Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 730: Sống Chết Chỉ Trong Nháy Mắt

Chiêu này là chiêu thức Tô Hiểu khai phá ra sau khi chiến đấu với Oán Chi Cô Nhi. Hughes, thuộc về giai đoạn dùng thử, còn có rất nhiều nhược điểm.

Lúc trước Tô Hiểu đã phát hiện khiên phản kích dùng để phòng ngự là lợi khí rất tốt, nếu ứng phó độn kích hoặc va chạm thì hơi vô bổ, không chỉ khiến hắn chấn thương, còn có thể gia tăng diện tích hắn bị tấn công.

Cho nên Tô Hiểu khai phá ra chiêu thức này, dùng khiên năng lượng hình thành một tầng xương vỏ ngoài ở bên ngoài cơ thể, loại xương vỏ ngoài này không kiên cố, nhưng lúc nó phá nát có thể giám bớt lực xung kích ở mức độ lớn.

Tô Hiểu hít một hơi thật sâu, Trảm Long Thiểm trong tay đảo ngược, trở tay cứa qua Điệp đang ôm chặt lấy hắn.

Xì xì.

Máu tươi tung tóe, vị trí bên hông Điệp bị cứa ra một vết thương, vết thương này khôn nông, Điệp rên lên một tiếng, cơ thể bắt đầu run rẩy.

Tô Hiểu hơi nhếch miệng, tương tự như hắn suy đoán, lúc trước phòng ngự đánh chém của hắn không phải là năng lực Niệm, mà là trang bị hoặc đạo cụ.

Nếu Điệp có thể dựa vào năng lực Niệm phòng ngự đánh chém của Tô Hiểu, vậy năng lực Niệm của nàng không khỏi quá khuếch đại, hơn nữa nàng không phải hệ cường hóa, mà là hệ đặc chất.

Bị Tô Hiểu chém bị thương, Điệp lập tức buông lỏng hai tay ra, dùng đầu gối đập vào lưng Tô Hiểu một cách tàn nhẫn.

Tô Hiểu bị đầu gối đập vào tiến về trước vài bước, giơ tay ra che eo, cú đập lần này đủ tàn nhẫn, đã đánh trúng thận của hắn.

Cơ thể Điệp cong lại, giống như cá chép nhảy lên khỏi mặt đất, Tô Hiểu một tay che eo cầm đao xông lên.

Keng, bùm!

Bùn đất tung tóe, từng tiếng nổ vang khuếch tán ra, hai người chiến thành một đoàn.

Năm phút sau.

Rầm.

Tô Hiểu bị Điệp đá lùi về sau vài bước, máu tươi ấm áp nhỏ từ cằm xuống, hai phút trước, cánh tay trái của hắn bị năng lượng Niệm hình trái tim chạm vào, đã hoàn toàn mất đi tri giác.

Năng lượng Thanh Cương Ảnh trong cơ thể Tô Hiểu đang phệ diệt loại năng lực Niệm kỳ lạ này, không tốn thời gian dài sẽ có thể khôi phục, trước lúc này, cánh tay này của hắn quyết không thể bị kẻ địch bắn trúng, bằng không sẽ vỡ nát như gốm sứ.

Điệp đứng cách mấy mét cũng không dễ chịu, nàng đã trúng mấy đao của Tô Hiểu, cơ thể đang co giật nhẹ, đau tới mức trợn trắng mắt.

- Năng lực đáng chết, quả thực là vô sỉ!

Điệp phun ra nước bọt mang máu, cảm giác yêu diễm lúc trước không còn sót lại gì, hiện giờ Điệp chính là nữ hán tử, nữ hán tử có cơ bụng tám múi, nhưng loại cơ thể này cộng thêm dung mạo của Điệp, sẽ xuất hiện một loại mị lực đặc biệt, đây là nữ hán tử năng lực cận chiến không kém gì Tô Hiểu.

Trảm Long Thiểm múa ra một vệt đao hoa trong tay Tô Hiểu, lúc này hắn đã không coi Điệp là Khế Ước Giả sở trường mị lực.

Trải qua bước đầu giao chiến, Tô Hiểu phát hiện có khả năng Điệp là Khế Ước Giả thiên về phụ trợ, nàng có năng lực khống chế, năng lực lần theo, cùng với làm suy yếu năng lực phòng ngự của kẻ địch.

Cho dù kẻ địch là phụ trợ, còn là phụ trợ cấp ba đỉnh cấp, trước tiên không nói tới chênh lệch giữa phương diện thuộc tính và năng lực, riêng phương diện trang bị nghiền ép, đã đủ đè bẹp Tô Hiểu.

Thuộc tính và năng lực của Điệp bị áp chế, nhưng trang bị mà nàng mặc không bị áp chế, đây cũng là nguyên nhân nàng có thể cận chiến với Tô Hiểu.

Huống hồ Điệp là Khế Ước Giả trà trộn trong Luân Hồi Nhạc Viên rất lâu, nàng có kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú.

Cho dù như vậy, Tô Hiểu vẫn có cảm giác hắn có thể chiến thắng kẻ địch trước mắt, nguyên nhân là nữ hán tử này sợ đau, không sai, chính là sợ đau.

Lấy Tô Hiểu làm ví dụ, hắn thường cận chiến với kẻ địch, bị thương là chuyện thường như cơm bữa, gãy tay gãy chân cũng thường có, dưới mài giũa gian khổ như vậy, năng lực nhịn đau của hắn đã tăng lên trên diện rộng.

Điệp thì khác, nàng là khống chế sư số một của nhóm mạo hiểm Huyết Môn, lúc chiến đấu có rất nhiều đội hữu bảo vệ, kinh nghiệm chiến đấu của nàng phần lớn đến từ sân đấu, mà Tô Hiểu thì chém giết trong máu thịt tung tóe mà ra.

- Đau đớn có thể kích phát hung tính của con người, cũng nhắc nhở đại não cơ thể xảy ra vấn đề chỗ nào, xem ra ngươi không quen nó.

Tô Hiểu chậm rãi tới gần Điệp, Điệp lùi về sau một bước theo bản năng, phát hiện động tác mình lùi về sau, Điệp nghiến răng, rất không cam tâm.

- Chỉ có biến thái mới hưởng thụ cảm giác đau đớn, tên biến thái này.

- Đa tạ khích lệ, nhưng ta không hưởng thụ cảm giác đau đớn.

Tô Hiểu tràn ngập khí thế xông về phía Điệp, Điệp thân trúng vô số nhát đao nỉ non một tiếng “chỉ là gà yếu cấp hai” rồi tiến lên ngăn cản.

Ánh đao tung hoành, bởi vì thân trúng vô số đao, Điệp bắt đầu thiên về phòng ngự.

Keng.

Trường đao chém lên cẳng tay của Điệp, trên đao truyền tới xúc cảm không giống như chém lên cơ thể người, càng giống chém lên thứ gì đó vô hình hoặc áo áp trong suốt.

Tô Hiểu híp mắt, tránh thoát khỏi cú đá của Điệp, sau đó hắn làm bộ xuất đao.

Nếu dựa theo tình hình lúc trước, Điệp nhất định sẽ lựa chọn dùng cơ thể cố gắng chống đỡ Trảm Long Thiểm, sau đó đánh Tô Hiểu một cái, vết thương trên người Tô Hiểu đều là như vậy.

Nhưng lần này lúc trường đao sắp chém tới ngực Điệp, con ngươi của nàng co rút nhanh, một tấm chắn màu vàng xuất hiện.

Keng.

Trảm Long Thiểm bị tấm chắn màu vàng ngăn cản, Điệp ôm lấy 36D, phúc lợi nhũ rung đồng thời Điệp lùi về sau mấy bước.

Trong lòng Tô Hiểu âm thầm tính toán, dựa theo tình hình giao chiến, Điệp hẳn là có một trang bị tự động sinh thành áo giáp vô hình, loại áo giáp vô vình kia có sức phòng ngự rất mạnh, có thể ngăn cản Trảm Long Thiểm +32 độ sắc, có thể thấy được sức phòng ngự của nó mạnh cỡ nào?

Loại áo giáp vô hình này mỗi lần sinh thành là 60 giây, có khoảng 3~5 giây trống, lúc trước Điệp trúng mấy đao đều là trong thời kỳ trống này.

Phiền phức chính là, Điệp còn có trang bị loại tấm chắn thứ hai, trang bị thứ hai này sinh thành tấm chắn có thể thấy được, là màu vàng, khoảng 8~10 phút sử dụng một lần, mỗi lần kéo dài 2 giây.

Không chỉ như vậy, Điệp còn có một loại trang bị có thể tạm thời tăng thuộc tính sức mạnh, nhanh nhẹn, lúc trước hắn bị đối phương vật ngã một cái, cũng là vì hiệu quả của trang bị kia bổ trợ, trong mười mấy giây đó, thuộc tính sức mạnh của Điệp tăng cao hơn Tô Hiểu ít nhất 5~10 điểm.

Trải qua một phen phân tích, Tô Hiểu phân loại Điệp thuộc người có lượng lớn trang bị bậc cao, nhưng thuộc tính và năng lực chịu áp chế, vì thế gần hắn.

Cũng may Tô Hiểu có thể miễn dịch với mị hoặc khống chế của Điệp, bằng không đã sớm bị thua.

Nghĩ tới đây, Tô Hiểu không khỏi vui mừng, may mà đối phương không phải ba người tụ lại, một người phụ trợ đều đã vướng chân vướng tay như vậy, Hoang Phần là chiến lực chính sẽ mạnh tới mức độ nào? Ít nhất không phải Tô Hiểu hiện giờ có thể đối phó, cho dù thực lực của đối phương chịu áp chế cũng không được.

Vẻ mặt Tô Hiểu không đổi tới gần Điệp, trường đao trong tay chém liên tục, lưu lại từng vết trảm trong không khí, vết trảm chỉ trong nháy mắt là biến mất.

Sau khi giao thủ lần nữa khoảng hai phút, dây chuyền trên cổ Điệp xuất hiện một vệt sáng, tốc độ của nàng đột nhiên tăng vọt, là trang bị tăng sức mạnh và nhanh nhẹn.

Đã đến!

Tô Hiểu âm thầm cảnh giác, đồng thời đây cũng là cơ hội, trang bị tấm chắn màu vàng do Điệp mở ra đã tiến vào giai đoạn làm lạnh, mà tấm chắn vô hình kia còn có thể kéo dài 10 giây.

Vèo một tiếng, Điệp biến mất trước mắt Tô Hiểu, tốc độ nhanh tới mức không thể dùng thị lực bắt giữ.

Điệp vừa biến mất, chỗ cột sống của Tô Hiểu bị một đòn nghiêm trọng.

- Hoa Vũ. Lãng Mạn.

Năng lượng màu hồng phấn từ đầu gối Điệp khuếch tán ra, trong miệng Tô Hiểu có máu tươi chảy ra.

[Cảnh cáo: Liệp Sát Giả chịu hiệu quả của “Aikema bí nhận” khống chế, đang phán định thuộc tính sức mạnh, thể lực.]

[Đang phán định thuộc tính thể lực... Phán định thuộc tính thể lực thành công.]

[Đang phán định thuộc tính sức mạnh... Phán định thuộc tính sức mạnh thất bại!]

[Liệp Sát Giả tiến vào trạng thái dị thường: Mê muội, kéo dài 2 giây.]

Tô Hiểu nghĩ thầm trong lòng không được, trước khi ý thức mơ hồ, hắn dùng toàn bộ giá trị pháp lực còn lại xây dựng khiên phản kích, khiên phản kích hai tầng hình thành ở xung quanh hắn.

Hai giây trôi qua trong nháy mắt, lúc ánh mắt Tô Hiểu khôi phục tỉnh táo, chỗ vị trí cột sống truyền tới đau nhức, sau não trúng một đòn nghiêm trọng, trong tai ong ong, trí mạng nhất là cổ bị người ta ghìm lại, hắn đã có dấu hiệu não không đủ dưỡng khí.

Tay của Tô Hiểu nắm lấy cánh tay đang ghìm cổ mình, lúc này Điệp đã dùng hai tay hình thành đoạn đầu đài, khả năng tránh thoát không lớn, ở tình huống huyết dịch hoàn toàn bị nghẹt, trong vài giây Tô Hiểu sẽ vì não không cung cấp đủ máu mà hôn mê.

Trên mặt Điệp xuất hiện nụ cười, nàng giống như đã thấy Stan đưa cho mình lượng lớn chỗ tốt, đã thấy địa vị của nàng ở trong nhóm mạo hiểm Huyết Môn tăng lên.

Chuyện tiến vào thế giới Chén Thánh này có quan hệ trọng đại, chỉ cần có thể làm tốt, thì chỉ vi phạm ý nguyện hành động của Hoang Phần, cuối cùng Stan sẽ không nói gì.

Nghĩ tới đây, Điệp ghì cổ Tô Hiểu càng chặt hơn, gò má mềm mại của nàng dán sát bên tai Tô Hiểu, Tô Hiểu có thể cảm nhận được rõ người phụ nữ này đang thở dốc.

Cánh tay của Tô Hiểu dùng lực, cho dù không có cách nào tránh thoát đoạn đầu đài đã hình thành, nhưng hắn có thể kéo tay đối phương ra một khe hở, về phần tại sao không cần đao chém đối phương, là vì tấm chắn vô hình kia của đối phương vẫn còn, lúc này xuất đao không có ý nghĩa gì lớn, trái lại sẽ vì vậy mà chết.

Tô Hiểu há to miệng thở, động mạch và tĩnh mạch bị đè ép mạnh xuất hiện khe hở, cung cấp chút máu về phía não bộ.

- 3, 2, 1!

Tô Hiểu đọc thầm trong lòng, lúc đếm tới 1, hắn buông cánh tay Điệp ra, ném Trảm Long Thiểm trong tay phải sang tay trái.

Trảm Long Thiểm đảo ngược trong tay Tô Hiểu, trượt, hắn tóm lấy đoạn giữa Trảm Long Thiểm, bởi vì tay trái có bao cổ tay kim loại bảo vệ, lưỡi đao không cắt qua tay hắn.

Mũi đao sắc bén đâm vào, lướt qua gò má của Tô Hiểu, đâm thẳng tới hốc mắt Điệp.

- Chuyện này không thể nào!

Điệp hoa dung thất sắc, không quan tâm tới việc ghìm chết Tô Hiểu, nhanh chóng buông tay nhảy lùi lại, nàng không nghĩ ra, không nghĩ ra kẻ địch bắt giữ được kẽ hở “động năng thiết giáp” biến mất 4 giây tấn công nàng, trùng hợp sao? Đương nhiên không phải, đây là tình báo Tô Hiểu trúng mười mấy cú đá + một lần vật ngã + 5 lần đầu gối đập trúng.

Xì xì.

Trảm Long Thiểm đâm vào trong hốc mắt của Điệp, năng lượng Thanh Cương Ảnh xông thẳng vào óc nàng.

“A!”

Điệp phát ra tiếng kêu thảm thiết và sợ hãi, Tô Hiểu không chút quan tâm, trở tay nắm lấy cổ áo Điệp, trường đao tiếp tục đâm về trước.

Xoạt, trường đao xuyên qua tủy não Điệp, đâm xuyên ra ngoài.

Động tác của Tô Hiểu không ngừng, rút Trảm Long Thiểm ra, nhắm ngay yết hầu của Điệp chém một đao.

Máu tươi bắn tung tóe ra xa mấy mét, hơn nửa yết hầu của Điệp bị chém ra, hai tay của nàng che yết hầu lảo đảo lùi về sau vài bước, máy chảy từ trong kẽ hở ngón tay ra.

Động năng thiết giáp bao trùm toàn thân Điệp lần nữa, đáng tiếc lúc này đã muộn, nàng lấy một bình dược tề màu tím sẫm ra rót vào miệng, nhưng dược tề lại chảy từ trong vết thương chỗ yết hầu ra.

- Chuyện này... Không thể, ta lại...

Điệp lùi về sau vài bước, giọng nói đều mang theo tiếng khóc nức nở, mấy giây sau, cơ thể nàng bắt đầu vô lực, rầm một tiếng ngã xuống đất.

[Nhắc nhở: Liệp Sát Giả giết chết Khế Ước Giả cấp cao, tăng xác suất rơi thẻ màu đỏ tươi.]

Một tấm thẻ màu đỏ tươi rơi xuống đất, tình cảnh này lọt vào mắt tên mập và không dù huynh đang giao đấu, lúc này không dù huynh bị đánh mặt mũi sưng mù, tình huống tràn ngập nguy hiểm.

- Mẹ nó!

Nhìn Điệp biến thành thi thể, tên mập sửng sốt đứng tại chỗ.

Rầm.

Bao tay kim loại như bao cát to của không dù huynh đập trúng mặt tên mập, tên mập bị đánh máu mũi tung tóe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận