Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 321: Nằm Xuống, Có Bom

Robin thường trà trộn trong mỗi băng hải tặc, loại thủ đoạn này có thể khiến nàng tránh khỏi tra hỏi hoặc làm nhục, nhưng rõ ràng là Robin chưa từng nghe nói nhân lúc nóng phải nóng tới cùng.

- Xem ra ngươi có thể trốn tới bây giờ là có nguyên nhân, nói yêu cầu của ngươi đi.

Thực ra Tô Hiểu đã đoán được Robin muốn gì.

“Phi…” Robin nhổ kịch độc ra, một viên độc con nhộng khác trong miệng nàng thành nhánh cỏ cứu mạng của nàng.

- Ta muốn các ngươi tha cho băng hải tặc Mũ Rơm, ta dùng mạng của ta đổi mạng bọn họ, chỉ cần đồng ý không đi thương tổn bọn họ, ta có thể cam tâm tình nguyện đi theo hai người.

Tô Hiểu suy nghĩ một lát, trên mặt xuất hiện nụ cười.

- Ngươi… Ngươi muốn làm gì?

Thấy Tô Hiểu nở nụ cười, Robin cảm thấy sống lưng lạnh toát, lùi về sau hai bước theo bản năng.

- Blueno, chuyện này giao cho ngươi, có mấy “vị khách” đến rồi, ta đi “bắt chuyện” một lát.

Tô Hiểu chậm rãi rút Trảm Long Thiểm bên hông ra, bên ngoài nhà xưởng bỏ hoang có mấy Khế Ước Giả đang tới.

Blueno nghi ngờ nhìn Tô Hiểu, mấy giây sau hắn ta nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài nhà xưởng bỏ hoang.

- Byakuya, đợi đã, kẻ địch để ta giải quyết…

Blueno còn chưa nói xong, Tô Hiểu đã rời khỏi nhà xưởng bỏ hoang, điều này khiến Blueno khó xử.

Hiện giờ Tô Hiểu là nhân viên nghiên cứu khoa học quan trọng, tuyệt đối không thể có sơ xuất gì, mà Nico Robin là mục tiêu nhiệm vụ của CP9, cho nên hai bên đều không thể sơ xuất.

- Nico Robin, CP9 đồng ý với yêu cầu của ngươi, nhưng trên đường áp giải ngươi tới đảo Tư Pháp, ngươi không thể chạy trốn hoặc có hành động phản kháng, bằng không bọn ta sẽ diệt sạch băng hải tặc Mũ Rơm.

Robin gật đầu, kết quả như vậy là nàng hi vọng nhìn thấy.

- Được, ta sẽ không trốn, nhưng mà… Người đàn ông kia là nhân viên nghiên cứu khoa học sao?

Robin kinh ngạc nhìn bóng lưng Tô Hiểu, nghĩ thầm trong lòng, nhân viên nghiên cứu khoa học của chính phủ thế giới đều khủng bố như vậy sao?

- Chuyện này thì ngươi không cần biết, bây giờ ngươi chỉ cần đợi ở đây.

Khi Blueno nói chuyện cơ thể căng cứng, khẽ quát một tiếng:

- Soru.

Bùm!

Bỗng nhiên cơ thể xông về trước của Blueno dừng lại, đập vào một vách tường vô hình, sau khi hắn ta lảo đảo vài bước mới ổn định cơ thể, mũi bị lệch vì va chạm.

- Đây là… Chuyện gì thế này?

Một tầng màng ánh sáng trong suốt xuất hiện quanh nhà xưởng bỏ hoang, bao vây Blueno và Robin ở bên trong.

Trên đỉnh tầng ba cách nhà xưởng bỏ hoang mấy trăm mét, một thiếu niên khoảng chừng mười tuổi đang ngồi ở rìa đỉnh, hai chân lay động trước sau, tay cầm gói “mì ăn liền tiểu gấu mèo” ăn răng rắc, răng rắc.

- Đụng tường rồi phải không tên ngốc, đặc vụ CP9 đúng là ngốc.

Thiếu niên cười đắc ý, nếu không phải giọng thiếu niên thiên về nam tính, đa số mọi người sẽ nghĩ rằng người này là con gái, bởi vì dung mạo của thiếu niên quá đẹp, tuy hình dung một thiếu niên mặt đẹp hơi kỳ lạ, nhưng sự thực chính là như vậy.

Vị tiểu ngụy nương mười tuổi này ăn mặc trung tính, tóc ngắn màu bạc rủ xuống bên tai.

- Tiểu nương nương, kẻ địch bị nhốt lại hết chưa?

Một giọng nữ lười biếng truyền tới, nghe thấy giọng cô gái này sắc mặt thiếu niên đen lại, tối hôm qua thiếu chút nữa hắn ta bị người phụ nữ này tập kích.

- Đừng gọi ta là nương nương, ta có tên, ta tên là Ly.

Ly hơi tức giận nghiêng đầu nhìn người phụ nữ đứng sau, một đôi tay nhu nhược không xương ôm lấy cổ Ly.

- Đừng kích động như vậy mà, tiểu ẻo lả.

Một người phụ nữ cup 36D ngồi xổm sau lưng Ly, giọng nói quyến rũ mà lười biếng.

Người phụ nữ này có một con mắt màu đỏ, mặt trắng bệch không bình thường, móng tay rất nhọn.

- Này… Đừng đụng vào ta, con bitch này.

Ly được người phụ nữ này ôm vào trong ngực, nghe thấy danh xưng bitch này, bỗng nhiên vẻ mặt người phụ nữ lạnh lẽo.

- Ngươi vừa gọi ta là gì?

Tay người phụ nữ luồn vào trong quần áo của Ly, cơ thể Ly cứng đờ, móng tay nhọn của đối phương mơ hồ cắt trên người hắn ta khiến hắn ta đau.

- Không… Không gọi gì, Lilith tỷ.

- Vậy sao, nhưng máu của ngươi thật sự quá mê người.

Con mắt đỏ của Lilith càng đỏ hơn, nàng dán sát vào tai Ly, trong miệng lộ ra bốn cái răng nanh sắc bén.

“Phù…”

Hơi lạnh thổi về phía miệng và mũi của Ly, sắc mặt Ly bắt đầu ửng hồng không bình thường.

- Chúng ta còn đang chiến đấu, có kẻ địch sắp tới rồi.

Tuy gương mặt Ly ửng hồng, nhưng có thể vì tuổi quá nhỏ, cơ thể cũng không xuất hiện phản ứng quá lớn.

Lilith lè lưỡi, liếm cổ Ly, Ly kêu khẽ một tiếng mang theo âm rung, bỗng nhiên trong mắt có chút bối rối, tay Lilith đã tìm được bụng hắn ta.

Trong lòng Ly sợ hãi, tiếp tục nữa “hắn ta” sẽ lộ mất.

- Kẻ địch đã đến!

Ly khẽ quát một tiếng.

Động tác của Lilith dừng lại, hào quang màu đỏ trong mắt ít đi một chút.

- Gen đáng chết này, thiếu chút nữa lại làm chuyện ngu ngốc.

Lilith thở phào nhẹ nhõm, tình huống vừa rồi của nàng có chút không bình thường, sau khi tỉnh táo lại Lilith mở miệng hỏi:

- Mấy người.

Ly giơ ngón tay điểm lên mi tâm, giống như đang quan sát gì đó.

- Một người, vũ khí chính là đao, thuộc tính sức mạnh không thể tra xét, thuộc tính nhanh nhẹn không thể tra xét, thể lực 25 điểm, thuộc tính trí lực… Không thể tra xét.

Nghe thấy Ly báo cáo kết quả, Lilith khiếp sợ.

- Sức mạnh, nhanh nhẹn không thể tra xét ta còn có thể hiểu, sao thuộc tính trí lực cũng không thể tra xét? Hơn nữa đây là phương hướng phát triển gì vậy? Toàn năng à?

Lilith cảm thấy chẳng lành theo bản năng.

- Liên lạc với đám tạp ngư kia, bảo bọn họ ngăn cản kẻ địch, bọn họ chết cũng không sao, để làm thăm dò.

Lilith vừa dứt lời thì phát hiện sắc mặt Ly tái nhợt.

- Những tạp ngư kia… Bị giết rồi, tổng cộng… Năm đao.

- Cái gì?

Lilith khiếp sợ tới mức sắc mặt thay đổi, nàng và Ly tạo thành nhóm mạo hiểm tạm thời, chủ lực là hai bọn họ, mỗi lần trước khi tiến vào thế giới diễn sinh đều nhận một ít Khế Ước Giả tự do, lần này nhận tổng cộng năm người.

- Không ổn, chúng ta gặp phải kẻ địch mạnh, chuẩn bị trốn thôi.

Pằng, pằng, pằng, pằng…

Sáu phát súng liên tục truyền từ dưới lầu đến, vị trí bụng và ngực Lilith xuất hiện huyết hoa, nàng bị đạn bắn lảo đảo ngã xuống đất.

- Có tay bắn tỉa!

Lilith nằm trên đất, nắm lấy Ly, ngăn Ly ở trước người làm bia đỡ đạn.

Sáu súng bắn hết, mà thương tổn cực cao, điều này khiến Lilith ngộ nhận là có tay bắn tỉa.

Ly bị Lilith nắm trong tay, tuy trong mắt tràn đầy phẫn nộ, nhưng hắn ta không nói gì, nếu mở miệng lúc này rất có khả năng sẽ nội chiến, nội chiến thì xong đời.

- Thiểm Diệu Chi Thuẫn.

Một tấm khiên hình lục giác trong suốt nhanh chóng hình thành, giống như một mặt khiên thủy tinh, tấm khiên rất nhẹ, ngay cả Ly có vóc người mảnh nhỏ cũng có thể cầm vững vàng.

- Đứng dậy, không phải tay bắn tỉa, chúng ta gặp phải hiệp khách độc hành, tên kia phát triển theo hướng toàn năng.

Ly dùng sức thoát khỏi tay Lilith, xoẹt một tiếng, quần áo của Ly bị xé rách, lộ ra mảng lớn phần lưng trắng nõn.

- Hiệp khách độc hành? Còn không bằng gặp phải tên bắn tỉa, hắn ta ở đâu?

Lilith không cảm nhận được vị trí của Tô Hiểu, nàng nằm nhoài trên mái nhà, ánh mắt nhìn ngó bốn phía.

- Ở…

Ly vừa định nói vị trí của Tô Hiểu, bỗng nhiên một khối vật thể màu trắng được kẻ địch tung ra.

Ly cảm nhận được khối vật thể màu trắng kia, thứ kia như kẹo cao su.

- Nằm xuống, có bom!

Ly nhanh chóng ngã nhào xuống đất, đồng thời ngăn khiên mặt thủy tinh ở trên người, cả người co quắp, giống như rùa nhỏ rụt vào trong mai.

Vật thể kẹo cao su rơi xuống đất, mặt ngoài nhanh chóng biến đỏ, giống như bàn ủi.

Bùm!

Xung kích nổ tung truyền tới, Lilith bị nổ tóc tai bù xù, lăn ra thật xa trên mái nhà.

Lúc này trong lòng Lilith tràn ra cảm giác mát mẻ, nàng còn chưa thấy kẻ địch đã gần chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận