Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 711: Tàn Khốc

Người trẻ tuổi thành phần tri thức vừa la khóc dẫn tới phản ứng dây chuyền, người bình thường ở trong lồng sắt xung quanh cũng bắt đầu khóc lóc xin tha, tình cảnh hỗn loạn lên.

Kỳ lạ là, đám Oán Thị ở trong đình viện không phẫn nộ, thậm chí tụm năm tụm ba bàn gì đó, bởi vì trước đây không lâu, bọn họ cũng có bộ dạng mềm yếu này.

- Đừng lãng phí thời gian, mấy người các ngươi, kéo ba bọn họ ra ngoài.

Một tên Oán Thị thủ lĩnh có chút không kiên nhẫn, sở dĩ nói tên này là thủ lĩnh, bởi vì tên này có hình thể cường tráng khác xa với đám Oán Thị khác.

Tên này cao ít nhất ba mét, bắp thịt toàn thân nhô lên, chỗ trái tim và yết hầu được bao trùm xương ở ngoài.

Mấy tên Oán Thị tiến vào lồng sắt, liền kéo ba tên bình thường ra khỏi lồng sắt.

- Không muốn, cứu mạng!

“Ô...”

- Ta có tiền, ta có thể cho các người rất nhiều tiền.

Ba người làm ra hành động giãy dụa cuối cùng, đáng tiếc những Oán Thị này không bị lay động, ung dung giơ bọn họ lên, đi về phía tâm trận pháp trong đình viện.

Mấy tên Oán Thị ném ba tên người bình thường vào trong trận pháp một cách thô bạo.

Rầm.

Ba người bị té mắt nổ đom đóm, lúc bọn họ giãy dụa muốn bò dậy, trong trận pháp tràn ngập ma lực tỏa ra tia sáng, ba người lập tức vô lực xụi lơ trên đất.

Từng ống dẫn do ma lực tạo thành sinh ra, những ống dẫn này có ít nhất hàng trăm cây.

Nhìn thấy những ống dẫn này, đừng nói là người bình thường, cho dù là Tô Hiểu cũng cảm thấy da đầu tê dại.

Loại ống dẫn này linh hoạt như rắn, còn có thể co duỗi tự nhiên.

Xì xì.

Máu tươi tung tóe, một cái ống dẫn chui vào trong xương sọ người trẻ tuổi tri thức, miệng người trẻ tuổi này há to tới mức tận cùng, muốn kêu thảm thiết nhưng không phát ra âm thanh.

Từng ống dẫn đâm vào trong đầu người trẻ tuổi tri thức, những ống dẫn còn lại cũng tìm được con mồi, chỉ trong phút chốc, đầu ba người bình thường cắm đầy ống dẫn.

Ba người này như giẫm phải công tắc điện co quắp ngã trên đất, đám Oán Thị ở xung quanh thấy cảnh này thường như cơm bữa, còn người bình thường ở trong lồng sắt, bọn họ sợ tới mức không phát ra bất cứ âm thanh nào.

Ba tên người thường co giật trong trận pháp mấy phút, nhãn cầu của một người trong đó bắt đầu đảo loạn, thấy cảnh này, mấy tên Oán Thị ở xung quanh đứng dậy.

- Lại có đồng bào mới xuất hiện, dẫn hắn đi tiến hành nghi thức, nhanh!

Trên mặt Oán Thị thủ lĩnh xuất hiện nụ cười, dù sao tỷ lệ người bình thường chuyển hóa thành oán sinh vật rất thấp, chỉ có gần 5%.

Hai tên Oán Thị đi vào trong trận pháp, đầu tiên là rút ống dẫn trên đầu người trẻ tuổi tri thức ra, sau đó khiêng hắn ta tới công đường vị trí trung tâm của Ryuudou Temple.

Còn hai người bình thường còn lại ở trong trận pháp, bọn họ đang nằm trong trận pháp hơi co rúm lại, tuy không chết, nhưng cách tử vong không xa.

- Giết... Giết ta...

Một người bình thường chuyển hóa thất bại nỉ non, một tên Oán Thị lập tức tiến lên trước, đắp bùn đen lên trên đỉnh đầu bọn họ.

- Mang tới ao vĩnh sinh làm chất dinh dưỡng đi.

Oán Thị thủ lĩnh ra hiệu tiếp tục lặp lại quá trình này.

Tiếng kêu thảm thiết, mùi máu tanh nồng nặc, tâm tình tuyệt vọng đan xen vào nhau, lúc này trong đình viện trống trải trở thành địa ngục.

Có thể tưởng tượng được trạng thái trong lòng những người bình thường kia ở trong lồng sắt, không có chuyện gì tuyệt vọng hơn đợi tử vong hoặc biến thành quái vật.

Nơi này là đại vương điện của Ryuudou Temple, gần vị trí sơn môn của Ryuudou Temple nhất, so với công đường và cung điện chính ở sâu bên trong, nơi này không tính là gì.

Tô Hiểu buông tay ra, hạ xuống không phát ra tiếng động, rất rõ ràng, vị trí này không thể lẻn vào.

Ryuudou Temple không phải là phó bản trong trò chơi, quái vật ở bên trong không đợi hắn giết từng đám một, có thể từng bước tăng thêm.

Nếu Tô Hiểu ở trong Ryuudou Temple giao đấu với bất cứ một tên Oán Thị nào, cũng không thể lập tức giết chết đối phương, chưa tới 3 phút sẽ hấp dẫn một đám oán sinh vật, trong vòng 5 phút tất cả kẻ địch trong Ryuudou Temple sẽ dốc hết sức lực.

Cho dù là giao đấu với oán sinh vật, cũng nhất định phải nháy mắt giết chết, không thể để đối phương kêu to.

Tô Hiểu tiếp tục tiến lên dọc theo tường bao Ryuudou Temple, hắn chuẩn bị vòng tới phía sau vị trí cung điện chính, cây đèn linh hồn sẽ ở đó.

Nhưng nguyện vọng thì rất tốt đẹp, nhưng hiện thực thì tàn khốc, Tô Hiểu tốn 1 tiếng đi xung quanh Ryuudou Temple, ngoại trừ tường bao ở đại vương điện có cơ hội lẻn vào Ryuudou Temple ra, muốn tiến vào từ công đường hoặc cung điện chính hoàn toàn là không thể.

Không phải tất cả có kết giới ngăn cản, mà vì gần tường có quá nhiều chuột.

Đương nhiên là chuột Tô Hiểu gặp phải không phải chuột bình thường, đó là một loại chuột tương tự con nhím, toàn thân đầy gai xương.

Dựa vào biểu hiện của tư liệu trinh trắc, con chuột có gai xương này có mức độ đồng hóa sinh mệnh là 3%.

Phàm là sinh vật có mức độ đồng hóa sinh mệnh trong tư liệu, đều là sinh vật bình thường hoặc người bình thường do trận pháp chuyển hóa.

Trải qua một phen quan sát, Tô Hiểu biết đại khái quá trình chuyển hóa oán sinh vật, đầu tiên là ném người bình thường vào trong trận pháp tiến hành chuyển hóa bước đầu, nguyên lý cụ thể Tô Hiểu không rõ.

Tỷ lệ chuyển hóa thành công rất thấp, còn người bình thường chuyển hóa thất bại, sẽ bị đưa tới ao vĩnh sinh làm chất dinh dưỡng.

Ao vĩnh sinh là gì Tô Hiểu không rõ, dựa vào điểm lấy nhân loại làm chất dinh dưỡng có thể nhìn ra, nơi đó tuyệt đối không phải nơi tốt lành gì.

Tô Hiểu nửa ngồi nửa quỳ trên đất, nhắm mắt cảm nhận xung quanh.

Trải qua một phen quan sát Tô Hiểu phát hiện, cho dù là gần đại vương điện phía trước của Ryuudou Temple cũng có chuột gai xương, nhưng mà số lượng ít, điều này khiến hắn có cơ hội lẻn vào thành công.

Sau khi đi một đoạn tường bao, Tô Hiểu dán sát lỗ tai vào tường, ở đầu bên kia vô cùng im lặng, hắn quyết định lẻn vào Ryuudou Temple vào lúc này, nơi này là đại vương điện cách công đường tương đối gần.

Sau khi leo tường vào, phía sau tường vây là một tiểu viện vô cùng yên tĩnh, ngay lúc Tô Hiểu vươn mình định tiến vào tiểu viện, tiếng bước chân truyền tới.

Hai tên Oán Thị người nhuốm máu tiến vào tiểu viện, thỉnh thoảng hai người sẽ lấy ra, nhưng không phát ra âm thanh.

- Nhanh, lấy ra...

- Đừng nóng vội, ta đã gói kỹ... Nếu không thì...

Hai người nói rất nhỏ, lúc này Tô Hiểu đang nằm nhoài trên tường cao ba mét, hắn đang đợi người rời đi.

Khiến Tô Hiểu không tưởng tượng nổi chính là, hai người này không chỉ không rời đi, trái lại đi tới chỗ hắn.

Hai tên Oán Thị đi tới góc tường, chen chúc nhau, ngay lúc Tô Hiểu hoài nghi hai tên gia hỏa này đang lén lén lút lút làm gì, một tên Oán Thị cẩn thận lấy một cái túi nilon trong lồng ngực ra, bên trong có một số vật thể như đá.

ừng ực...

trên tường Tô Hiểu nghe rõ tiếng nuốt nước bọt.

- Sao lại biến thành bộ dạng như vậy, lúc trước vẫn ở trạng thái lỏng mà.

Một tên Oán Thị dùng tay chà xát “đá”.

- Đây là nước trong ao vĩnh sinh sao? Ta thấy rõ nước trong ao mà, rõ ràng là chất lỏng màu xanh nhạt, tuyệt đối không phải là đá như vậy!

- Sao ta biết nước trong ao sẽ biến thành như vậy chứ?

Hai tên Oán Thị nhỏ giọng tranh cãi, giống như không còn hứng thú với loại “đá” kia.

- Ngươi có ý gì, ta tốt bụng...

- Tốt em gái ngươi, đưa ta mười cân thịt người tươi.

- Ngươi...

- Đưa ta!

Trong mắt một tên Oán Thị lộ ra ánh sáng đỏ, giống như bị lừa dối nên tâm tình bùng nổ.

Tuy Oán Thị nhìn có vẻ giao lưu bình thường được, thực tế không phải như vậy, một khi tâm tình bọn họ trở nên nghiêm trọng sẽ có khả năng giết người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận