Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 542: Sasori

Cát vàng gào thét, mặt trời hừng hực như thiêu nướng mọi thứ.

Làng Cát, tòa nhà của Kazekage, trong một gian phòng họp.

Giữa phòng họp có một chiếc bàn tròn rộng mấy mét, xung quanh bàn tròn có hơn mười tên Ninja, những Ninja này đều là Ninja có tuổi ở làng Cát.

Ngồi ở vị trí chủ vị là một thiếu niên, người này khoảng mười bảy mười tám tuổi, mái tóc màu đỏ rối bù, trên trán có chữ “Ái”.

“Khụ...”

Một Ninja ở trong phòng họp vội ho một tiếng, mở miệng nói:

- Gần đây chúng ta giao du nhiều với các quốc gia, mậu dịch chậm rãi liên thông, đặc biệt là với Hỏa Chi Quốc, điều này khiến kinh tế của nước ta phồn vinh hơn nhiều, bởi vì mới mở đường sông, tình hình thiếu nước ở nước ta giảm mức độ lớn, có 70% nhân khẩu giải quyết được vấn đề nước uống.

Một tên Ninja báo cáo xong, trên mặt hiện lên nụ cười.

- 70% nhân khẩu?

- Đường sông kia cần phải trấn giữ nghiêm ngặt.

- Đúng vậy, đó là con sông hi vọng của chúng ta.

Bầu không khí trong phòng họp rất thoải mái, trên mặt phần lớn Ninja đều là nụ cười.

Bà Chiyo trưởng lão ngồi một bên nhìn về phía Kazekage đệ ngũ Gaara, gật đầu hài lòng, bà ta rất hài lòng đối với Kazekage thời đại này.

- Còn nữa, ở phương diện bồi dưỡng người mới, từ khi đưa vào chương trình dạy học của làng Lá, có tiến bộ không ít.

- Lập tức kiểm tra trung nhẫn, kết quả kiểm tra sẽ khiến người ta chờ mong.

- Ừm, đúng là tin tức tốt, bọn họ là tương lai của làng.

Bầu không khí trong phòng họp không tệ, vẻ mặt của đa số Ninja rất thoải mái.

- Nhưng mà...

Một tên Ninja để râu nhỏ, tóc che khuất mắt phải mở miệng.

- Làm sao thế, Yura.

Maki ngồi một bên cũng mở miệng, Maki có địa vị không thấp ở làng Cát, chỉ đứng sau Chiyo.

Ninja Yura im lặng một lát, bầu không khí vui vẻ trong phòng họp chậm rãi mất đi, lúc trước đều nói tin tốt, bây giờ sẽ nói về tin xấu.

- Các vị từng nghe nói tới tổ chức Akatsuki chưa?

Yura nhìn bốn phía.

- Từng nghe nói tới.

- Có người nói là tổ chức một đám Ninja phản bội tập hợp lại, gần đây hoạt động rất mạnh, đại danh ở Hà Chi Quốc bị ám sát trong khoảng thời gian trước là do bọn họ gây ra.

Ninja ở đây đều gật đầu, Gaara ở vị trí đầu không lên tiếng, chỉ im lặng nghe.

Tuy Gaara là Kazekage, nhưng trong thôn vẫn có nhiều Ninja không ủng hộ hắn ta, một làng không thể không có Kage, cộng thêm thái độ của làng Lá, Gaara thuận thế trở thành Kazekage.

- Akatsuki là do hơn mười thành viên tạo thành...

Ninja Yura bắt đầu kể tin tức lão ta biết, chẳng biết vì sao, khi nói chuyện trong đầu lão ta truyền tới cảm giác đâm nhói, điều này khiến trước mắt lão ta biến thành màu đen.

Một đạo phong ấn xuất hiện trong đầu Yura, theo đề cập tới chuyện về Akatsuki, một số ký ức vụn vặt xuất hiện.

- Làm sao thế, Yura.

Yura giao tiếp rất tốt với Ninja ở làng Cát.

- Không có chuyện gì.

Yura tiếp tục kể tình báo về Akatsuki, nhưng trong đầu lão ta càng ngày càng ảm đạm.

Rắc.

Trong tai truyền tới tiếng vang giòn, lượng lớn ký ức tràn vào trong đầu lão ta.

...

Trong Phong Chi Quốc, trên một vùng sa mạc.

Ba bóng người chậm rãi đi trên sa mạc, ba người đội nón gỗ, xung quanh nón gỗ là một vòng vải.

Leng keng...

Tiếng lục lạc vang lên, nón gỗ của một người có sợi dây đó, trên dây đỏ là chiếc lục lạc nhỏ.

Tô Hiểu không để ý lục lạc trước mắt, thứ này có thể hóa giải tâm tình buồn bực, dù sao đi qua sa mạc không phải là chuyện ung dung.

Ba người vốn cưỡi chim đất sét của Deidara đi, nhưng sau khi tới sa mạc, ba người chỉ có thể đi bộ.

Bão cát quá mạnh, mà nhiệt độ trên bầu trời rất cao, chỉ một thời gian sau ba người sẽ mất nước, tổng kết chính là bay ở sa mạc là hành động tự tìm đường chết.

Mà Deidara điều khiển chim đất sét cần tiêu hao Chakra, tiến vào Phong Chi Quốc không giống Thủy Chi Quốc, xung quanh Thủy Chi Quốc là đại dương mênh mông, không cần lo lắng có kẻ địch xuất hiện.

- Sasori, còn xa lắm không?

Tô Hiểu lấy một chai nước ra, uống nửa chai, sau đó đưa nửa chai còn lại cho Bố Bố, Bố Bố uống ừng ực mấy hơi là hết.

Bố Bố liếm môi, vẻ mặt sinh vô khả luyến, bây giờ nó rất muốn cởi “áo khoác da thật” trên người.

- Còn khoảng nửa ngày nữa là tới làng Cát.

Có Sasori ở đây, mấy người không cần người dẫn đường, Sasori chính là lớn lên ở quốc gia này.

Tô Hiểu giẫm cát dưới chân, hạt cát rất mềm, để lại dấu chân rất sâu, cát khiến bước đi càng thêm tốn sức.

- Thật nóng, hạt cát đáng ghét, phì.

Khi Deidara nói chuyện thì thổi hạt cát trong miệng.

- Ngươi chỉ dựa vào túi đất sét kia không thành vấn đề chứ? Đối thủ lần này là Jinchuriki đấy.

Tô Hiểu nhìn túi tiền trong tay Deidara, lúc ba người đi đường sẽ nói chuyện, bằng không đi đường quá tẻ nhạt.

- Tất cả nhẫn thuật của ta đều là nghệ thuật, mà lần này ta đã sớm chuẩn bị “18 lần”, dù sao đối thủ lần này là Nhất Vĩ.

Ngay lúc ba người tiến lên, Hiruko đột nhiên dừng lại, Sasori ở bên trong giống như phát hiện ra gì đó.

Nhận ra được tình cảnh này, một tay của Tô Hiểu đặt trên chuôi đao bên hông.

- Kẻ địch à?

- Không, có tin tức tốt, quân cờ ta bố trí ở làng Cát lúc trước có hiệu lực rồi.

- Quân cờ?

Deidara cảm thấy nghi ngờ nhìn về phía Sasori.

- Chính là kỹ thuật trao đổi với Orochimaru.

- Hả? Nói như vậy, chúng ta không cần đánh chính diện đúng không?

- Không cần, kế hoạch thay đổi, chúng ta lẻn vào.

Tô Hiểu không rõ hai người đang nói gì, giống như nhìn ra được nghi ngờ của hắn, Sasori nghĩ một lát nói:

- Rất lâu trước đây ta sắp xếp cơ sở ngầm ở làng Cát, trong đầu lão ta được ta bố trí phong ấn, không rõ thân phận mình là gián điệp, cho nên không bị người khác nghi ngờ, trước khi làm nhiệm vụ lần này ta giải trừ phong ấn cho lão ta, nếu tất cả thuận lợi, lão ta sẽ là then chốt của nhiệm vụ lần này.

Một tên không biết mình là gián điệp, thường tạo ra được tác dụng ngoài ý muốn.

- Không rõ thân phận mình là gián điệp sao? Hi vọng lão ta có thể giúp chúng ta tiến vào làng Cát, đánh chính diện vào đúng là biện pháp không tốt.

Với thực lực của đám Tô Hiểu, đánh chính diện vào làng Cát còn có chút độ khó.

- Đến lúc đó nhìn tình huống, ta đã liên lạc với ông ấy, dựa theo tình hình trước mắt, con cờ này có tác dụng, nhưng sau khi kết thúc nhiệm vụ này giúp ta một việc, Byakuya.

- Việc gì?

- Thanh lý con cờ này.

Tô Hiểu liếc mắt nhìn Sasori.

- ...

- Chuyện của ta, ta phải làm kết thúc.

Deidara cũng nhìn về phía Sasori.

- Đây không phải là lựa chọn thông minh, không hợp với nghệ thuật của anh.

- Ai biết.

Ba người tiếp tục tiến lên, tiểu đội rơi vào im lặng.

Tô Hiểu cảm nhận được rõ, Sasori đã mang trong lòng ý chí không sợ hi sinh, ý chí này xuất hiện lúc tiến vào sa mạc.

- Quân cờ kia ta sẽ xử lý giúp ngươi.

- Đa tạ.

Tô Hiểu và Deidara liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt Deidara không đổi gật đầu.

- Sasori, bắt Jinchuriki sẽ do ta và Deidara phụ trách, ngươi giữ thực lực, phụ trách đối phó kẻ địch truy đuổi, được không?

Sasori không lên tiếng, xem như là ngầm đồng ý.

Ba người đi trên sa mạc năm tiếng, phía trước mơ hồ xuất hiện một đạo bậc thang hình tròn, bậc thang vòng tròn này bảo hộ làng Cát ở bên trong, có thể giảm nhỏ bão cát, cũng có thể đề phòng Ninja nước khác lẻn vào.

Lúc này trên phân bộ bậc thang có từng Ninja, trong đó có một Ninja híp mắt, hắn ta nhìn thấy bóng người ở phía xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận