Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 477: Dương Chi Nữ

Trong hang núi ánh lửa đong đưa, ánh lửa chiếu lên chủy thủ có hình thù kỳ lạ trong tay lão nhân, phối với bệ đá nhuốm máu, trong hang núi hiện ra âm u khủng bố.

Bản này là cảnh tượng âm u khủng bố, nếu như nhìn bên khác sơn động, sẽ phát hiện bức tranh trong hang núi đã lưỡng cực hóa.

Tô Hiểu cau mày nhìn lão Baltic, lão này đã nói lảm nhảm hơn nửa canh giờ, bộ dạng như thần côn, miệng lẩm bẩm đồng thời không ngừng vòng quanh bệ đá.

Vẻ mặt thiếu niên trên đài đá trắng bệch, không biết là vì sợ hãi, hay vì thuốc tê dởm.

- Baltic, còn bao lâu nữa.

Lão Baltic khua chân múa tay dừng lại, lau mồ hôi trên trán.

- Rất nhanh thôi.

Nghỉ ngơi một lát, lão Baltic tiếp tục vây quanh thiếu niên cụt tay.

- Ca ba ba, nặc y sâm [Ngôn ngữ không biết].

Hai tay lão Baltic giơ lên cao, một tay cầm chủy thủ hình tròn, một tay khác cầm chủy thủ nửa vòng tròn, hai thứ này đại diện cho mặt trời và mặt trăng.

Leng keng.

Chủy thủ hình mặt trăng bị lão Baltic ném xuống đất, sau khi chủy thủ rơi xuống bắn lên, mũi đao điểm lên mặt đất, dĩ nhiên là đứng thẳng.

Gợn sóng đặc biệt khuếch tán trên người lão Baltic ra, Tô Hiểu nắm chặt chuôi đao theo băng năng.

Hơi thở của lão Baltic hiện giờ rất kỳ lạ, giống như từ một người phân ra thành hai.

- A đặc mã y... [Ngôn ngữ không biết].

Sau khi đọc một đoạn “chú ngữ”, lão Baltic đã trắng mắt khôi phục bình thường, hơi thở đặc biệt cũng biến mất.

Tô Hiểu buông đao ra, lúc trước lão Baltic không phải đang giả làm thần côn, đúng là đang tiến hành nghi thức nào đó.

Ken két…

Dây leo đỏ như máu sinh ra từ trong bệ đá dưới người thiếu niên, dây leo chậm rãi chui vào trong cơ thể hắn ta.

Lão Baltic giơ tay đặt lên trán thiếu niên, miệng lẩm bẩm, sau khi lẩm bẩm mười mấy phút, lão Baltic giơ chủy thủ hình tròn trong tay lên.

Chủy thủ sắc bén dị thường, khẽ chạm vào da thiếu niên sẽ có vết máu chảy ra.

Lão Baltic chạm tay vào máu, vẽ một đường thẳng từ trên cao xuống chỗ ngực thiếu niên.

Cuối cùng Tô Hiểu cũng biết rõ lão Baltic làm gì, đối phương muốn mở bụng thiếu niên.

Đúng là như vậy, lão Baltic dùng chủy thủ hình tròn cứa da và thịt chỗ lồng ngực của thiếu niên, mạnh mẽ tách sươn xườn trước ngực thiếu niên.

Thình thịch, thình thịch.

Trái tim đang đập lộ ra ngoài không khí, dựa theo tình huống thông thường, ở bên trong hang núi như vậy, thiếu niên không chết vì chảy quá nhiều máu thì cũng chết vì nhiễm khuẩn.

Dây leo màu máu sinh ra từ trong bệ đá đưa đến tác dụng then chốt, những dây leo này leo lên vết thương trên người thiếu niên, dây leo độ lớn khác nhau nối với mạch máu của thiếu niên, hình thành hệ thống cung cấp máu bên ngoài cơ thể.

Rầm, rầm, rầm…

Trái tim thiếu niên đập càng lúc càng nhanh, nhiệt độ cơ thể cũng chậm rãi tăng cao.

Lão Baltic lau chùi vết máu trên tay, đặt hai tay lên hỏa diễm quay nướng.

Nhiệt độ đạt tới 200 độ năng lực chịu nóng của lão Baltic rất mạnh, hai tay để trên hỏa diễm mười mấy giây mới lấy ra, đây là đang sát trùng.

Đúng là như vậy, bộ lạc Asenman không có thứ như nước khử trùng, cho nên bọn họ dùng hỏa diễm sát trùng.

Lão Baltic cởi túi bên hông xuống, lấy một viên Nguyên Sinh Chi Chủng và một viên kết tinh linh hồn ra.

Nắm Nguyên Sinh Chi Chủng trong lòng bàn tay, nhiệt độ bàn tay lão Baltic chậm rãi tăng cao.

Ken két.

Mấy sợi rễ thực vật sinh ra trong khe hở ngón tay lão Baltic, Nguyên Sinh Chi Chủng lại sinh rễ trong tay lão Baltic.

Hai mắt lão Baltic nhắm lại khống khế quá trình nhanh hơn, một lát sau lão ta mở mắt ra.

Để hạt giống đã sinh rễ vào trong lồng ngực thiếu niên, do dự vài giây, lão Baltic đau lòng để kết tinh linh hồn (trung) vào trong cơ thể hắn ta.

Nguyên Sinh Chi Chủng mới để vào trong cơ thể thiếu niên, thiếu niên được gây tê đột nhiên mở mắt ra, trong hốc mắt bốc lên ngọn lửa màu vàng, cánh tay mơ hồ có dấu hiệu giơ lên.

Tô Hiểu cho rằng đây là tình huống bình thường, ai biết lão Baltic sợ hãi lùi về sau liên tục.

- Sao thế? Tình huống như vậy rất đặc biệt à?

Tô Hiểu cũng cảnh giác hơn.

- Đương nhiên là đặc biệt, không có ai sau khi tiến hành gây tê bằng nhựa cây Á Sáp còn có thể giơ cánh tay lên, ta tiến hành nghi thức mấy trăm lần rồi, chưa từng xuất hiện tình huống như vậy.

Lão Baltic lùi sang một bên, cảnh giác nhìn thiếu niên.

“Thiếu niên” ngồi dậy, cúi đầu nhìn Nguyên Sinh Chi Chủng trong lồng ngực.

- Ồ? Vẫn là loại thô ráp này, phương pháp nguyên thủy, phương pháp tương tự bộ lạc Thái Dương.

Bộ dạng “thiếu niên” thay đổi, không lâu sau dung mạo và cơ thể đều biến thành nữ nhân.

Nữ nhân này nhìn hơn hai mươi tuổi, không tính là mỹ lệ, nhưng cũng không xấu, chỉ có thể coi là người bình thường.

- Xem ra “bộ tộc Asenman” chủng tộc hư không cũng thường thôi, cũng bị hòn đảo này đồng hóa.

Trong bệ đá dây leo sinh trưởng, trên đài đá mấy ngàn năm lịch sử đã xuất hiện rất nhiều vết nứt, đôi mắt lão Baltic mở to.

Bùm!

Bệ đá vỡ nát, dây leo tuôn ra, chậm rãi hình thành vương tọa bằng dây leo.

Nữ nhân ngồi trên vương tọa bằng dây leo, một dây leo màu máu nhỏ bé lên đến ngực nàng, khâu vết thương khủng bố kia lại.

- Tế tự của ta, ngươi còn mang người ngoài đến thánh địa, còn tiến hành nghi thức trước mặt hắn ta, đã quên khế ước giữa tổ tiên ngươi và ta rồi à?

Trong hốc mắt nữ nhân bùng lên ngọn lửa màu vàng, giống như Thái Dương Chi Hỏa.

- Ngươi… Ngươi là ai?

Môi lão Baltic run rẩy, giống như không thể tin vào hình ảnh trước mắt.

- Ta là ai sao? Câu hỏi ngu ngốc, ngươi dùng sức mạnh của ta đi chiến đấu, còn hỏi ta là ai.

Nữ nhân nhìn lão Baltic, ánh mắt giống như nhìn một con kiến.

Lão Baltic nuốt nước bọt, thử dò hỏi:

- Huyết Đằng Chi Mẫu?

Nghe thấy xưng hô của lão Baltic, nữ nhân lắc đầu.

- Ta rất ghét xưng hô ngu ngốc này, ngươi nên gọi ta là Dương Chi Nữ, hóa thân của mặt trời.

“A…”

Tiếng cười nhạt truyền đến, nghe thấy tiếng cười nhạt này, ánh mắt Dương Chi Nữ hơi u ám.

- Lại gặp mặt, người điên Diệt Pháp, nhưng ngươi cười gì?

Dương Chi Nữ lạnh lùng nhìn Tô Hiểu.

- Cảm thấy buồn cười thì cười thôi, chỉ là thực vật mà thôi, còn tự xưng là hóa thân của mặt trời, mặt ngoài mặt trời khoảng 6000 độ, ngươi mà so với mặt trời, ta chỉ thấy nhỏ bé.

Tô Hiểu đá Bố Bố, ra hiệu bằng mắt, ý đại khái là nếu thấy tình huống không ổn thì chạy trốn, Bố Bố cho Tô Hiểu một ánh mắt, “Đã sớm chuẩn bị kỹ càng.”

Bởi vì đã thấy rõ nghi thức, nhiệm vụ ẩn giấu đầu tiên của Tô Hiểu đã hoàn thành, có thể rút bất cứ lúc nào.

Trên người Dương Chi Nữ dấy lên ngọn lửa màu vàng, đánh giá Tô Hiểu từ trên xuống dưới.

- Có lẽ những lời ngươi nói có đạo lý, nhưng ta chưa từng thấy Diệt Pháp Chi Ảnh nào yếu như ngươi.

Tô Hiểu không quan tâm những lời nói tràn đầy ý trào phúng, tuy đối phương không phải hóa thân của mặt trời, nhưng thực lực rất mạnh.

Liên quan tới bí mật của bộ lạc Asenman, Tô Hiểu đã nắm rõ toàn bộ.

Bộ lạc Asenman vốn đến từ hư không, bọn họ được một tên vương giả trong hư không phái tới đảo Thôn Phệ thủ vệ thứ gì đó.

Sau khi tới đảo Thôn Phệ, bộ lạc Asenman phát hiện một loại thực vật thần kỳ ở khu vực đất đỏ, đó chính là Dương Chi Nữ, cũng xưng là Huyết Đằng.

Loại dây leo này có thể tích to lớn, chiếm giữ toàn bộ lòng đất khu vực đất đỏ, đất màu đỏ ở khu vực đất đỏ cũng vì vậy mà sinh thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận