô Hiểu từ bỏ tìm kiếm đối thủ tương xứng sau một tiếng, Luân Hồi Nhạc Viên nhắc nhở hắn, hiện giờ 50 người đứng đầu thì chỉ có 6 người ở trong sân đấu, dự tính 24 giờ sau trong sân đấu có nhiều người nhất.

Tô Hiểu rời khỏi sân đấu, sở dĩ hắn vẫn tăng thứ tự lên, là vì mười người đứng đầu sẽ có khen thưởng đặc biệt, thứ tự càng cao khen thưởng càng phong phú.

Kiểm tra Nhạc Viên Tệ còn lại, chỉ còn 11947 Nhạc Viên Tệ.

Tô Hiểu phải nhanh chóng chuyển hóa số Nhạc Viên Tệ này thành sức chiến đấu, hiện giờ có hai lựa chọn, thứ nhất là cường hóa trang bị, thứ hai là tới sân thí luyện triệu hoán kính tượng.

Tạm thời Tô Hiểu không định cường hóa trang bị, hơn 1 vạn Nhạc Viên Tệ chỉ cường hóa được mấy lần, hắn chuẩn bị lúc Nhạc Viên Tệ đạt 5 vạn trở lên, mới cường hóa toàn bộ trang bị.

Không cầu có thể toàn bộ +7, ít nhất cũng phải +5 hết.

Tô Hiểu chạy nhanh tới sân thí luyện, đã lâu rồi hắn không triệu hoán kính tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận