Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 661: Số Lượng Rương Báu Kinh Người

Chrollo đi rồi, mái nhà khôi phục yên tĩnh, chỉ còn Tiểu Sửu ngồi xe lăn.

- Đã nhìn thấu sao, quả nhiên dọa hắn ta không được lâu.

Tiểu Sửu nhìn Chrollo đi xa, giống như nhận ra được gì đó.

- Bỏ đi, cho dù bị nhìn thấu cũng không thể làm gì ta, tiếp tục tin tưởng cái gọi là lời dự đoán hoặc vận mệnh đi, tin tưởng vào năng lực Niệm quá chính là nhược điểm của ngươi, Chrollo.

Tiểu Sửu nhỏ giọng lẩm bẩm, quan hệ hợp tác giữa hắn ta và Chrollo không ổn định như người ta nhìn, chỉ là hai người đều thông minh, bọn họ biết giá trị của nhau.

Ví dụ như Tiểu Sửu nắm giữ nhược điểm của tộc Nilapan, mà sức chiến đấu của Chrollo mạnh mẽ, thuộc hạ còn mấy thành viên của lữ đoàn.

Ngồi trên xe lăn do dự một lát, Tiểu Sửu lấy điện thoại ở thế giới Hunter ra.

Tút... Tút... Điện thoại được nghe máy.

- 4. 5231. 486GTTH. ASKGA424, sao, thả câu, sơn dương hoàng kim.

Sau khi Tiểu Sửu nói một đoạn ám hiệu rất dài, trong điện thoại truyền ra giọng nữ.

- Mật mã chính xác, đang kết nối với thợ săn cấp ba sao.

Một lát sau, trong điện thoại truyền ra tiếng hí.

Bùm!

Tiếng nổ mạnh truyền từ trong ống nghe ra, tiếng vang bùm bùm khiến Tiểu Sửu nghiêng đầu theo bản năng.

- Thật là một “ngạc nhiên vui mừng”.

Tiểu Sửu lắc điện thoại trong tay, hắn ta hoài nghi thứ này bị hỏng rồi.

- Ai?

Trong điện thoại truyền ra giọng nam rất thô.

- Luque Freeman tiên sinh, chuyện lần trước chúng ta bàn bạc, ngươi suy nghĩ thế nào?

Tiểu Sửu bình tĩnh nhất lúc này trong mắt có chút bất đắc dĩ.

- Chẳng ra sao, cút! Còn dám gọi điện thoại cho ta, ta sẽ bóp nát trứng ngươi.

Tút tút tút... Điện thoại bị cắt đứt, tay Tiểu Sửu dùng lực, điện thoại kia rắc một tiếng bị bóp nát.

- Đồ con lừa đầu đầy thịt, sao tên như vậy lại thành thợ săn ba sao? Sau này có cơ hội lại tiến vào thế giới Hunter, nhất định phải ăn linh hồn ngươi.

Đồng tử của Tiểu Sửu biến thành màu đỏ rực, giống như có lửa địa ngục thiêu đốt ở bên trong.

- Ha ha ha, cuối cùng người tí hon nham hiểm như ngươi cũng ăn quả đắng, ta chán ghét âm mưu quỷ kế.

Bóng mờ Bá Tước Luyện Ngục lão huynh ở sau lưng Tiểu Sửu cười to không ngừng, dung nham từ trong lỗ mũi nó tràn ra, thực ra đây là nước mũi của nó.

- Ta chán ghét đồ con lừa, ví dụ như ngươi.

- Ngươi nói cái gì? Lặp lại lần nữa! !

- Ta chán ghét đồ con lừa, ví dụ như ngươi, a, chưa từng thấy yêu cầu nào kỳ lạ như vậy, bị mắng còn muốn nghe lần hai.

Tiểu Sửu hơi hối hận vì lựa chọn vị Ma Thần này, lúc đầu hắn ta chọn đối phương vì đối phương không có mưu trí gì, làm việc không cần não, rất dễ lợi dụng.

Nhưng ở chung một thời gian ngắn Tiểu Sửu kinh ngạc phát hiện, vị Bá Tước Luyện Ngục lão huynh này không phải không có đầu óc đơn giản như vậy, đã có thể được quy nạp vào hàng ngũ ngu, nếu không có huyết mạch mạnh mẽ, đã sớm chết trong hắc uyên.

- Tên nhân loại vô liêm sỉ, đê tiện, thấp hèn này, ta...

Bá Tước Luyện Ngục tràn đầy tức giận phun nước bọt nóng bỏng ra, nó sắp bùng nổ vì tức rồi.

- Câm miệng, bằng không ăn ngươi.

Nụ cười trên mặt Tiểu Sửu đột nhiên biến mất, quay đầu nhìn về phía bóng mờ của Bá Tước Luyện Ngục.

Bá Tước Luyện Ngục lão huynh vừa định nói chuyện, nhưng nhìn thấy ánh mắt Tiểu Sửu xong nó rùng mình.

- Tên “quái thai” này, có giỏi thì ăn ta đi, Bá Tước Luyện Ngục ta chưa từng biết sợ ai, ở trong hắc uyên chưa từng biết sợ, ở trong Luân Hồi Nhạc Viên này cũng sẽ không sợ ai.

- Đùa thôi, ngươi là Ma Thần ta dựa vào, sao ta ăn ngươi được.

Tiểu Sửu cười to, giống như vừa rồi đều là chuyện cười.

“Hừ...”

Bóng mờ Bá Tước Luyện Ngục biến mất, nó có cảm giác mình không tốn nhiều thời gian sẽ thôn phệ được.

- Muốn sinh tồn, phương pháp tốt nhất là không có nguyên tắc, ngươi nói xem đúng không, Bá Tước Luyện Ngục lão huynh.

Tiểu Sửu lấy một bao thuốc lá ra, do dự một lát hắn ta rút một điếu, hắn ta không có thói quen hút thuốc.

- Hi vọng ngươi đừng chết trong tay Chrollo, so với đám người săn đuổi tự đại lúc trước, ngươi mới là đối thủ chân chính của ta, Byakuya, có lẽ vì có ngươi, cuộc đời ta mới hoàn chỉnh, ha ha ha ha.

Gió đêm thổi qua, Tiểu Sửu ở trên mái nhà cười điên cuồng.

...

Trong đại sảnh sàn đấu giá.

Sau khi tộc Nilapan tạm rút lui, kết giới đã tắt, em gái kết giới sư mềm mại vô lực dựa vào trong ngực bạn trai.

Mấy Khế Ước Giả chạy tới chỗ cửa sau.

- Những quái vật này cũng thường thôi.

- Đừng nói mát nữa, loại thế tiến công này kéo dài tiếng nữa, nhất định là chúng ta không kiên trì được rồi.

Đám Khế Ước Giả ngồi thành một vòng trong đại sảnh, trước người ba huynh đệ Quốc Túc bày ra hơn trăm rương báu, bên cạnh là Mê Muội.

Từ vị trí có thể thấy được, địa vị của ba huynh đệ Quốc Túc trong đám Khế Ước Giả, người có năng lực cho dù tính cách đùa bức một chút cũng phải nhận được tôn trọng.

- Có tổng cộng 107 rương báu, 12 phẩm chất màu lam, 95 màu lục, trừ ba huynh đệ bọn ta, ở đây có 23 người.

Khế Ước Giả vốn có 31 người, nhưng lúc thủ vệ cửa sau tử vong 5 người, hiện giờ còn sót lại 26 người, trong này không bao gồm Tô Hiểu và Vi Ny.

- Thảo luận một chút phân chia những rương báu này thế nào đi.

Lão đại Quốc Túc nhìn mọi người xung quanh, hắn ta hơi bận tâm những Khế Ước Giả này sẽ nội chiến, tuy những quái vật kia rút lui, nhưng ai cũng không chắc chắn có đợt tấn công lần hai không.

- Chuyện này còn phải nói sao, ba vị Quốc Túc nói chia thế nào thì chia thế đó, bọn ta không có ý kiến.

Một người mở miệng trước.

- Dựa vào giết địch phân chia được không?

Pháp sư tử vong nhìn chằm chằm những rương báu kia, tâm lý của hắn ta là mong được hơn 20 rương báu.

- Số lượng giết địch sao? A, không có huynh đệ Quốc Túc ở trên chống đỡ, ngươi sớm đã chết rồi.

Mê Muội cười mỉa, thưởng thức chủy thủ dài hình rắn trong tay.

Pháp sư tử vong nghiêng đầu nhìn Mê Muội một cái, do dự một lát, không dám trở mặt với Mê Muội, chuyện về Đồng Minh Liệp Nhân hắn ta từng nghe nói rồi.

- Các vị, không bằng chúng ta roll (quăng số) đi.

Một thiếu niên đề nghị.

- Roll?

Đám Khế Ước Giả cùng lắc đầu.

Ngay lúc đám Khế Ước Giả phân chia, Tô Hiểu đi vào trong đại sảnh, trong không gian dự trữ của hắn đầy rương báu phẩm chất màu lục, màu lam.

102 rương báu màu lục, 23 rương báu màu lam, đây không thể nghi ngờ là một khoản tiền lớn.

Tâm tình của Tô Hiểu không tệ, nhưng hắn còn không biết số lượng rương báu của những Khế Ước Giả kia, số lượng hắn giết Nilapan vượt xa đám Khế Ước Giả này, nhưng số lượng rương báu chỉ cao hơn đám Khế Ước Giả kia một chút.

Nhưng hắn độc hưởng những rương báu này, mà những Khế Ước Giả kia phải chia cho 26 người, vận khí không đủ mà nói, phải dùng thực lực để đền bù.

Tô Hiểu mơ hồ có suy đoán, có lẽ những rương báu này toàn nước, giết Nilapan tỷ lệ rơi rương báu hơi cao, nhưng cho dù toàn nước, đây cũng là số tiền lớn.

Hiện giờ không phải lúc mở rương báu, tuy đám Nilapan rút lui, nhưng không có nghĩa là chúng nó từ bỏ, huống hồ Tiểu Sửu và Chrollo chưa lộ diện.

Tìm một nơi yên tĩnh trong đại sảnh, Tô Hiểu lấy ít đồ ăn trong không gian dự trữ ra, nghỉ ngơi đồng thời bổ sung năng lượng cần thiết cho cơ thể.

Bố Bố phát hiện Tô Hiểu tiến vào trong đại sảnh, thì chạy hùng hục tới.

- Tình hình cửa sau thế nào?

“Gâu.”

Bố Bố kêu một tiếng, “thú ngữ MAX cấp” khiến Tô Hiểu hiểu được ý của Bố Bố.

Không tính ổn định, nhưng nửa khắc sẽ không bị công phá.

- Sàn đấu giá sắp không phòng thủ được sao, nằm trong dự liệu.

Tô Hiểu thở dài, nếu Nilapan triển khai thế tiến công lần hai, công phá sàn đấu giá chỉ là vấn đề thời gian.

- Byakuya.

Vi Ny đứng ở chỗ cầu thang tầng hai, ra hiệu cho Tô Hiểu đi qua nói chuyện.

Tô Hiểu đứng dậy đi về phía cầu thang, cửa hành lang được đóng kín.

- Có việc gì?

- Vừa rồi ta nhìn thấy Tiểu Sửu, ở mái nhà gần đây.

- Ngươi không nổ súng à?

- Không, ta sợ đánh rắn động cỏ, với IQ của Tiểu Sửu, sẽ không không phòng bị bắn nổ đầu, dựa vào tình hình hiện giờ, sàn đấu giá không phòng thủ được lâu, cho nên ta có kế hoạch rất lớn mật...
Bạn cần đăng nhập để bình luận