Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 480: Thích Chặn Cầu?

Pằng.

Nòng súng Spider Queen phun ra hỏa diễm và khói thuốc súng, sóng khí dọc theo nòng súng khuếch tán ra, một viên đạn đầy động năng thoát khỏi nòng súng.

Viên đạn xoay tròn bay nhanh ra ngoài, đầu đạn phá tan tầng sóng khí, lao ra gợn sóng hình tròn ở trong không khí, chui vào tay một Khế Ước Giả.

Bùm một tiếng, toàn bộ vai của Khế Ước Giả kia bị động năng nổ nát, nổ tung ra một đám mưa máu, trong mưa máu mơ hồ có thể thấy xương màu trắng và một cánh tay đứt nắm pháp trượng.

Khế Ước Giả pháp sư lảo đảo lùi về sau vài bước, suýt nữa ngã ngồi trên đất.

Nghiêng đầu nhìn bả vai trọc lốc, Khế Ước Giả pháp sư há miệng, vừa định hét thảm ra tiếng, đầu của hắn ta cũng bị bạo thành mưa máu.

Dòng máu ấm áp và óc của hắn ta bắn lên mặt main tank bên cạnh, main tank rụt đầu theo bản năng, nổi giận hét lên một tiếng:

- Kẻ địch tấn công!

Pằng, pằng.

Tô Hiểu lại bắn hai phát, một Khế Ước Giả lại ngã xuống.

Hơn mười Khế Ước Giả chặn cầu còn chưa phát hiện ra Tô Hiểu, đã mất ba tên.

- Ở phía cầu đối diện, tay bắn tỉa phản kích.

- Chơi chết hắn ta.

- Có tay bắn tỉa, nổ súng!

Khế Ước Giả ở đối diện không phải là quả hồng mềm, bị tập kích phản ứng đầu tiên là ẩn nấp, tìm kiếm kẻ địch, cũng kêu gọi viễn trình của mình phản kích hỏa lực.

Một nam nhân cao gầy cầm cung tên trong tay nấp ở sau nham thạch, trong lòng hắn ta biết rõ, trừ hắn ta ra, đã không còn viễn trình bắn chuẩn xác nữa.

Tay bắn tỉa chết ở gần hắn ta, bị một phát súng bạo đầu, nếu như không phải hắn ta phản ứng nhanh, hiện giờ cũng đã là một bộ thi thể.

Cung tiễn thủ vừa định thò đầu ra, nham thạch che hắn ta văng đá vụn tung tóe, bên người truyền tới tiếng vèo vèo, loại âm thanh này hắn ta không thể quen thuộc hơn, là viên đạn bay qua gần đây.

- Bị theo dõi rồi.

Cho dù biết bị theo dõi, nhưng cung tiễn thủ không có bất kỳ biện pháp nào.

- Ta có thể tranh thủ mấy giây giúp ngươi, có thể bắn trúng đối phương không?

Giọng nói rất thô truyền tới, cung tiễn thủ nghiêng đầu nhìn, là thủ lĩnh của tiểu đội tạm thời.

Đội Khế Ước Giả chặn cầu là liên minh trên máy bay, đội Khế Ước Giả này phát hiện ra một “bí mật”, “bí mật” này khiến tiểu đội rất nguy hiểm, suýt nữa nội chiến, phát hiện ra cây cầu kia, bọn họ đã chặn ở đây ba ngày.

Trong đó có hai nhóm Khế Ước Giả qua cầu, đều không ngoại lệ, đám Khế Ước Giả đã đói bụng tới mức hết sức đều chết trong tay bọn họ, cũng khiến bọn họ kiếm được không ít.

- Mấy giây… Ta thử một chút.

Cung tiễn thủ vừa dứt lời, thì cảm nhận được một đôi mắt đầy tơ máu theo dõi mình.

- Không phải thử một chút, là nhất định phải bức lui kẻ địch, chỉ khi gần người chúng ta mới có hi vọng, nếu không sẽ bị giết chết.

Mặt thủ lĩnh tiểu đội trầm như nước, trong đôi mắt tam giác tràn đầy thâm độc.

Thủ lĩnh tiểu đội không biết chính là, từng có người có ý nghĩ giống hắn ta, một tay bắn tỉa mà thôi, gần người đối phương sẽ chết chắc…

- Không thành vấn đề.

Trên người cung tiễn thủ lấp lóe ánh sáng xanh, giống như kích hoạt năng lực nào đó.

Thủ lĩnh tiểu đội đánh giá cung tiễn thủ từ trên xuống dưới, cuối cùng gật đầu, hai tay ôm đầu lao ra khỏi vật chắn, bước nhanh về phía cầu đá.

- Xung phong theo ta, bằng không sẽ chết ở đây.

Thủ lĩnh tiểu đội hét lên, liều mạng xông về phía cầu đá.

Khế Ước Giả khác vội vàng lao ra khỏi vật chắn, lúc này muốn chạy trốn là không thể, ở đối diện là tay bắn tỉa, chạy trốn là mục tiêu sống, chỉ có thể xông lên trước liều mạng với đối phương.

Tô Hiểu nằm nhoài trên sườn núi đối diện cầu đá, trong ống ngắm tràn đầy bóng người, nếu như có chứng khó lựa chọn, lúc này nhất định không biết bắn ai.

Pằng.

Tô Hiểu mới bắn một phát, tiếng xé gió truyền tới, hắn nghiêng đầu theo bản năng.

Một mũi tên bay sát qua má hắn, nếu như không né tránh kịp, mũi tên này đã bắn thủng đầu hắn.

Nhanh chóng nhắm cung tiễn thủ ở phía đối diện, Tô Hiểu bắn chuẩn ba phát.

Phía đối diện truyền tới tiếng hét thảm, cung tiễn thủ tắt lửa, trọng thương lăn từ trên cao xuống, không rõ sống chết.

Giải quyết viễn trình, Tô Hiểu rút đạn ra xem, Spider Queen còn thừa tám viên, đây là tám viên đạn cuối cùng.

Cắm băng đạn vào, Spider Queen được ném cho Bố Bố, Tô Hiểu đứng dậy.

Những Khế Ước Giả ở phía đối diện đã tới giữa cầu, Tô Hiểu quan sát một lát thì xông xuống dưới.

“Gâu.”

Bố Bố kêu một tiếng với lão Baltic, lại nghiêng đầu nhìn về phía cầu đá, ý rõ ràng là sao ngươi không xông lên.

- Tạm thời ta không thể ra tay, chủ nhân của ngươi biết nguyên nhân.

Lão Baltic nằm nhoài trên sườn núi, không có ý định ra tay.

Sự thực đúng là như vậy, hiện giờ lão Baltic không thể ra tay, Dương Chi Nữ cho lão Baltic năng lực dùng một lần, năng lực này có tác dụng rất lớn trong rừng rậm màu đen.

Cho nên chiến đấu trên đường đi đều do Tô Hiểu phụ trách, sau khi thâm nhập vào vùng rừng rậm màu đen, lão Baltic sẽ dùng năng lực này.

Hiện giờ nhiệt độ của lão Baltic hơn 80 đều nguy hiểm, năng lực trong cơ thể lão ta không ổn định lắm.

- Chủ nhân của ngươi đi chiến đấu, ngươi không đi giúp à?

Lão Baltic đánh giá Bố Bố với vẻ đầy hứng thú, lão ta biết IQ của Bố Bố vượt qua dã thú.

Hai chân Bố Bố ôm trước ngực, nhìn lão Baltic với vẻ khinh bỉ, ánh mắt như đang nói: “Bản gâu là vú em, cơ thể cao quý, không thể cận chiến.”

Ý của Bố Bố lão Baltic không hiểu lắm, lão ta chỉ có thể hiểu một ít ý đơn giản của Bố Bố, ví dụ như “Ngươi không xông lên à” lúc trước.

Tô Hiểu xông nhanh lên cầu đá, chắn trước đội Khế Ước Giả.

Đám Khế Ước Giả đang xung phong rất nghi ngờ, không phải đối phương là tay bắn tỉa sao, sao xông lên rồi.

Tô Hiểu rút Trảm Long Thiểm bên hông ra, trảm vào hư không một đao, lúc này đám Khế Ước Giả ở trên cầu mới biết, hắn không phải là tay bắn tỉa.

Boong.

Ánh đao màu lam nhạt bay ra, gào thét chém về phía main tank đứng đầu tiểu đội.

Rầm.

Ánh đao chém lên tấm khiên, bàn tay nắm khiên của main tank kia bị chấn tê dại, trên khiên xuất hiện một khe hở rất to.

- Kiếm… Kiếm khí?

Main tank sửng sốt, đang vọt tới trước dừng bước lại.

Sau khi ánh đao xuất hiện, tất cả Khế Ước Giả đều thắng gấp, đế giày ma sát lên mặt cầu.

- Tên này không đúng lắm, tuyệt đối không phải tay bắn tỉa.

- Không phải là độc lang đấy chứ?

- Rất có khả năng.

Cái gọi là độc lang, là xưng hô đối với độc hành hiệp, loại Khế Ước Giả này không có nhược điểm rõ ràng, bình thường đều có một loại năng lực đột xuất, nhưng năng lực khác cũng không yếu, lấy chuyện này ứng phó tình huống xảy ra.

- Đừng để ý hắn ta là ai, chơi chết hắn ta, chúng ta sống, không có khả năng bàn hòa.

Thủ lĩnh tiểu đội nghiến răng, chặn cầu đá đã khiến người ta oán hận, cho nên khả năng đàm phán không lớn.

Thả Tô Hiểu qua cầu sao? Thủ lĩnh tiểu đội lắc đầu, không phải hắn ta không muốn thả, mà đối phương sẽ không tin tưởng, không cần nói đối phương, chính hắn ta cũng không tin tưởng.

Vị trí của tiểu đội là giữa cầu đá, Tô Hiểu ở đầu cầu, cứ như vậy, đường chạy trốn của tiểu đội Khế Ước Giả chỉ còn một.

Mà vừa rồi Tô Hiểu chém ra ánh đao, đã khiến những Khế Ước Giả này khiếp sợ.

Tô Hiểu chậm rãi tiến lên, bước chân càng lúc càng nhanh, từ chậm rãi đổi thành chạy, đến cuối cùng xung phong hết tốc lực.

Tiểu đội là đoàn đội tạm thời, cho nên không có chiến thuật gì, đơn giản là cận chiến như ong vỡ tổ xông lên trước, chiến đấu viễn trình ở phía sau.

Không phải thủ lĩnh tiểu đội ngu ngốc, hắn ta cũng hết cách rồi, đây là tiểu đội tạm thời, nếu như hắn ta còn khua chân múa tay yêu cầu những người khác làm thế nào, tiểu đội sẽ giải tán sớm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận