Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 867: Ý nghĩ mê người

Dù sao sinh viên tài cao cũng là Khế Ước Giả, đám Bagu không phải là đối thủ của hắn ta. Sau khi giao đấu một trận, đám Bagu bị đánh gần chết, nhưng sinh viên tài cao mới trải qua thế giới diễn sinh thứ nhất, vẫn luôn sinh sống ở thế giới hòa bình, hắn ta không hiểu đánh rắn không chết khủng bố cỡ nào. Dưới cái nhìn của hắn ta, đánh gãy tay chân Bagu, đối phương nằm nhoài trước người hắn ta đau đớn xin tha, uy hiếp đến từ đối phương cơ bản giải trừ, dù sao hắn ta đã đánh bại đối phương.

Rất rõ ràng, sinh viên tài cao này là chưa trải nhiều sự đời, ba ngày sau, trả thù của Bagu đến.

Bagu đúng là không làm gì được sinh viên tài cao, nhưng người nhà của sinh viên tài cao đều là người bình thường, đây là điểm đột phá.

Khi Bagu đưa tứ chi của cha sinh viên tài cao đến trước mặt hắn ta, sinh viên tài cao suy sụp, chuyện sau đó có thể tưởng tượng được, sinh viên tài cao gắng gượng chống đỡ cảnh cáo của Luân Hồi Nhạc Viên, làm ra những chuyện ở thế giới hiện thực trong tay Tô Hiểu.

Thông qua công thức hóa học trong tài liệu, có thể điều phối ra một loại dược tề tên là “sinh trưởng bạo phát cơ bắp”, bất cứ người nào đều có thể sử dụng. Sau khi sử dụng nhận được thuộc tính trên người bình thường, đại khái từ giữa 7~10 điểm, tác dụng phụ vô cùng nghiêm trọng, vặn vẹo sinh trưởng ra thuộc tính thể lực, là tiêu hao sức sống đạt được.

Tô Hiểu có thể xem hiểu tài liệu trong tay, một là hắn có chút hiểu rõ đối với hóa học, hai là luyện kim học và hóa học có nhiều chỗ tương thông.

Dựa theo nội dung trong tài liệu, Tô Hiểu thậm chí có thể cải tạo ra dược tề càng hoàn thiện hơn, hạ thấp tác dụng phụ mức độ lớn.

Đương nhiên là hắn sẽ không làm như vậy ở thế giới hiện thực, quấy rầy thế giới hiện thực quá mức rất nguy hiểm. Nhưng mà loại thuốc này tuy không chế tạo được ở thế giới hiện thực, nhưng có thể chế tạo trong Luân Hồi Nhạc Viên.

Tác dụng phụ lớn không đáng kể, bởi vì Tô Hiểu căn bản không chuẩn bị cho nhân loại sử dụng, rất lâu trước hắn có một ý nghĩ, chính là mở khóa tầng thứ ba của luyện kim thuật.

Tầng thứ ba của luyện kim thuật là chế tạo sinh vật luyện kim. Lúc mới đầu, Tô Hiểu không mở khóa tầng thứ ba, là vì hắn đã quen với phong cách đơn độc chiến đấu, căn bản không có tâm lực điều khiển triệu hoán vật.

Nhưng mà sau khi triệu hoán Hughes, Tô Hiểu kinh ngạc phát hiện, làm một sinh vật luyện kim làm khiên thịt là lựa chọn không tệ lắm, chỉ vì một điểm, chính là hắn có thể chuyển giao quyền khống chế cho Bố Bố, đây là chuyện lúc trước hắn không nghĩ tới.

Hắn không cần sức chiến đấu của sinh vật luyện kim mạnh cỡ nào, chỉ cần có thể chịu được ở phía trước là được. Khi chiến đấu sinh vật luyện kim căn bản không cần Tô Hiểu khống chế, Bố Bố phụ trách khống chế sinh vật luyện kim. Với bản lĩnh ẩn thân của Bố Bố, đến lúc đó nó chính là vú em nghiệp dư + thám báo đỉnh cấp + triệu hoán sư ẩn thân, triệu hoán sư ẩn thân cuối cùng, có thể nói khó giải.

Cứ như vậy, Tô Hiểu có thể chuyên tâm chiến đấu, còn có được một khiên thịt ngăn trước mặt vào thời khắc mấu chốt. Không chỉ như vậy, dưới bổ trợ 79 điểm thuộc tính trí lực của Tô Hiểu, nếu như sinh vật luyện kim thiên về phòng ngự, lượng máu và năng lực sinh tồn tuyệt đối rất mạnh. Phải biết rằng, đa số triệu hoán sư đều là cùng phát triển thuộc tính trí lực và mị lực. Mị lực đảm bảo mức độ trung thành của vật triệu hoán, trí lực tăng thuộc tính của vật triệu hoán. Bởi vậy, đa số triệu hoán sư cấp hai sẽ có thuộc tính trí lực thấp hơn Tô Hiểu.

Tô Hiểu thì khác, hắn căn bản không cần đảm bảo mức độ trung thành của sinh vật luyện kim, hắn chính là người chế tạo.

Trung thành tuyệt đối + dược tề tăng thể lực + 79 điểm thuộc tính trí lực tăng cường + Bố Bố khống chế = main tank không sợ chết, mà main tank này là tài nguyên có thể tái sinh.

Nghĩ tới điểm này, đôi mắt Tô Hiểu bắt đầu hừng hực, lần này về Luân Hồi Nhạc Viên, tuyệt đối phải mở khóa chế tạo sinh vật luyện kim.



Hai ngày sau, Tô Hiểu ở bên trong cửa hàng trang sức.

- Nói cách khác, hai ngày trước ngươi từ Luân Hồi Nhạc Viên tới nơi này?

Tô Hiểu dựa vào quầy bar, trên cổ quấn băng vải dày, treo cánh tay trái của hắn lên. Tuy vết thương trên cánh tay trái đã gần như khôi phục, nhưng xương bị gãy nghiêm trọng, cần tĩnh dưỡng mấy ngày. Từ điểm đó có thể nhìn ra, thuộc tính thể lực 80 điểm diễn sinh sức khôi phục biến thái cỡ nào. Vết thương như xương gãy nếu là người bình thường cần tĩnh dưỡng mấy tháng, Tô Hiểu chỉ cần 3~4 ngày là khôi phục. Nếu như cần chiến đấu, sau khi bị thương ngày hôm sau cánh tay trái của hắn sẽ không trở ngại chiến đấu.

Tô Hiểu không có loại năng lực khôi phục tính chủ động, nhưng có Bố Bố ở đây, xương gãy có thể khôi phục càng nhanh hơn.

“Gâu.”

Bố Bố lười biếng nằm trên ghế sofa, thỉnh thoảng vẫy đuôi.

- Tự ngươi ở trong cửa hàng đợi hai ngày…

Tô Hiểu nghĩ tới điểm này, ánh mắt ngắm nhìn bốn phía, dựa vào tình hình trước mắt, các loại đồ đạc giống như không bị hỏng.

Rầm.

Cửa tiệm đột nhiên bị đẩy ra, Mã Bàn Tử run lẩy bẩy xông vào tiệm trang sức.

- Tô Tô Tô…

Mã Bàn Tử nói đều không nói lưu loát, điều này khiến Tô Hiểu hơi nghi ngờ một chút.

- Ở, ở kẽ săm lốp của ta, không đúng, bánh xe, không phải, nói chung là tìm được thứ này…

Mã Bàn Tử đẩy một cái túi cũ nát màu đen tới, tính cách của Mã Bàn Tử rất thú vị, khi căng thẳng sẽ bắt đầu nói lắp.

Tô Hiểu nhận lấy túi cũ nát, bên trong có một đoạn ngón tay, rất có khả năng là khi chiến đấu ở nhà xưởng cũ, hắn tấn công sinh ra dư âm thổi bay ngón tay này.

- Thứ này ta sẽ xử lý.

Tô Hiểu quay người đi lên tầng, rất nhanh truyền tới tiếng bơm nước.

Không lâu sau, Tô Hiểu xách một cái túi du lịch xuống lầu, cũng đưa túi du lịch cho Mã Bàn Tử. Mã Bàn Tử kéo túi du lịch ra nhìn, bên trong có một đống tiền mới tinh.

- Đây là… Phí bịt miệng sao?

Vẻ mặt Mã Bàn Tử có chút không dễ nhìn lắm.

- Phí bịt miệng? Không, số tiền này là ta mua lại chiếc xe kia của ngươi, đây cũng là phí mua xe mới.

Ý của Tô Hiểu rất rõ ràng, phát hiện một ngón tay trong bánh xe cho dù không ảnh hưởng thực tế gì, nhưng đối với một chiếc xe mà nói là chuyện không may mắn, đây là lúc trước Tô Hiểu không thanh lý sạch sẽ. Vừa vặn hắn cũng cần một chiếc xe, cho nên hắn bỏ tiền mua chiếc xe này, sau này Mã Bàn Tử mua xe mới.

- Cũng được, nói thật, phát hiện một ngón tay trong bánh xe, nội tâm tôi rất suy sụp.

Mã Bàn Tử cười, nếu như đây là phí bịt miệng, lão ta tuyệt đối không nhận. Phí mua xe thì khác, phỏng đoán cẩn thận trong túi du lịch có trên 80 vạn.

- Ăn cơm trưa chưa?

Mã Bàn Tử kéo khóa túi du lịch, lão ta đang muốn đổi xe mới.

- Ăn rồi.

- Vậy ta đi trước, đệ ta gọi ta đi uống một chén, đi cùng không?

- Còn chút chuyện khác cần làm, hôm nào đi.

Khi Tô Hiểu nói chuyện, lấy một vòng tay ở trên kệ, ném cho Mã Bàn Tử.

- Đây là sáp ong à?

Mã Bàn Tử đánh giá vòng tay trong suốt màu vàng trong tay.

- Hổ phách tự nhiên, mức độ trong suốt hơi cao.

- Rất đắt à?

- Rất đắt.

- Vậy cảm ơn.

Mã Bàn Tử căn bản không biết khách sáo là gì, lão ta để lại chìa khóa xe, tay trái xách túi du lịch, tay phải thưởng thức vòng tay hổ phách, lẩm nhẩm hát đi ra khỏi cửa hàng.

Mã Bàn Tử mới đi không lâu, Tô Hiểu nhận được nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên, hắn khóa kín cửa tiệm.

[Nhắc nhở: Thế giới diễn sinh mới sắp mở ra, Liệp Sát Giả chuẩn bị quay về Luân Hồi Nhạc Viên, mong đảm bảo bên cạnh không có người chứng kiến.]

[Đang truyền tống… Hoàn thành truyền tống.]

Khi tầm mắt của Tô Hiểu khôi phục, hắn đã ở trong phòng chuyên thuộc.

[Nhắc nhở: Liệp Sát Giả đã thành công đột phá cực hạn cơ thể, ngươi nhận được manh mối liên quan tới “chứng nhận cường giả”.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận