Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 438: Đợi Một Chút, Ta...

Một phát súng miểu sát một Khế Ước Giả, còn chỉ vì ánh mắt của đối phương, có thể nói tên Thử đại nhân này hung hàn đến cực điểm.

Sau khi giết một Khế Ước Giả, súng laser trong tay Thử đại nhân phá nát, cùng phá nát còn có một tay của Thử đại nhân.

Mảnh vỡ cánh tay rơi xuống đất, cánh tay Thử đại nhân không phải huyết nhục, mà có cấu tạo kim loại.

- Người trái lệnh chết, lần này các ngươi hiểu chưa, tên kia chính là kết cục.

Thử đại nhân không thèm nhìn cánh tay bị phá nát, tay cụt kia của nó chậm rãi sinh ra, người máy Nano đếm mãi không hết chữa trị cánh tay kia.

Tô Hiểu ở phía xa thấy tình cảnh này, tên Thử đại nhân này cho hắn một loại cảm giác rất nguy hiểm, ít nhất không phải hắn hiện giờ có thể đối đầu.

Thử đại nhân không tiếp tục để ý tới Khế Ước Giả, nó chỉ giết gà dọa khỉ, tránh phiền phức sau này mà thôi.

Ngồi trên buồng lái phi cơ, Thử đại nhân lấy một chai rượu ra uống ừng ực hét lên.

- Haizz, Nhạc Viên đáng chết, lại kéo ta tới làm cu li, nếu như đại nhân còn ở đây, Nhạc Viên tuyệt đối không dám sai bảo mình như thế.

Nhớ tới năm tháng tung hoành trong hư không với vị đại nhân kia, Thử đại nhân nở nụ cười, rượu ngon là thứ đại nhân kia thích nhất, là một tiểu tốt của vị đại nhân kia, lâu dần Thử đại nhân cũng bắt đầu thích rượu.

Tung hoành ở trong hư không, thích gì thì đoạt thứ đó, mỹ nữ, bảo vật, rượu ngon, tất cả.

- Đại nhân, ngài đã đi đâu vậy, ít nhất phải cho đám thuộc hạ này một tọa độ chứ, đúng là đại nhân tùy hứng.



Trên phi cơ, Tô Hiểu tìm một chỗ ngồi xuống, đám Khế Ước Giả cũng vội vàng ngồi xuống.

Cửa khoang đóng lại, máy bay nhanh chóng cất cánh, lái về địa điểm không biết, nếu như đoán không nhầm, máy bay sẽ tới đảo Thôn Phệ.

Tô Hiểu thử cảm nhận bên ngoài máy bay, không nằm ngoài dự liệu là thất bại, khung máy bay do nguyên liệu đặc biệt chế tạo, có thể bao phủ cảm nhận.

Nơi máy bay tới hẳn là đảo Thôn Phệ, dựa theo suy đoán của Tô Hiểu, tinh cầu này là loại tinh cầu ở giữa thế giới hiện thực và thế giới diễn sinh.

Chưa từng nghe thấy cái tên tinh cầu T12K, nhưng Luân Hồi Nhạc Viên có thể truyền tống hắn tới tinh cầu này, nói rõ Luân Hồi Nhạc Viên có quyền khống chế nhất định đối với nơi anyf, chỉ là không khống chế hoàn toàn như ở thế giới diễn sinh.

Điểm ấy có thể nhìn ra từ vị trí truyền tống, hắn không được truyền tống thẳng tới đảo Thôn Phệ, mà ngồi máy bay tới đó.

Tốc độ bay rất nhanh, trong buồng phi cơ lặng yên không một tiếng động, mãi đến 5 phút sau, một Khế Ước Giả phá vỡ trầm mặc này.

- Các vị, ta là phó đội trưởng của nhóm mạo hiểm Hạo Hải, trong tay ta có một phần thông tin liên quan tới đảo Thôn Phệ có thể chia sẻ cho mọi người, nhưng có một điều kiện.

Một bản khế ước tạm thời xuất hiện, nội dung của bản khế ước tạm thời này là mấy người tạo thành một nhóm nhỏ, cùng ứng phó thí luyện sinh tồn.

Có mấy Khế Ước Giả động tâm, chạy nhanh tới bắt chuyện.

Có người này bắt đầu, trong buồng phi cơ náo nhiệt hẳn lên, liên minh có, trao đổi tình báo với nhau cũng có.

Tô Hiểu ngồi yên không cử động, trước tiên không nói tới chuyện hắn không muốn gia nhập một nhóm tạm thời nào đó, cho dù hắn gia nhập, những người kia dám thu nhận hắn hay không là ẩn số.

Gần Tô Hiểu không có Khế Ước Giả ngồi, những Khế Ước Giả kia đều không muốn tới gần Tô Hiểu, trong lúc vô tình hắn sẽ lộ ra sát ý khiến người ta sợ hãi.

Khế Ước Giả ở gần đó đều nhớ kỹ hình dạng Tô Hiểu, cũng ghim “rất nguy hiểm”, “không thể dễ dàng trêu chọc” ở trong lòng.

Liên minh là chuyện rất thông minh, trong 500 Khế Ước Giả có ít nhất 300 người lựa chọn liên minh, những người này chia ra làm nhóm nhỏ.

Vị trí phía trước cabin, có mấy nữ Khế Ước Giả đội mũ trùm nhỏ giọng bàn tán.

- Không nhìn nhầm chứ?

- Không nhìn nhầm, nhất định là tên kia, hắn ta hóa thành tro ta cũng nhận ra.

Một nữ Khế Ước Giả nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Tô Hiểu.

- Trước tiên đừng để lộ thân phận, tên kia rất biến thái, sau khi tới đảo Thôn Phệ thì tìm cách giết hắn ta.

Thủ lĩnh của mấy nữ Khế Ước Giả này mở miệng, tuy giọng nói của nàng hờ hững, nhưng trong đầu không khỏi nhớ lại từng màn trước đây.

Một người đàn ông cầm trường đao trong tay xông về phía bọn họ, không có uy hiếp, không có nhục mạ, thậm chí đối phương còn không nói nhiều.

Năng lực khống chế của bọn họ vô hiệu, pháp sư tập kết hỏa lực cũng không xong, hàng trước không chống lại nổi, đạn của tay bắn tỉa bị tránh thoát dễ dàng.

- Byakuya, lần này ta sẽ không chịu thua, nợ máu 32 tỷ muội nhất định phải báo.

Nữ Khế Ước Giả có tổng cộng 6 người, đó là Lãnh Nguyệt đội trưởng của nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa, phó đội trưởng Huyết Mân Côi, nữ nhân phúc hắc mưu trí, tay bắn tỉa Phong, vú em Đường Quả, main tank mới chiêu mộ Lorna.

Sau khi suýt nữa bị Tô Hiểu diệt cả nhóm, Lãnh Nguyệt hoàn toàn tỉnh ngộ, nàng phát hiện nhân số nhiều cũng không có tác dụng gì, bọn họ cần tinh anh.

Sau khi kết thúc ở thế giới người khổng lồ, thành viên bình thường của Bỉ Ngạn Hoa dồn dập rời đi, đây là tình huống bình thường.

Bỉ Ngạn Hoa rơi vào thời khắc suy yếu, từ nhóm mạo hiểm cỡ trung trở thành nhóm mạo hiểm cỡ nhỏ.

Lãnh Nguyệt cũng không nhụt chí, nàng thấy như vậy mới có lợi với phát triển đoàn đội, ít nhất phân chia tài nguyên càng đủ hơn.

Sau mấy thế giới diễn sinh, đám Bỉ Ngạn Hoa bắt đầu thử đào móc thế giới diễn sinh, không còn quy củ như trước đây.

Tuy trải qua mấy lần nguy hiểm suýt bị diệt nhóm, nhưng thực lực của đám người Bỉ Ngạn Hoa nhanh chóng tăng lên, cùng kẹt ở thời điểm tiến hành nhiệm vụ lên cấp, đây đương nhiên là kiệt tác của nữ nhân phúc hắc.

Hiện giờ Lãnh Nguyệt chuẩn bị tìm Tô Hiểu báo thù, nàng cảm thấy mình đủ mạnh rồi.

Có khả năng nàng chưa từng nghe tới câu nói: “Sống sót không tốt sao, vì sao phải đi chịu chết?”

Tô Hiểu dựa vào ghế ngồi, giống như không phát hiện ra chuyện gì, thực ra hắn đã sớm để ý tới ánh mắt cừu hận đó.

- Xem ra thí luyện lần này không cô đơn rồi, không biết là kẻ thù nào.

Tô Hiểu hơi đau đầu, không phải lo lắng kẻ thù mạnh tới cỡ nào, mà là kẻ thù của hắn quá nhiều, trong lúc nhất thời không nhớ nổi đối phương là đám nào.

Cho dù là kẻ địch nào, sau khi đối phương tới đảo Thôn Phệ nhất định sẽ đi tìm hắn, hai bên chạm mặt sẽ khai chiến, hắn giết đối phương hoặc bị đối phương giết chết, chính là đơn giản như vậy.

[Đã đến bầu trời đảo Thôn Phệ.]

[Cảnh báo: Bởi vì tính đặc biệt của thí luyện sinh tồn, chức năng không gian dự trữ sắp bị phong ấn, mong mau sớm lấy ra vật phẩm cần thiết.]

[Cảnh báo: Bởi vì tính đặc biệt của thí luyện sinh tồn, chức năng không gian dự trữ sắp bị phong ấn, mong mau sớm lấy ra vật phẩm cần thiết.]

[Cảnh báo: Bởi vì tính đặc biệt của thí luyện sinh tồn, chức năng không gian dự trữ sắp bị phong ấn, mong mau sớm lấy ra vật phẩm cần thiết.]

Ba cảnh báo màu đỏ như máu xuất hiện liên tục, Tô Hiểu đã lấy hết vũ khí ra, cho nên không cần để ý tới cảnh báo này.

- Mẹ ơi, sắp không thể dùng không gian dự trữ rồi, còn 2 phút nữa.

- Tình huống bình thường, hoàn thành thí luyện sinh tồn sẽ khôi phục, thí luyện không đơn giản như các anh tưởng tượng đâu.

Đám Khế Ước Giả vội vàng lấy vũ khí ra, mang theo bao lớn bao nhỏ vật tư.

Không gian dự trữ là năng lực tất cả Khế Ước Giả đều có, đến bây giờ, đám Khế Ước Giả mới phát hiện không gian dự trữ quý giá cỡ nào.

[Thông báo: Sắp bắt đầu thả xuống, Khế Ước Giả cần tốn 100 Nhạc Viên Tệ mua dù để nhảy.]

Bên trong phi cơ có một số Khế Ước Giả đã biết sẽ có tình huống như vậy, bình tĩnh thanh toán 100 Nhạc Viên Tệ.

Tuy Tô Hiểu không biết trước, nhưng hắn sẽ phòng sẵn chừng 1 ngàn Nhạc Viên Tệ, cho nên quả quyết thanh toán 200 Nhạc Viên Tệ, 100 Nhạc Viên Tệ thêm ra là dù của Bố Bố.

[Thông báo: Tất cả Khế Ước Giả cần trở về chỗ ngồi trong vòng 10 giây.]

Vẫn không có cảnh báo, nhưng kiểu chữ là đỏ như máu, nếu như cãi lời nhất định sẽ chết rất thảm.

Đám Khế Ước Giả đều ngồi vào chỗ, Tô Hiểu phát hiện một Khế Ước Giả gần đó sắc mặt trắng bệch, sau lưng đối phương không có dù để nhảy, đáp án không cần nói cũng biết, đối phương không đủ Nhạc Viên Tệ.

- Huynh đệ, có thể cho ta mượn 2 Nhạc Viên Tệ không, thí luyện xong nhất định có hậu tạ.

Khế Ước Giả kia bắt đầu cầu cứu Khế Ước Giả gần đó, tất cả mọi người đều lắc đầu, không gian dự trữ đều khóa chặt, còn Nhạc Viên Tệ cái rắm mà giao dịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận