Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 268: Biện Pháp Cưỡng Chế

Đi dạo ở thị trường giao dịch một lát, Tô Hiểu phát hiện một bóng dáng quen thuộc, là Hạ.

Quầy hàng của Hạ rất kỳ lạ, phía trên đặt tôm hùm, thịt bò, cải trắng, còn có mấy trái dưa chuột.

Điều này làm Tô Hiểu không biết nên khóc hay nên cười, Hạ coi thị trường giao dịch là chợ bán thức ăn à.

- Sao thế, không ở nhà hàng, đổi nghề bán thức ăn à?

Tô Hiểu ngồi xổm trước quầy hàng của Hạ, Hạ ủ rũ ngồi sau quầy hàng.

- Ồ, Byakuya! Lẽ nào ngươi được điều động…

Hạ nói một nửa thì dừng lại, thở dài một tiếng.

- Đúng vậy, tham gia chiến tranh mà thôi, đây là chuyện đã sớm dự liệu, quầy hàng của ngươi là sao thế, cho dù bán hết những đồ ở quầy hàng, phí sử dụng cũng không đủ.

Vẻ mặt Hạ bất đắc dĩ, dùng ánh mắt u oán nhìn Tô Hiểu.

- Ta cũng rất tuyệt vọng, đây là yêu cầu cưỡng chế của Luân Hồi Nhạc Viên, tất cả Chức Công Giả nhất định phải trang trí quầy hàng, sẽ dựa theo giá trị vật phẩm trong không gian dự trữ quyết định hạn mức vật phẩm bày sạp, hạn mức của ta là thấp nhất, xếp chút nguyên liệu nấu ăn là được, ngươi đến quảng trường bên kia nhìn xem, có cả bán giầy đó, kỳ lạ nhất là quầy bán đồ người lớn… Hiện giờ trong Luân Hồi Nhạc Viên được sử dụng quầy hàng miễn phí.

Tô Hiểu hiểu đại khái tình hình, sắp tới chiến tranh, ai cũng không thể chỉ lo thân mình, trái lại số những Khế Ước Giả có thực lực không mạnh may nhất, còn có thể ở thế giới hiện thực.

- Lát nữa nói chuyện, ta đi mua chút vật phẩm khôi phục.

Tô Hiểu đứng dậy rời đi, đi được mấy bước thì Hạ ở phía sau quầy hàng kêu to:

- Cẩn thận, chúc ngươi bình an trở về, bữa sau miễn phí cho ngươi.

Sau khi nói tạm biệt Hạ, Tô Hiểu kiểm tra vật phẩm khôi phục trong không gian dự trữ, hắn còn thừa những vật phẩm khôi phục sau:

[Bí dược luyện kim]x1, khôi phục nhanh chóng 18% giá trị sinh mệnh.

[Chocolate mỹ vị]x3, chậm rãi khôi phục 60% giá trị sinh mệnh.

[Bí dược của hoàng thất]x1, khôi phục nhanh chóng 80% giá trị sinh mệnh, sau khi uống vào +3 sức mạnh, +2 nhanh nhẹn, +10 thể lực trong vòng năm phút, khôi phục hư hao chức năng cơ thể trong phạm vi nhỏ.



Tuy có không ít vật phẩm khôi phục, nhưng nhằm đáng tin hơn, Tô Hiểu quyết định mua một bình dược tề khôi phục nhanh giá trị sinh mệnh.

Trên thị trường giao dịch quầy hàng sát quầy hàng, Chức Công Giả không có quyền mua, đây là phòng ngừa một số Chức Công Giả thấy rẻ tranh mua vật tư.

Tô Hiểu là Liệp Sát Giả, đương nhiên có quyền mua những món đồ này, rất nhanh hắn tìm được vật phẩm vừa ý.

[Dược tề thắng lợi]

Nơi sản xuất: Luân Hồi Nhạc Viên.

Phẩm chất: Màu lam.

Loại hình: Vật phẩm khôi phục.

Hiệu quả: Có thể khôi phục 70% giá trị sinh mệnh trong chớp mắt, cũng giải trừ hiệu quả trúng độc và nguyền rủa [Giải trừ cấp trạng thái dị thường cao nhất là Lv. 10.]

Cho điểm: 60. [Chú ý: Vật phẩm màu lam cho điểm từ 31 tới 70.]

Giới thiệu tóm tắt: Thắng lợi đang ở trước mắt, uống nó xong liều mạng đấu một trận đi.



Giá bán bình dược tề phẩm chất màu lam này là 6000 Nhạc Viên Tệ, Tô Hiểu cho rằng mình nhìn nhầm rồi.

Bình dược tề này không chỉ khôi phục 70% giá trị sinh mệnh, còn giải trừ được hiệu quả trúng độc và nguyền rủa, bình thường phải 10000 Nhạc Viên Tệ.

Sau khi Tô Hiểu mua bình dược tề kia xong, hắn thấy ánh mắt vô cùng lưu luyến của chủ sạp.

Trên quầy hàng còn một khẩu súng màu lam, lúc này yết giá 25000 Nhạc Viên Tệ, cho điểm cao tới 63.

- Khẩu súng này không tệ.

Sau khi Tô Hiểu mở miệng đôi mắt chủ sạp càng thêm tuyệt vọng.

- Đáng tiếc không đủ Nhạc Viên Tệ rồi.

Chủ sạp thở phào một hơi.

Chuyện tốt như vậy không thường thấy, chỉ xuất hiện trước khi bắt đầu không gian chiến trường, không gian chiến trường có sự không chắc chắn, không ai biết sẽ xảy ra lúc nào.

Dựa vào những ưu đãi này, Tô Hiểu cảm nhận được mơ hồ mức độ nguy hiểm của không gian chiến trường, nơi đó chính là địa ngục nhân gian.

Tô Hiểu không khỏi hơi ngạc nhiên, rốt cuộc “chức vị trung lập” của hắn có trách nhiệm gì.

Đi tới biên giới của Luân Hồi Nhạc Viên, nơi đó chính là vị trí đỗ “phi thuyền xuyên không gian”.

Trên đường đi Tô Hiểu gặp một số Khế Ước Giả, phương hướng của những Khế Ước Giả này khác nhau, bởi vậy hắn đoán “phi thuyền xuyên không gian” không phải chỉ có một chiếc.

Chức Công Giả đều bày sạp, Khế Ước Giả biết rất rõ.

Đi tới vị trí biên giới, Tô Hiểu cũng thấy không ít quầy hàng ở đây, phi thuyền xuyên không gian ở ngay phía trước.

Đó là một chiếc phi thuyền vũ trụ có đường kính mấy trăm mét, vỏ ngoài màu đen, bên ngoài phi truyền có các loại vũ khí chưa từng thấy, phía sau có một dãy cấu tạo nhìn giống động cơ, nhìn có cảm giác khoa học kỹ thuật rất phát triển.

Cửa khoang phi thuyền xuyên không gian mở ra, có thể thấy hơn trăm Khế Ước Giả ở gần cửa khoang.

Quần áo của những Khế Ước Giả này chia ra làm bốn loại kiểu dáng, màu sắc cũng không giống nhau, dấu ấn sau lưng là huy chương của từng nhóm mạo hiểm.

Trong đó có một loại huy chương rất dễ thấy, có chút tương tự với lạc ấn của Luân Hồi Nhạc Viên, những người này đều là tán nhân.

Tới gần phi thuyền xuyên không gian, trên người Tô Hiểu tự động sinh ra một bộ quần áo, chính là trang phục của tán nhân.

- Tán nhân đến rồi, lần này đến Thần Vương bọn ta, hai vị không có ý kiến gì đúng không?

Một người đàn ông trung niên mặc áo giáp vàng óng mở miệng, vóc người người đàn ông trung niên cường tráng, cằm để râu, dựa vào ăn nói có thể nhìn ra đây là một người giữ chức vị cao.

- Ta không có ý kiến.

Một người da trắng tóc vàng mắt xanh mở miệng, nhưng sau khi nhìn thấy Tô Hiểu, khóe mắt người da trắng tóc vàng mắt xanh hơi giật giật.

- Byakuya.

Nghe thấy có người gọi mình, Tô Hiểu sửng sốt, nhìn về phía đối phương.

- Adam.

Người da trắng tóc vàng mắt xanh là Adam của hội huynh đệ, xem ra hội huynh đệ được chiêu mộ tới không gian chiến trường.

Nhóm mạo hiểm hội huynh đệ có mấy chục người, được chiêu mộ đến không gian chiến trường cũng không kỳ lạ.

- Hai vị biết nhau à?

Người đàn ông trung niên mặc áo giáp vàng óng mở miệng, Adam gật đầu.

- Thần Vương, lần này “vận may của ngươi tăng cao” rồi, người đến là cường nhân.

Thực ra trái tim Adam đã nhấc lên tận cổ họng, đây là vị sát thần tính khí không tốt lắm.

“Ồ.”

Thần Vương sửng sốt sau đó khôi phục như thường, mở miệng nói:

- Chào ngươi, ta là Thần Vương đội trưởng của nhóm mạo hiểm Thần Vương, gặp gỡ tức là có duyên, đặc biệt là ở không gian chiến trường.

Tô Hiểu nắm chặt tay Thần Vương vươn ra.

- Ta tên là Byakuya.

Tình hình không gian chiến trường còn chưa rõ, có lẽ những nhóm mạo hiểm này biết chút gì đó.

- Không biết huynh đệ có hứng thú gia nhập nhóm mạo hiểm Thần Vương hay không?

Tô Hiểu biết vì sao đội trưởng của ba nhóm mạo hiểm lại ở đây đợi tán nhân, hóa ra là muốn kéo người vào đoàn.

Khế Ước Giả có tư cách tham gia không gian chiến trường đều không yếu, đây là cơ hội tốt để chiêu nạp đoàn viên.

- Tạm thời không có ý nghĩ này.

Tô Hiểu từ chối một cách khéo léo, Thần Vương chỉ cười gật đầu, không nói gì nữa.

Gần phi thuyền, Khế Ước Giả tụm năm tụm ba nói chuyện phiếm, Tô Hiểu thì ngồi trên cầu thang lên phi thuyền chơi trò chơi, Bố Bố đã sớm được hắn thu hồi.

Khế Ước Giả càng ngày càng nhiều, một số thành viên của nhóm mạo hiểm ra ngoài mua vật tư, tán nhân cũng đến đông đủ.

Một tiếng sau, nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên xuất hiện.

[Tất cả Khế Ước Giả tiến vào “phi thuyền xuyên không gian”, cửa khoang sẽ đóng sau mười phút, dự tính mười lăm phút sau sẽ tiến hành nhảy không gian.]

[Bên trong “phi thuyền xuyên không gian” là khu an toàn, Khế Ước Giả không được tấn công lẫn nhau.]

Vù…

Động cơ của “phi thuyền xuyên không gian” khởi động, vang lên ong ong, đám Khế Ước Giả lần lượt tiến vào trong “phi thuyền xuyên không gian”.

Tô Hiểu cất máy tính bảng, đứng dậy đi vào trong khoang thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận