Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 02: Kinh hỉ

Chương 02: Kinh hỉ
Tô Hiểu đại khái rõ ràng tin tức về thế giới Nguyệt Chi Thần, nơi này có ba đại đế quốc, Lê Minh đế quốc, Simoro đế quốc, Lordin đế quốc, ngoài ba đại đế quốc này, các tiểu quốc khác đều là thuộc địa.
Thần kỳ là, ba đế quốc thường xuyên khai chiến này, lại tín ngưỡng cùng một vị thần linh, đó chính là Nguyệt Chi Thần.
Càng thần kỳ là, hình tượng Nguyệt Chi Thần được ba đế quốc lưu truyền hoàn toàn khác biệt, Lê Minh đế quốc có hình tượng nữ thần, hình tượng Nguyệt Chi Thần ở Simoro đế quốc lại vô tính, còn hình tượng Nguyệt Chi Thần ở Lordin đế quốc lại là nam tính cường tráng.
Chính vì lẽ đó, ba đế quốc đều cảm thấy đối phương là ngốc nghếch, là dị giáo đồ, chỉ có bọn họ thờ phụng mới là thần linh chính thống, những thứ khác đều là vô cớ thêu dệt.
Thú vị hơn là, khi tín đồ của ba đế quốc cầu khẩn, ít nhiều gì cũng có thể cảm giác được sự tồn tại của Nguyệt Chi Thần, nếu thành kính đầy đủ, có thể có được quà tặng của Nguyệt Chi Thần, những người này được xưng là Nguyệt sứ đồ, cũng chính là siêu phàm giả.
Có trời mới biết 'Nguyệt Chi Thần' đến cùng là cái đồ chơi gì, tín đồ Lê Minh đế quốc cầu nguyện: "Nữ thần của ta ơi, xin che chở ta."
Còn tới Simoro đế quốc bên kia lại là: "Chí thượng vô tính chi thần, cảm tạ ngài ban cho đồ ăn."
Đến Lordin đế quốc bên kia còn khoa trương hơn, họa phong cấp biến, Nguyệt Chi Thần trực tiếp theo nữ thần biến thành thần linh nam tính.
Nếu Nguyệt Chi Thần có tin mừng giận dữ, có lẽ ba đế quốc này đều bị thần diệt quốc, hoặc có lẽ chỉ còn lại một cái?
Hiện tại Tô Hiểu không quan tâm hình tượng Nguyệt Chi Thần, cũng không quan tâm trong ba đế quốc cái nào mới thật sự là ngốc nghếch, vấn đề hắn bây giờ muốn biết là, làm sao rời khỏi nhà tù nằm ở nơi sâu dưới đất này.
Vì cấp bậc Luân Hồi lạc ấn của Tô Hiểu tương đối cao, hơn nữa Luân Hồi nhạc viên còn ban bố nhiệm vụ săn giết, hai điều này tăng theo cấp số cộng, làm cho vị trí Sơ Thủy của hắn ở thế giới Nguyệt Chi Thần không thấp.
Tuy bây giờ là tù phạm, thân phận nguyên bản của hắn lại là thống soái đội quân thứ chín, đội quân thứ chín bình thường sẽ không ra tiền tuyến đánh trận, thành viên biên chế chỉ có mấy ngàn người, khi chiến tranh họ phụ trách tìm hiểu tình báo, ám sát yếu viên địch quốc, cũng chính là đặc vụ tục xưng, thêm bộ đội ám sát.
Nói một cách dễ hiểu, Tô Hiểu vốn là thủ lĩnh đặc vụ cộng sát thủ hợp pháp, mà hiện giờ, đội quân thứ chín đã không còn tồn tại, có rất nhiều nguyên nhân trong đó.
Tỉ như, ba đế quốc đã tiến vào thời kỳ ngưng chiến, đội quân thứ chín có tác dụng rất lớn trong thời chiến, càng có nhiều đặc quyền trong tay.
Trước mắt sắp tiến vào thời kỳ hòa bình, đương nhiên phải xử lý đám sát thủ giết người mà tinh thần có vấn đề và đám đặc vụ hợp pháp, hoặc đưa đến khu vực xa xôi, để họ rời xa đám đông, một khi họ phát điên, thì đó không chỉ là vấn đề mấy dân thường chết.
Họ đều là chuyên gia ám sát, hơi nước bạo phá, phản truy tung, phạm tội học, đánh vài chục năm chiến tranh, từng người đều là đao phủ và cuồng sát nhân tiềm ẩn, giết người cứ như giết gà vậy, nhẹ nhõm bình thường.
Dân thường không trêu vào họ thì thôi, chỉ cần có chút trêu chọc, khả năng ngay sau đó khó giữ được tính mạng.
Quá nhiều đặc quyền, cùng với tính nguy hiểm của đội quân thứ chín, dẫn đến khi chiến tranh mới vừa dừng lại, Lê Minh đế quốc liền bắt đầu xử lý đội quân này, hiện tại đội quân thứ chín chẳng khác gì đã giải tán.
Thật ra, Lê Minh đế quốc cũng không muốn làm như vậy, nhưng không xử lý không được, một nữ quân nhân sĩ quan chỉ đến đội quân thứ chín đưa tin thôi, nàng chưa từng ra tiền tuyến chiến trường, lúc trở về uất ức, vì những điều nàng kiến thức tại đội quân thứ chín đã phá vỡ thế giới quan của nàng, lưu lại cái bóng khó quên suốt đời trong nội tâm nàng cũng không yếu đuối.
Chính vì lẽ đó, ba cự đầu Lê Minh đế quốc là Lão Thánh vương, Nguyệt Thần Nữ, Ưng Hầu liên thủ trừ bỏ đội quân thứ chín.
Còn vị trí thống soái đội quân thứ chín này của Tô Hiểu, vì chiến công quá nhiều, chỉ có thể tạm thời giam lại.
"Thân phận xem như không tệ, có địa vị, tiếc là không có thực quyền."
Tô Hiểu ngồi trong phòng giam gần như toàn phong bế, hắn có chút quen thuộc với việc ngồi xổm loại phòng giam này, suy tư một lát, hắn chọn dò hỏi vị trí của Bố Bố uông, A Mỗ, Beni, Baha trước.
Tạm thời Beni không biết rõ mình ở đâu, nàng miêu tả đó là một gian tửu quán, bên trong có người đang cuồng hoan uống rượu.
Bố Bố uông và Baha đang ở cảnh nội Lê Minh đế quốc, còn về phần A Mỗ, nó đang bơi lội ngoài biển, A Mỗ cũng không may, bị truyền tống đến ngoài biển, tạm thời du lịch không về được, nguyên văn của nó là, biển cả không nhìn thấy bờ, Tô Hiểu không còn kịp, liền để A Mỗ đi du lịch chậm rãi, mệt mỏi thì đông lạnh một đống băng ở trên nghỉ ngơi.
Trong phòng giam, Tô Hiểu lấy đoản đao [Linh hồn hành giả] từ không gian chứa đồ ra, không thấy hắn có động tác gì, xiềng xích trên tay hắn đã coi như lang một tiếng rơi xuống giường kim loại.
Tô Hiểu xoay cổ tay, đứng trước cửa kim loại cách đó gần một mét.
Cùng lúc đó, phía trên nhà giam cơ mật, trên mặt đất.
Đây là tòa cao ốc ba tầng theo phong cách châu Âu, tường ngoài cao ốc có vết tích phong hoá, ven đường có vài quán nhỏ, dân thường mặc áo vải đi lại trên đường lát đá, vì vừa mới mưa xong, trên đường phố đầy dấu bùn.
Bên ngoài đây là một cửa hàng may quần áo đặt riêng, trên thực tế là địa sản của quan phương, mục đích chủ yếu là che giấu ngục giam bí mật dưới lòng đất.
Trong ngục giam bí mật giam giữ chung ba người, theo thứ tự là:
Lột Mặt Người • Aaron Lu, siêu phàm giả, năng lực là có thể thông qua lột da mặt người khác, đem bản thân ngụy trang thành người kia, tội phản quốc, tội mưu sát, từng nhiều lần giả mạo quan viên Lê Minh đế quốc và Simoro đế quốc, tạo thành tổn thất kinh tế trực tiếp hoặc gián tiếp cao tới 26.8 ức kim bảng ( 1 kim bảng ước tương đương 9.7 ~ 10.2 nhân dân tệ ).
T17.2229 • Filomina (phía trước là quân hàm số hiệu) siêu phàm giả, chuyên gia bom hơi nước, từng gián tiếp hoặc trực tiếp dẫn đến 15680 người tử vong, tội phản quốc, đa trọng tội mưu sát, nguyên phó quan của Thống soái đội quân thứ chín, nữ tính.
Thống soái đội quân thứ chín • Kukulin • Byakuya, siêu phàm giả, từng gián tiếp hoặc trực tiếp dẫn đến 175300 người tử vong (số lượng đã biết) tội phản quốc, tội mưu sát đặc cấp, ý đồ tổ chức nhiều đội quân bất ngờ làm phản, tội gián điệp, tội mang theo vũ khí tính siêu nguy hiểm phi pháp, tội buôn bán vũ khí tính nguy hiểm, chung bảy mươi sáu loại trọng tội.
Lúc này, ở sau quầy bar tầng một của tiệm bán quần áo, một người đàn ông trung niên đường mép tóc khá cao, mặc lịch sự, đeo dây chuyền vàng đang đứng sau quầy bar, ông ta là chủ quán của tiệm bán quần áo này, tên là Frank.
Sau quầy bar, Frank cầm đồng hồ bỏ túi lên, liếc nhìn thời gian xong, đưa tay sờ lên trán mình, đường mép tóc ngày càng cao khiến ông ta phát ra phiền muộn từ nội tâm, hơn nữa, một tháng trước, cửa hàng trang phục của ông ta có thêm hai vị khách mới.
Vốn đã khiến Frank nơm nớp lo sợ vì có Lột Mặt Người • Aaron Lu trong ngục giam dưới lòng đất, bây giờ còn tệ hơn, lại tới thêm hai vị hung thần, so với hai hung thần mới đến, Aaron Lu cùng lắm chỉ là một kẻ lừa đảo nhỏ, sắp được đưa đến nhà ngục bình thường.
"Haizz~ ngủ càng kém, còn có cái bí phương sinh sôi cẩu thí kia nữa."
Frank thở dài một tiếng, không biết có phải ảo giác hay không, ông ta luôn cảm thấy mặt đất dưới chân có thể bị tạc mở bất cứ lúc nào, hai vị kia của đội quân thứ chín đột nhiên nhảy ra, ăn tươi nuốt sống ông ta.
Đinh linh~
Tiếng chuông cửa giòn vang, đánh gãy tư duy của Frank, khiến thân thể ông ta giật một cái, khi thấy bốn nam một nữ bước vào tiệm bán quần áo, ông ta nhíu mày, là người của Lurenfe cung.
Trong số người đến, hai tên lính mặc áo giáp đi ở sau cùng, trên lưng họ đều mang trọng kiếm, áo giáp va chạm rung động đinh đương.
Còn ba người phía trước, trong đó hai nam đều mặc quân phục màu đen, vạt áo dài, người nữ duy nhất mặc váy dài, nhìn cách trang điểm thì chắc là một đóa hoa giao tế.
"Ngài Ty chính, đây là ngục giam bí mật?"
Đóa hoa giao tế trong ba người mở miệng, trên thực tế, nàng là bộ hạ trực hệ của Nguyệt Thần Nữ, Đế quốc chi hoa • Sonia.
"Không sai, nữ sĩ Sonia, nơi này chính là ngục giam bí mật, đã tồn tại hai trăm năm, đến nay không một ai vượt ngục."
Nam sĩ quan có vóc dáng tương đối cao mở miệng, còn cười lễ phép với Sonia, sau khi đưa văn kiện phê duyệt cho Frank, nam sĩ quan cùng Frank dẫn ba người xuống tầng hầm.
Sau khi thông qua ít nhất năm tầng cửa ngầm, họ mới ngồi một chiếc thang máy có chút cũ nát để đi xuống dưới đất.
Két~
Sau một hồi tiếng ma sát không lưu loát, thang máy dừng lại, Frank đi ở phía trước, lấy ra sáu chìa khóa.
Từng tầng từng tầng cửa hơi nước được mở ra, trước mỗi cánh cửa đều có 2 ~ 3 thủ vệ, lúc ban đầu Sonia có chút chấn kinh, chỉ là giam ba phạm nhân thôi, có cần phải làm đường hầm dài như vậy, cùng nhiều cánh cửa hơi nước đến vậy không, cho dù phạm nhân có 'tội ác tày trời' thì cũng không đến mức khoa trương như vậy.
Khi Frank mở ra cánh cửa hơi nước thứ tám, Sonia thở dài một hơi.
"Ngài Ty chính, nơi này mỗi năm phải tốn bao nhiêu tiền? Chỉ là giam giữ ba phạm nhân mà thôi, đâu phải là giam cầm quái vật, đây là chi tiêu không cần thiết."
Trong khi tiến lên, Sonia mở miệng.
"Không, nữ sĩ Sonia, nơi này giam giữ... chính là quái vật!"
Lời vừa dứt của viên sĩ quan cao gầy, cánh cửa hơi nước thứ chín mở ra.
Phốc phốc~
Hơi nước trào ra, hai bóng người theo cánh cửa hơi nước mở ra mà phù phù một tiếng ngã xuống đất.
Một người đàn ông mặc áo vải màu xám, tay cầm đoản đao đang đứng trong cửa hơi nước, máu tươi nhỏ xuống theo mũi đao, còn ở phía sau hành lang, có thêm ba cánh cửa hơi nước vỡ vụn, cùng với bảy thủ vệ hôn mê bất tỉnh, đầy người vết máu.
"Ty chính... tiên sinh, người này, không phải thủ vệ chứ."
Sonia mở miệng, nàng đã cảm thấy không lành.
"Tuyệt đối không phải."
Quan Ty chính nuốt nước miếng, mặt đầy mồ hôi lạnh chậm rãi lùi về sau.
"Vậy... chúng ta phải làm sao?"
"Chạy!"
Quan Ty chính vừa quay đầu liền bỏ chạy, Sonia sững sờ một lát, cũng xoay người bỏ chạy.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận