Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 137: Sắp Phá Sản

Quay về phòng chuyên thuộc Tô Hiểu đặt Trảm Long Thiểm lên trên bàn, rồi đặt hai vũ khí màu trắng sắp hiến tế lên cùng.

Thử sử dụng kỹ năng Chí Tôn Đao Phong, trong tay Tô Hiểu xuất hiện một đám u quang màu đen, vòng xoáy u quang màu đen quấy động.

Chỉ để u quang gần hai vũ khí màu trắng, u quang như sống lại lập tức quấn lấy hai vũ khí màu trắng ở bên trong.

“Ken két.”

Hai vũ khí màu trắng được u quang bao bọc phát ra từng tiến ma sát, hai vũ khí kia giống như đang bị xoắn nát.

Mấy chục giây sau, một số tinh thể màu trắng bay từ trong u quang ra, bay về phía Trảm Long Thiểm.

Trảm Long Thiểm trực tiếp hấp thu những tinh thể kia, mặt ngoài phóng ra hàn quang, lưỡi dao càng thêm sắc bén, thân đao cũng cứng hơn.

Không biết có phải do ảo giác hay không, Tô Hiểu cảm thấy Trảm Long Thiểm hoa lệ hơn trước một chút, nhưng dáng dấp của Trảm Long Thiểm không xảy ra thay đổi.

Kiểm tra thuộc tính của Trảm Long Thiểm, hắn phát hiện giá trị phong nhận của Trảm Long Thiểm đã đạt tới 76%.

Vẻ mặt Tô Hiểu vui vẻ, âm thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, hắn sợ Trảm Long Thiểm biến thành “con hàng hay ăn”, nếu “không nuôi nổi” thì xấu hổ rồi.

Hiện giờ chỉ cần mua thêm một vũ khí màu trắng, Trảm Long Thiểm sẽ tăng thành vũ khí màu xanh lục.

Tô Hiểu nhìn hai vũ khí màu trắng trên bàn.

Sau khi u quang rút lui hai vũ khí màu trắng như vừa bỏ vào trong máy nghiền, lưỡi đao biến thành từng khúc, chuôi đao cũng tả tơi.

Hắn thử cầm con đao tả tơi kia, nhưng lúc hắn vừa chạm vào con đao thì con đao rào một tiếng biến thành bụi.

Lắc đầu cười khổ, năng lực Chí Tôn Phong Nhận này đúng là hung tàn, bồi dưỡng ra chí tôn, không biết trên đường đi phải san bằng bao nhiêu thứ để kê chân.

Tô Hiểu lại chạy tới thị trường giao dịch mua vũ khí màu trắng, chưa tới 10 phút hắn đã quay về trước bàn.

U quang lại xuất hiện, Tô Hiểu lựa chọn hiến tế vũ khí màu trắng, trong mắt hắn tràn đầy chờ mong.

Vẫn như ban đầu, sau khi Trảm Long Thiểm hấp thu những tinh thể màu trắng kia, mặt ngoài mơ hồ xuất hiện vệt sáng màu xanh lục.

Ánh sáng xanh lục lóe lên một cái rồi biến mất, sau khi Tô Hiểu cầm lấy Trảm Long Thiểm thì cảm thấy Trảm Long Thiểm không giống trước.

Càng sắc bén hơn, nhưng cảm giác không thay đổi, cảm giác quen thuộc vẫn còn đó.

Sau khi Trảm Long Thiểm lên cấp thông tin như sau:

Trảm Long Thiểm (giá trị phong nhận 0%).

Nơi sản xuất: Diệt Pháp Chi Ảnh.

Phẩm chất: Màu lục.

Độ bền: 50/50.

Lực công kích: 10/29 (tăng 3/12).

Nhu cầu trang bị: Người truyền thừa Diệt Pháp Chi Ảnh.

Cho điểm: 30 (vũ khí màu xanh lục cho điểm cực trị).

Hiệu quả 1 của Chí Tôn Phong Nhận: Độ sắc bén +2 (tăng lên 1 điểm).

Hiệu quả 2 của Chí Tôn Phong Nhận: Có thể tách một trong những thuộc tính đi kèm của vũ khí hiến tế, thuộc tính đi kèm có thể tiến hành thay lúc hiến tế vũ khí, thuộc tính đi kèm được thay sẽ biến mất vĩnh viễn (chưa lựa chọn).

Giới thiệu tóm tắt: Thất khứ, tương ngộ, đồng chiến, tân sinh, trưởng thành.

Giá cả: Không thể giao dịch.



Tô Hiểu dùng ngón tay vuốt lưỡi đao Trảm Long Thiểm, chỉ chạm nhẹ hắn đã có cảm giác đâm nhói, chỉ hơi dùng chút sức nữa làn da hắn sẽ bị cắt, Trảm Long Thiểm sắc bén hơn trước đâu chỉ gấp đôi.

Bỏ Trảm Long Thiểm xuống, Tô Hiểu lấy Quinque loại đao nhận được ở thế giới Ghoul lúc trước ra.

Cây đao này được chế tạo từ Kagune của cửa hàng trưởng, cho điểm cao tới 27.

Tô Hiểu chuẩn bị hiến tế Quinque loại đao này, có Trảm Long Thiểm hắn không cần cây đao này nữa.

U quang lại xuất hiện, Tô Hiểu “nhịn đau” để u quang tới gần Quinque này.

Vũ khí 27 điểm giá thấp nhất là hơn 6000 Nhạc Viên Tệ.

Hiện giờ hắn vừa đau lòng lại chờ mong, không nỡ bỏ đứa bé sẽ không bẫy được sói, hôm nay hắn không thèm đếm xỉa rồi.

Chỉ để lại Nhạc Viên Tệ cần ở sân thí luyện, nói gì ngày hôm nay Tô Hiểu cũng phải hiến tế Trảm Long Thiểm thành vũ khí màu xanh lam.

Với sở trường đao thuật Lv. 5 của hắn hiện giờ cộng thêm Trảm Long Thiểm phẩm chất màu lam, sẽ tăng sức mạnh cho nhau.

Huống chi hắn còn có năng lực Tâm Nhãn và Thanh Cương Ảnh.

Một thanh đao tốt, đao thuật tinh xảo, mấy kỹ năng bị động, đây là thủ đoạn chiến đấu chủ yếu của Tô Hiểu, tuy phương thức chiến đấu hơi đơn giản, nhưng sau khi tăng những thứ này tới mức cao, chắc chắn lực chiến đấu của hắn không kém.

Tô Hiểu vẫn hiểu đạo lý tạp mà không tinh, từ chỉ có một kỹ năng chủ động Thanh Cương Ảnh là có thể nhìn ra, nghề nghiệp Diệt Pháp Chi Ảnh này cũng tránh để hắn tạp mà không tinh.

Một đống kỹ năng ở tiền kỳ đúng là rất mạnh, nhưng ở trong hậu kỳ sẽ bị đè xuống đất ma sát mệnh.

Tô Hiểu không truy cầu rực rỡ trước mắt, hắn còn muốn phát triển sau này.

Năm phút sau hiến tế thành công, Quinque loại đao biến thành một đống bụi.

Sau khi Tô Hiểu liếc nhìn giá trị phong nhận của Trảm Long Thiểm thì thở phào nhẹ nhõm, vũ khí cho 27 điểm không phải là có tiếng mà không có miếng, giá trị phong nhận của Trảm Long Thiểm đạt tới 71%.

Nhiều nhất là hiến tế hai đến ba thanh vũ khí màu lục cho điểm thấp, Trảm Long Thiểm sẽ tăng tới phẩm chất màu lam.

Về phần tại sao không mua vũ khí màu xanh lục cho điểm cao, chỉ vì quá đắt, một cái sáu, bảy ngàn Nhạc Viên Tệ, vậy thì muốn mệnh luôn rồi.

Tô Hiểu “dứt khoát” rời khỏi phòng chuyên thuộc, lại tới thị trường giao dịch lần nữa.

- Hả? Lại là ngươi, thật trùng hợp.

Người đàn ông trung niên mắt không linh hoạt đứng dậy, nhiệt tình ngăn cản Tô Hiểu.

Cũng khó trách người đàn ông trung niên này nhiệt tình, bởi vì Tô Hiểu mua ba vũ khí màu trắng ở chỗ lão ta.

- Cũng tạm.

Tô Hiểu cười khổ, nghĩ thầm trong lòng khéo cái gì, trong vòng nửa canh giờ hắn đã tới thị trường giao dịch ba lần, chân đã đau rồi.

- Lần này muốn mua cái gì, là khách quen ta sẽ tính rẻ hơn.

Tô Hiểu lắc đầu, người đàn ông trung niên này bán trang bị màu trắng, hiện giờ hắn lại cần vũ khí loại đao màu xanh lục.

- Có vũ khí loại đao màu xanh lục không?

Nghe Tô Hiểu hỏi, người đàn ông trung niên này hơi kinh ngạc.

- Ta nói này tiểu huynh đệ, ngươi đã mua ba vũ khí màu trắng rồi, ngươi muốn làm trung gian à? Ta bán đã là qua tay hai, đến lượt ngươi sẽ thành tay ba…

Người đàn ông trung niên lải nhải, rõ ràng là người này nói nhiều.

Tô Hiểu vẫy tay.

- Phương thức chiến đấu của ta hơi đặc biệt, hiện giờ cần hai vũ khí loại đao màu lục, ngươi có không?

Người đàn ông trung niên suy nghĩ một lát.

- Ta không có nhưng ta biết ai có, ngươi đi theo ta.

Người đàn ông trung niên dẫn Tô Hiểu tới một nơi gần quảng trường giao dịch, không có nhiều người ở nơi này, cũng có ít quầy hàng.

Hai người dừng chân trước quầy hàng của một ông lão, ông lão đang dựa vào bồn hoa ở phía sau ngủ, trên quầy hàng bày mấy món trang bị màu lục, nhưng những trang bị này đều đánh dấu giá trên trời, rõ ràng là không muốn bán.

- Lư lão đừng ngủ nữa, ta dẫn khách hàng lớn tới cho ngươi này.

Ông lão tên Lư lão ngủ chảy cả nước bọt, bỗng nhiên bị người ta đánh thức nên hơi khó chịu.

- Hả? Là Ky Giới Nhãn à, sao thế? Không bán “tiểu bạch hoa” của ngươi, tới chỗ ta làm gì?

Lư lão lau nước bọt ở khóe miệng, còn buồn ngủ cho một tay vào trong áo, sau khi gãi dưới nách một lát còn giơ tay lên trước mũi ngửi một cái.

Sau khi ngửi mùi trên tay Lư lão khịt khịt mũi, rõ ràng tỉnh táo hơn không ít.

- Vị tiểu huynh đệ này muốn mua hai vũ khí loại đao màu xanh lục, ta cảm thấy ngươi sẽ có hàng, cho nên giới thiệu cho ngươi.

Nghe thấy Tô Hiểu muốn mua hai vũ khí loại đao màu lục, trước mắt Lư lão sáng lên.

- Đúng là gần đây ta có một ít trang bị màu lục, chiến tranh sắp bắt đầu, đến lúc đó giá hàng sẽ tăng cao.

- Haizz, lão gia ngài đừng hi vọng chuyện đó, nếu đến lúc đó lão gia ngài dám tăng giá ào ào, Nhạc Viên sẽ truyền tống ngài tới chiến trường đó.

Sắc mặt Lư lão khó coi, giống như nghĩ đến chuyện vô cùng khủng bố, sau khi lắc đầu xong lão ta nhìn về phía Tô Hiểu.

- Vũ khí loại đao màu lục đúng không, để ta tìm xem.

Rất nhanh trong tay Lư lão xuất hiện hai vũ khí loại đao màu lục.

- Một cái cho điểm 16, một cái cho điểm 15, tổng cộng là 8000 Nhạc Viên Tệ, gần đây trang bị màu xanh nhận được nhiều hơn, bán cho ngươi mở hàng, kiếm ngươi 200 phí giấy tờ thôi.

Tô Hiểu nhớ giá đại khái vũ khí màu xanh lục, đúng là ông lão này bán không đắt, thậm chí còn rẻ hơn thị trường từ 100 đến 200 Nhạc Viên Tệ, quả nhiên quầy hàng của Chức Công Giả rất đáng tin.

Tô Hiểu trả tiền rất nhanh, cầm hai vũ khí màu xanh lục quay về phòng chuyên thuộc.

Lư lão nhìn bóng lưng Tô Hiểu xa dần không biết đang suy nghĩ gì.

- Lư lão, bán lỗ sao?

Ky Giới Nhãn lấy một hộp thuốc ra, đưa cho Lư lão một điếu nói.

- Không lỗ, ta chỉ hơi ngạc nhiên vì sao cao thủ cận chiến lợi hại như vậy lại lựa chọn hai vũ khí màu xanh lục cho điểm thấp, nhìn dáng vẻ hắn ta cũng không nghèo. Kỳ lạ.

Lư lão nuốt mây nhả khói nhìn bóng lưng Tô Hiểu đi xa.

- Đừng nghĩ người ta nữa, thế nào Lư lão, khảo hạch lên Khế Ước Giả qua không, Chức Công Giả không phải là kế hoạch lâu dài, chúng ta rất khó trở nên mạnh.

- Haizz, đâu dễ như vậy, điểm thuộc tính quá thấp không thể đối phó được nhiều cảnh tượng mô phỏng ra như thế.



Lúc Lư lão và Ky Giới Nhãn nói chuyện, Tô Hiểu đã quay về phòng chuyên thuộc bắt đầu hiến tế vũ khí.

Vẫn là các bước như trước, nhưng thời gian lần này lâu hơn chút.

Mười phút sau, một vệt lam quang chiếu vào mặt Tô Hiểu.

Cuối cùng hắn không còn dùng vũ khí màu trắng để chiến đấu, súng bắn chim đổi pháo rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận