Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1193: Tranh cướp quyền lợi

“Zab, ngươi, vẫn luôn gạt ta sao?”

Đôi mắt của mỹ phụ trợn to, nghe thấy câu này của mỹ phụ, đại tế ty Zab sửng sốt.

“Thiết Chi Thủ, ngươi muốn cái gì ta đều có thể cho ngươi, tiền tài, phụ nữ đều được.”

Đại tế ty Zab ném bọc sau lưng về phía Tô Hiểu, cách một tiếng, bảo thạch và kim tệ rải rác khắp nơi.

Rắc, rắc….

Tô Hiểu giẫm lên bảo thạch và kim tệ, hiện giờ hắn thật sự cần kim tệ, nhưng hắn cần chính là kim tệ hợp pháp, không cần giấu đầu lòi đuôi có thể tự do lưu thông.

“Ta có con gái, nàng tên là Elena, đã đủ 13 tuổi, nếu như ngươi tha cho ta rời đi, ta sẽ tặng nàng cho ngươi.”

Ý chí cầu sinh của đại tế ty Zab rất ngoan cường, ngoan cường đến mức mất đi giới hạn nên có.

“Ha ha ha, rốt cuộc là ta đang nói gì, thần ơi, là ngài đang trừng phạt ta sao, trừng phạt những việc không bằng chó lợn mà ta làm ư.”

Đại tế ty Zab đột nhiên cười to, tinh thần của lão ta có chút suy sụp.

Đột nhiên trên mặt đại tế ty Zab nổi đầy gân xanh.

“Bay Herbert, ngươi sẽ gặp báo ứng!”

Đại tế ty Zab gào thét tên quốc vương, lão ta rút một chủy thủ dài bên hông ra, cũng ôm phu nhân của lão ta.

Soạt một tiếng, chủy thủ xuyên qua lồng ngực của mỹ phụ, cũng đâm vào cơ thể của đại tế ty Zab, trên chủy thủ này có kịch độc.

“Angia, tha thứ cho ta.”

Đại tế ty khẽ gọi tên phu nhân của lão ta.

“Hừm…”

Mỹ phụ dựa sát vào trong lòng đại tế ty.

“Cho dù ta nói những lời đáng ghê tởm như thế, ngươi vẫn tha thứ cho ta, ngươi mới là lễ vật thần ban cho ta.”

Gương mặt đại tế ty chậm rãi xanh lên, kịch độc đã phát tác.

“Làm sao được, ngươi chỉ quá sợ sệt mà thôi, chúng ta căn bản không có con gái.”

Cơ thể mỹ phụ chậm rãi xụi lơ.

“Bay Herbert, còn có ngươi, Thiết Chi Thủ, đợi xem! Ta ở địa ngục chờ mong tình trạng thê thảm của các ngươi, tử linh phẫn nộ sẽ ăn tươi nuốt sống các ngươi, thứ ẩn giấu dưới vương tọa…”

Xì xì, xì xì, xì xì…

Tiếng chém giết che lấp tiếng gào thét của đại tế ty ở bên trong, là mười tên Cấm Vệ Quân, bọn họ vung trường kiếm trong tay, trực tiếp chém vợ chồng đại tế ty thành thịt nát.

“Hả?”

Tô Hiểu nheo mắt lại, dựa theo quy trình thông thường, Cấm Vệ Quân không thể ra tay với quan chức, nếu không sẽ phiền phức. Cho dù có mật lệnh của lão quốc vương cũng như thế, đây là vấn đề lập trường chính trị.

Nhưng mà mười tên Cấm Vệ Quân này đều ra tay, vốn là hộ vệ trực thuộc vương tộc phái tới, vì sao tạm thời đổi thành Cấm Vệ Quân cỗ máy giết người?

Đây là vấn đề đáng suy nghĩ sâu xa, mà câu cuối cùng của đại tế ty là muốn nói gì, “dưới vương tọa” ẩn giấu thứ gì? Nguyền rủa? Vũ khí?

“Dưới vương tọa” là không thể lý giải, chuyện này có thể lý giải thành vương quyền, cũng có thể lý giải là vương cung, thậm chí người nào đó thuộc hạ của quốc vương.

Mười tên Cấm Vệ Quan phân thây vợ chồng đại tế ty xong, bọn họ bước nhanh tới xung quanh Tô Hiểu, toàn bộ quỳ một chân trên đất, ngay vừa rồi bọn họ đã vượt quyền, hiện giờ Tô Hiểu hoàn toàn có thể giết chết bọn họ.

“Đại tế ty đã bị ta tự tay xử quyết.”

Tô Hiểu mở miệng, mười tên Cấm Vệ Quân kia chỉ cúi đầu, địa vị của Thiết Chi Thủ có thể không kiêng kỵ giết người ư? Không, đây là một chức vụ nhạy cảm, dùng tốt có thể khiến tất cả mọi người trong vương đô kiêng kỵ, dùng không tốt sẽ họa sát thân. Thiết Chi Thủ đời trước chỉ tại vị 12 ngày, mà Thiết Chi Thủ đời này đã tại vị đủ 2 năm.

Nghe câu nói này của Tô Hiểu, Cấm Vệ Quân ở xung quanh đứng dậy, đứng sau lưng hắn lần nữa.

Mục tiêu đã quét sạch ba người, chỉ còn lại quan tòa cao nhất Elvi Anthony ở phía nam vương đô.

Vương đô chiếm diện tích rất rộng, đủ nửa tiếng, Tô Hiểu mới chạy tới trụ sở của quan tòa cao nhất Elvi.

Nơi này không phải khu nhà giàu, bởi vậy trong nhà dân ở xung quanh hoàn toàn tối đen, chỉ có thể thấy được mơ hồ tiếng ếch kêu ở biên giới vương đô, chỗ đó có một con sông đào bảo vệ thành.

Gió đêm mát mẻ thổi qua, thổi mùi máu tanh trên người Tô Hiểu.

Tô Hiểu nửa ngồi nửa quỳ trên một nhà dân, hắn cảm thấy bầu không khí xung quanh có chút không đúng.

“Bố Bố, đây là chân dung của Elvi Anthony, phân biệt đi, lát nữa ngươi phụ trách tìm lão ta, nếu như tình huống không đúng, nghĩ biện pháp khống chế lão ta.”

Tô Hiểu lấy một tờ chân dung ra, mặt chó của Bố Bố vươn về trước, gần như là sắp dán lên bức họa. Mười mấy giây sau, nó nhìn về phía Tô Hiểu, đôi mắt long lanh như muốn nói: “Chủ nhân, ngươi là ma quỷ sao, trên bức tranh là gấu trúc mà?”

Chẳng trách Bố Bố nói như thế, đây là dùng bút lông chim vẽ ra chân dung, chỉ có hai màu trắng đen, mức độ trừu tượng hoàn toàn có thể tưởng tượng.

“Khụ, cố gắng phân biệt.”

Tô Hiểu nhỏ giọng mở miệng, Bố Bố thở dài một hơi, bắt đầu nhìn chằm chằm chân dung.

Mấy phút sau, Bố Bố gật đầu, ra hiệu phân biệt đủ rồi.

“Chắc chắn chứ?”

“Gâu…”

Giọng nói của Bố Bố rất thấp, nhìn như lão cẩu đầy kinh nghiệm, trên thực tế trong lòng tràn ngập nghi ngờ, đây là ai? Lão ta ở đâu? Đi đâu tìm lão ta?

“A Mỗ, chuẩn bị.”

Ánh mắt Tô Hiểu nhìn chằm chằm phía trước một đình viện cũ kỹ, đây chính là trạch viện của quan tòa cao nhất Elvi, diện tích nơi này tuy không nhỏ nhưng hơi cũ nát. Nếu không rõ lắm cách làm người của quan tòa cao nhất này, Tô Hiểu đều nghĩ rằng đối phương là quan chức thanh liêm.

Đương nhiên quét sạch lần này không thể ám sát, mà phải gióng trống khua chiêng giết, kinh sợ đám quan lại bắt đầu rục rịch vì tranh cướp quyền lợi.

“Không giữ lại ai.”

Bùm!

A Mỗ như xe tăng lao ra, trực tiếp va nát tường ngoài đình viện này.

“Kẻ địch tấn công!”

Tiếng nổ vang rền mới vang lên, trong đình viện hoàn toàn tối đen liên tục truyền ra tiếng gầm giận dữ, tiếng bước chân ầm ĩ truyền đến, từng ánh lửa xuất hiện.

Chưa tới mười giây, đình viện được mấy chục cây đuốc rọi sáng, từng “binh sĩ” cầm khiên tròn trong tay lao từ trong đình viện ra.

Vị quan tòa cao nhất này không đơn giản như bề ngoài, lão ta biết rõ mình đã làm gì, bởi vậy dĩ nhiên có phòng bị với lão quốc vương, cho nên lão ta lựa chọn cách xa vương cung, cũng bí mật mời tới mấy chục lính đánh thuê.

Thực ra bồi dưỡng quân đội riêng mới là lý tưởng nhất, nhưng mà quan tòa cao nhất Elvi cũng không ngốc, lão ta biết cả tòa vương đô đều ở dưới mí mắt lão quốc vương, bởi vậy lão ta lựa chọn phương thức càng bí ẩn. Chính là bỏ ra nhiều tiền mời lính đánh thuê, cũng lợi dụng quyền chức đưa những lính đánh thuê này vào vương đô, đây chính là tác dụng giao tiếp.

Thật ra quan tòa cao nhất Elvi làm những mờ ám này, lão quốc vương đều thấy rõ, nhưng lúc trước lão quốc vương không động vào Elvi, bởi vì lão ta có thể ép trụ thần tử này.

Lão quốc vương ép trụ, không có nghĩa là tân vương ép trụ, chính vì như vậy lão quốc vương cũng cho Elvi một cơ hội, cơ hội biểu lộ trung thành. Dù sao Elvi là tinh lực vương quốc dâng ra suốt đời, đáng tiếc chính là, Elvi không nắm lấy cơ hội lần này.

Mười tên Cấm Vệ Quân đón lấy những lính đánh thuê kia, những lính đánh thuê này cũng không phải đồ bị thịt, bọn họ đều thân kinh bách chiến, trong thời gian ngắn không thành vấn đề ngăn trở Cấm Vệ Quân.

Tô Hiểu đi ra khỏi đám người, ánh đao lóng lánh, hai cái đầu bay lên. Một lát sau, hắn xuất hiện ở trung tâm đình viện, cũng chính là trước pháo đài cổ xưa.

Rầm.

Vụn gỗ tung tóe, một cước của Tô Hiểu đá nát cửa chính pháo đài, lọt vào tầm mắt là cầu thang rất rộng, phía trên cầu thang có một tráng hán đầu trọc đang đứng, trên đầu trọc của tráng hán xăm một con tích dịch.

“Nghe nói ngươi là chiến sĩ mạnh nhất vương đô? Ta rất tò mò, trong đám bị thịt của vương đô, chiến sĩ mạnh nhất mạnh cỡ nào, cường giả chân chính đều ở tiền tuyến, chỉ có đồ bị thịt ở lại vương đô hưởng lạc.”

Tráng hán đầu trọc cử động gân cốt, con ngươi của hắn ta màu lục, nhưng hắn ta không phải là vong linh, vậy chỉ có một khả năng, đây là Thánh Chiến Sĩ của vương quốc, có tiền có thể sai khiến ma quỷ, huống chi là Thánh Chiến Sĩ? Tài sản của quan tòa cao nhất Elvi, ngay cả lão quốc vương đều có chút đỏ mắt.

Tranh cướp quyền lợi tàn khốc như thế, người chết tối nay đều là người thất bại trong tranh cướp quyền lợi trận này, thật ra tối nay tranh cướp quyền lợi cũng đã bắt đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận