Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 176: Tham Lam Của Đại Vương Sơ Đại

Vị trí đeo bao cổ tay bằng kim loại là cánh tay trái, kết cấu toàn thể tinh vi, có thể giơ ngón tay, bàn tay, kể cả hơn nửa cẳng tay đều được bảo vệ ở bên trong.

Chỗ cổ tay của bao cổ tay có cơ quan mở ra, Tô Hiểu ấn thử.

Tách.

Hơi nước trong bao cổ tay phun ra, bao cổ tay mở ra, Tô Hiểu đặt tay trái vào trong bao cổ tay, bao cổ tay lập tức đóng lại.

Tách, vù.

Bên trong bao cổ tay giống như có lò nung nhỏ đang vận chuyển, từng hoa văn màu đỏ rực xuất hiện ở mặt ngoài bao cổ tay.

Tô Hiểu thử cử động năm ngón tay, không có cảm giác máy móc, bao cổ tay kim loại rất mỏng, trọng lượng không quá một cân.

Người ngoài nhìn bao cổ tay màu đen bằng kim loại này rất có mỹ quan, Tô Hiểu gật đầu hài lòng, trang bị đẹp như vậy hẳn là cho điểm không thấp.

[Kỵ Sĩ Vương (vinh dự) (1/8).]

Nơi sản suất: Luân Hồi Nhạc Viên.

Phẩm chất: Màu lam.

Loại hình: Bao cổ tay (bên trái).

Độ bền: 43/43.

Nhu cầu trang bị: 10 điểm sức mạnh, 10 điểm nhanh nhẹn.

Hiệu quả trang bị: Vinh dự (bị động), tốc độ khôi phục giá trị sinh mệnh tăng 30%.

Cho điểm: 31 [Chú ý: Trang bị màu lam cho điểm từ 31 tới 70.]

Giới thiệu tóm tắt: Một trong tám trang bị của Kỵ Sĩ Vương, có tổng cộng thương hại, anh dũng, hi sinh, khiêm tốn và rất nhiều trang bị, sau khi tập hợp tám thứ sẽ tạo thành áo giáp toàn thân của Kỵ Sĩ Vương.

Giá cả: 4900 Nhạc Viên.



Sắc mặt Tô Hiểu rất bình tĩnh, tuy trang bị màu lam này chỉ cho 31 điểm, nhưng giá trị của nó không thấp.

Dựa theo giới thiệu có thể nhìn ra đây là một trong những phụ kiện, nếu tập hợp đủ tám trang bị thì thuộc tính sẽ biến hóa long trời lở đất.

Nhưng Tô Hiểu biết rõ vận khí của bản thân, hắn muốn tập hợp tám thứ này không thể nghi ngờ là mò kim đáy biển, nhưng nếu có người tập hợp được năm thứ trong đó, hắn tuyệt đối có thể khiến hồi ức nhân sinh của đối phương đen tối, ra giá cao bùng nổ nhãn cầu.

Đặc biệt là nghề nghiệp kỵ sĩ, tám trang bị này có thể trở thành trang phục chuyên môn.

Thử dùng tay trái làm động tác đón đỡ, dùng thứ này để phòng ngự cũng không tệ lắm.

Phong cách chiến đấu của hắn không thể cầm trang bị cồng kềnh như tấm khiên, bao cổ tay này nhìn có vẻ kiên cố, lúc nguy cấp dùng để chống đỡ công kích cũng không tệ.

Hơn nữa tạo hình của bao cổ tay này rất đẹp.

- Haizz, đẹp có tác dụng rắm gì?

Tô Hiểu dùng tay trái đập mạnh lên trên bàn gỗ, bàn gỗ rầm một tiếng vỡ nát.

Thử dùng tay trái cầm đao, không có cảm giác không thích ứng, đây xem như là an ủi duy nhất, nhưng bình thường Tô Hiểu quen cầm đao bằng tay phải, tay trái đeo thứ này cũng không tệ.

“Phù.”

Thở phào một hơi, Tô Hiểu quyết định sau này lại có thêm rương báu giá trị cao phải đợi thời gian làm lạnh “Hạnh Vận Chi Diễm” kết thúc mới mở.

Thời gian làm lạnh “Hạnh Vận Chi Diễm” rất dài, đến bây giờ vẫn chưa tới mười ngày, thời gian dừng lại ở thế giới hiện thực sẽ bị khóa chặt trong không gian dự trữ, nên thời gian làm lạnh “Hạnh Vận Chi Diễm” cũng bị khóa chặt.

Tô Hiểu ngồi dựa vào giường gỗ, cảm giác mệt nhọc đã mất đi hơn nửa.

Đứng dậy ra khỏi nhà dân, sắc trời bên ngoài đen xì.

Tô Hiểu do dự một lát, hiện giờ không có bất luận tiếp xúc gì, vẫn nên đến Survey Corps tập hợp thì hơn.

Ba con cá mà hắn câu còn chưa ngoi lên, hắn cần lộ diện ở ngoài mặt sáng, để ba con cá kia có thể nhìn thấy “mồi câu”.

Sau khi hỏi thăm bình dân đi ngang qua, Tô Hiểu đi tới trước một tòa nhà bằng đá trong tường.

Nhà đá này có tổng cộng bốn tầng, tường ngoài mọc đầy rêu màu lục, một bên vách tường có lượng lớn thực vật như dây leo.

Nhà đá có chút cũ kỹ, cửa sổ thủy tinh thì rất mờ.

Tòa nhà cũ kỹ này là tổng bộ của Survey Corps, so với tổng bộ của The Military Police Brigade ở một bên khác trong tường, nơi này hơi khó coi.

- Xem ra cuộc sống của Survey Corps ở trong tường cũng chẳng ra sao, chuyện này nằm trong dự liệu.

Ý nguyện của đại vương sơ đại là để bình dân sinh sống trong tường, nhưng nhân loại luôn khát vọng tự do, cho dù bị bóp méo ký ức cũng khát vọng thế giới bên ngoài tường.

Rõ ràng đại vương sơ đại không thể cưỡng chế giam cầm bình dân, Survey Corps sinh ra theo thời thế.

Đại vương sơ đại thành lập “Survey Corps” không phải vì điều tra bên ngoài tường, ngoài tường có thứ gì lão ta biết quá rõ, đây chỉ là cho bình dân một chút hi vọng, có hi vọng thì không tuyệt vọng, có hi vọng sẽ không phản kháng.

Nhìn xem, bọn ta đã phái người ra ngoài tường điều tra, nhưng bên ngoài tường quá nguy hiểm, sống trong tường vẫn an toàn hơn.

Ý nghĩ chân chính tồn tại Survey Corps không phải vì thăm dò thế giới, mà cho bình dân một tâm lý an ủi mà thôi.

Tiểu đảo ở trong tường rất rộng, đến bây giờ Survey Corps vẫn chưa tới hải dương.

Có lẽ lúc Survey Corps biết được chân tướng, chính là lúc vương tộc ra tay tàn nhẫn với bọn họ.

Chính vì nguyên nhân như vậy, địa vị của Survey Corps ở trong tường không cao, không có quyền lợi tiếp xúc với một số cấp cao.

Tô Hiểu vừa đi vào tổng bộ Survey Corps thì bị người ta ngăn lại, hắn không mặc đồng phục của Survey Corps.

- Bình dân không thể tiến vào… Sao nhìn ngươi thấy quen vậy nhỉ?

Ánh lửa trong tổng bộ tối tăm khiến thị vệ kia không thấy rõ dung mạo Tô Hiểu.

- Byakuya thành viên của Survey Corps.

Bỗng nhiên thủ vệ kia nhớ ra.

- Ta đang bảo sao lại quen mắt như thế, hóa ra là Byakuya, lúc trước đội trưởng còn đang tìm ngươi.

Thị vệ không nói lời nào dẫn Tô Hiểu đi vào trong tổng bộ.

- Nhanh lên, sắp bắt đầu hội nghị tạm thời rồi.

Tô Hiểu nghi ngờ trong lòng, Erwin tìm hắn sao? Với lại hội nghị tạm thời là có ý gì?

Sau khi đi tới tầng ba của tổng bộ, Tô Hiểu biết hội nghị tạm thời là có ý gì, hóa ra là một bữa tối.

Xung quanh một chiếc bàn ăn bằng gỗ, Erwin ngồi ở chính giữa, Levi, Hange Zoe ngồi bên cạnh, Eren buồn ngủ ngồi trên ghế.

- Tìm một chỗ ngồi xuống đi.

Erwin ra hiệu cho Tô Hiểu cùng dùng bữa.

Sau khi Tô Hiểu ngồi xuống thì không lên tiếng, trước mặt hắn được đặt một đĩa đồ ăn như khoai tây, nước canh có màu vàng sẫm, giữa bàn là một rổ bánh mì.

Cầm lấy cái thìa múc thử một miếng khoai tây, Tô Hiểu chau mày.

Mùi vị rất nhạt, ngoại trừ thêm chút muối ra thì không cho gia vị gì khác, hơn nữa đây không phải là khoai tây, giống một loại rễ cây nào đó, vị thô ráp, giống như là cặn mía.

Tô Hiểu không muốn ăn miếng thứ hai, hắn không nôn ra đã rất lễ phép rồi, là người của nước có tiếng, hắn được truyền thừa văn hóa mỹ thực mấy ngàn năm, hắn “vô phúc hưởng thụ” thứ này.

Nhìn đám Levi ăn say sưa ngon lành, Tô Hiểu không khỏi nghĩ, sau khi bị nhốt trong tường hầu như tất cả mọi người trở thành gia súc của vương tộc.

Mỗi ngày bình dân trong tường đều cần mẫn mệt nhọc, một số bình dân còn không thể thỏa mãn cái bụng.

Lại nhìn vương tộc, có thể nói là ăn sung mặc sướng, cuộc sống không kém gì quý tộc chân chính, tuy không có luật lệ, nhưng nếu vương tộc coi trọng người phụ nữ nào, chắc chắn người phụ nữ kia không thể phản kháng, The Military Police Brigade tồn tại vì chuyện này.

Đại vương sơ đại vì cuộc sống hòa bình của nhân dân mà di chuyển tới đây, thành lập tường thành sao?

Theo Tô Hiểu hoàn toàn không phải, hẳn là đại vương sơ đại cảm thấy sớm muộn gì người Marley cũng sẽ thắng, không bằng trong lúc nắm quyền mang một số người chạy trốn, cũng để những người này phụng dưỡng lão ta và hậu thế của lão ta.

Rất rõ ràng đại vương sơ đại đã thành công, tuy bình dân trong tường như lợn chó, nhưng vương tộc vẫn là vương tộc như cũ.

Còn lời nói chót lưỡi đầu môi là tránh né chiến tranh Tô Hiểu không tin, thế giới bên ngoài đều nghiên cứu ra phi thuyền, đạn pháo, nếu không phải bận tâm lực lượng của Founding Titan vương sơ đại, người Marley đã sớm giết tới.

Điều này khiến Tô Hiểu nghĩ tới một chuyện, nếu hắn tiết lộ với bên ngoài vương tộc đã mất đi “lực lượng Founding Titan” sẽ thế nào nhỉ? Chắc chắn lúc đó tình cảnh rất đặc sắc.

- Khụ, Byakuya, Female Titan chiến đấu với ngươi ban ngày là sao thế?

Erwin mở miệng cắt đứt tâm tư của Tô Hiểu, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía hắn.

Nếu những người này biết ý nghĩ lúc này của Tô Hiểu, chắc chắn bọn họ sẽ liều mạng với hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận