Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1150: Sắp xếp chuẩn bị

“Yên tâm, ta sẽ nắm chắc chừng mực.”

Hai tay Trần nắm hư không, một viên hắc cầu xuất hiện giữa hai tay hắn ta.

“Ngươi nắm chặt cái rắm.”

Thủy Tiếu nhanh chóng bước tới bên ngoài khói trận, một tay của Trần duỗi tới, viên hắc cầu trong lòng bàn tay trôi về phía Pouf.

Viên ám pháp cầu này giống như có lực hấp thụ rất mạnh, càng đến gần Pouf, tốc độ phi hành càng nhanh.

Ám pháp cầu vẽ ra tàn ảnh, xuất hiện trên đỉnh đầu Pouf. Cho dù Pouf biết đây không phải thứ tốt gì, nhưng sinh vật chính trong cơ thể nó ảnh hưởng tới khống chế cơ thể của nó.

“Ám Thiên – Phệ.”

Ma năng màu đen phun trào xung quanh Trần, hình thể của viên pháp cầu trên đỉnh đầu Pouf tăng vọt.

Rầm rầm rầm…

Ám pháp cầu hình thành lỗ đen có lực thôn phệ mạnh, lỗ đen này không thôn phệ vật chất gần đó, cũng không hút Pouf vào trong, mà hút ra năng lượng màu đen ở trong cơ thể Pouf.

Theo năng lượng màu đen thoát khỏi cơ thể Pouf, cơ thể nó nhanh chóng khô quắt lại, một lát sau biến thành thây khô, rầm một tiếng ngã nhào xuống đất, mất đi tiếng động.

“Ngươi làm kiểu gì thế?”

Lão Yên duy trì khói trận phun ra nước bọt dính máu, lão ta lợi dụng khói trận giúp Thủy Tiếu và Trần chịu đựng nhiều công kích, nếu không hai người sẽ không dễ dàng như vậy.

Không chỉ như thế, khói trận còn có thể che đậy cảm nhận, nơi này xảy ra bất cứ chuyện gì thế giới bên ngoài đều không cảm nhận được.

“Ta từng phân tích năng lượng Niệm, dựa theo ma pháp π32. 4X và định luật cân đối năng lượng, tất cả năng lượng tồn tại đều phụ thuộc vào…”

Trần rất tự nhiên giảng giải nguyên nhân cái chết của Pouf, Thủy Tiếu và lão Yên liếc mắt nhìn nhau, những chữ Trần nói bọn họ đều nghe hiểu, nhưng những chữ này nối lại với nhau xong, hai người đều lộ vẻ mặt mơ hồ.

“Cho nên nói, sau khi một loại nguyên tố nào đó bị hút ra hoàn toàn, năng lượng Niệm sẽ vì nguyên tố đó mất đi mà trở nên không ổn định, do đó dẫn đến nội bộ mất cân đối.”

Trần gật đầu ra hiệu với hai người, lão Yên và Thủy Tiếu đều lộ ra biểu cảm hóa ra là như vậy, thực ra bọn họ không nghe hiểu Trần nói gì.

“Nguyên tố mất đi này không có tác dụng đối với Ant King không? Nếu như có thể tạo thành hoàn cảnh này, chẳng phải là ngươi có thể miểu sát Ant King sao?”

Dường như lão Yên nắm giữ “điểm mấu chốt” nào đó, Trần nghi ngờ nhìn lão ta, ánh mắt đó rõ ràng là ánh mắt nhìn kẻ ngốc.

“Ta có thể sử dụng muôi gõ nát một khối thủy tinh, nhưng ta không thể dùng muôi gõ nát một tấm thép. Tất cả định luật nguyên tố đều là hai hướng, khi địch ta chênh lệch quá lớn, chính là so sánh muôi và tấm thép, lần này nghe hiểu không.”

“Ồ, đã hiểu.”

Lão Yên hít một hơi thuốc, giảm bớt lúng túng.

“Mỗi ngày pháp gia đều nghiên cứu những thứ này à?”

Thủy Tiếu tràn ngập hứng thú đánh giá Trần.

“Ta còn chưa có tư cách xưng là pháp gia, cần dự trữ lượng tri thức và kinh nghiệm khổng lồ, ta hiện giờ, tối đa xem như là nguyên tố sư, cách pháp gia còn rất xa.”

Nguyên tố trên người Trần phun trào, hắn ta thay đổi thuộc tính sang thuộc tính sét, thuộc tính này có tốc độ nhanh nhất, lực công kích cũng rất mạnh. Về phần tại sao không phải thuộc tính “hỏa” phạm vi công kích lớn hơn, là vì Trần đã từ bỏ thuộc tính “hỏa”. Trong thuộc tính chính của hắn ta có thuộc tính “băng”, lại thêm thuộc tính “hỏa” mà nói, nguyên tố sư kia quá ngu.

Năng lực của Trần không phải phóng thích năng lực, mà là lợi dụng sức mạnh nguyên tố chiến đấu, chỉ cần giá trị pháp lực của hắn ta đủ, hơn nữa cơ thể có thể chịu nổi, vậy hắn ta chính là pháo đài.

Soàn soạt…

Điện thoại ống nói trên người lão Yên vang lên, đây là trang bị phẩm chất màu trắng.

“Phía bên ta không thành vấn đề.”

Giọng nói của Tô Hiểu truyền từ trong điện thoại ra.

“Hả? Tốc độ nhanh bất ngờ, bên bọn ta cũng đã kết thúc, chỉ cần ta rút khói trận, Ant King sẽ phát hiện Pouf đã chết.”

“Bên Netero chuẩn bị kỹ càng chưa?”

Cách vương cung 700 mét, phía sau vương cung, phía trên tháp quan sát do bê tông sửa thế mà thành.

Tòa tháp quan sát này cao khoảng 60 mét, thuộc kiến trúc quân sự, đỉnh tháp trang bị hai khẩu súng máy hạng nặng và một pháo cao xạ loại nhỏ.

Tòa tháp quan sát này là vì đề phòng vương cung gặp không tập, còn chuyện cấm chỉ vật phẩm hiện đại hóa, vương tộc East Gorteau căn bản không tuân thủ điểm ấy. Chuyện này có thể nhìn ra được qua vương cung hoa lệ, cùng với các thiết bị điện tử ở bên trong vương cung.

Nơi này hầu như là điểm bắn tỉa hoàn mỹ, tình hình toàn bộ đình viện đều lọt vào tầm mắt, loại địa điểm bắn tỉa hoàn mỹ này, đương nhiên đã có tay bắn tỉa chiếm lĩnh. Lúc trước khi Tô Hiểu tới gần tháp quan sát, trước mặt có một viên đạn bay tới.

Hai phút sau, Tô Hiểu khiến tay súng bắn tỉa kia biết cái gì gọi là “tố dưỡng cận chiến của tay bắn tỉa”, tên bắn tỉa kia tuyệt vọng mắng một câu “con mẹ nó ngươi căn bản không có tư cách xưng là tay bắn tỉa” xong, thì an tường lạnh đi.

Tô Hiểu cúp điện thoại, ném thi thể bị bẻ gãy cổ khỏi đài quan sát.

Đỉnh tháp quan sát tương đối bằng phẳng, trang bị súng máy hạng nặng kia có tấm thép bảo vệ, bên trang bị pháo cao xạ không có tấm thép bảo vệ, vì bên này hướng về vương cung.

Từ bố trí ở tháp quan sát có thể nhìn ra, vương tộc East Gorteau ích kỷ và nhát gan cỡ nào, chỗ phía bọn họ không cho phép binh sĩ có phòng hộ, để tránh binh sĩ phản bội sau đó không tiện xử lý.

Tô Hiểu lấy một tấm vải bạt đẫm màu trong không gian dự trữ, rải vải bạt chếch chỗ không có tấm thép phòng hộ, tầm nhìn bên này càng trống trải.

Đặt Tịch Diệt Công Tước trước người, trên mặt Tô Hiểu xuất hiện nụ cười, sơ kỳ của chiến đấu hắn rất an nhàn, chẳng trách có nhiều người đi theo phương hướng phát triển nghề nghiệp viễn trình. Hiện giờ hắn chỉ cần bàng quan xem đám lão Yên bao vây tấn công Ant King là được, trên thực tế nã một phát súng vào lúc thỏa đáng.

Đương nhiên, loại an nhàn này không thể kéo dài đến kết thúc chiến đấu, khi Ant King lộ ra sắp bại, hắn sẽ cận chiến với Ant King.

Đám lão Yên không ngờ tới Tô Hiểu sẽ làm như vậy ư? Đáp án là đã sớm nghĩ tới, có thể nghĩ tới thì làm thế nào? Lẽ nào để Tô Hiểu cầm khẩu súng bắn tỉa màu vàng +13 đi cận chiến? Trước tiên không nói Tô Hiểu có đồng ý hay không, cấp cường hóa của Tịch Diệt Công Tước, cùng với ba viên bảo thạch khảm phía trên sẽ không đồng ý.

Bởi vậy đám lão Yên chỉ có thể bóp mũi chấp nhận, uy hiếp của Ant King đặt ngay trước mắt, muốn trở mặt phải đợi tới khi Ant King chết đi.

Còn lý do xông lên trước cận chiến, chuyện này hoàn toàn không cần lo lắng, Tô Hiểu có lý do danh chính ngôn thuận khiến đám lão Yên tức hộc máu.

Viên đạn của Tịch Diệt Công Tước còn thừa 7 viên, 4 viên đạn bình thường + 3 viên đạn nguyên tố.

Dung lượng đạn của Tịch Diệt Công Tước là 5 phát, Tô Hiểu nhét 4 viên đạn bình thường vào trong nòng súng, 3 viên đạn nguyên tố còn lại để sang một bên, chuẩn bị dùng chúng nó ứng phó tình huống đột phát.

Tô Hiểu nhét kẹo cao su vào trong miệng, nhai loại kẹo cao su này có thể khôi phục giá trị pháp lực, lúc trước hắn chiến đấu với miêu nữ tiêu hao gần 1000 điểm giá trị pháp lực.

Tô Hiểu đeo một tai nghe vô tuyến, thứ này là đạo cụ màu lục do Trần cung cấp, có thể duy trì liên lạc trong vòng 5km, tránh khỏi nhiều quấy rầy và che đậy. 1 tiếng sau sẽ tiêu hao sạch lượng điện, đạo cụ này cũng báo hỏng.

“Kiểm tra, có thể nghe thấy không?”

Giọng nói của Thủy Tiếu truyền từ trong tai nghe đến.

“Không thành vấn đề, ta chuẩn bị rút khói trận, hội trưởng Netero đã tiến vào vương cung, chẳng mấy chốc sẽ khai chiến, địa điểm chiến đấu định ở vương cung.”

Giọng nói của lão Yên cũng truyền tới.

“Không thành vấn đề.”

Bên Trần vang lên tiếng ong ong, hình như đang ấp ủ chiêu thức gì đó.

“Ta chỉ nổ súng vào lúc thời cơ thỏa đáng.”

Tô Hiểu nhai kẹo cao su trong miệng, Tịch Diệt Công Tước đã điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất, trong ống ngắm các hạng mục số liệu ổn định, có thể nổ súng bất cứ lúc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận