Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 804: Cơ Giới Chi Tâm

Bên Tô Hiểu trực tiếp tiêm vào cơ thể dược tề số 1, bên Lan Tước cũng rất đầy đủ, Lan Tước cũng lấy một ống chích ra, hắn ta không đâm về cổ, mà đâm về phía trái tim.

Một kim đâm xuống, chỗ bả vai Lan Tước dừng chảy máu, không chỉ như vậy, hắn ta còn cho gọi mấy chục con bò cạp máy móc, những con bò cạp máy này bò lên trên người Lan Tước, lấy vết thương chỗ bả vai hắn ta làm khởi điểm, tạo thành một cánh tay màu đen.

Cánh tay bò cạp máy móc nhanh chóng thành hình, năm ngón tay là đuôi của năm con bò cạp máy móc, nọc độc màu lam từ gai độc ngón tay nhỏ ra, rơi trên mặt đất phát ra âm thanh xèo xèo.

- Rất tốt, cánh tay có, U Linh Phong cũng sắp trở về.

Hai bên đều là người ngoan cường, một người bị nổ chân xong, lập tức tiêm vật phẩm khôi phục vô cùng nguy hiểm vào cơ thể, đảm bảo tốc độ di chuyển. Một người khác thì xuyên tim, sử dụng vật triệu hoán hình thành một cái tay giả, cánh tay này không tính là cánh tay sinh ra thêm của Lan Tước, bởi vậy năng lực Trảm Long Thiểm không phát động.

- Cánh tay đã giải quyết, nhưng thứ này tránh thoát kiểu gì, hình như rất kiên cố.

Lan Tước cúi đầu nhìn cơ thể mình, trên người hắn ta đang bị giới đoạn tuyến quấn.

Tô Hiểu ở bên trong hố to nắm chặt giới đoạn tuyến, Lan Tước ở bên ngoài hố to trên người xuất hiện vết máu, thuộc tính thể lực của tên này không thấp, giới đoạn tuyến không thể phá tan làn da của hắn ta, không thể cắt nát hắn ta.

Cơ thể Lan Tước ngửa ra sau, hai chân cày trên đất chậm rãi tới gần Tô Hiểu, cuối cùng chênh lệch sức mạnh bày ra đó.

Hai chân Tô Hiểu khôi phục tri giác, lập tức dựa theo giới đoạn tuyến xông về trước, chỉ mấy bước đã lao ra khỏi hố.

Hai người cách nhau hơn 30 mét đối diện, tuy Lan Tước bị giới đoạn tuyến ghì chặt người đầy máu tươi, nhưng hắn ta không hoảng loạn, trái lại lộ ra nụ cười.

- Ngươi nhất định, phải tới chém ta sao?

Lan Tước huýt sáo, trên bầu trời chiến trường phía xa truyền tới tiếng xé gió sắc bén, mà chẳng biết vì sao, binh sĩ đế quốc và bộ lạc đều không tới gần trong vòng 100 mét chỗ hai người, vùng này giống như thành vùng cấm.

Đây là vật Lan Tước triệu hoán quấy phá, mỗi một loại vật triệu hoán của hắn ta đều có năng lực đặc biệt, ví dụ như bọ hung sừng chữ Y phân bố cách hai người trăm mét, chính chúng nó nói dối cảm quan của đám binh sĩ, khiến những binh sĩ kia cho rằng, không thể tới gần khu vực Lan Tước và Tô Hiểu chiến đấu, rất nguy hiểm.

Nghe thấy tiếng xé gió quen thuộc từ phía xa, gò má Tô Hiểu căng lên, năng lực của tiễn kim loại kia thực sự quá buồn nôn, hư hóa, tốc độ cực nhanh, sau khi bị thương tổn còn đi kèm trạng thái dị thường, vô liêm sỉ nhất là còn có thể phân liệt.

Lan Tước có rất nhiều thủ đoạn chiến đấu, điểm này Tô Hiểu không so được, Tô Hiểu sẽ không cần mấy thứ lòe loẹt, hắn chỉ am hiểu chém người, mấy đao chém xuống, kẻ địch cùng cấp có thể sống không nhiều, đại boss bị hắn chém mấy đao đều sẽ ngã xuống.

Hiện giờ Tô Hiểu có hai lựa chọn, một là xoay người ứng phó tiễn kim loại kia, hai là không để ý tới tiễn kim loại, dùng toàn lực tấn công Lan Tước.

Lan Tước cũng biết rõ điểm ấy, hắn ta đang đánh cược, đánh cược Tô Hiểu quan tâm tới tính mạng của mình, sẽ ưu tiên phòng ngự U Linh Phong.

Tô Hiểu đạp chân lên đất, không quay đầu lại xông về phía Lan Tước!

- Tên mãng phu này.

Lan Tước huýt sáo dừng lại một lát, sau đó càng lúc càng gấp gáp hơn.

Tô Hiểu bước nhanh tới trước người Lan Tước, khi Lan Tước khống chế U Linh Phong không thể khống chế vật triệu hoán khác, cho nên hắn ta chỉ có thể thả người nhảy lùi lại, cũng may thuộc tính nhanh nhẹn của hắn ta không thấp.

Trường đao chém xuống, mũi đao Trảm Long Thiểm cứa qua áo da của Lan Tước, chém ra vết thương sâu mấy mét trên ngực hắn ta.

Lan Tước là người thân kinh bách chiến, hắn ta dựa vào lực ý chí chống đỡ đau nhức do Thanh Cương Ảnh sinh ra.

- Chỉ lệnh, tốc độ siêu âm.

Tiếng huýt gió của Lan Tước dừng lại.

Bùm!

Phía sau Tô Hiểu truyền tới tiếng khí bạo, đó là vật gì đó đi với tốc độ siêu âm phát ra tiếng nổ.

Lúc này Lan Tước còn duy trì tư thế nhảy lùi lại, một đám giọt máu trôi nổi trước ngực hắn ta.

Đồng tử của Tô Hiểu co rút nhanh, loại cảm giác kỳ lạ kia xuất hiện lần nữa, sau tim hắn bắt đầu mơ hồ đau đớn, giống như có thứ gì đó sắp đâm thủng trái tim hắn, hắn nghiêng người đi theo bản năng.

Soạt một tiếng, U Linh Phong xuyên qua cơ thể Tô Hiểu, biến mất vào trong mặt đất trước người hắn.

Vị trí lệch dưới ngực bên trái Tô Hiểu xuất hiện vết thương to bằng cánh tay, thông qua vết thương có thể thấy được trái tim đang đập của hắn.

U Linh Phong trong bùn đất rơi vào trạng thái hôn mê.

- Không xuyên qua vị trí quan trọng, nguy rồi!

Mấy trăm con ong mật máy móc xuất hiện gần Lan Tước, khóe miệng Tô Hiểu có máu chảy ra không nhìn những con ong mật kia, xông tới trước người Lan Tước.

Ánh đao lấp lóe, chỉ trong mấy giây Tô Hiểu đã chém ra mấy đao, trong tình huống kẻ địch không đón đỡ công kích của hắn, nhanh chóng chém ra sẽ có hiệu quả tốt nhất, mấy đao lần lượt chém lên cổ, ngực, bụng của Lan Tước.

Tô Hiểu xuất đao, đồng thời mấy trăm con ong mật máy móc bao bọc hắn ở bên trong.

- Chỉ lệnh, tự sát.

Lan Tước miệng ồ ạt tuôn ra máu tươi truyền đạt chỉ lệnh.

Bùm!

Nổ sinh sinh ra ánh lửa bao bọc Tô Hiểu ở bên trong, đây là một loại năng lực của Lan Tước, có thể tập trung uy lực nổ tung của vật triệu hoán, nổ tung nuốt hết Tô Hiểu, khói lửa xen lẫn đất vụn tung tóe, cuối cùng chiến đấu cũng lắng lại.

Khói lửa bay lên, gió nhẹ chậm rãi thổi qua, khói lửa bị thổi tan.

Lan Tước bị chém đầu đứng trên mặt đất, biểu cảm dại ra, đột nhiên nhãn cầu Lan Tước khẽ đảo, ánh mắt nhìn về phía Tô Hiểu, hắn không chết!

- …

Miệng Lan Tước khép mở, không phát ra âm thanh, bị chặt đầu xong căn bản không có năng lực mở miệng, cũng may phát động năng lực thực ra không cần phát ra tiếng, hắn ta sử dụng năng lực là đại chiêu bảo vệ tính mạng hắn ta, tên là “Chỉ lệnh, Cơ Giới Chi Tâm”.

Đùng đùng đùng…

Trong cơ thể bị chém thành mấy đoán của Lan Tước, trái tim đã ngừng đập nhảy lên lần nữa, nếu như đào quả tim này ra sẽ phát hiện, trái tim Lan Tước là cấu tạo máy móc, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn ta bị chém nát mà không chết.

Thực tế Lan Tước cũng sẽ chết, nếu bị chém đầu trong vòng mười giây không làm gì, hắn ta sẽ mất đi ý thức, cuối cùng tử vong.

Theo trái tim máy móc kia đập, cơ thể bị chém nát của Lan Tước bắt đầu cơ giới hóa, khi cả người hắn ta đều cơ giới hóa xong, Lan Tước thở phào nhẹ nhõm, đầu hắn ta cũng kim loại hóa, chỉ cần Cơ Giới Chi Tâm không bị phá hỏng, hắn ta tạm thời không chết.

Mấy chục con bọ cánh cứng máy móc chui từ trong đất ra, chúng nó leo lên cơ thể Lan Tước, ghép cơ thể Lan Tước lại, đương nhiên, ghép lại cũng không có tác dụng, thần kinh và xương đã đứt gãy, đây không phải là vấn đề cơ giới hóa có thể giải quyết, cơ giới hóa là đại chiêu bảo vệ tính mạng, không phải phục sinh.

Mười mấy con bọ cánh cứng dùng miệng như cái kìm cố định cơ thể Lan Tước với nhau, khiến hắn ta hình thành hình người.

Cơ giới hóa chỉ có thể duy trì hai tiếng, nếu như trong vòng hai tiếng Lan Tước không thể khôi phục mấy đoạn cơ thể bị chém đứt, đến lúc đó hắn ta sẽ chết.

Lúc này cơ thể Lan Tước không thể động đậy được một chút, động chỉ có ngũ quan, cũng may có từng con bọ cánh cứng nâng lên.

- Còn chưa chết sao, quả nhiên, lực sinh tồn của tên này rất mạnh.

Lan Tước nhìn về phía Tô Hiểu, Tô Hiểu đang nằm trên mặt đất, giống như ngất đi.

Đột nhiên ngón trỏ của Tô Hiểu cử động, mấy con bọ cánh cứng chuẩn bị tới gần hắn dừng lại.

Tô Hiểu nằm trên đất ngẩng đầu lên, cảm giác đau đớn truyền từ khắp cơ thể tới, hắn thử dùng tay đẩy cơ thể, đáng tiếc thất bại.

- Giết hắn.

Lan Tước ra lệnh, mấy con bọ cánh cứng bắt đầu tới gần Tô Hiểu, chuẩn bị tự bạo.

Trong ngực Tô Hiểu lăn ra mấy vật thể màu trắng, thứ này mới xuất hiện lập tức phân ra thành mấy chục con ếch nhỏ màu trắng, nhún nhảy một cái nhảy về phía Lan Tước.

- Rút!

Bọ cánh cứng máy móc dưới người Lan Tước kéo hắn ta nhanh chóng bò ra xa, đám ếch nhỏ màu trắng kia theo sát không nghỉ, mấy con bọ cánh cứng máy móc đến giết Tô Hiểu đón lấy bom luyện kim.

Bùm một tiếng, bọ cánh cứng máy móc nổ tung, ếch nhỏ do bom luyện kim tạo thành bị nổ hơn nửa, chỉ còn mười mấy con đuổi theo Lan Tước.

Một con bọ cánh cứng máy móc chui từ trong bùn đất ra, kéo theo một cái tiễn kim loại nhanh chóng chạy xa.

Tô Hiểu bò dậy, hắn muốn cầm đao đuổi theo, đáng tiếc có lòng nhưng không đủ lực, Lan Tước là Liệp Sát Giả của Thiên Khải Nhạc Viên, đương nhiên khó đối phó.

Với trạng thái cơ thể của hắn hiện giờ, muốn truy sát Lan Tước hoàn toàn là nói chuyện viển vông, vẫn nên cân nhắc làm sao tồn tại ở chiến trường mới là then chốt, sau khi Lan Tước rút đi, binh sĩ chém giết nhau cách trăm mét đã bắt đầu tới gần Tô Hiểu.

Tô Hiểu uống xong một bình dược tề số 1, suy nghĩ một lát, rất thẳng thắn nằm trên đất giả làm thi thể, chuyện này hắn am hiểu.

Thực ra Tô Hiểu cũng không vội, Luân Hồi Nhạc Viên chưa tuyên bố cho hắn nhiệm vụ giết chết đối phương, trái lại đối phương giống như có nhiệm vụ giết hắn, nghe khẩu khí của đối phương, không giết chết hắn, trước khi kết thúc thế giới này đối phương sẽ chết, nhưng tính chân thực của tin tức này còn đợi nghiên cứu, dù sao đây chỉ là lời nói của kẻ địch, Tô Hiểu sẽ không tin tưởng hoàn toàn.

Trong trận chiến này, tuy hai bên đều không giết được đối phương, nhưng cũng là Tô Hiểu thắng, hắn ngoại trừ ngực bị đâm thành động, không ít đi linh kiện khác, Lan Tước thì thảm, hắn ta bị Tô Hiểu chém thành sáu đoạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận