Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1173: Thành ý

“Đoàn trưởng, người bán là ai thế?”

Một lão đầu để râu dê mở miệng.

“Trảm Thủ Dạ.”

Thần Hoàng thở dài, trong lòng hắn ta biết rõ, muốn lấy được trang bị kia từ tay Tô Hiểu, hắn ta tuyệt đối phải trả giá không nhỏ, hay là nói hắn ta nhất định phải cho giá cao, chuyện này liên quan tới vấn đề tôn trọng lẫn nhau.

Bộ phi thăng thực sự quá thích hợp cho vú em trong nhóm mạo hiểm cỡ lớn, Tô Hiểu gửi thuộc tính của [Thần Thánh Vãn Ca Chi Giới] cho Thần Hoàng, bản thân đã rất nể tình, nếu lúc đầu Thần Hoàng cho giá rẻ, vậy chính là có chút không biết điều.

Thần Hoàng có thể đẩy lên nhóm mạo hiểm cỡ lớn, đương nhiên là hắn ta biết rõ sau đó nên làm thế nào.

“Lúc trước nghe nói đoàn trưởng có chút giao tình với Trảm Thủ Dạ, vị Trảm Thủ Dạ này rất nể mặt nhóm mạo hiểm Thần Hoàng chúng ta, nhưng mà không rõ hắn có gửi tài liệu này cho nhóm mạo hiểm cỡ lớn khác hay không? Nếu như cuối cùng phát triển thành hình thức cạnh tranh mà nói, tốt nhất là chúng ta nên khắc chế một chút.

Nếu như chỉ gửi cho chúng ta, vậy chúng ta phải có thành ý, có quan hệ tốt với độc hành hiệp thực lực như vậy có lợi đối với chúng ta. Đám nhóc trong phân đoàn chúng ta không chắc ngày nào đó sẽ trêu chọc tới hắn, nếu có chút giao tình mà nói, đến lúc đó sẽ không phát triển tới mức không thể thu thập.”

Nhìn thấy thuộc tính của [Thần Thánh Vãn Ca Chi Giới] xong, tức giận của Cuồng Hồ biến mất, cũng tỉnh táo phân tích toàn bộ mọi việc.

“Đúng vậy, lát nữa nhìn tình hình ra giá, nếu chỉ gửi cho mình chúng ta, vậy chúng ta trực tiếp báo giá thành ý, thứ như mặt mũi này không phải là người khác cho, mà là duy trì lẫn nhau.”

Ngón tay của Thần Hoàng gõ nhẹ lên mặt bàn.

“Mạt Trà ngươi thành thật ở tổng bộ đi.”

“Vì sao? Ta cũng muốn đi.”

“Ngươi đi mà nói, giá trị tăng lên 20%.”

“Cuồng Hồ cũng là sữa, dựa vào cái gì hắn có thể đi?”

“Bởi vì ta có thể đánh.”

“Ta có thể tiếp sữa, có thể phụ trợ, có thể cứu người, có thể…”

“Ồ, nhưng ngươi không có ta có thể đánh?”

“Ngươi, đấu một mình!”

“Có thể, ta chỉ dùng một tay, trong vòng 20 giây không treo ngươi lên đánh thì coi như ta thua.”

“Ngươi, ngươi…”

Nửa người trên của Mạt Trà nằm lên bàn họp, miệng đầy răng trắng nghiến ken két.

“Cuồng Hồ, Lão Sơn Dương, ba người chúng ta đi.”

“Như vậy ổn thỏa nhất.”

Lão Sơn Dương mà Thần Hoàng nói chính là lão đầu để râu dê lúc trước, lão ta không phải Khế Ước Giả, mà là một Chức Công Giả, Chức Công Giả quản lý tài chính của nhóm mạo hiểm Thần Hoàng.

Thần Hoàng tin tưởng năm thuộc hạ, lần lượt là Lão Sơn Dương quản lý tài chính, vú em không đứng đắn Cuồng Hồ, đại vú bà Mạt Trà, Phong Nãi miễn cưỡng xem như là đồ đệ của Cuồng Hồ, cuối cùng chính là Sira, cũng chính là em gái của Thần Hoàng, nhưng Sira đã chết, chết trong tay Cô Lỗ của Lữ Đoàn.

Thần Hoàng từng nỗ lực phục sinh Sira, đáng tiếc chính là, hiện giờ Thần Hoàng chưa làm được, cho dù hắn ta là Khế Ước Giả cấp 4 cũng không được, hắn ta còn phải tiếp tục leo lên trên.

Đám Thần Hoàng lập tức lên đường, khi đi trên đường bàn luận lấy ra thứ gì giao dịch với Tô Hiểu.

Ngay trước khi đám Thần Hoàng đuổi tới, Tô Hiểu ở trong thị trường giao dịch đã bị lượng lớn Khế Ước Giả vây quanh.

Lúc này trên quầy hàng của Tô Hiểu bày ra vật phẩm đa dạng, có trang bị màu lam, trang bị màu tím không ít, trang bị màu tím sẫm cũng có, thậm chí còn có quyển trục năng lực màu vàng nhạt.

Thông thường loại quầy hàng thế này, đều do đám Chức Công Giả thương nhân mở, tuy bọn họ bán nhiều vật phẩm, nhưng giá sẽ cao hơn thị trường khoảng 5~8%, thuộc về người nguyện mắc câu.

Tuy vật phẩm Tô Hiểu bán trên quầy hàng không bán phá giá, nhưng tuyệt đối thấp hơn giá thị trường, bởi vậy hấp dẫn lượng lớn Khế Ước Giả.

[Nhắc nhở: Súng xung phong TKGS-227 (màu lam) đã bán ra, giá cuối cùng là 9.800 Nhạc Viên Tệ.]

[Nhắc nhở: Khấp Huyết Chi Nha (màu tím) đã bán ra, giá cuối cùng là 68.000 điểm Nhạc Viên Tệ.]

[Nhắc nhở: Bắc Phong Khải (màu lam) đã bán ra, giá cuối cùng là 13.400 điểm Nhạc Viên Tệ.]

[Nhắc nhở: Xuyên Thấu Chi Mâu (màu tím sẫm) đã bán ra, giá cuối cùng là 78.000 điểm Nhạc Viên Tệ.]

[Nhắc nhở: Hỏa Diễm Chi Thư (quyển trục năng lực màu tím) đã bán ra, giá cuối cùng là 80.000 điểm Nhạc Viên Tệ.]



Từng khoản Nhạc Viên Tệ nhập trướng, Tô Hiểu đánh dấu giá cả, không phải hoàn toàn dựa vào phẩm chất và cho điểm, cho dù hai phương diện này là số liệu then chốt phán định độ mạnh yếu của một trang bị, nhưng còn phải xem những trang bị này có đại chúng hay không.

Giống như quyển trục năng lực màu tím Hỏa Diễm Chi Thư này, nó cho điểm thấp hơn Xuyên Thấu Chi Mâu màu tím sẫm nhiều, nhưng đây là năng lực loại pháp sư, đương nhiên giá cả sẽ cao hơn một chút.

Nhưng mà thuộc tính của Hỏa Diễm Chi Thư không đủ mạnh, còn dễ dàng xung đột với năng lực thuộc tính “băng”, bởi vậy giá cả mất giá đi nhiều. Nếu so với năng lực phẩm chất màu tím quý hiếm của pháp sư, ít nhất có thể bán với giá trên 9 vạn.

Trong thế giới Hunter tán nhân rất nghèo không giả, nhưng nhân số của bọn họ nhiều, mỗi người đều lấy ra rương báu vật phẩm ép đáy xong, tập hợp lại sẽ là một khoản lớn.

Quầy hàng mở chưa tới 5 phút, vật phẩm ở phía trên đã bán trên 60%, theo Khế Ước Giả càng tụ càng nhiều, tốc độ vật phẩm bán ra không giảm còn tăng.

Tô Hiểu không muốn lãng phí quá nhiều thời gian ở thị trường giao dịch, hắn không phải là một thương nhân, sẽ không vì mấy ngàn Nhạc Viên Tệ tiền lời mà tiêu hao mấy tiếng ở thị trường giao dịch.

Đối với Tô Hiểu mà nói, thời gian dừng lại ở Luân Hồi Nhạc Viên vô cùng quý giá, đánh sân đấu cần thời gian, tăng các loại năng lực cũng cần thời gian.

Bởi vì Tô Hiểu bày ra giá thấp hơn giá thị trường, chuyện này không chỉ đưa tới Khế Ước Giả có nhu cầu, cũng hấp dẫn nhiều Chức Công Giả thương nhân.

Đối với Chức Công Giả thương nhân mà nói, bọn họ không để ý trang bị có bổ trợ đối với bản thân hay không, bọn họ chỉ nhìn giá. Chỉ cần kiếm lời, cho dù có thể kiếm được 100 điểm Nhạc Viên Tệ, bọn họ cũng sẽ quả quyết mua lại, bọn họ không bao giờ thiếu thời gian.

Có thương nhân gia nhập, tốc độ bán vật phẩm tăng lên trên diện rộng, quầy hàng mới mở 10 phút, vật phẩm ở phía trên gần như bán sạch, còn sót lại [Cuồng Dã Thời Khắc (màu vàng nhạt)].

Phát hiện vật phẩm trên quầy hàng của mình cơ bản đều bán ra, Tô Hiểu kiểm tra số Nhạc Viên Tệ mình nắm giữ.

Nhạc Viên Tệ nắm giữ: 498.530 điểm.

Bán sạch những món đồ này, càng mang đến cho Tô Hiểu hơn 40 vạn Nhạc Viên Tệ, số tiền này còn chưa bao gồm bán [Cuồng Dã Thời Khắc]. Phải biết rằng mở rương báu [Cuồng Dã Thời Khắc], cũng là từ tay đám Khế Ước Giả tán nhân đạt được.

“Quyển trục này, ta ra nhiều nhất 30 vạn.”

Một nữ Khế Ước Giả đeo vòng tai thanh xà ngồi xổm trước quầy hàng, phía sau nàng là mấy vật triệu hoán đến từ dị thế giới, không rõ chủng loại, rất có khả năng thuộc về ma thú.

“31 vạn.”

“…”

Nữ Khế Ước Giả do dự một lát sau đó gật đầu, Tô Hiểu sửa giá bán, nữ Khế Ước Giả kia quả quyết mua lấy.

31 vạn Nhạc Viên Tệ tới tay, tài sản của Tô Hiểu trực tiếp tăng vọt tới 808.530 điểm Nhạc Viên Tệ, những Nhạc Viên Tệ này đều là đoạt được thông qua bán trái tim của Ant King.

Vật phẩm trên quầy hàng không còn, Khế Ước Giả ở xung quanh lục tục tản đi.

“Đợi đã lâu?”

Tô Hiểu chậm rãi xoay người ở phía sau quầy hàng, bản thân ở trong Luân Hồi Nhạc Viên hắn hơi lười nhác, đây là phương thức hắn thả lỏng tinh thần, nếu như mãi mãi thần kinh căng thẳng, vậy thì không suy nhược tinh thần, cũng sẽ trở nên thần kinh.

“Không lâu lắm, mấy phút mà thôi, ngươi đây là đánh cướp một nhóm mạo hiểm sao, hay là nói ngươi đều làm thịt Khế Ước Giả của một thế giới diễn sinh.”

Thần Hoàng mặc toàn thân áo giáp đi tới trước, tiện tay ném cho Tô Hiểu một gói thuốc lá, thứ này do Chức Công Giả trong Luân Hồi Nhạc Viên chế tạo, giá bán 400 điểm Nhạc Viên Tệ một bao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận