Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 417: Chiến Tranh Vũ Khí Nóng

Mấy vạn quân đội tập kết trước biên giới, trong tuyết trắng mịt mù, binh sĩ mặc đồ trắng không nổi bật lắm.

Bọn họ đều biết sắp có chiến tranh, nhưng bọn họ không sợ hãi, chiến tranh thường xảy ra ở vùng biên giới, chuyện này là chuyện thường như cơm bữa đối với bọn họ.

Thanh thế đại quân tập kết mênh mông, anh em Elric hơi dại ra đứng trong biên giới, nhìn hình ảnh trước mắt.

- Đây là muốn làm gì? Có quân đội địch quốc xâm lấn sao?

Cho dù Edward là State Alchemist, nhưng hắn ta không rõ chiến tranh là khái niệm gì.

- Không đúng, ngươi, hình như những quân đội này đang xuất phát về trong nước.

- Xuất phát vào trong nước sao? Chẳng lẽ…

Edward nghĩ tới tình huống đáng sợ, đó là thiếu tướng Olivier Mira muốn tạo phản.

- Nàng muốn làm gì, không được, không thể để chuyện như vậy xảy ra được.

Edward vừa định xoay người vào trong cứ điểm, một bóng người chắn trước người hắn ta.

- Tiểu chú lùn, đừng xen vào việc của người khác.

Ánh mắt Tô Hiểu sáng rực nhìn Edward Elric.

- Ngươi gọi ai là tiểu chú lùn, còn nữa các ngươi muốn làm gì?

- Làm gì sao? Đương nhiên là đánh về phía Central City, thuận tiện lật đổ thống trị của người nào đó.

Nhận được câu trả lời của Tô Hiểu, đồng tử Edward co rút nhanh.

- Vậy dân thành phố Central City thì làm thế nào?

- Mặc cho số phận.

- Đùa gì thế, đó là mấy vạn người đấy.

- Mấy vạn người thì thế nào?

Hô hấp của Edward nặng nề, nếu như đại quân phương bắc xông tới, trực tiếp khai chiến với trung ương, vậy bình dân ở Central City xui xẻo rồi, pháo đạn không có mắt.

- Lúc bọn ta đàm phán hẳn là ngươi nghe trộm cả.

Bỗng nhiên Tô Hiểu nở nụ cười.

- Nghe xong… Thì thế nào?

Bị Tô Hiểu mỉm cười nhìn chằm chằm, Edward có cảm giác sởn tóc gáy, giống như bị Tử Thần mỉm cười nhìn chằm chằm.

- Đi tìm cha ngươi, nói với lão ta, kế hoạch của The Little One Inside the Flask bị cắt đứt, cuộc chiến cuối cùng lão ta phải tới tham dự, bằng không không ai có thể đối phó được The Little One Inside the Flask.

Tuy cha Edward Elric không tính là mạnh tới mức tận cùng, nhưng ông ta có quan hệ đặc biệt với The Little One Inside the Flas, The Little One Inside the Flask là dùng máu của ông ta sinh ra.

- Cha ta? Lão ta…

Edward còn chưa nói hết, Tô Hiểu ném tài liệu cho đối phương, đây là tài liệu về The Little One Inside the Flask.

Edward do dự một lát, cuối cùng mở tài liệu ra.

- Sao… Làm sao có khả năng được?

- Không có gì là không thể, đây là quá trình sinh ra The Little One Inside the Flask, luyện đất nước thành trận từng xảy ra một lần, luyện thành đất nước sản sinh ra Hiền Giả Chi Thạch lần trước có một nửa ở trong cơ thể cha ngươi, đó là một khối Hiền Giả Chi Thạch chứa linh hồn mấy trăm ngàn người.

Van Hohenheim rất quan trọng, đây là then chốt đánh bại The Little One Inside the Flask.

Edward ngơ ngác nhìn tài liệu trong tay.

- Chuyện này đúng là hành động của ác ma, có thể đánh bại The Little One Inside the Flask liên quan gì tới Van Hohenheim.

- Ngươi không cần biết, gặp ở Central City.

Tô Hiểu xoay người ra khỏi cứ điểm.

- Đợi đã, quân phương bắc không thể cứ như vậy…

Edward còn chưa nói hết, bỗng nhiên Tô Hiểu quay đầu.

- Đừng xen vào việc của người khác, nếu như cản đường ta, giết ngươi.

Mái tóc ngắn màu đen của Tô Hiểu không gió mà bay, tay phải lơ đãng đặt lên chuôi đao Trảm Long Thiểm.

- Vậy thì giết đi.

Hai tay Edward tạo thành chữ thập, luyện thành ti sáng lấp lóe màu lam.

- Ồ, đùa chút thôi, ngươi chưa thể chết được, Human Sacrifice quan trọng.

Tô Hiểu xoay người rời đi, Edward đứng ngây ra tại chỗ, không biết vì sao đôi chân run run.

- Không ổn, rất không ổn, vì sao tên này khiến ta cảm thấy càng nguy hiểm hơn The Little One Inside the Flask, Alphonse, Alphonse…

Edward xoay người lại nhìn, em trai hắn ta đứng ngây ra tại chỗ.

- Trong tay người kia có một sợi dây chuyền, ngươi nhìn thấy không, anh trai.

Khi Alphonse nói chuyện đều mang theo âm rung.

- Dây chuyền gì?

Edward cố gắng nghĩ lại, rất nhanh nhớ tới sợi dây chuyền trong tay Tô Hiểu.

- Đó là… Dây chuyền của Winry?

Winry Rockbell, cũng chính là thanh mai trúc mã của Edward.

- Tên khốn này, chẳng lẽ hắn ta đã làm gì Winry.

Edward nổi giận, lập tức xông về phía Tô Hiểu rời đi.

- Ngươi đừng đi, chúng ta lập tức rời đi, đi tìm Winry.

- Nhưng mà…

Edward ép buộc mình phải tỉnh táo lại.

- Đúng vậy, phải đi tìm Winry trước, sau đó… Đến Central City ngăn cản chiến tranh.

Anh em Elric vội vàng rời khỏi cứ điểm, không lâu sau, trong cứ điểm chỉ còn lại mấy ngàn quân đội, đây là phòng ngừa địch quốc đột nhiên kéo tới.



Hai ngày sau.

Trấn nhỏ Kano, nơi này là vị trí biên giới tây bắc và trung tâm Central City, tuy nơi này không có nhiều cư dân, nhưng được trọng binh trấn giữ, bởi vì nơi này có nhà ga cỡ lớn.

Mấy vạn quân đội muốn tới Central City, rõ ràng là đi bộ không được, còn phải mang theo pháo và xe tăng, nếu không không thể khai chiến.

Trạm xe lửa ở thị trấn Kano có ý nghĩa chiến lược, muốn tới Central City, phải tới nơi này trước, bắt xe lửa ở Kano, sau đó phải giải quyết tiếp tế.

20 ngàn quân trung ương được điều tới đây, quân phương bắc được điều động quy mô lớn, trung ương không phải người mù, đương nhiên biết mục đích của quân phương bắc.

Dọc đường đi nhận được vô số cảnh cáo của quân trung ương, Olivier mang theo quân đội đến thị trấn Kano.

Rầm rầm rầm.

Hơn một ngàn xe tăng chậm rãi chạy trên đường, đọng lại dấu bánh xích trên tuyết.

Quân phương bắc điều động hơn năm vạn người, bình quân hơn năm mươi người một chiếc xe tăng.

Năm mươi người này không phải đều ngồi trong xe tăng, còn có người ngồi bên ngoài nữa.

Tô Hiểu ngồi ở vỏ ngoài một chiếc xe tăng, nhìn từ xa, thị trấn Kano đã xuất hiện trong tầm mắt, đây là một trấn nhỏ an lành.

Phía trước thị trấn Kano nửa kilomet, một loạt chiến hào đã đào xong, bao cát màu vàng đất chất đống trước chiến hào, binh sĩ quân đội trung ương bí mật ở bên trong chiến hào.

- Byakuya, sắp bắt đầu chiến đấu rồi, đừng ngồi trên xe tăng nữa.

Olivier thả ống nhòm trong tay xuống.

- Số lượng kẻ địch bao nhiêu?

- Chừng hai, ba vạn, đều là đồ bỏ đi, đào chiến hào giống như hố phân.

- Sau khi khai chiến ta phụ trách tổng chỉ huy của quân địch.

Lúc chiến tranh, Tô Hiểu không muốn đối phó binh lính bình thường, như vậy vốn không có ý nghĩa gì, chặt đầu mới là nhanh nhất.

- Được, vậy thì khai chiến.

Olivier vừa dứt lời, ở trong chiến hào phía trước truyền tới tiếng kêu to.

- Olivier Mira Armstrong, đầu hàng đi, nể mặt ngươi lúc trước là thiếu tướng, tổng thống sẽ tha cho ngươi một con đường sống.

Tiếng kêu to truyền từ trong chiến hào tới, vốn không thấy người, không có can đảm gì như bảo người ta đầu hàng.

- Tập kết chiến trận, chuẩn bị chiến đấu!

Hơn một ngàn chiếc xe tăng xếp thành hàng ngang, sau mỗi chiếc xe tăng đều có hơn năm mươi bộ binh, xe tăng đi về phía trước, bộ binh theo sát phía sau.

Đây chính là vũ khí nóng tấn công thành lúc chiến tranh quy mô lớn, xe tăng mở đường ở trước, bộ binh theo sau.

Bùm, bùm…

Xe tăng không ngừng bắn đạn, chiến hào cách mấy trăm mét bị bắn bùn đất tung tóe.

Một quan quân trung ương bị lửa đạn dọa ngốc luôn, run rẩy trốn sau chiến hào, hắn ta dựa vào quan hệ thân thích mới trở thành thiếu úy, vốn chưa từng thấy chiến tranh thực sự, pháo vừa nổ vang, bản tính vô dụng lộ ra.

Vù…

Tiếng xé gió nhanh chóng truyền tới, một viên pháo màu đen bay ra, viên pháo này bắn ra có uy lực như mấy chục viên đạn.

Xì xì.

Pháo bắn vào trong bùn đất bên trong chiến hào, vừa vặn rơi vào bên cạnh đồ vô dụng.

Thiếu úy vô dụng nghiêng đầu nhìn, muốn nhìn rõ đó là thứ gì.

Bùm!

Pháo nổ tung, uy lực pháo nổ tung không đáng sợ, đáng sợ chân chính là những mảnh đạn kia, thiếu úy vô dụng bị mảnh đạn bắn trúng, mới khai chiến được bốn mươi giây đã chết trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận