Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1145: Lão Yên thủ lĩnh của quân khởi nghĩa

“Chưa từng nghe tới.”

Hai ngày trước Tô Hiểu còn chưa tới nước East Gorteau, đương nhiên không rõ nơi này xảy ra chuyện gì.

“Mọi chuyện đại khái là như vậy, thực lực của tên kia không yếu, năng lực chính là năng lượng Niệm, còn là một loại năng lượng Niệm cấu tạo đặc biệt. Năng lượng Niệm thuần túy kia tuyệt đối sẽ không xuất hiện trong thế giới Hunter, là cường hóa trong Luân Hồi Nhạc Viên đoạt được…”

Lão Yên nói tới đây, Tô Hiểu đã đoán được xảy ra chuyện gì.

“Người kia bị Ant King ăn sao?”

“Đoán đúng, năng lực của Ant King có lẽ ngươi biết, càng ăn càng mạnh.”

Sắc mặt lão Yên không tốt lắm.

“Loại hình gì, hệ đặc chất?”

Tô Hiểu cũng biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, Ant King không chỉ có sức chiến đấu mạnh mẽ, năng lực Niệm càng có tính trưởng thành khủng bố.

Năng lực Niệm của Ant King là hệ đặc chất, có thể thông qua thôn phệ huyết nhục của năng lực giả Niệm tăng Niệm của bản thân. Nếu chỉ tăng cường còn đỡ, nó còn có thể lựa chọn cướp đoạt năng lực của người kia.

Trong nguyên tác, Ant King ăn tế bào của Youpi và Pouf hai trong ba hộ vệ xong, thì có năng lực của hai người, mà năng lực của hai người tới tay Ant King còn tăng lên.

“Nếu như chỉ là hệ đặc chất còn đỡ, tên kia là hệ cường hóa, cơ thể cường hóa thuần túy đến mức khiến người ta giận sôi. Tuy Ant King không nhận được năng lực đặc biệt, nhưng cơ thể nó càng mạnh mẽ, nếu không Thủy Tiếu và Trần sẽ không chủ động tới tìm ta, ta cũng không để hội trưởng Netero đi tìm Khế Ước Giả khác, Ant King đã mạnh hơn trong nguyên tác rồi.”

Lão Yên đập lên bàn một cái, càng nói càng kích động. Con hàng này vốn là tù phạm, thích nhất là tập kết bạn tù bạo động, tìm cơ hội vượt ngục. Nhưng lão ta bị những bạn tù kia bán rất nhiều lần, nếu tên này sinh ra ở cổ đại, tuyệt đối là thủ lĩnh của quân khởi nghĩa, coi như là loại khởi nghĩa trong thái bình thịnh thế.

“Cho nên chúng ta phải đoàn kết, cùng tiêu diệt Ant King! Vì cuộc sống tốt đẹp hơn…”

Tính cách người hiền lành lập tức phá nát, tay lão Yên run run châm điếu thuốc to kia, dùng mông nghĩ cũng biết, tinh thần của tên này không bình thường.

Thực ra ở trong thế giới chiến tranh có thể nhìn ra, trong Luân Hồi Nhạc Viên đa số cường giả dù ít dù nhiều cũng có chút không bình thường. Đám Viêm Thần, Hắc Huyết là bệnh thần kinh đỉnh cấp, lão Yên, Thủy Tiếu, Trần còn tính là bình thường.

“Lại tới nữa.”

Thủy Tiếu vò đầu, đầu nàng rất đau, so với Trần ác miệng, nàng cảm thấy lão Yên tiến vào “hình thức quân khởi nghĩa” càng vô căn cứ.

“Ta chỉ là có chút tâm cơ, vì sao phải hợp tác với các ngươi, nhân sinh đúng là tràn ngập nhấp nhô.”

Thủy Tiếu ngồi khoanh chân trên bàn gỗ, tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng biểu cảm đó đã để lộ bản tính của nàng.

“Các đồng bào, chúng ta nhất định phải đồng lòng hợp tác, tranh thủ tiêu diệt trước hôm nay…”

Lão Yên sục sôi càng nói càng high, căn bản không dừng lại được, bởi vì lão ta hút thuốc, bên trong căn phòng chậm rãi có sương khói lượn lờ. Tô Hiểu liếc nhìn điếu thuốc còn chưa đốt trong tay, im lặng ném điếu thuốc xuống đất, thuận tiện giẫm lên.

Tô Hiểu, Thủy Tiếu, Trần đều im lặng, lão Yên giống như mở công tắc nào đó, bắt đầu thao thao bất tuyệt. Lão ta đang sục sôi diễn thuyết, không ngờ vạch xong “bản kế hoạch tốt đẹp” bốn người hợp tác giết tới cấp 5.

“Trần, ngươi nhanh nói gì đi, nhanh khiến lão ta câm miệng vào, đầu ta đã bắt đầu ong ong, sao lão ta còn phiền hơn ta thế này.”

Thủy Tiếu cố gắng kiềm chế kích động muốn chém lão Yên, Trần do dự một lát, hút miếng thuốc secondhand mở miệng.

“Lão Yên, đừng vọng tưởng, năng lực lãnh đạo của ngươi rất tệ, huống hồ chúng ta còn chưa thấy Ant King, cho dù sau đó giết được Ant King, giữa chúng ta cũng là quan hệ thù địch.”

Trần vừa dứt lời, lão Yên lải nhải đột nhiên im miệng, đôi mắt trợn to nhìn chằm chằm Trần.

“Phải đoàn kết!”

Lúc này biểu cảm của lão Yên có thể nói là vô cùng đau đớn, giống như Trần làm chuyện gì phản bội lão ta, đồng thời là tội đáng muôn chết, nhưng mà… Lão Yên tha thứ cho hắn ta trong lòng.

“Người bệnh mắc chứng vọng tưởng nghiêm trọng.”

Tô Hiểu lập tức đoán được tình hình của lão Yên, khi lão Yên không phát bệnh là người hiền lành, sau khi phát bệnh…

Trần bị biểu cảm vô cùng đau đớn của lão Yên làm cho cạn lời, miệng hắn ta khép mở, trong lòng so thực lực ngôn ngữ của hai bên một lát, hắn ta lựa chọn tiếp tục im lặng.

Lão Yên tiếp tục ồn ào, ánh mắt Bố Bố nhìn về phía Tô Hiểu, nó đang vạch ra “mức độ” tức giận trong đầu, hiện giờ “mức độ tức giận” đã tích lũy đến 30%, khi đến 100% Tô Hiểu sẽ chém lão Yên.

Thực ra trên đầu Thủy Tiếu và Trần cũng xuất hiện “mức độ tức giận”, nếu lão Yên tiếp tục ồn ào, lão ta có khả năng chết trước Ant King.

Lão Yên hoàn toàn không biết chuyện này, tiếp tục dõng dạc. Thủy Tiếu muốn rời đi, nhưng hội trưởng hẹn địa điểm là nơi này, mạo muội rời đi xem như thất hẹn.

Thực ra Tô Hiểu hoàn toàn không để ý tới lải nhải của lão Yên, so với Hải Đông người bạn lắm lời đã mất của hắn, lão Yên chỉ là cấp bậc vườn trẻ. Con hàng Hải Đông có thể lải nhải mười mấy tiếng với Tô Hiểu, từ tối nay ăn gì nói tới chuyện đái dầm khi nhỏ, cổ họng khô còn có thể ăn mấy miệng nhuận hầu.

Khoảng 10 phút sau, có người gõ cửa phòng, hội trưởng Netero đẩy cửa vào, lão Yên ồn ào ở bên trong như bị ấn công tắc dừng, đột nhiên không nói lời nào, từ hình thức diễn thuyết chuyển sang thành hình thức người hiền lành.

Tô Hiểu không biết chính là, một người quen của hắn có thù với lão Yên, người đó chính là Viêm Thần. Viêm Thần từng nói lời hung ác, muốn kéo đầu lưỡi của lão Yên nhét vào trong cúc hoa.

Nếu như so số lượng kẻ thù, lão Yên này tuyệt đối số một đám người ở đây, chuyện này không thể nghi ngờ.

“Xem ra mấy vị ở chung rất hòa hợp.”

Netero nhìn khói đặc trong căn phòng, đây đã không phải nồng độ mở cửa sổ có thể tản đi.

“Hội trưởng, ngươi tới muộn.”

Thủy Tiếu đứng dậy, nếu không phải đợi thêm một lát nàng đã sớm đi ra ngoài.

“Mười phút mà thôi.”

“Ngươi sẽ không nghĩ tới trong vòng 10 phút trước ta đã trải qua chuyện gì.”

Hội trưởng hơi nghi ngờ một chút.

“Hội trưởng, chúng ta sắp xuất phát sao?”

Trên mặt lão Yên xuất hiện nụ cười, bên trong nụ cười mơ hồ có cảm giác vui sướng.

“Hừm, chuyện Chimera Ant phải xử lý nhanh một chút, tranh thủ hôm nay trước khi trời tối giải quyết.”

Netero quay người đi xuống lầu, Tô Hiểu, Thủy Tiếu, Trần, lão Yên đều đứng dậy đuổi kịp, đoàn người đi thẳng tới vương đô của nước East Gorteau.

Tốc độ của đám người đều rất nhanh, bởi vậy chẳng mấy chốc đã tới gần vương đô.

Bùm!

Một tiếng vang thật to truyền từ trong vương đô ra, trái lại có bóng người bay lên cao.

Hiệp hội thợ săn đã bắt đầu tấn công vương cung, hiện giờ là đánh khu vực sân vườn, không chỉ hiệp hội thợ săn, các nhóm mạo hiểm hay tán nhân đều hành động, chiến đấu với Chimera Ant ở trong sân, tranh thủ mò thêm nhiều thứ tốt.

Ant King đang ở trong vương cung, những Khế Ước Giả chiến đấu trong sân không lo lắng Ant King xuất hiện, nguyên nhân vô cùng đơn giản, trước khi Chimera Ant hoàn toàn tan tác, hay có khí tức cường giả xuất hiện, Ant King sẽ không rời khỏi vương cung. Nó đang chơi cờ với người nào đó, hiện giờ tâm tư của Ant King căn bản không đặt vào chiến đấu, dưới cái nhìn của nó, chiến đấu trong sân đình đều là cá tạp, có thể hơi vào mắt, chỉ có hai hộ vệ trực thuộc của nó.

“Giải quyết Ant King trước, còn trái tim, sau đó dựa vào bản lĩnh. Nếu không giải quyết được Ant King, chúng ta đều phải chết.”

Lần này lão Yên không nói nhảm nữa, sự thực đúng là như vậy, trừng phạt thất bại nhiệm vụ chính là cưỡng chế xử quyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận