Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 619: Cự Quái

Đoàn đội tạm thời được kết thành, cho dù trên danh nghĩa Lão Lang là thủ lĩnh, nhưng tiên sinh A rất có uy tín trong đoàn đội.

Đương nhiên là Lão Lang biết rõ điểm ấy, vài chuyện lúc trước khiến lão ta hiểu rõ, bây giờ không phải lúc đối nghịch với tiên sinh A, huống hồ lão ta đã trở thành thủ lĩnh của đoàn đội trên danh nghĩa.

- Chư vị, kế hoạch kế tiếp của chúng ta là gì?

Tiên sinh A mở miệng, mọi người trong nhà hàng nhìn nhau, cuối cùng đều nhìn về phía Lão Lang, ý rất rõ ràng, lão ta là thủ lĩnh, lão ta quyết định.

Lão Lang híp mắt, lão ta không biết rõ về Cự Quái Độc Nhãn lắm, tuy xem qua tài liệu, nhưng có rất nhiều tình tiết không hiểu.

- Chuyện này...

Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, một lát sau, lão ta nghĩ ra một sách lược tỉ mỉ.

- Tiên sinh A, ta không tính là hiểu rõ Cự Quái Độc Nhãn, cho nên trước khi hành động sẽ do ngươi bố trí, ta phụ trách chỉ huy cuộc chiến, nếu ta là tiểu đội trưởng, vậy ngươi đảm nhiệm đội phó đi.

Lão Lang vừa dứt lời, tiếng ho khan truyền tới.

Tô Hiểu cầm một ly nước chanh, hắn thực sự bị sặc, đội phó sao? Có tổng cộng 15 người, còn cần đội phó à? Đám Khế Ước Giả này đúng là đặc biệt.

Tiên sinh A dùng ngón giữa đẩy kính trên mũi.

- Có thể.

Vẻ mặt Khế Ước Giả ở xung quanh khác nhau, tiên sinh A lại đồng ý rồi.

Bố Bố đang ngậm một cái tăm trong miêng há to miệng, nội dung vở kịch càng ngày càng muôn màu muôn vẻ rồi.

- Chư vị, trong kế hoạch mà ta định ra, 1 giờ chiều hôm nay là thời gian ra tay tốt nhất, hiện giờ đã là 12 giờ trưa, các vị có thể ở đây dùng cơm, một tiếng đủ cho chúng ta chuẩn bị rồi.

Tiên sinh A lấy một tờ sơ đồ ra, phía trên là địa hình gần chỗ Cự Quái Độc Nhãn.

- Phạm vi hoạt động của Cự Quái Độc Nhãn là ở gần khu vực này, trải qua mấy lần chứng thực, cho dù có kẻ địch khiêu khích, nó cũng không dễ dàng rời khỏi khu vực này, nguyên nhân cụ thể không rõ.

Tiên sinh A vẽ vòng tròn trên bản đồ, đường kính hình tròn khoảng mấy cây số.

- Đây là trận hình của đoàn đội do ta định ra.

Tiên sinh A bắt đầu tự thuật kế hoạch của hắn ta, kế hoạch không tính là phức tạp, đơn giản là main tank ở trước, phía sau cận chiến là pháp sư hoặc vú em, xa nhất là tay bắn tỉa, cũng chính là Tô Hiểu.

Tô Hiểu được sắp xếp cách đội ngũ khoảng 900 mét. Khoảng cách này rất an toàn, ít nhất Cự Quái Độc Nhãn không thể tấn công hắn.

- Chư vị có ý kiến gì?

Không ai mở miệng, kế hoạch của tiên sinh A rất chặt chẽ.

- Như vậy các vị, chuẩn bị lên đường đi.

Lão Lang cầm pháp trượng trong tay, lúc này lão ta đã mặc áo bào pháp sư, trên người phun trào năng lượng kỳ lạ.

Lúc cảm nhận được năng lượng này, Tô Hiểu cau mày, thực lực của Lão Lang mạnh hơn hắn nghĩ.

Tiểu đội rời khỏi nhà hàng, đi thẳng tới chỗ cách thành phố Yorknew 15 kilomet, dọc đường đi không xuất hiện chuyện gì, sau khi đến địa điểm dự định, mọi người phát hiện đây là một sơn cốc hình bồn địa, toàn thể có hình cái bát.

Leo lên chỗ cao rìa bồn địa, Khế Ước Giả tiến tới trước lập tức cúi thấp người.

- Thế nào? Còn ở trong không?

Tiên sinh A nhỏ giọng nói, sau khi thấy phản ứng của Khế Ước Giả này thì hơi hưng phấn.

- Vẫn còn, nhưng mà...

Khế Ước Giả kia muốn nói lại thôi, sắc mặt hơi khó coi.

Tiên sinh A chậm rãi đi lên sườn núi, sau khi thấy tình cảnh ở sườn núi, cơ thể hắn ta căng thẳng.

Bên trong bồn địa, một tên cự quái cao khoảng 5 mét đang ngồi ở giữa bồn địa, cự quái này có cấu tạo cơ thể tương tự người, tứ chi đầu đủ cả.

Nhưng làn da toàn thân cự quái màu tím đậm, trên đầu có một cái sừng màu đỏ rất ngắn, miệng còn xệ tận cổ, hàm răng sắc nhọn lộ ra.

Cự quái khiến người ta chú ý nhất là con độc nhãn kia, con độc nhãn kia to cỡ đáy chai, trên độc nhãn lít nha lít nhít đồng tử, ít nhất mười mấy cái.

