Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1147: Ngạc nhiên vui mừng hay không?

Cách phía đông vương cung 5km, bên trong một di tích cổ có lịch sử đủ 300 năm.

Bên trong di tích tràn ngập đổ nát thê lương, mơ hồ thấy được đồ dùng hàng ngày, nơi này là khu du lịch bên trong nước East Gorteau.

Khu di tích này là do một vị thợ săn khai phá ra, sau đó trở thành địa điểm du lịch. Phía trên đổ nát thê lương không có thứ gì giá trị, nhưng lòng đất nhằng nhịt địa đạo, là chỗ nghỉ hè tốt, còn khá có cảm giác thần bí.

Lúc này, bên trong khu di tích này không có một bóng người, chuyện Chimera Ant truyền ra xong, chỉ cần không phải du khách đầu óc nước vào, đều không tới gần bên vương đô này, hay là nói căn bản sẽ không đến nước East Gorteau du lịch.

Đùng.

Một tiếng vang trầm thấp truyền từ lòng đất tới, trong lòng đất nhằng nhịt địa đạo khắp nơi, đang có mấy nam nữ chạy thục mạng.

“Wao, vị trí của con mèo kia ở đâu? Vị trí cụ thể.”

“Phía sau 400 mét.”

“Đậu Đâu, còn có thể tiếp tục truyền tống không?”

“Ta không xong rồi, cả người đều sắp phế bỏ, đã liên tục truyền tống bốn lần, trong thời gian ngắn lại thêm lần nữa, ta nhất định sẽ chết.”

“Đáng ghét.”

“Tốc độ của con mèo kia đã khôi phục rồi.”

“Không phải là nàng vẫn luôn đùa giỡn chúng ta đấy chứ, sinh vật họ mèo dù ít dù nhiều đều có tập tính này.”

“Sao có khả năng, bên vương cung đều đánh tới lật trời, nếu không phải chúng ta cướp sạch kho báu vương cung, nàng căn bản không đuổi theo.”

Mấy nam nữ này dốc hết tốc lực chạy trong địa đạo, nữ Khế Ước Giả dẫn đầu ôm một hộp kim loại trong lòng, trên hộp kim loại khảm đầy bảo thạch. Đây là nhiệm vụ đặc biệt đoạt khen thưởng, trước khi hoàn toàn thoát khỏi truy binh, nàng không thể cho rương báu kim loại này vào trong không gian chứa đựng.

“Làm sao bây giờ, phải từ bỏ nó sao?”

“Cái rắm, chúng ta làm bao nhiêu vòng nhiệm vụ mắt xích, mới phát động nhiệm vụ cuối cùng, chỉ cần chiếm được quyền sở hữu rương báu này, thứ bên trong sẽ được Luân Hồi Nhạc Viên chứng thực. Trước tiên không nói bảo vật bên trong có thể bán được bao nhiêu Nhạc Viên Tệ, chỉ riêng kết tinh linh hồn đã không cho phép ta từ bỏ lúc này, không có nguy hiểm lấy đâu ra báo đáp lại.”

“Tính mạng quan trọng hơn những thứ này!”

Nữ Khế Ước Giả dẫn đầu tên là Winnie, là em gái hỗn huyết, nàng là đoàn trưởng của nhóm mạo hiểm cỡ nhỏ, có tổng cộng 6 đoàn viên. Chuyến này 7 bọn họ đã từ bỏ nhiệm vụ chính, bởi vì bọn họ biết trái tim của Ant King quá khó đoạt.

Khi Winnie thành lập nhóm mạo hiểm cỡ nhỏ này đánh giá khảo hạch hơi cao, đạt tới cấp A+, bởi vậy nhóm mạo hiểm này có năng lực đoàn đội cấp A, có thể miễn trừ một lần cưỡng chế xử quyết (loại đoàn đội), sau khi được miễn cưỡng chế xử quyết thì kỹ năng này sẽ biến mất, đây chính là ưu thế của đoàn đội.

Có kim bài miễn tử như vậy, chuyện Winne cần làm chính là mò được khoản lớn ở thế giới Hunter, trung hòa tổn thất nhiệm vụ chính.

Bùm!

Đá vụn trên địa đạo phía sau đám Winne tung tóe, một thiếu nữ tóc trắng tai mèo lao từ trong đá vụn ra. Bình thường em gái dáng vẻ như vậy đều khiến người ta có cảm giác mềm mại đáng yêu, đáng tiếc chính là, miêu nữ này không khiến người ta có cảm giác như vậy. Đầu ngón tay của nàng sắc nhọn, bắp thịt phần chân nhô lên, đôi mắt tròn vo tràn ngập sát ý.

“Tìm được các ngươi rồi, meo.”

Miêu nữ lắc đuôi nhỏ dài, hai tai mèo rung động, nàng tên là Neferpitou, một trong ba hộ vệ trực thuộc của Ant King. Ham muốn của nàng là nghiên cứu cấu tạo những sinh vật khác hay đuổi bắt con mồi, giống như bây giờ.

Thực ra miêu nữ không để ý tới dung mạo hay vóc người, tuy nửa người trên của nàng lồi lõm rõ ràng, nhưng phía dưới cơ bắp nhô lên khiến hai chân thô to phá hoại vẻ đẹp này, hai chân này rất “Sparta”.

Dưới cái nhìn của miêu nữ, chỉ cần ra sức chiến đấu đủ mạnh là được, còn ngoại hình xấu đẹp, nàng căn bản không để ý.

“Chết chắc rồi.”

Một nam Khế Ước Giả lùi về sau mấy bước, sở dĩ hắn ta dám lẻn vào vương cung, hoàn toàn là vì trong đội ngũ có một tên phụ trợ hệ không gian, chuyện này khiến hắn ta tự tin.

Nhưng mà truyền tống 1km căn bản không thoát được lần theo của miêu nữ, mới đầu bọn họ còn ôm tâm lý hi vọng, cho rằng miêu nữ sẽ không rời khỏi vương cung, dù sao trong đình viện đã loạn lên.

Đáng tiếc chính là, cho dù là Ant King hay miêu nữ, chúng nó đều chưa từng thấy người quá mạnh mẽ, nhận định nhân loại là vật chủng nhỏ yếu, căn bản không coi trọng.

“Neferpitou… Phu nhân, hiện giờ Ant King đang gặp nguy hiểm, chúng ta có thể dùng tình báo quan trọng đổi lấy tính mạng của bọn ta. Còn rương báu này, bọn ta cũng đồng ý vật quy nguyên chủ.”

“Hiện giờ vương đang gặp nguy hiểm sao?”

Nụ cười trên mặt miêu nữ biến mất, cho dù là chuyện gì uy hiếp được vương nàng đều không bỏ qua, cho dù là tỷ lệ một phần vạn.

“Đúng vậy, hội trưởng của hiệp hội thợ săn Netero sắp đến, lão ta là người mạnh nhất của nhân loại, nếu Ant King bại trong tay lão ta…”

“Đùa gì thế, vương chắc chắn sẽ không bị loài người thương tổn được.”

Khí tức màu tím tuôn từ trong cơ thể miêu nữ ra, nàng biến ra công kích mang tính thực chất, cũng rất tàn khốc.

“Nhưng mà… Cho dù là thứ gì có thể uy hiếp được vương đều không thể khinh thường, nói một chút xem các ngươi biết được gì, nếu như đúng là tình báo quan trọng, ta có thể tha cho các ngươi. Còn tiền tài các ngươi trộm đi, nếu như tình báo đủ quan trọng, ta có thể ban thưởng cho các ngươi.”

Đề nghị của miêu nữ rất mê người, nàng sẽ không khinh thường bát cứ chuyện gì có thể uy hiếp tới Ant King. Còn tha cho mấy tên Khế Ước Giả này, căn bản không thể, nàng đã có kế hoạch tốt, nhanh chóng hỏi ra được tình báo từ miệng đám người này, để lại một tên sống sót, mở xương sọ của đối phương ra, dùng năng lực Niệm thao túng đại não của đối phương, bởi vậy sẽ đoạt được tình báo có tính chân thật.

Còn mấy tên Khế Ước Giả này, bọn họ cũng không nghĩ miêu nữ sẽ thả bọn họ, bọn họ đang tranh thủ thời gian, tranh thủ thời gian cho Khế Ước Giả hệ không gian trong đội. Chỉ cần năng lực của phụ trợ kia khôi phục, bọn họ có thể liên tục truyền tống 3~4 lần.

“Có thể, chuyện đại khái là thế này…”

Winnie điều chỉnh dòng suy nghĩ, nàng biết rõ tình cảnh hiện giờ, nếu như giao đấu chính diện với miêu nữ, tất cả bọn họ sẽ chết chắc.

Winnie vừa định tiết lộ cho miêu nữ hội trưởng đã đi tìm Ant King, toàn bộ địa đạo đột nhiên chấn động.

Bùm!

Tro bụi từ trên đỉnh rơi xuống, đám Winnie nhìn phía trên.

“Lần này lại là gì thế?”

Trong giọng nói của em gái hệ không gian đều kèm theo tiếng rung.

Bùm, bùm, bùm!

Núi rung động đất, địa đạo như sắp sập xuống, đôi mắt miêu nữ nhìn chằm chỗ sập xuống.

Rung động dừng lại mấy giây xong, một tiếng nổ càng gần hơn truyền tới.

Rầm một tiếng, đá vụn rơi từ trên xuống, một bóng người khổng lồ rơi xuống đất, vừa vặn chắn một bên khác của đám Winnie.

Rầm!

Bóng người khổng lồ rơi xuống đất, trong con đường tối tăm, chỉ có thể thấy một đôi mắt đỏ như máu.

Sau khi đám Winnie thấy rõ bóng người kia, dồn dập nuốt nước bọt.

“Ngưu… Ngưu Ma Vương?”

Winnie không để ý tới xưng hô hoang đường của đội hữu, nàng nhìn chằm chằm sinh vật ngưu đầu nhân hư hư thực thực kia, tên này khiến nàng có cảm giác không dễ chọc.

Vèo…

Lại có bóng người từ bên trên nhảy vào địa đạo, khí tức màu đỏ nhạt hiện lên.

Nhìn thấy bóng người này, Winnie lập tức phán đoán ra đối phương là nhân loại. Không, đối phương là Khế Ước Giả, Khế Ước Giả rất rất không dễ trêu.

Trước có miêu nữ cản đường, sau có một Khế Ước Giả không thể đối kháng chính diện chặn đường, Winnie cảm thấy tình cảnh hiện giờ càng thêm tuyệt vọng.

“Người phụ nữ bên kia, rương trong tay ngươi… Dường như rất tốt.”

Nghe thấy câu này, Winnie không rên một tiếng, rương báu kim loại trong tay keng một tiếng rơi xuống đất. Nàng có thể dao động miêu nữ một lát, nhưng không dao động được “Khế Ước Giả” không rõ ý đồ đến này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận