Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 959: Mở màn

Thử đại nhân ôm em gái “lalata tinh” run lẩy bẩy kia, em gái đáng yêu đã sợ hãi tới mức chảy nước mắt, khát vọng anh hùng trong lòng tới cứu nàng. Nhưng có thể làm gì, những “anh hùng” danh tiếng lan xa trong hư không kia đều im lặng nghiêng đầu, làm bộ không nhìn thấy.

- Đúng là vất vả muốn mạng.

Thử đại nhân uống rượu mạnh, ánh mắt nhìn về phía đài quan sát chiến đấu của tuyển thủ.

Tô Hiểu phát hiện Thử đại nhân, hắn nhớ tới đối phương là ai. Lúc trước khi hắn tham gia thí luyện sinh tồn cấp một lên cấp hai, Thử đại nhân tương tự như trọng tài.

Bây giờ Thử đại nhân xuất hiện ở trận đấu hư không, điều này khiến Tô Hiểu cảm thấy có ý khác.

Thử đại nhân cũng đang nhìn xung quanh đài quan sát chiến đấu của tuyển thủ, rất nhanh Tô Hiểu và Thử đại nhân chạm mắt nhau. Đôi mắt Thử đại nhân sáng lên, lộ ra nụ cười, mấy chòm râu đen ngoài miệng nhếch lên.

Hai bên đối diện, Thử đại nhân chỉ Tô Hiểu, lại giơ cánh tay lên, trên mu bàn tay của nó có một dấu ấn chạm trổ tạm thời.

Nhìn thấy thứ này, đồng tử của Tô Hiểu co rút nhanh, trái lại lý giải được là gì, trái tim luôn treo cao dần thả lỏng.

Chạm trổ trên mu bàn tay của Thử đại nhân, là một ấn ký Luân Hồi tạm thời. Nói cách khác, có khả năng Thử đại nhân nhận được ủy thác hoặc giao dịch với Luân Hồi Nhạc Viên, mới đến trận đấu hư không.

Chuyện này đại biểu cho cái gì, đã không cần nhiều lời. Luân Hồi Nhạc Viên bảo Tô Hiểu, đám Bì Bàn đi tới trận đấu hư không, đối với đám người chưa lên cấp 3 như bọn họ mà nói, là thời gian quá sớm tiếp xúc với hư không. Cho dù là cấp 3, cũng không có tư cách lang bạt trong hư không.

Bởi vậy, Luân Hồi Nhạc Viên làm biện pháp đảm bảo, cũng chính là Thử đại nhân.

Nếu Khế Ước Giả và Liệp Sát Giả chết trong đấu kỹ, Luân Hồi Nhạc Viên sẽ không để ý tới. Nhưng nếu gặp phải nguy hiểm bên ngoài đấu kỹ, Luân Hồi Nhạc Viên sẽ không ngồi nhìn bất lợi.

Luân Hồi Nhạc Viên dường như không muốn can thiệp quy tắc của hư không quá mức, bởi vậy Thử đại nhân lên sàn.

Nhìn thấy Thử đại nhân xuất hiện ở đây, Tô Hiểu thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Xem ra không cần lo lắng sau khi rời trận bị bao vây tấn công, thực lực của Thử đại nhân tạm thời không rõ, nhưng làm đại biểu tạm thời của Luân Hồi Nhạc Viên, Thử đại nhân sẽ yếu sao? Đương nhiên sẽ không.

- Mệt chết mất, xoa bóp chân cho ta.

Thử đại nhân nâng hai chân lên, em gái trong mắt chứa lệ quang kia lập tức xoa bóp chân cho Thử đại nhân.

Thử đại nhân xuất hiện, cũng không ảnh hưởng tới bầu không khí của đấu kỹ, trên thính phòng vẫn sinh ra tiếng hoan hô như nước thủy triều.

Trên sân bãi cát vàng, sáu em gái thân cao 1m5 đang đánh nhau. Không sai, dưới cái nhìn của Tô Hiểu là bọn họ đang đánh nhau, mà không phải chém giết.

Những chiêu thức của “Lalata tinh” rất hoa lệ, động tác tranh đấu trôi chảy, thẳng thắn. Thay vì nói bọn họ đang chiến đấu, bọn họ càng như đang biểu diễn.

“Bốp!”

Một em gái đáng yêu bàn tay đầy thịt vỗ lên bụng em gái đáng yêu khác, hai em gái đáng yêu này đều có một số đặc thù của động vật. Một người là tai thỏ, một người khác trên tay có đệm thịt của động vật họ mèo.

Em gái tai thỏ bị trúng một chưởng của em gái đệm thịt, em gái tai thỏ nhân lúc khán giả không chú ý, trừng em gái đêm thịt một cái.

- Đau quá… quá dùng sức.

Em gái tai thỏ biểu lộ bất mãn, em gái đệm thịt lén lè lưỡi.

Ngay khi em gái tai thỏ bay lên giữa không trung, nàng đè cơ quan chỗ cổ tay.

Xoẹt một tiếng, áo khoác của nàng nổ tung, chỉ còn sót lại đồ lót. Bộp một tiếng, cơ thể trắng nõn của nàng rơi lên cát vàng, điềm đạm đáng yêu. Biểu diễn bạo y này, khiến khán giả upload từng trận cười quái dị.

“Ồ gào gào gào…”

Trên thính phòng đám “thân sĩ” hoan hô, xem thi đấu biểu diễn trước khi bắt đầu so tài, là tiêu khiển không tệ lắm.

Rất nhanh, thi đấu biểu diễn phân ra thắng bại, em gái tai thỏ bạo y thắng. Bởi vì bụng nàng bị đánh đỏ, cho nên đội hữu của nàng tạm thời quyết định dùng thắng lợi bồi thường.

- Các vị khán giả, thi đấu biểu diễn kết thúc như vậy, không biết các vị quan sát cảm thấy thế nào. Đối với ta mà nói, ta cho thi đấu biểu diễn này 9 điểm, 1 điểm là tránh cho những động vật nhỏ đáng yêu này kiêu ngạo.

Trên đài cao nhất nghiêng sân đấu, có đứng một ma quỷ tộc toàn thân màu đỏ sậm, trên đầu mọc hai cái sừng.

Ma quỷ tộc khác với ác ma tộc, bình thường ma quỷ tộc đều là thủ tự tà ác, chủ trương của chúng nó là giao dịch “công bằng”. Trong đa số tình huống không thích dùng võ lực, bởi vậy ma quỷ ở trong hư không phần lớn như thương nhân.

Ma quỷ nói chuyện lần này, là trận đấu hư không dùng giá cao mời tới, là danh nhân như minh tinh trong hư không.

- Các vị, còn nhớ ta không, ta chính là…

Ma quỷ cầm microphone trong tay, nhắm ngay thính phòng.

- Hag, Hag…

Thính phòng bắt đầu kêu tên đại hán này.

- Không sai! Ta chính là người phát ngôn của thủ tự tà ác, Hag, khán giả của trận đấu hư không, Hag rất nhớ các ngươi. Không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, trực tiếp bắt đầu trận đấu.

Phong cách nói chuyện của ma quỷ Hag, khiến phía tổ chức có chút không rõ biện pháp. Hag không treo khẩu vị của khán giả, trực tiếp tuyên bố bắt đầu trận đấu, chuyện này khác với những người dẫn chương trình đấu kỹ khác.

Trên thính phòng đột nhiên không có tiếng động, tình huống trước đây, dẫn chương trình đấu kỹ ít nhất phải giới thiệu mỗi thế lực “tài trợ” ít nhất nửa tiếng, hoặc nói khoác về chủ sự, đây là thời gian nhàm chán nhất.

“Gào!!”

Phản ứng của thính phòng khiến người phụ trách của chủ sự cảm thấy bất ngờ, quá mãnh liệt, cho dù người dẫn khác tiêu hao hết sức lực dấy lên khẩu vị của khán giả, khán giả cũng không phản ứng mãnh liệt như thế.

Người phụ trách của chủ sự ra hiệu với bên cạnh, lập tức bắt đầu trận đấu, đuổi kịp tiết tấu nói chuyện của Hag.

Đùng, đùng, đùng…

Trống phía trên sân đấu hư không vang lên, sau bảy tiếng trống trận, đại biểu trận đấu bắt đầu.

- Các vị, là người mở màn thi đấu hư không năm nay, Hag phải nói rõ cuộc tranh tài này rất đặc sắc. Đầu tiên xin mời chiến sĩ của cơ giới tộc, Ole tiên sinh người không muốn tiết lộ họ tên.

Nghe thấy “Ole tiên sinh không muốn để lộ họ tên”, phần lớn khán giả trên thính phòng lộ vẻ mơ hồ, câu nói này sao nghe không đúng như vậy.

Một đại hán toàn thân da đen đi tới sân cát vàng, đôi mắt hắn ta bằng máy. Nói một cách chính xác, toàn thân hắn ta cấu tạo bằng máy, nhưng hắn ta không phải là người máy, mà là cơ giới tộc.

Nguồn gốc của cơ giới tộc, phải tìm hiểu về rất nhiều năm trước, nguồn gốc cụ thể không thể biết được. Ngày nào đó bọn họ đột nhiên xuất hiện, sau đó chậm rãi lớn mật, đến bây giờ đã là một trong những đại tộc quần trong hư không.

Cơ giới tộc có ý thức chủ quan, cho dù cơ thể bọn họ bằng kim loại, nhưng đây là kim loại có sinh mệnh. Thần kỳ chính là, cơ giới tộc có các giác quan xúc giác, chỉ yếu hơn sinh vật bình thường mà thôi.

Chiến sĩ Ole của cơ giới tộc dường như không vui lắm, hắn ta vốn thắng một trận sau đó công bố tên, như vậy có thể nhận được độ quan tâm cao hơn.

Nhưng thính phòng quan tâm, khiến Ole trên san cát vàng sửng sốt. Tên chiến sĩ này không biết ác ma Hag đã nhìn ra được ý đồ của hắn ta, thuận thế giúp hắn ta. “Ole tiên sinh không muốn tiết lộ họ tên”, càng dễ khiến người ta nhớ kỹ hơn sau khi thắng một trận công bố tên.

- Phía dưới, hoan nghênh đối thủ của tuyển thủ “vô danh giả” Ole, tuyển thủ Bì Bàn. Thuận tiện nhắc nhở, Bì Bàn tiên sinh đến từ một thế lực lớn thần bí nào đó, loại rất thần bí, thần bí đến mức Hag cũng không biết đó là thế lực gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận