Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 237: Thương Tổn

Kurome chết rồi, chết trong lồng ngực tỷ tỷ mình, sau khi tên này được dược vật cải tạo đã không còn là thiếu nữ, đây chính là số mệnh, cũng là kết cục.

Akame nhẹ nhàng đặt Kurome xuống dưới đất, sau đó cất Yatsufusa vào trong túi, đặt bên cạnh Kurome.

- Ta đã từng thề, nếu như gặp mặt ngươi lần hai sẽ giết ngươi báo thù cho Bulat.

Akame không liều mạng xông tới trước, mà bình tĩnh nhìn Tô Hiểu.

- Vậy sao?

Tô Hiểu búng tàn thuốc trong tay hắn ra xa, trong vùng rừng rậm cách đó không xa có một vệt bóng đen như ẩn như hiện, giống như muốn chạy ra ngửi tàn thuốc Tô Hiểu búng ra là gì, có thể ăn được, ăn ngon hay không.

Tô Hiểu trừng về phía vùng rừng rậm, bóng đen ở trong vùng rừng rậm nhanh chóng lùi vào trong bụi cỏ.

- Ngươi tuyệt đối không phải người trung thành với đế quốc, mục đích của ngươi là gì?

Akame nhìn chằm chằm Tô Hiểu, giọng điệu rất chắc chắn.

- Ai biết, chỉ là… Với trạng thái cơ thể của ngươi hiện giờ không phải là đối thủ của ta.

Tô Hiểu không thuộc về bất kỳ phe nào, hắn chỉ hành động dựa theo ý nguyện của bản thân.

Bên trong vùng rừng rậm thổi qua một cơn gió lạnh, lá cây được thổi vang xào xạc.

- Đúng vậy, cho nên ta phải vứt bỏ cơ thể.

Akame chậm rãi giơ Murasame nhắm ngay lòng bàn tay.

Xì xì.

Một vệt máu tươi bắn tung tóe, Akame dùng Marasame cắt qua lòng bàn tay.

Murasame là One – Cut Killer Chi Nhận, sau khi bị Murasame làm bị thương chú độc sẽ xâm nhập vào trong cơ thể, chẳng mấy chốc người bị thương sẽ tử vong.

Nhưng Akame thì khác, nàng là người sử dụng Murasame, đồng thời sử dụng Murasame chém giết rất nhiều người, hiện giờ dùng chiêu này là tuyệt kỹ của Akame.

“A! !”

Akame quỳ một chân trên đất ngửa đầu thét, giọng nói giống như đến từ Cửu U, trống rỗng mà dung hợp rất nhiều âm thanh.

Sương mù màu tím đen khuếch tán trên người Akame ra, chú độc đang ăn mòn cơ thể nàng.

Rất rõ ràng, Akame đang mở đại chiêu, Tô Hiểu chưa bao giờ quen nhìn kẻ địch ấp ủ đại chiêu, hiện giờ là cơ hội tốt, hắn quả quyết xông lên trước.

Tô Hiểu bước mấy bước xông tới trước người Akame, trường đao trong tay chém về phía đầu nàng.

Keng.

Murasame ngăn cản Trảm Long Thiểm đánh chém, đốm lửa bắn tung tóe.

Lúc này dáng vẻ của Akame thay đổi, tóc vốn dài tới eo rũ xuống tận cẳng chân, đôi mắt màu đỏ đậm càng thêm đỏ tươi, trong đáy mắt biến thành màu đen.

Trên da thịt trắng nõn của Akame xuất hiện thêm nhiều hoa văn đỏ như máu, thậm chí hoa văn còn leo tới gò má phải của nàng.

Akame nâng đao nhìn Tô Hiểu.

- Ta từng giết rất nhiều người, phẫn nộ, cừu hận, không cam lòng, tuyệt vọng… Murasame từng lưu lại một chút.

- Hiện giờ ta chịu đựng nó, hóa chúng nó thành sức mạnh, cho dù cháy sạch cơ thể ta cũng phải giết được ngươi.

Lúc trước Akame là một sát thủ chân chính, hiện giờ Akame lại hiện ra quỷ khí âm trầm.

Tô Hiểu không lên tiếng, hắn tập trung tinh thần cao độ, Akame khiến hắn có cảm giác vô cùng nguy hiểm.

Vù…

Mái tóc dài màu đen của Akame lay động theo gió, sau khi một luồng kình phong phả tới, Tô Hiểu mới phát hiện Akame đã tới trước mặt hắn, đồng thời Murasame đang đâm về phía mặt hắn, còn mười centimet nữa là đâm trúng mặt hắn rồi.

Tử vong đã ở ngay trước mắt, Tô Hiểu từng cảm nhận cảm giác cận kề cái chết này nhiều lần rồi.

Chắn Trảm Long Thiểm trước người, Tô Hiểu lập tức nghiêng đầu.

Xì xì.

Trảm Long Thiểm và Marasame ma sát nhau, rất nhiều đốm lửa lóe lên.

Thật nhanh! Tốc độ của Akame nhanh tới mức khiến hắn có chút không phản ứng kịp, nếu như không phải kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hắn đã chết dưới một đao này rồi.

Akame không chỉ có tốc độ tăng vọt, sức mạnh cũng tăng lên nhiều.

Keng, keng.

Sau khi liều mạng chính diện hai lần, Tô Hiểu cảm thấy tay cầm đao hơi tê.

Huống hồ chiến đấu với Akame càng nguy hiểm hơn chiến đấu với những người khác, bị thương sẽ bị chú độc ăn mòn, Tô Hiểu không chắc chắn mình có thể chống đỡ được chú độc hay không.

Tô Hiểu và Akame liều mạng đấu đao thuật, hắn thay đổi chiến thuật trước đây, lần này để phòng ngự làm chủ.

Trảm Long Thiểm múa ở trước mặt gió không lọt nổi, tuy sức mạnh và tốc độ của Akame tăng vọt, nhưng đao thuật không tăng.

Hiện giờ Tô Hiểu trốn tránh lưỡi đao, sơ sẩy một cái sẽ mất mạng.

Akame đánh chém càng lúc càng nhanh, nhưng phòng ngự của Tô Hiểu vẫn gió không lọt nổi như cũ.

Trí lực cao + cảm nhận Tâm Nhãn, khiến hắn miễn cưỡng nắm giữ vị trí đánh chém của Murasame, phối hợp với đao thuật tinh xảo, trong lúc nhất thời Akame không làm gì được hắn.

Thể lực của Tô Hiểu rất mạnh, tuy lúc trước chiến đấu với Carl rất nguy hiểm, nhưng thời gian không lâu.

Âm thanh đao va chạm vào đao vang lên giòn giã truyền tới liên tục.

Tô Hiểu nâng đao ngăn cản Akame đánh tới, lưỡi đao khiến Murasame đánh lệch đi.

Xoạt.

Murasame chém xuống đất, Akame bắt đầu sốt ruột, trạng thái như vậy của nàng kéo dài không lâu.

Tô Hiểu cũng biết Akame kiên trì không được lâu, hắn đang cố ý kéo dài thời gian, chỉ cần trạng thái này của Akame biến mất, hắn sẽ giẫm đối phương trên đất tùy ý.

Akame giẫm một chân xuống đất, trên mặt đất xuất hiện vết chân rất sâu, có thể thấy được sức mạnh hiện giờ của Akame.

Tô Hiểu xoay bên trái một cái, một vật thể màu lam đen xuất hiện trong tay hắn, hắn ném vật thể màu lam đen về phía Akame.

Akame nhớ tới đạn rung động trước đây, nàng nhắm mắt che tai theo bản năng, thế đang tới trước dừng lại.

Tô Hiểu bước vài bước tới trước người Akame, nhắm ngay bụng Akame đá một cái.

Rầm.

Akame bị đá bay thật xa, nàng lăn vài vòng trên đất mới xuất hiện.

Vật thể màu lam đen kia rơi xuống đất nhưng không nổ tung, trên vật thể màu lam đen còn viết một hàng chữ “Oglio bánh bích quy có nhân”.

Lúc chiến đấu phải dùng trí tuệ, bằng không không khác gì dã thú.

Akame tránh khỏi túi “Oglio bánh bích quy có nhân” xông về phía Tô Hiểu, nhưng trong tay Tô Hiểu lại xuất hiện một vật.

Akame đang chạy băng băng hơi do dự, nàng nghĩ tới khả năng một giả một thật.

Tô Hiểu tung vật thể kia ra, Akame lùi về sau hai bước.

Rầm.

Vật thể rơi xuống đất, phía trên viết “Dầu gội đầu Thanh Dương”.

Thiếu chút nữa Akame phun ra ngụm máu, tuy rằng nàng chưa từng thấy những thứ này, nhưng nàng biết những thứ này không nguy hiểm.

Akame xông về phía Tô Hiểu lần ba, trong tay Tô Hiểu lại xuất hiện một vật!

Lần này Akame nghiến răng một cái muốn tiếp tục tiến lên, nhưng Tô Hiểu ném vật thể kia về phía chính diện nàng.

Bước chân của Akame dừng lại, vật thể rơi xuống đất, phía trên viết “Snickers”.

Bị lừa ba lần liên tục, Akame cảm giác IQ bị sỉ nhục trước nay chưa từng có, lần này nàng cúi đầu xông về phía Tô Hiểu.

Trong tay Tô Hiểu xuất hiện một vật, lại ném về phía Akame lần nữa, Akame chỉ che tai xông tới trước.

Bùm!

Ánh sáng chói mắt xuất hiện, hai mắt Akame đau rát, trong tai ong ong, lần này là đạn rung động thật.

Tô Hiểu bước vài bước tới trước mặt Akame, trường đao trong tay chém xuống.

Xì xì.

Trảm Long Thiểm đâm sâu vào vai Akame, tay trái nhàn rỗi của Tô Hiểu đặt lên trên sống đao.

Xì xì.

Thương tích lần hai xuất hiện, xương quai xanh của Akame bị chém đứt.

- Trước khi ta chết ta phải kéo ngươi làm đệm lưng.

Akame không quan tâm Trảm Long Thiểm đang chém sâu vào cơ thể, cố gắng đẩy lưỡi đao chém về phía Tô Hiểu.

Tô Hiểu không có ý nghĩ đồng quy vu tận với Akame, hắn lập tức rút đao ra.

Kỳ lạ là Akame không đuổi theo, mà đứng yên tại chỗ, giống như bị thương quá nặng.

Bỗng nhiên tóc gáy của Tô Hiểu dựng lên, cảm giác vô cùng nguy hiểm xuất hiện, nhưng Akame ở ngay trước mắt hắn, loại cảm giác nguy hiểm này là sao đây?

Tô Hiểu không nghĩ những chuyện này nữa, hắn càng tin tưởng vào trực giác của mình, hắn vươn người nhảy sang một bên.

Một bóng dáng xinh đẹp từ trên trời giáng xuống, trường đao trong tay chém về phía Tô Hiểu.

Tô Hiểu nâng đao đón lấy.

Keng.

Trảm Long Thiểm truyền tới sức mạnh khổng lồ, bàn tay Tô Hiểu tê rần, Trảm Long Thiểm hơi nghiêng, Murasame vòng sang mặt bên.

Lúc trước đứng yên tại chỗ không phải là bản thể của Akame, đó là bóng mờ do đối phương dùng sát khí ngưng tụ thành, đây là năng lực cuối cùng của Akame.

Murasame kề sát lưỡi đao Trảm Long Thiểm hơi nghiêng đi, mục tiêu là cánh tay trái của Tô Hiểu.

- Táng tống.

Akame quát khẽ một câu.

Tô Hiểu lập tức giơ tay trái lên.

Xì xì.

Một vết thương nhỏ bé xuất hiện trên mu bàn tay trái, miễn cưỡng cắt qua da.

Nhưng đúng là Tô Hiểu bị Murasame chém trúng, hắn cảm nhận được chú độc xâm nhập vào thông qua vết thương trên tay, đã tới cẳng tay.

- Tặng ngươi một tay mà thôi.

Tô Hiểu nhìn về phía Akame, trạng thái kia của đối phương đang nhanh chóng giải trừ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận