Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 537: Nhiệm Vụ Mới

Ranh giới Hà Chi Quốc, bên trong một dòng sông chảy xiết.

Trong con sông màu xanh biếc, một con cóc cỡ nửa mét thò đầu từ trong sông ra, đôi mắt ở bên ngoài quan sát bốn phía, trong mắt có ánh sáng trí tuệ.

Xác nhận xung quanh không có nguy hiểm, con cóc to há miệng, một cái tay vươn từ trong miệng cóc ra.

Jiraiya chui từ trong miệng cóc ra, đứng trên mặt nước, máu tươi từ trong ngực lão ta tuôn ra, lúc trước chiến đấu cường độ cao, khiến lồng ngực lão ta nứt ra.

- Đây chính là thành viên của Akatsuki sao, không thể coi thường.

Jiraiya điều tra về Akatsuki khắp nơi, mà hôm nay, lão ta giao đấu với thành viên của Akatsuki, kết quả không lạc quan, phương diện tình báo rất ít khiến lão ta rơi vào thế hạ phong lúc chiến đấu.

- Không bắt được tù binh có hơi đáng tiếc, nhưng đạt được tình báo quý giá, loại tình báo này phải nhanh truyền về làng Lá.

Hai tay kết ấn, khói trắng bốc lên, một con cóc được Jiraiya thông linh ra.

Con cóc này có dáng dấp kỳ lạ, cơ thể dài nhỏ, đầu màu vàng đậm, trừ nửa người trên ở ngoài ra, nửa người dưới là một quyển trục dài hơn một mét.

- Jiraiya.

Gerotora ôm vai, quyển trục trên người nó có ghi chép tin tức rất quan trọng, trong đó có chìa khóa mở ra Cửu Vĩ.

Gerotora biết rõ, không có chuyện quan trọng, Jiraiya sẽ không triệu hoán nó.

- Gerotora, truyền giúp ta một tin cho Tsunade.

Jiraiya tổng kết tình báo về đám Tô Hiểu, cũng nghĩ ra sách lược đối phó ba người.

Một lát sau, Gerotora gật đầu.

- Đã rõ, ngươi bị thương nặng như vậy là vì ba người kia sao?

- Đúng, nếu ta đoán không sai, ba người này chỉ là thành viên của Akatsuki, không phải thủ lĩnh, thành viên đều có thực lực như vậy, thủ lĩnh sẽ khó đối phó hơn, ta có một chút tình báo, Akatsuki thường qua lại ở làng Mưa, ta chuẩn bị dưỡng thương trước, sau đó tới làng Lá gặp Tsunade rồi trực tiếp tới làng Mưa.

Jiraiya đã sớm có ý nghĩ lẻn vào làng Mưa, nhưng trong lòng luôn có cảm giác bất an.

- Ngươi muốn một mình lẻn vào làng Mưa sao? Nơi đó ngăn cách với thế giới bên ngoài, chỉ biết là mưa quanh năm, nội loạn, tình báo khác rất ít.

- Ừm, ta sẽ vào đó một chuyến, một làng Ninja khép kín như vậy rất dị thường, ta hoài nghi nơi đó là đại bản doanh của Akatsuki, đây chỉ là hoài nghi, tình huống cụ thể còn phải tìm hiểu mới xác định được.

- Được rồi, vậy ta đi trước, ta sẽ truyền đạt tình báo giúp ngươi.

- Đa tạ.

Bùm, khói trắng bốc lên, Gerotora biến mất không còn tăm hơi.

Jiraiya đi lên bờ sông, dựa theo trí nhớ của lão ta, gần đây có một thôn trang thích hợp cho lão ta dưỡng thương.

...

Vũ Chi Quốc, trong một hang núi phong kín, trong hang núi có một đèn dầu, xung quanh đèn dầu là mấy bóng mờ.

- Chuyện là như vậy, đã ám sát đại danh của Hà Chi Quốc thành công, Jiraiya bị bọn ta đánh đuổi, Tam Nhẫn cũng thường thôi.

Bóng mờ Deidara ngáp một cái, lúc này đang nửa đêm, trước khi Pain liên lạc hắn ta còn đang ngủ.

- Jiraiya.

Thiên Đạo lẩm bẩm, tâm tình không có quá nhiều gợn sóng.

- Vị trí của các ngươi bị lộ rồi?

Bóng mờ Konan đi về phía Tô Hiểu, chuyện này khiến Tô Hiểu bị hoài nghi, hắn mới gia nhập tổ hợp Sasori và Deidara, Jiraiya liền xuất hiện.

- Ừm, bị lộ, rất có khả năng là Tam Nhẫn Jiraiya đi ngang qua một cách trùng hợp, lúc bọn ta chặn giết mục tiêu lão ta không ra tay, sau đó lấy phương thức đánh lén xuất hiện, vị trí đánh lén là lựa chọn vội vàng, hơn nữa không tính là có hiểu biết về chúng ta.

Sasori hiểu ý của Konan, nói giúp Tô Hiểu mấy câu, lúc trước lúc chiến đấu, biểu hiện của Tô Hiểu rõ như ban ngày, gián điệp không làm nổi như vậy.

- Jiraiya đang điều tra chúng ta.

Bỗng nhiên Tô Hiểu mở miệng.

- Hả?

Thiên Đạo và Konan đều nhìn về phía Tô Hiểu.

- Làm sao ngươi biết?

- Lão ta nhận ra cách ăn mặc của bọn ta.

Tô Hiểu nhớ một câu mà Jiraiya nói lúc trước.

- Có chứng cứ gì?

Đương nhiên là Thiên Đạo sẽ không tin lời nói từ một phía của Tô Hiểu.

- Lúc Jiraiya mới gặp bọn ta từng nhỏ giọng nói một câu, “Áo gió màu đen viền đỏ, sẽ không sai, đây là thành viên của Akatsuki”. Tuy rằng lão ta nói rất nhỏ, nhưng khi đó ta ở khoảng cách gần với lão ta, có thể nghe thấy được mơ hồ.

Tô Hiểu không phải nói vô căn cứ, trước khi khai chiến Jiraiya nói một câu như vậy.

Thiên Đạo nhìn về phía Sasori và Deidara, hai người đều lắc đầu, Sasori suy nghĩ một lát nói:

- Bọn ta cách Jiraiya rất xa, chỉ có Byakuya là tới gần Jiraiya, cũng thương tổn được lão ta.

Tô Hiểu mới gia nhập Akatsuki không lâu, chịu hoài nghi là chuyện không thể bình thường hơn.

- Trong chúng ta có khả năng là có cơ sở ngầm của địch, nhưng khả năng này không lớn.

Lời nói của Tô Hiểu khiến Konan cảm thấy kinh ngạc, lúc trước nàng hoài nghi Tô Hiểu là cơ sở ngầm của Jiraiya, nhưng sau đó loại bỏ ý nghĩ này.

- Có ý gì?

Thiên Đạo nhìn về phía Tô Hiểu, ra hiệu cho Tô Hiểu nói tiếp.

- Đầu tiên, Sasori và Deidara đã đợi ở đây hai ngày, nếu Jiraiya đã sớm nhận được tình báo, chắc chắn sẽ không đợi ta tới sau đó vội vàng lựa chọn địa điểm đánh lén.

- Đương nhiên, ta cũng có thể là cơ sở ngầm của Jiraiya, loại nghi ngờ này không thể loại trừ, mọi người có thể đi điều tra hoặc nghi ngờ, dù sao ta mới gia nhập Akatsuki chỉ có mấy ngày.

Tô Hiểu không nói tiếp nữa, Thiên Đạo nhìn về phía Konan, nếu chuyện này là do thành viên trong Akastsuki tiết lộ, hai người đã có ứng cử viên đáng nghi.

Itachi, không sai, chính là Uchiha Itachi, Itachi gia nhập Akatsuki ngày đầu tiên, Nagato liền đoán được có khả năng Itachi là gián điệp của làng Lá, nhưng Itachi có giá trị lợi dụng, mà hai bên đều có ước hẹn, Itachi tuyệt đối không dám vượt ranh giới.

Từ Itachi chết rồi Nagato liền đi một mình đấu làng Lá có thể nhìn ra, là Itachi ngăn cản Nagato, gián tiếp bảo vệ làng Lá.

Thiên Đạo Pain suy nghĩ một lát, cảm thấy chuyện này không giống là Itachi tiết lộ tình báo.

Nói như vậy, ba người đúng là tình cờ gặp được Jiraiya trên đường làm nhiệm vụ, còn Tô Hiểu, ngay từ đầu Nagato đã không hoài nghi, là gián điệp cho dù ngốc mấy, cũng sẽ không làm chuyện như vậy ngay ngày đầu tiên gia nhập.

Nhưng vì xui xẻo sao? Có lẽ vậy, dù sao trong tiểu đội ba người có một tên là tù trưởng, Sasori và Deidara có khả năng nằm yên cũng trúng đạn bắt cứ lúc nào.

- Chuyện này kết thúc tại đây, chuyện sau đó ta sẽ xử lý, các ngươi có nhiệm vụ khác, Konan.

Đám Tô Hiểu nhìn về phía Konan.

- Gần đây nhận một vụ tương đối nguy hiểm, nội chiến ở Thủy Chi Quốc lắng lại, có người không muốn Thủy Chi Quốc dừng nội chiến sớm như vậy, cho nên...

Nghe xong Konan miêu tả nhiệm vụ, trên mặt Tô Hiểu xuất hiện nụ cười.

- Nhiệm vụ không tệ, có thể giết Mizukage không?

Tô Hiểu không ngờ tới, anh sẽ quay về Thủy Chi Quốc nhanh như vậy, còn phụ trách tạo nên nội chiến ở Thủy Chi Quốc.

- Nếu ngươi có thể giết chết, không sao cả, không thể trì hoãn nhiệm vụ, vậy nhé.

Bóng mờ Thiên Đạo biến mất, Konan cũng biến mất.

- Đúng là bận rộn, về đi ngủ.

Deidara cũng biến mất, Tô Hiểu và Sasori cũng cùng biến mất.

Trong Hà Chi Quốc, sau một tảng đá tránh gió, có hai người dựa vào đá nghỉ ngơi, cách đó không xa là một bóng người gác đêm.

Gác đêm là Sasori, chỉ là chính hắn ta đưa ra, Sasori không thể xem như là nhân loại, hắn ta không cần ngủ và ăn uống.

- Lúc nào xuất phát?

Deidara ngáp một cái, ném mấy khúc gỗ vào trong đống lửa, buổi tối ở Hà Chi Quốc rất lạnh.

- Sáng mai đi, ta mất máu nhiều quá.

Tô Hiểu lười biếng dựa vào một tảng đá, giống như ung thư lười tái phát.

- Có thể.

Giọng Sasori truyền từ xa tới, bởi vì Hiruko bị phá nát, Sasori đang dùng bản thể, là một thiếu niên tuấn lãng tóc đỏ.

Tô Hiểu liếc nhìn Deidara, lại liếc nhìn Sasori, tướng mạo của hai người này hoàn toàn là tổ hợp thần tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận