Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 476: Khiếp Sợ

Tình huống trong xe bọc thép rất đặc biệt, một lão giả thực lực rất yếu lại là thủ lĩnh.

Nói như vậy không đúng, lão đầu không phải người đứng đầu, lão Hắc râu quai nón mới phải.

Lão Hắc là thành viên của nhóm mạo hiểm Huyết Môn, danh tiếng của nhóm mạo hiểm Huyết Môn không nhỏ, có rất nhiều thành viên, đội trưởng Stan từng dẫn dắt thành viên giao đấu với nhóm mạo hiểm Thần Hoàng, kết quả không rõ, nhưng sau đó hai nhóm mạo hiểm đạt thành hiệp ước, nước sông không phạm nước giếng.

Đương nhiên là trong Luân Hồi Nhạc Viên không phải chỉ có một lữ đoàn là Thần Hoàng, nhóm mạo hiểm hơi lớn cũng có thực lực mạnh, chỉ là danh tiếng không đủ lớn, không được Khế Ước Giả biết tới, theo thực lực của Tô Hiểu càng ngày càng mạnh, nhóm mạo hiểm càng mạnh hơn cũng tự nhiên xuất hiện.

Là thành viên của nhóm mạo hiểm Huyết Môn, tuy lão Hắc chỉ là thành viên tầm trung, nhưng hắn ta có kiêu ngạo của mình.

Nhưng ở trong thí luyện sinh tồn lần này, lão Hắc rất buồn bực, nguyên nhân là đội trưởng của bọn họ cho một nhiệm vụ.

Thiết đại sư là một Công Chức Giả, là Công Chức Giả có tác dụng đối với nhóm mạo hiểm Huyết Môn, lão ta còn có một thân phận khác, đại sư rèn đúc.

Ở trong Luân Hồi Nhạc Viên, tuy thực lực của đại sư rèn đúc không mạnh, nhưng bất luận là nhóm mạo hiểm nào đều coi bọn họ là khách quý.

Bởi vì một số nguyên nhân đặc biệt, Thiết đại sư cần lên cấp, đương nhiên là đội trưởng Stan của nhóm mạo hiểm Huyết Môn chống đỡ rất lớn, phái thuộc hạ bảo vệ suốt đường đi.

Mà đám lão Hắc phải thí luyện cấp một, tuy lão Hắc không phải ứng cử viên lý tưởng nhất, nhưng Thiết đại sư ở trong thí luyện sinh tồn phải có người bảo vệ, cho nên đám lão Hắc là bảo vệ.

Vì giúp Thiết đại sư nhận được tư cách thí luyện, Stan trả giá không nhỏ, nếu như Thiết đại sư chết rồi, lão Hắc sẽ rất thảm.

Xuất phát từ mệnh lệnh bắt buộc của Thiết đại sư lúc trước, nếu Thiết đại sư xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lão Hắc sẽ mất đầu.

Nguyên nhân là như vậy, bên trong xe bọc thép mới xuất hiện tình huống, dọc đường đi đều do lão Baltic chỉ huy, thậm chí lão đầu kiêu ngạo này còn xem thường “tên quê mùa” lão Hắc này.

Xe bọc thép chậm rãi khởi động, Tô Hiểu híp mắt lại, chỉ cần đối phương không trêu chọc hắn, hắn sẽ không chủ động trêu chọc đối phương.

Sau khi xe bọc thép lái đi không xa, tình cờ Thiết đại sư nhìn thấy Trảm Long Thiểm bên hông Tô Hiểu.

Lúc đầu Thiết đại sư không để ý lắm, một vũ khí màu tím mà thôi, tuy cường hóa cấp cao, nhưng dưới cái nhìn của lão ta chỉ thường thôi.

Đột nhiên, đồng tử của Thiết đại sư co rút nhanh.

- Dừng xe.

Thiết đại sư quát lên, thực sự dọa sợ mấy người trên xe.

- Làm sao thế Thiết đại sư?

Tuy lão Hắc khó chịu, nhưng Thiết đại sư xảy ra chuyện hắn ta sẽ không chịu đựng nổi.

Hô hấp của Thiết đại sư hơi nặng nề, ánh mắt nhìn chằm chằm Trảm Long Thiểm, trong mắt không che giấu tham lam.

- Vũ khí phát triển, đó là vũ khí phát triển!

Thiết đại sư đẩy cửa xe ra, nhanh chóng xuống xe bọc thép.

- Đợi đã.

Lão Hắc chảy đầy mồ hôi lạnh kinh ngạc, hắn ta biết rõ, Khế Ước Giả khác sẽ không quan tâm thân phận của Thiết đại sư, nếu Thiết đại sư dám lên trước, nhất định sẽ bị chém.

Lão Hắc kêu to để Thiết đại sư tỉnh táo một chút, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.

- Lão Hắc, có nắm chắc thắng được không?

Lão Hắc hiểu ý của Thiết đại sư, ánh mắt đánh giá Tô Hiểu từ trên xuống dưới, cũng ra hiệu cho nữ Khế Ước Giả ở bên cạnh.

Nữ Khế Ước Giả nhìn chằm chằm Tô Hiểu, không lâu sau, nàng cố gắng nuốt nước bọt, một phần thông tin xuất hiện trước mắt lão Hắc.

Sau khi lão Hắc nhìn thấy thông tin trước mắt, khóe mắt giật giật, da đầu tê dại, ba loại thuộc tính của Tô Hiểu đều là dấu chấm hỏi, chỉ có thuộc tính trí lực được tra ra, năng lực càng không biết được.

- Đi!

Lão Hắc nhanh chóng tiến vào xe bọc thép, Thiết đại sư sửng sốt, trong chớp mắt nghĩ đến gì đó, tuy ánh mắt không cam lòng, nhưng cũng lên xe.

Người gầy ngồi ở vị trí lái xe nhanh chóng khởi động động cơ, đạp mạnh chân ga, xe bọc thép lái đi, nữ Khế Ước Giả vẫn còn sợ hãi nhìn Tô Hiểu.

Xe bọc thép lái đi rất xa, Tô Hiểu đã rút Trảm Long Thiểm một nửa, lại cho vào bao.

- Không giết bọn họ à?

Lão Baltic nhìn xe bọc thép đi xa, lão ta đã chuẩn bị chiến đấu rồi.

- Lãng phí thời gian.

Tô Hiểu không có hứng thú chiến đấu với Khế Ước Giả, trong thí luyện sinh tồn xác suất rơi thẻ màu đỏ tươi không cao, hơn nữa từ sắc mặt của mấy người có thể nhìn ra, đồ ăn của đối phương không có nhiều, chiến đấu cũng không có tiền lời.

Hơn nữa đối phương mới rời đi, mạo muội đuổi theo rất bị động.

- Xe không tệ, hi vọng sau này có thể gặp lại.

Khu vực đất đỏ không rộng, nếu như đối phương muốn rời đi, rất có khả năng hai bên sẽ chạm mặt lần nữa.

Hai người tiếp tục đi về phía bộ lạc Asenman, dọc theo đường đi ngoại trừ gặp mấy con dã thú ra, không gặp nguy hiểm gì khác.

Chiến tranh giữa bộ lạc Asenman và trùng tộc đã kết thúc, dưới cái nhìn của lão Baltic, loại chiến tranh này ắt sẽ không thể thiếu, có thể khiến tộc nhân của lão ta duy trì cảm giác nguy hiểm, cũng thích ứng với chiến tranh càng tàn khốc hơn.

Trong bộ lạc Asenman tràn đầy thương binh kêu rên, lão Baltic mới vào bộ lạc, một đám thủ lĩnh bộ lạc nhỏ xông tới, nói bla bla gì đó.

Sau khi ứng phó thủ lĩnh bộ lạc nhỏ xong, lão Baltic vẫn ngắm nhìn xung quanh, mãi đến khi một thiếu niên bị trùng tộc cắn hai tay xuất hiện.

- Tạp ba ba [Ngôn ngữ không biết].

Nghe thấy tiếng la của lão Baltic, thiếu niên cụt tay kia chạy nhanh lên trước, mặt thiếu niên không có chút máu, vẻ mặt chán chường.

Lão Baltic vỗ bả vai thiếu niên, nói:

- Đề nặc mạ sâm thất thất ba y [Ngôn ngữ không biết].

- Nột y đặc á a [Ngôn ngữ không biết].

Lão Baltic nói chuyện với thiếu niên, vẻ mặt thiếu niên càng ngày càng hưng phấn, không lâu sau, thiếu niên nhanh chóng gật đầu.

Tô Hiểu tiến lên trước, đánh giá thiếu niên kia:

- Là hắn ta sao?

- Đúng vậy, hắn mất hai tay, nghi thức có thể tái sinh tứ chi.

Lão Baltic ra hiệu cho Tô Hiểu đợi, bước nhanh vào trong nhà đá trung tâm bộ lạc, một lát sau, lão Baltic cầm một túi nhỏ trong tay đi tới.

- Lúc nào có thể tiến hành nghi thức?

Dựa theo suy đoán của Tô Hiểu, chỉ cần thấy chiến sĩ Huyết Đằng sinh ra, thì có thể hoàn thành nhiệm vụ ẩn giấu đầu tiên.

- Bây giờ luôn.

- Được thôi, là bây giờ.

Lão Baltic đi về phía sau núi, vẻ mặt thiếu niên kia kích động đi theo lão Baltic.

Ba người đi tới sau núi, phía sau núi có mấy chục chiến sĩ Huyết Đằng bán thành phẩm, cho dù nhìn thấy thủ lĩnh, vẻ mặt bọn họ vẫn rất hờ hững.

Nhiệt độ trên người lão Baltic chậm rãi tăng cao, những chiến sĩ Huyết Đằng bán thành phẩm lùi lại, nhường một con đường.

Tiến vào sau núi, một mặt tường chắn trước người bọn họ, lão Baltic tiến lên trước, ấn mấy lần lên vách núi.

Rầm rầm rầm.

Vách núi chậm rãi nâng lên, một sơn động xuất hiện ở phía trước, ánh lửa chậm rãi sáng lên trong sơn động.

Lão Baltic đi vào trong hang núi, giống như rất quen thuộc nơi này, Tô Hiểu xác nhận xung quanh không có nguy hiểm, cũng chậm rãi đi vào hang núi.

Sơn động rất sâu, còn xoay quanh lên trên, đi khoảng năm phút, Tô Hiểu cảm giác đã thâm nhập giữa đỉnh núi, không biết bộ lạc Asenman đào ra sơn động này kiểu gì.

[Nhắc nhở: Liệp Sát Giả đã tiến vào thánh địa cổ của bộ lạc Thái Dương, nhận được 3% Thế Giới Chi Nguyên.]

Tô Hiểu cau mày, quả nhiên nơi này bất phàm, riêng tiến vào nơi này đã nhận được Thế Giới Chi Nguyên.

Lão Baltic ở phía trước dừng bước, ba người đã đến một khu đất trống.

Giữa đất trống là một bệ đá, bệ đá dài ba mét, nhìn như một bàn mổ.

Trên đài đá mơ hồ thấy được vết máu, chân thiếu niên kia bắt đầu run lên, giống như cảm nhận được sợ hãi ẩn giấu.

Lão Baltic im lặng vòng ra sau thiếu niên, một cái gai nhọn đâm vào sau gáy thiếu niên, lão âm hiểm này rất phong độ.

Cơ thể thiếu niên run lên, mấy giây sau liền ngã xuống đất, hai mắt mở to, đã được gây tê.

Lão Baltic đặt thiếu niên lên bệ đá, lấy một ít công cụ khả nghi từ trong lỗ hổng dưới bệ đá.

Tô Hiểu thấy toàn bộ mọi chuyện, Bố Bố trốn sau lưng Tô Hiểu, bởi vì những công cụ lão Baltic lấy ra rất đáng sợ, nó hoài nghi là muốn giết lợn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận