Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 38: Sengoku chân chính mục đích

**Chương 38: Mục đích thực sự của Sengoku**
Râu Trắng vung đao trong tay, khí thế hùng hổ, Aokiji phía trước bị đánh nát nửa người, hóa thành băng vụn rơi trên mặt đất, Kizaru thì vẫn thản nhiên như thường.
Râu Trắng một mình đối đầu hai đại tướng đã vô cùng dũng mãnh, máu tươi chảy ra từ lỗ thủng to bằng ngón tay trên ngực hắn, đó là do tia tử quang của Kizaru xuyên thủng.
Những cơn đau nhói liên tục truyền đến từ lồng ngực Râu Trắng. Tô Hiểu từng nói với Râu Trắng rằng bệnh tình của hắn không phải được chữa trị mà chỉ là được áp chế và làm dịu. Muốn khỏi hẳn, cần thời gian dài tĩnh dưỡng kết hợp với thuốc của Tô Hiểu. Đáng tiếc, Râu Trắng không có thời gian để làm những việc đó, bệnh tình vừa mới được áp chế vài ngày, hắn đã phải đến quyết chiến với hải quân.
Hô hấp của Râu Trắng bắt đầu nặng nề, cảm giác quặn đau quen thuộc ở lồng ngực xuất hiện. Nếu tiếp tục chiến đấu với cường độ cao như vậy, trái tim hắn sớm muộn cũng sẽ đình công.
Một luồng sáng mạnh nhấp nháy trước mặt Râu Trắng. Hắn nghiêng người tránh né đồng thời vung quyền sang bên cạnh, "Bịch" một tiếng, không khí bị đánh nứt toác, Kizaru hóa thành nguyên tố ánh sáng loạng choạng lùi lại mấy bước.
Aokiji và Kizaru liếc nhau, cả hai đều nhận thấy hô hấp của Râu Trắng đã trở nên nặng nề.
Râu Trắng cũng biết mình không thể duy trì sức chiến đấu hiện tại được bao lâu. Việc đồng thời chiến đấu với ba đại tướng trước đó đã khiến bệnh cũ của hắn tái phát. Hiện giờ Ace đột nhiên thoát khốn, chỉ cần có người có thể tiến lên, bọn họ sẽ có cơ hội cứu Ace, sau đó chỉ cần tính đến chuyện rút lui.
Râu Trắng liếc nhìn hai bức tường băng khổng lồ hai bên chiến trường. Đó là sóng biển bị Aokiji đóng băng từ lúc ban đầu. Rõ ràng, hai bức tường băng này sẽ ảnh hưởng đến việc rút lui của đám hải tặc.
Nghĩ đến điều này, Râu Trắng khoanh tay trước ngực, chuẩn bị dùng năng lực của Gura Gura no Mi chấn vỡ hai bức tường băng hai bên chiến trường.
Nhìn thấy tư thế của Râu Trắng, đám khế ước giả phía sau hai bức tường băng nhanh chóng lùi lại. Bọn họ đều có chút kích động. Một khi Râu Trắng chấn vỡ hai bức tường băng cao lớn này, hai bên chiến trường sẽ xuất hiện vô số mảnh vụn băng, hình thành vô số công sự che chắn, đó chính là cơ hội tuyệt hảo để bọn họ vớt lợi.
"Đừng hòng."
Một giọng nói hùng hồn truyền đến. Cùng lúc đó, mấy viên đạn to bằng ngón tay bắn về phía Râu Trắng.
Râu Trắng vung đao gạt trúng hai viên đạn, đồng thời nghiêng người. Điều hắn không ngờ là hai viên đạn đó lại xuyên thấu qua đao, bắn trúng ngực hắn.
"Ba, ba."
Đạn không bắn vào cơ thể Râu Trắng, mà mở ra trước khi bắn trúng, như giác hút dính chặt trên ngực hắn.
Mặt đất dưới chân Râu Trắng nứt toác, trọng lực xung quanh hắn đột ngột tăng vọt, khiến mặt đất dưới chân hắn lún xuống một mảng lớn.
"Hai viên."
Một người đàn ông mặc quân phục chiến đấu, đầu đinh cắt ngắn đi tới, trên tay hắn là một khẩu súng lục ổ xoay cỡ lớn màu đen.
Người đàn ông búng súng lục ổ xoay, ổ đạn bắn ra, mấy vỏ đạn rơi xuống đất. Không thấy hắn có động tác gì, sáu viên đạn đã được nhét vào nòng súng, bốn viên đen ngòm, hai viên trắng tinh.
"Hắc Diệu, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ để Râu Trắng bị trọng thương."
Một giọng nói khàn khàn vang lên, người đàn ông cầm súng lục ổ xoay trong tay dừng bước.
"Apus."
Người mặc quân phục chiến đấu, tức Hắc Diệu, nhìn theo tiếng gọi. Một người đàn ông gầy gò, sắc mặt tái nhợt, đầu đầy tóc ngắn màu xanh thẫm bước tới.
"Ngươi đã đến rồi, ta đương nhiên sẽ không tiếp tục xem náo nhiệt. Huống hồ... bên kia còn có một 'người mới' dữ dội, nhưng nhìn thế nào gia hỏa kia cũng không giống 'người mới' vừa thăng cấp ngũ giai."
Apus không gây cho người ta cảm giác áp bức mạnh mẽ, đi sau hắn là một người phụ nữ mang thai, cái bụng rất lớn, vật bên trong phảng phất như muốn phá bụng mà ra bất cứ lúc nào.
Aokiji và Kizaru chỉ liếc nhìn hai khế ước giả ngũ giai kia. Rõ ràng, hai người này đã nhận được sự tin tưởng ban đầu của hải quân. Tuy nhiên, ánh mắt Aokiji và Kizaru nhìn Apus có chút không đúng, nhất là Aokiji, hắn đã từng gặp người phụ nữ mang thai phía sau Apus tối hôm qua.
"Vậy thì bắt đầu đi, coi như Portgas D. Ace có thể rời đi, thì cũng phải là thi thể."
Da thịt trên mặt Apus khô héo. "Phù" một tiếng, người phụ nữ mang thai phía sau hắn ngã xuống đất. Một sinh vật trong suốt cao khoảng một thước bò ra từ bụng người phụ nữ mang thai. Nếu không phải sinh vật đó dính đầy máu, tất cả mọi người ở đây trừ Apus, đều không phát hiện ra sự tồn tại của nó. Đó không phải là ẩn thân, mà là đi xuyên qua khe hẹp giữa các không gian dị biệt.
Hắc Diệu, Apus, Aokiji, Kizaru tạo thành hình thoi bao vây Râu Trắng. Tình huống này còn nguy hiểm hơn việc Râu Trắng bị ba đại tướng vây công.
Một dao động dị thường xuất hiện bên trái Râu Trắng. Hắn gần như bản năng giơ tay lên, nhưng không thấy có công kích nào xuất hiện, một mảng da thịt trên cánh tay hắn biến mất, cảm giác như bị lưỡi dao vô hình gọt sạch.
Râu Trắng cũng không kinh ngạc. Hắn đã xông xáo trên biển mấy chục năm, hắn đã giao đấu với những người sở hữu năng lực trái ác quỷ kỳ quái hơn thế này nhiều.
Trọng lực xung quanh dần mạnh lên, ảnh hưởng đến Râu Trắng. Hai viên đạn kia không biết có kết cấu gì, lại không bị năng lực của Gura Gura no Mi phá hủy. Râu Trắng định móc viên đạn ở ngực ra, nhưng Aokiji và Kizaru đã xông lên phía trước.
Ở chiến trường bên kia, Tô Hiểu đứng giữa đám đông hải tặc. Sau khi Ace thoát khốn, hắn dừng lại, không tiếp tục tiến lên. A Mỗ đầy hàn khí đứng phía sau hắn.
Quá trình đoàn hải tặc Râu Trắng tiến vào bến cảng quá thuận lợi. Theo ký ức của Tô Hiểu, trong nguyên tác, Sengoku đã bố trí những bức tường sắt thép ở phía trước bến cảng. Khi những bức tường đó nổi lên theo vành ngoài bến cảng, chúng sẽ bao vây đoàn hải tặc Râu Trắng bên trong cảng hình chữ U. Cộng thêm việc Pacifista chặn đường dưới biển, đoàn hải tặc Râu Trắng chắc chắn sẽ thương vong thảm trọng.
Nhưng cho đến bây giờ, Sengoku vẫn chưa làm như vậy, mà để đoàn hải tặc Râu Trắng tiến vào quảng trường bên trong bến cảng.
Tô Hiểu nhìn về phía đài xử tử ở gần đó, tình huống của Ace đã vô cùng nguy hiểm, chỉ một mình Sengoku đã đánh Ace không còn sức hoàn thủ.
Ace rất suy yếu, trước đó hắn luôn bị giam giữ ở Impel Down, ngày nào cũng phải hứng chịu mấy trận đánh đập. Coi như hiện tại không bị hải lâu thạch trói buộc, sức chiến đấu hắn có thể phát huy cũng rất hạn chế.
Hiển nhiên, Sengoku đã có kế hoạch dự phòng, hơn nữa kế hoạch này trái ngược với tác phong của hải quân, nên đối phương mới sốt ruột cắt đứt hết tất cả hình ảnh ốc sên truyền tin trong vòng mười phút.
Kế hoạch của Sengoku vẫn chưa được biết, nhưng Tô Hiểu có thể xác định một điều, kế hoạch của Sengoku không phải nhắm vào Ace, mà là nhắm vào Râu Trắng.
Hải quân gióng trống khua chiêng xử tử Ace để làm gì? Công bố Ace là con trai của Vua Hải Tặc? Gia tăng uy hiếp của hải quân? Tiêu diệt hải tặc tội ác?
Không phải vậy. Tô Hiểu có thể xác định, Sengoku bày ra một cảnh tượng hoành tráng như vậy là vì nhắm vào Râu Trắng, hay nói đúng hơn là muốn đánh tan đoàn hải tặc Râu Trắng. Việc xử tử con trai duy nhất của Roger nghe có vẻ kinh thiên động địa, nhưng trên thực tế, những thứ hải quân có thể đạt được không nhiều, mà phần lớn chỉ là trên danh nghĩa. Vì loại đồ vật hư vô mờ mịt đó, Sengoku sẽ bày ra một cảnh tượng hoành tráng như vậy sao? Tiêu hao quân phí mấy năm? Chiến tranh là thứ tốn kém nhất, không có thứ hai.
Chỉ khi nào Râu Trắng ngã xuống, thế giới mới lập tức loạn lên, các Tứ Hoàng khác bắt đầu tranh giành địa bàn của Râu Trắng, đến lúc đó sẽ là cơ hội của hải quân, cơ hội tiến vào Tân Thế Giới.
Tân Thế Giới vẫn là cái gai trong mắt hải quân. Các Tứ Hoàng đã hình thành thế cân bằng, bọn chúng tuy sẽ nội đấu, nhưng chỉ cần hải quân có manh mối tiến vào Tân Thế Giới, bọn chúng lập tức sẽ chĩa họng súng vào hải quân, đuổi hải quân đi ra.
Việc công khai xử tử Ace chỉ là cho dân chúng xem, mục đích thực sự của hải quân là đánh vỡ thế cân bằng của Tân Thế Giới, tìm cách tạo ra một miếng thịt mỡ lớn, để đám hải tặc đi tranh đoạt, hải quân thừa cơ quy mô tiến vào Tân Thế Giới, đứng vững gót chân ở Tân Thế Giới.
Tứ Hải, đoạn trước và đoạn sau của Grand Line đều là điểm đóng quân của hải quân, chỉ cần hải quân tiến vào Tân Thế Giới, cộng thêm việc khống chế, sẽ có cơ hội ngăn chặn sự xuất hiện của các đại hải tặc ngay từ đầu.
"Có thể bắt đầu rồi."
Tô Hiểu liên lạc với Bố Bố Uông, Bố Bố Uông đã chờ đợi từ lâu tiến đến gần Ace.
"Oanh!"
Một tiếng nổ lớn truyền đến gần đài xử tử, đó là sóng chấn động do Sengoku phát ra. Nhưng Ace đã biến mất khỏi đài xử tử, tên tiểu năng lực giả thích tìm đường chết kia vừa bị Sengoku đập gần chết. Bố Bố Uông thừa cơ tiến đến gần hắn, dùng bảo vật gia truyền của tộc lang để trốn thoát.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận