Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1144: Đầu trâu mặt ngựa

Sau khi mở cửa sổ ra hoàn toàn, sương khói bên trong căn phòng chậm rãi loãng hơn.

Ba người trong gian phòng đứng hoặc ngồi, hai nam một nữ, trong hai người đàn ông một người vóc người gầy gò, tuổi khoảng 50, lão ta chính là Yên Quỷ kia. Một người khác rất trẻ tuổi, khoảng mười tám mười chín tuổi, tuy trẻ tuổi, nhưng đôi mắt rất tang thương, dường như trải qua rất nhiều chuyện.

Còn người phụ nữ duy nhất trong căn phòng, nàng đã không thể dùng gợi cảm để miêu tả. Thân trên là áo lót mỏng manh, phía dưới là quần jean cực ngắn, ngắn đến mức chỉ hơn 10cm, hai bên hông treo hai cái loan đao ngắn.

Ba người này chính là ba thành viên khác trong đội thảo phạt Ant King, có thể được Netero tán thành, phương diện thực lực không cần lo lắng, ít nhất đều là cao thủ trong cấp 3.

“Chuyện này… Không ổn.”

Người phụ nữ trong căn phòng đối diện với Tô Hiểu, dường như nàng nhận ra Tô Hiểu là ai, nhưng Netero ở đây, nàng không tiện nói gì.

“Ba vị, đây là thành viên mới của đội thảo phạt Ant King, lão phu còn có việc, phải đi ra ngoài khoảng một tiếng, một tiếng sau chúng ta tới vương đô của East Gorteau, bốn vị làm quen với nhau trước đi.”

Netero xoay người đi ra ngoài phòng, dường như là lão ta cố ý rời đi, Netero đã sống 110 tuổi, thực ra đã mơ hồ nhận thấy được một số chuyện, nhưng không vạch trần.

Netero vừa rời đi, Khế Ước Giả nữ kia chậm rãi khom người xuống, hai tay đặt lên hai thanh loan đao ở bên hông.

“Lão Yên, Trần, giới thiệu cho các ngươi, vị này chính là Trảm Thủ Dạ, kẻ điên yêu thích chém đầu người trong lời đồn.”

Nữ Khế Ước Giả chậm rãi lùi về sau, vẻ mặt cảnh giác.

“Đã lâu không gặp, lần trước khi gặp ngươi, tuy chúng ta cùng cấp, nhưng ngươi mạnh hơn ta quá nhiều. Hiện giờ, ngươi vẫn khiến ta có cảm giác không thể chiến thắng.”

Trần vẫn ngồi trong phòng ngẩng đầu, trên gương mặt vốn thanh thú nhằng nhịt ba vết sẹo xấu xí. Đây là hắn ta cố ý để lại, luôn nhắc nhở mình bên trong Nhạc Viên nguy hiểm cỡ nào, lúc trước hắn ta ngây thơ cỡ nào.

“Adam chết rồi à? Trước đó không lâu hắn còn muốn mua kết tinh linh hồn ở chỗ ta.”

“Đoàn trưởng… Chết rồi, chết trong thế giới chiến tranh, nhưng hội Huynh Đệ không bị diệt cả đoàn, ta vẫn còn sống, nhóm mạo hiểm một người cũng là nhóm mạo hiểm.”

“Vậy sao?”

Tô Hiểu không có dao động cảm xúc, hắn và hội Huynh Đệ không có giao tình quá sâu, hai bên chỉ từng giao dịch.

Khế Ước Giả này tên là Trần, Tô Hiểu từng gặp hắn ta một lần, còn ở trong thế giới người khổng lồ, đối phương là thành viên của hội Huynh Đệ. Hội Huynh Đệ không giống nhóm mạo hiểm khác, bọn họ không phải lợi ích trên hết, mà càng coi trọng tình nghĩa. Trần lại là thành viên mới của hội Huynh Đệ, khi đó Trần làm pháp sư năm hệ, tính cách hơi kiêu ngạo, còn không thích nói chuyện, nhìn như thành thục thực ra tâm trí rất non nớt. Nhưng mà hắn ta sẽ không làm ra vẻ với thành viên khác của hội Huynh Đệ, cũng sẽ không tỏ vẻ kiêu ngạo.

Không biết đã xảy ra biến cố gì, nhóm mạo hiểm cỡ trung hội Huynh Đệ hầu như diệt sạch, ngoại trừ Trần ra, rất có khả năng đã không còn thành viên khác sống sót. Nếu không với mức độ đoàn kết của hội Huynh Đệ, Trần sẽ không một thân một mình xuất hiện.

“Khi đoàn trưởng còn sống từng nói ngươi rất mạnh, mạnh đến mức có thể một thân một mình tiêu diệt hội Huynh Đệ. Lúc trước ta không tin, mà bây giờ ta đã tin.”

Nguyên tố ma năng phun trào trên người Trần, khí tức của loại nguyên tố này rất nhạt, hơn nữa không có tính sinh động.

Sau khi cảm nhận được khí tức nguyên tố này, Tô Hiểu quan sát tỉ mỉ Trần. Hắn cảm nhận được, Trần đã không còn là pháp sư phái năng năm hệ, mà chuyển thành pháp gia phái học thuật, tuy hiện giờ Trần còn chưa thể được gọi là pháp gia.

Đau khổ có thể khiến người ta nhanh chóng trưởng thành, Trần vốn rất có thiên phú, ở trong hội Huynh Đệ có thể cầm được lượng lớn tài nguyên. Nhưng trong mấy thế giới diễn sinh trước, hắn ta trải nghiệm thống khổ, không phải đau đớn trên cơ thể, mà là đau khổ từng người thân như anh em đội hữu chết trước mặt hắn ta. Tuy hắn ta có được toàn bộ tài sản của nhóm mạo hiểm hội Huynh Đệ, nhưng đây không phải là kết quả hắn ta muốn.

Một mình có được tài sản của nhóm mạo hiểm cỡ trung, mức độ thổ hào có thể tưởng tượng được.

“Trần, Trảm Thủ Dạ không đột nhiên chém đầu ta đúng không? Nếu là như vậy, ta sẽ không cùng chiến đấu với hắn, dù sao hắn rất nổi tiếng ở bên ngoài, không, là ác danh ở bên ngoài.”

Nữ Khế Ước Giả không phải muốn đối địch với Tô Hiểu, mà là rất kiêng kỵ Tô Hiểu.

“Không rõ lắm, nhưng nếu ngươi tiếp tục gây xích mích, tình hình mà ngươi nói có khả năng xuất hiện.

Trần dựa vào ghế ngồi không lên tiếng nữa.

“Lời đồn dừng với trí giả, tuy điếu thuốc của ta không tính là trí giả, nhưng sẽ không hoàn toàn tin vào lời đồn.”

Lão Yên nắm một điếu thuốc, không sai, chính là nắm, bởi vì điếu thuốc này thô 5cm, dài 30cm, thứ này căn bản không thích hợp ngậm trong miệng nhân loại. Nếu như gia súc như lừa, ngựa ngậm trong miệng, số đo hoàn toàn phù hợp.

“Vậy coi như những lời ta vừa nói là đánh rắm đi, ta là Thủy Tiếu, cận chiến.”

Thái độ của nữ Khế Ước Giả Thủy Tiếu nhanh chóng thay đổi, trước đó nàng còn đầy mặt cảnh giác, hiện giờ lại liếc mắt đưa tình với Tô Hiểu, chỉ thiếu có thành ý lộ ra bộ ngực. Không thể nghi ngờ, đây là một em gái tâm cơ thích gây xích mích ly gián, tinh thần không tính bình thường.

“Byakuya, cận chiến.”

Tô Hiểu đã biết rõ tình hình hiện giờ, tính cả Netero bên trong, năm người cùng đối phó Ant King.

Trước khi đối phó Ant King, quan hệ giữa đám Khế Ước Giả thuộc về tự chiến hợp tác vì mình. Một khi Ant King chết trận, lúc nào cũng có thể bắt đầu đấu đại loạn.

Loại hợp tác thế này, đây là lần đầu tiên Tô Hiểu trải qua. Trước đây hắn không có khả năng tham dự loại hợp tác này, nguyên nhân vô cùng đơn giản, vì sự tồn tại của người làm trái quy tắc.

Lần này thì khác, người làm trái quy tắc đã bị Tô Hiểu xử lý trong sơ kỳ thế giới diễn sinh, bởi vậy hắn có thể tự do phát huy bên trong thế giới diễn sinh, hoàn toàn không cần lo lắng thân phận Liệp Sát Giả này.

Tính cách của ba người này đều rất thú vị, Trần vốn có chút trầm mặc ít lời, hay là nói đó là loại ngại ngùng khác. Sau khi gặp chuyện cả nhóm bị diệt, tính cách im lặng ít lời của hắn ta thoáng thay đổi, biến thành loại có thể nói dăm ba câu tán gẫu khiến đề tài chết đi, đây không phải là ác miệng, mà là vua tẻ ngắt. Hắn ta vừa mở miệng, cơ bản chính là bắt đầu lúng túng, tẻ ngắt chỉ trong nháy mắt.

Còn Yên Quỷ kia, đây rõ ràng là một người hiền lành, người hiền lành lòng mang ý xấu. Bình thường không đắc tội người nào, một khi dính tới lợi ích của lão ta, lão ta sẽ trở nên hung ác.

Thủy Tiếu lại là em gái tâm cơ, có ý muốn sở hữu và chủ đạo rất mạnh, vóc người gợi cảm, tính cách ác liệt, yêu thích nhất là kết giao em gái mềm mại ở thế giới hiện thực. Đừng nên hiểu lầm, nàng không có hứng thú với phụ nữ, nàng chỉ cảm thấy có hứng thú với bạn trai của những em gái này. Dựa vào lời chót lưỡi đầu môi cuỗm bạn trai của mấy em gái, sau đó lại “tốt bụng” an ủi những em gái kia, thưởng thức vẻ mặt đau khổ còn bất đắc dĩ của bọn họ, đây là tính cách xấu xa cỡ nào.

Ba người như vậy ở cạnh nhau rất “náo nhiệt”, bây giờ Tô Hiểu phải tạm thời hợp tác với những người này, trong Luân Hồi Nhạc Viên không bao giờ thiếu, chính là tính cách đầu trâu mặt ngựa khác nhau.

“Tuy lúc trước chúng ta không quen biết, nhưng đối phó Ant King, chúng ta tuyệt đối không thể che giấu. Nói rõ đi, trái tim của Ant King tất cả mọi người ở đây đều muốn, nhưng mà… Ant King không dễ đối phó như vậy, còn đợi Netero làm nổ Poor Man’s Rose khiến Ant King gần chết, đó cơ bản là không thể.”

Lão Yên tắt điếu thuốc trong tay, vẻ mặt nghiêm túc hơn.

“Byakuya, ngươi nghe chuyện hai ngày trước chưa? Một tên ngốc nào đó đi đánh giết miêu nữ một trong ba hộ vệ, cuối cùng bị miêu nữ giết ngược lại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận