Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 72: Mặt nạ

**Chương 72: Mặt Nạ**
**(Cảnh thứ tư)**
Tô Hiểu xung quanh, huyết khí phiêu tán. Cách đó hơn mười mét, Rogers nheo lại đôi mắt đen nhánh. Hắn cảm thấy nguy hiểm, đối mặt với nguy hiểm, chỉ cần giải quyết nguồn gốc của nó là được.
**Bành!**
Tô Hiểu và Rogers đồng thời biến mất tại chỗ. Rogers chuẩn bị tung ra sát chiêu. Đừng coi thường việc hắn từng là bí thuật sư, lúc này độ dung hợp của hắn với mặt nạ hắc ám đã đạt tới chín mươi hai phần trăm, không còn là con người nữa.
**Đương! Đương! Đương!**
Âm thanh kim thiết va chạm vang lên, trường đao và lợi trảo hắc ám dài gần nửa mét trên tay Rogers đối trảm, tia lửa bắn tung tóe.
**Ầm** một tiếng, lợi trảo theo lưỡi đao sượt qua. Rogers có lực lượng vượt trội hơn Tô Hiểu, nhưng Tô Hiểu là người thuộc dạng kỹ pháp, không sợ loại tình huống này.
**Bành!**
Rogers một tay chụp tới, bàn tay phải to hơn lúc nãy, bị Tô Hiểu nâng đao đón đỡ. Tô Hiểu hơi nghiêng người về phía sau, sau đó toàn thân phát lực.
Một luồng xung kích khuếch tán, 'Hoàn Mỹ Phản Chế' thành công, lực lượng của Rogers tạm thời bị cắt giảm năm điểm.
Rogers không lùi, hắn dùng một tay khác đâm xuyên qua vai Tô Hiểu. Tốc độ quá nhanh, không kịp tránh né, chỉ thấy năm ngón tay Rogers khép lại, dùng hết sức kéo mạnh.
**Xoẹt** một tiếng, toàn bộ cánh tay trái của Tô Hiểu bị giật đứt. Máu tươi ấm áp bắn lên mặt hắn, xuyên vào mắt hắn. Vết thương ở vai trái không đau, chỉ thấy chết lặng, nhưng hắn biết, cảm giác đau đớn sẽ nhanh chóng ập đến, kéo dài và ảnh hưởng đến hắn.
**'Nhận Đạo Đao • Cực'.**
Trường đao xé rách không khí, chém vào đỉnh đầu Rogers, chém xuống một mảnh xương đầu của nó.
"Rống! !"
Rogers gào thét, tầng tinh thể xuất hiện trước người Tô Hiểu. Hồn năng hỗn hợp với sóng âm, xuyên thủng tầng tinh thể, từng vết thương nhỏ li ti xuất hiện trên lồng ngực Tô Hiểu.
Một đôi thụ đồng trắng bệch xuất hiện trong mắt Rogers, cánh tay phải của nó phình to ra, vung mạnh một trảo.
**Phốc phốc!**
Huyết nhục ở lồng ngực Tô Hiểu bị phá ra, nhiều chỗ lộ cả xương cốt. Dưới xương sườn, mơ hồ có thể thấy tim đang đập.
Đây không phải trí mạng nhất, cánh tay phải của Tô Hiểu mất đi tri giác. Hay nói đúng hơn, cánh tay phải của hắn bị Rogers dùng quái lực bẻ gãy làm ba đoạn, vết thương ở vai lồi lõm.
Trong lúc bay ngược về phía sau, miệng vết thương trên vai phải của Tô Hiểu lan tràn tầng tinh thể, nhanh chóng cấu thành cánh tay tinh thể. Phóng Trục ở trạng thái phân liệt đâm tới từ bốn phương tám hướng, sau tiếng đinh đinh đinh giòn vang, Phóng Trục đâm vào trong cánh tay tinh thể, dung nhập vào trong đó.
Cánh tay tinh thể của Tô Hiểu giơ lên, năm ngón tay hư nắm, Long Thiểm đang bay ngược về phía xa, bị hắn bắt lấy trong tay.
**'Nhận Đạo Đao • Thời'.**
Tô Hiểu vẫn luôn không dùng 'Thời' là vì chờ cơ hội, mọi thứ xung quanh chậm lại, thanh cương ảnh năng lượng trào lên trên trường đao, hắn liên trảm mấy đao tốc độ cao.
Máu tươi màu đen bay tứ tung, Rogers lúc này đã cao hơn ba mét, toàn thân đen nhánh, mở ra cái miệng lớn đầy máu. Nó không thèm để ý đao chém, dùng hàm răng đầy dao găm ngắn hướng về Tô Hiểu cắn tới.
**Phịch** một tiếng, giống như hai tấm ván gỗ đập vào nhau, Rogers cắn hụt. Trường đao từ cằm nó đâm vào, xuyên qua đầu lâu của nó.
**Bành!**
Tô Hiểu đạp thẳng một chân, khí lãng khuếch tán. Hắn buông chuôi đao, Rogers lùi lại mấy bước, cứng đờ tại chỗ.
Một cây chiến liêm tinh thể nhanh chóng hình thành trong tay phải Tô Hiểu. Thấy thế, Rogers dùng từng sợi tóc đen dài đâm vào cơ thể mình. Hắn thế mà trong tình trạng toàn thân tê liệt vẫn vọt lên.
**'Thanh Ảnh Vương'.**
Chiến liêm tinh thể chém ra, theo giữa ngực bụng Rogers chém qua, một vệt màu lam xuất hiện ở giữa ngực bụng của hắn, nửa người dưới xuất hiện vết rách như gốm sứ, bên trong vết rách ẩn hiện ánh sáng lam.
Đôi thụ đồng trắng bệch trong mắt Rogers rung động, nó oa một tiếng, phun ra một ngụm máu đen, hai chân giẫm lên mặt đất.
Cùng lúc chiến liêm tinh thể vỡ nát, Tô Hiểu nắm lấy chuôi đao ở cằm Rogers, rút trường đao ra.
**'Nhận Đạo Đao • Ma Nhận!'**
Mọi thứ xung quanh dường như đứng im, máu tươi vẩy ra dừng lại, giọt nước cũng đứng im giữa không trung. Thế giới phảng phất mất đi màu sắc, chỉ còn trường đao trong tay Tô Hiểu bốc lên làn khói màu xanh đen.
**Tranh.**
Trường đao chém qua cổ Rogers, chém ra vết thương, đồng thời, lưu lại làn khói trong vết thương.
Mọi thứ khôi phục, chỉ còn nửa thân trên của Rogers, phù phù một tiếng đổ xuống vũng nước đọng. Màu đen trên người hắn rút đi, thân thể dần thu nhỏ, khôi phục dáng vẻ ban đầu. Mái tóc đen dài xõa ra dưới thân hắn, theo nước đọng chầm chậm trôi.
"Ta rốt cuộc... biến thành cái gì."
Thần thái trong mắt Rogers nhanh chóng rút đi, xương mặt nạ màu trắng trên mặt hắn tróc ra, rơi xuống nước đọng.
"Đừng đụng. . . Mặt nạ..."
Nói xong câu đó, ánh mắt Rogers dừng lại. Thần sắc trên mặt hắn rất nhẹ nhõm, như trút được gánh nặng. Nhiều năm như vậy, kỳ thật nó... Hắn đều chỉ làm một việc, chính là nghĩ hết mọi biện pháp đoạt lại ám hắc mặt nạ, đeo nó lên, chỉ thế thôi, hắn bị mặt nạ dụ hoặc.
Người thông minh như Rogers, đều bị ám hắc mặt nạ dụ hoặc. Bởi vậy có thể thấy, đồ vật này nguy hiểm đến mức nào. Càng đáng sợ hơn là, Rogers vẫn luôn duy trì sự tỉnh táo, nhưng chấp niệm trong lòng vẫn luôn tồn tại, khiến hắn trở về thánh địa, đoạt lại ám hắc mặt nạ.
Chấp niệm này, giống như việc mọi người muốn sống, rất bình thường. Chính sự bình thường không dễ phát hiện này, mới là nguy hiểm nhất.
Tô Hiểu ngồi trong nước cạn, hắn giật 【 Liệp Long Vinh Huy 】 trên cổ xuống.
"Lão đại, sao thế?"
Baha bị A Mỗ xách theo chạy tới, bước chân A Mỗ có chút quái dị, nó bị hồn năng ăn mòn quá nghiêm trọng. Phía sau A Mỗ, là Bố Bố Uông mông còn bốc khói, nhìn biểu tình cẩu mặt kia, sắp khóc tới nơi.
"Đừng nát."
Tô Hiểu thấp giọng lẩm bẩm, Baha bị xách tới rất nghi hoặc, nhìn thấy hạng trụy trong tay Tô Hiểu, nó hiểu ra mọi chuyện.
"Đừng nát a đại ca, chịu đựng, ta cam."
**Rắc ~**
Một tiếng giòn vang xuất hiện trên tay Tô Hiểu.
"Xong rồi."
Miệng quạ đen của Baha ứng nghiệm, hạng trụy 【 Liệp Long Vinh Huy 】 không thể kiên trì thêm nữa, vỡ nát trong tay Tô Hiểu. Long huyết chi lực còn sót lại bên trong không có vật chứa, nhập vào cơ thể Tô Hiểu.
【 Ngươi đã hấp thu long huyết chi lực • bản nguyên. 】
【 Sinh mệnh giá trị vĩnh cửu của ngươi tăng 2700 điểm. 】
【 Ngươi vĩnh viễn tăng 1 điểm thuộc tính thể lực. 】
【 Ngươi vĩnh viễn tăng 12 điểm phòng ngự thân thể. 】
...
Sau những thông báo này, 【 Liệp Long Vinh Huy 】 hóa thành cặn bã, rơi vào vũng nước. Tô Hiểu và Rogers đã liều mạng quá ác liệt, vì kéo dài khôi phục sinh mệnh giá trị kếch xù, dẫn đến độ bền của 【 Liệp Long Vinh Huy 】 về 0, vĩnh viễn vỡ nát.
Tô Hiểu ở thế giới trước thu hoạch được liệp long bộ, đây là lần đầu tiên sử dụng. Bởi vì đối thủ quá mạnh, nên bộ trang phục thánh linh cấp này bị phế bỏ. Hoặc phải nói, không dùng liệp long bộ như vậy, người chết hôm nay sẽ là Tô Hiểu.
【 Nhắc nhở: Ngươi đã đánh chết Vĩnh Sinh Giả Rogers. 】
【 Ngươi thu hoạch được 2780 mai linh hồn tiền. 】
【 Ngươi thu hoạch được 28. 5% thế giới chi nguyên. 】
【 Ngươi thu hoạch được bất hủ cấp bảo rương (30%). 】
【 Ngươi thu hoạch được ám hắc mặt nạ (vật phẩm này, không thể mang rời khỏi bản thế giới). 】
【 Ngươi thu hoạch được thánh ấn • sơ thủy hồn năng (huyết thống / chức nghiệp loại vật phẩm, tiềm lực: S-). 】
...
Linh hồn tiền và thế giới chi nguyên thu hoạch được nhiều hơn dự đoán, giá trị của bất hủ cấp bảo rương (30%) không cần nói thêm. Về phần 【 thánh ấn • sơ thủy hồn năng 】 cuối cùng.
Tô Hiểu cảm thấy, thứ này đáng tiền hơn liệp long bộ rất nhiều. Coi như đặt ở bát giai, thứ này cũng là hàng bán chạy. Thánh linh cấp trang phục tuy giá trị cao, nhưng kém xa so với 【 thánh ấn • sơ thủy hồn năng 】.
Tô Hiểu lấy ra bình 【 Sức Sống Nguyên Dịch 】 uống nửa bình, thương thế ổn định hơn một chút. Hai tay và lồng ngực bị thương nghiêm trọng, phải trở về Luân Hồi nhạc viên mới có thể khôi phục, cánh tay cụt đã được bảo quản, Tô Hiểu đã sớm chuẩn bị cho việc này.
Cánh tay hắn không phải lần đầu tiên bị đứt, chuyện này rất bình thường. Hắn dùng đao chiến đấu, cánh tay là bộ phận địch nhân ưu tiên công kích, chỉ sau đầu.
Trước mắt chỉ cần chống lại sự dụ hoặc của ám hắc mặt nạ, sau đó đánh nát nó, nhiệm vụ tấn thăng liền hoàn thành. Đánh nát trực tiếp vô dụng, điểm này đã sớm có người thử. Trong tình huống không thể khống chế ám hắc mặt nạ, dù có đạp nát nó, công hiệu vẫn giống như ban đầu. Phải khống chế trước, sau đó áp chế, cuối cùng mới phá hủy.
Tô Hiểu không rõ ý chí lực của mình có bao nhiêu điểm, nhưng chắc chắn không thấp. Xét đến việc ý chí lực của Rogers cũng sẽ không thấp, Tô Hiểu thầm cảnh giác trong lòng.
"Bố Bố, A Mỗ, Baha."
"Hiểu rõ."
"Gâu."
"Bò....ò...."
Bố Bố Uông, A Mỗ, Baha vây quanh Tô Hiểu. Tô Hiểu vừa rồi chỉ uống nửa bình thuốc khôi phục, cũng là vì điểm này. Nếu như hắn chạm vào ám hắc mặt nạ, bị mặt nạ sử dụng, hắn trọng thương, sẽ càng dễ bị ngăn cản.
Tô Hiểu chạm tay vào ám hắc mặt nạ, hắn hoảng hốt một chút. Khi hắn khôi phục, phát hiện Bố Bố Uông đang cắn cánh tay tinh thể của hắn, A Mỗ và Baha cũng nắm lấy cánh tay này. Ám hắc mặt nạ đã ở trước mặt hắn, suýt chút nữa hắn đã đeo thứ này lên.
Không phải khống chế tinh thần, đao thuật có thể miễn trừ phương diện này. Dù vượt qua cực hạn miễn trừ, cũng phải có chút cảnh cáo. Cũng không phải mê hoặc về phương diện linh hồn, với cường độ linh hồn của Tô Hiểu, có thể mê hoặc linh hồn hắn không nhiều, ám hắc mặt nạ ở thánh địa, đại khái không nằm trong số đó.
Nghĩ như vậy, thứ này có thể là phán định về phương diện mị lực. Tô Hiểu nhớ lại, sau khi Rogers dung hợp ám hắc mặt nạ, thuộc tính mị lực vĩnh viễn trượt xuống còn 1 điểm.
"Bố Bố."
"Gâu."
Bố Bố Uông tiếp nhận mặt nạ, đội lên đầu. Nó sẽ không thử dung hợp mặt nạ, khả năng rớt thuộc tính mị lực không lớn.
Bố Bố Uông nghiêng đầu, tỏ vẻ không có cảm giác gì. Mặt nạ theo đầu nó trượt xuống, A Mỗ một bàn tay đập nát nó.
Bố Bố Uông khắc chế ám hắc mặt nạ, nguyên nhân có ba điểm:
1. Mị lực của Bố Bố đủ cao, hơn nữa là thuộc tính chân thật.
2. Bố Bố không có bất kỳ dã tâm nào. Đi theo Tô Hiểu đến những thế giới khác nhau, rảnh rỗi thì phá nhà, thường ngày đấu trí đấu dũng, mệt thì ngủ một giấc. Đừng gặp u linh, mông đừng bị thương, ngoài ra, nó không có gì đặc biệt muốn.
3. Chiến lực của Bố Bố Uông không mạnh, đối với ám hắc mặt nạ, đây là điểm khó giải nhất. Thực lực càng mạnh, càng dễ bị nó dụ hoặc. Miễn trừ tinh thần, cường độ linh hồn, ý chí lực cao thấp... tất cả đều vô dụng. Ám hắc mặt nạ dụ hoặc, không phải ác ý, mà là phản hồi đối với cường giả. Ở một trình độ nào đó, đây là một loại phán định gia tăng.
Ám hắc mặt nạ vỡ nát, một lỗ đen chợt hiện, lỗ đen còn chưa khuếch tán, đã bị hút đi. Theo trình độ nhẹ nhõm này, có vẻ như lỗ đen bị Luân Hồi nhạc viên lấy đi.
【 Ngươi đã thành công phá hủy ám hắc mặt nạ. 】
【 Nhiệm vụ tấn thăng của ngươi đã hoàn thành. 】
---
**PS:** (Khụ, giữ tiết tháo của phế muỗi, khâu chiến đấu vẫn là một ngày viết xong, bằng không sẽ bị độc giả lão gia đánh chết. Đi ăn cơm chiều, cầu nguyệt phiếu, rất lâu không cầu nguyệt phiếu.)
**(Hết chương này)**
Bạn cần đăng nhập để bình luận