Đây chính là Cự Quái Độc Nhãn, lúc này nó ngồi khoanh chân trên đất, tay cầm một cái đùi người ăn say sưa ngon lành.

Đối với Cự Quái Độc Nhãn từ lục địa hắc ám mà nói, nhân loại là mỹ vị nhân gian, chất thịt mềm mại, còn không có mùi lạ.

Là sinh vật cấp thấp trong lục địa hắc ám, lúc Cự Quái Độc Nhãn ở lục địa hắc ám ấm no đều là vấn đề, nhưng vừa tỉnh ngủ nó phát hiện, kẻ địch mạnh ở xung quanh đều biến mất, không còn ở trong hoàn cảnh ác liệt nó sẽ bị lấy mạng bất cứ lúc nào, ở đây có thể lấy được nước sạch tùy ý, con mồi nhỏ yếu (nhân loại) càng không đếm xuể.

Tuy đột nhiên đi tới “thiên đường”, nhưng Cự Quái Độc Nhãn không dám rời đi quá xa, đây là bản năng sinh tồn lâu dài ở lục địa hắc ám.

Cự Quái Độc Nhãn ăn tung tóe máu trong bồn địa, thỉnh thoảng còn hừ vài tiếng.

Trên sườn núi đám Khế Ước Giả nóng lòng muốn thử, chỉ chờ mệnh lệnh.

- Thạch Đầu, không thành vấn đề chứ?

Tiên sinh A nhìn về phía Thạch Đầu, phần lớn thời gian main tank này đều rơi vào im lặng.

- Không thành vấn đề.

Thạch Đầu cử động vai, một mặt khiên xuất hiện trong tay hắn ta, trên đỉnh khiên có một đồ án hình hỏa diễm, giống như có hỏa diễm đang thiêu đốt, chỗ rìa đỉnh khiên lưu chuyển hào quang màu vàng kim, chuyện này khiến đám Khế Ước Giả dồn dập nuốt nước bọt.

Ánh mắt Lão Lang cũng bị hấp dẫn, đây là lần đầu tiên lão ta cách trang bị màu vàng nhạt gần như thế.

“A...”

Thạch Đầu cười mỉa, vù một tiếng, hỏa diễm dấy lên trên đỉnh khiên, không chỉ như vậy, hỏa diễm còn lan tràn lên người hắn ta.

Một lát sau, Thạch Đầu giống như hóa thành thái dương chi tử, đứng cách mấy mét cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ cao kia.

- Đuổi kịp.

Thạch Đầu giẫm một chân trên đất phóng vào trong bồn địa, tốc độ của hắn ta không nhanh, nhưng mỗi bước đều ổn định.

- Chú ý trận hình.

Thạch Đầu mới lao ra, Lão Lang ở phía sau hét lên một tiếng, tất cả Khế Ước Giả đều xông về trước, ngoại trừ Tô Hiểu và Bố Bố ra.

Tô Hiểu ung dung thong thả lấy một thảm lông trong không gian dự trữ ra, trải thảm lên trên đất, hắn nằm ở phía trên, Spider Queen xuất hiện trong tay.

Cách 900 mét, Tô Hiểu điều chỉnh “kính thám trắc quang học hồng ngoại” đến 18 lần, kéo cò súng, viên đạn lên nòng.

Bên Tô Hiểu ung dung thong thả, mà phía dưới bồn địa tuyệt đối khác biệt.

Thạch Đầu xông lên phía Cự Quái Độc Nhãn trước, hắn ta giẫm chân lên đất để lại vết chân hỏa diễm.

Lúc này Cự Quái Độc Nhãn đang ăn hăng say, đột nhiên có người quấy rầy, điều này khiến nó hơi phẫn nộ, nó ném cơ thể nhân loại không trọn vẹn trong tay, chậm rãi ngồi dậy.

Cự Quái Độc Nhãn cao năm mét rất có lực xung kích thị giác, tuy nó không cao lớn nhất trong đám quái vật, nhưng bắp thịt toàn thân nó căng đầy, con độc nhãn tràn đầy mắt nhỏ khiến người ta có cảm giác sợ hãi.

- Con sâu nhỏ (ngôn ngữ lục địa hắc ám).

Giọng điệu Cự Quái Độc Nhãn nói chuyện rất kỳ lạ, nhưng đám Khế Ước Giả có thể nghe hiểu, lúc tiến vào thế giới Hunter, tất cả mọi người đều phải thanh toán 100 Nhạc Viên Tệ phí dụng ngôn ngữ.

Không ai để ý tới lời nói của Cự Quái Độc Nhãn, Thạch Đầu đã cầm tấm khiên trong tay xông lên trước, lúc xông tới cách Cự Quái Độc Nhãn ba mét, một đạo vòng tròn hỏa diễm khuếch tán ra.

Vù một tiếng, hỏa diễm dính lên ngực Cự Quái Độc Nhãn, làn da màu tím của cự quái không có bất kỳ phản ứng nào, xem ra công kích của Thạch Đầu không có hiệu quả.

Thực tế không phải như vậy, con mắt của Cự Quái Độc Nhãn trợn trừng, giống như chịu đau đớn.

“Gào! !”

Cự Quái Độc Nhãn phát ra tiếng hét giận dữ, con độc nhãn kia nhìn chằm chằm Thạch Đầu, tràn đầy cừu hận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận