Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 691: Đạp

Vù...

Rất nhiều trùng tử khắc ấn bay lượn, đây là bản thể của Matou Zouken.

Những trùng tử khắc ấn này có bộ dạng xấu xí, cơ thể dài nhỏ, cánh rất nhọn, đầu, sau lưng đều có mắt kép màu đỏ, tính toán qua loa, trùng tử khắc ấn có trên trăm con.

- Sao thế, không tiếp tục tấn công nữa à?

Giọng của Matou Zouken truyền tới, giọng nói này không phát ra từ trong cơ thể trùng tử, mà từ bốn phương tám hướng.

Tốc độ bay của trùng tử khắc ấn không chậm, hơn nữa số lượng không ít, muốn giết chết những trùng tử khắc ấn này tuyệt đối hơi khó khăn.

Những trùng tử này không nhào tới chỗ Tô Hiểu, mà bay về phía lối ra của phòng dưới đất, nguyên nhân rất đơn giản, cho dù Matou Zouken là gia chủ của một trong ba đại gia tộc ma thuật, còn sống hơn 500 năm, nhưng lão ta biết một chuyện, ma thuật sư liều mạng với Anh Linh tuyệt đối không có kết quả tốt, đặc biệt là “Anh Linh” mạnh như Tô Hiểu, huống chi ma thuật của nhà Matou tấn công chính diện cũng không được tốt.

Bóng dáng Tô Hiểu lấp lóe, trực tiếp xông về phía bầy trùng tử, ngày hôm nay tuyệt đối không thể để lão trùng tử này sống sót rời đi, đối phương biết một số nội tình của hắn.

Tuy Tô Hiểu không khác sáu Anh Linh khác mấy, nhưng có thể không để lộ là tốt nhất.

Mấy chục khiên năng lượng hình lục giác xuất hiện bên cạnh Tô Hiểu, khiên phản kích mới xuất hiện, hắn lập tức chém đứt việc cung cấp năng lượng, cứ như vậy, khiên phản kích có thể rời khỏi hắn 1 mét, nhưng thời gian chỉ còn lại 1 phút.

Tô Hiểu xông lên trước, cũng điều khiển khiên phản kích bay về phía đám trùng tử khắc ấn ở không trung.

Phát hiện mấy chục khiên năng lượng long lanh óng ánh bay tới, Matou Zouken cảm thấy chẳng lành theo bản năng, lập tức khống chế trùng tử khuếch tán ra bốn phía, nhưng đáng tiếc là quá muộn.

Mấy chục khiên phản kích vây quanh trùng tử khắc ấn ở bên trong, tất cả khiên phản kích tụ lại, cuối cùng hình thành kết giới hình kim cương, cho dù kết giới do mấy chục khiên phản kích ghép lại, nhưng xây dựng rất nghiêm mật.

Bùm bùm!

Đám lớn trùng tử khắc ấn đang đấu đá lung tung trong khiên phản kích, những trùng tử khắc ấn này rất mạnh, va kết giới khiên phản kích nổ không ngừng.

Đáng tiếc chính là, khiên phản kích có cường độ 400 điểm, tên ma thuật sư Matou Zouken này khó mà phá tan được, không nói tới ma thuật sư, cho dù là Anh Linh đều chưa chắc phá được.

Phát hiện không thể phá tan kết giới khiên phản kích, những trùng tử khắc ấn kia dừng tấn công vô dụng, rơi vào trong kết giới, kết giới vốn nửa trong suốt lập tức biến thành màu xám đen.

Tất cả trùng tử khắc ấn đều lộ ra răng nanh tinh mịn, bắt đầu gặp nhấm mặt trong của khiên phản kích.

Ken két...

Tiếng gặm nhấm đã đạt tới trình độ chói tai, ma thuật nhà Matou vì thuộc tính “nước”, có đặc tính hấp thu, nên lão gia hỏa Matou Zouken muốn hấp thu năng lượng của kết giới, do đó phá tan khiên phản kích.

Tô Hiểu hít sâu một hơi, cố kìm chế hoạt tính của năng lượng Thanh Cương Ảnh trong khiên phản kích, khiến cường độ của khiên phản kích hạ thấp.

Kết giới khiên phản kích lấp lóe lam quang, mặt ngoài xuất hiện lượng lớn năng lượng.

Ken két...

Trên kết giới khiên phản kích bắt đầu xuất hiện vết nứt tinh mịn, không tốn thời gian sẽ bị gặm nhấm sạch.

Lúc trước phát hiện giao tiếp vô dụng, Matou Zouken đã để lộ bản thể không nói nhảm nữa, hiện giờ lão ta muốn rời khỏi nơi này, còn việc trả thù, lão ta có rất nhiều biện pháp, nếu nói tới phương diện âm mưu, tính kế, không ai là đối thủ của hắn.

Tô Hiểu xuất hiện quá đột ngột, hơn nữa Tô Hiểu chưa bao giờ phí lời với kẻ địch, bởi vậy âm mưu quỷ kế của Matou Zouken không có đất dụng võ.

Rắc!

Kết giới khiên phản kích vỡ tan, vù một tiếng, lượng lớn trùng tử khắc ấn lao từ trong kết giới ra.

- Anh Linh không biết, ngươi sẽ là vật hi sinh đầu tiên trong cuộc chiến Chén Thánh.

Matou Zouken cười âm hiểm, rất nhiều trùng tử khắc ấn tẩu tán ra, chuẩn bị lấy số lượng ưu thế chạy trốn.

- Ăn nhiều năng lượng Thanh Cương Ảnh của ta như vậy, còn muốn đi?

Phụt...

Hồ quang màu trắng xanh bùng nổ trong cơ thể trùng tử khắc ấn.

“A! !”

Tiếng rít gào truyền tới, ma lực trong cơ thể tất cả trùng tử khắc ấn xuất hiện hiện tượng bài xích năng lượng Thanh Cương Ảnh, năng lượng Thanh Cương Ảnh lộ qua răng nanh của nó, phệ diệt!

Từng con trùng tử khắc ấn nổ tung, một lát sau, trên trăm con trùng tử khắc ấn chết hết.

- Matou Zouken... Chết rồi sao?

Matou Kariya mở to hai mắt, giống như có chút không dám tin vào hình ảnh trước mắt.

- Không dễ dàng như vậy.

Tô Hiểu liếc mắt nhìn nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên.

[Liệp Sát Giả đã tiêu diệt Matou Zouken (2/5).]

[Bởi vì trùng tử khắc ấn bản thể của Matou Zouken chưa chết, Matou Zouken ngủ say 5 ngày sẽ khôi phục.]

Lão trùng tử kia chưa chết, chỉ ngủ say, nếu chết dễ dàng như vậy, vậy thì không phải lão quái vật sống 500 năm.

- Bố Bố.

Tô Hiểu nhìn về phía Bố Bố, Bố Bố thở dài, dán sát mũi vào ngửi thi thể trùng tử khắc ấn, ngửi một lát, Bố Bố chạy ra khỏi phòng dưới đất.

Tô Hiểu theo sát phía sau, ngày hôm nay Matou Zouken nhất định phải chết, không liên quan lão ta từng làm gì, đây là ân oán cá nhân.

Ngay lúc Tô Hiểu mới tới thế giới Chén Thánh, Matou Zouken muốn trùng tử khắc ấn xâm nhập vào cơ thể hắn, nếu không có tính cảnh giác mạnh, còn chưa được truyền tống hoàn toàn, Tô Hiểu đã bị Matou Zouken đánh lén.

Chỉ cần thực lực cách biệt không xa, Tô Hiểu không định để qua đêm mới báo thù.

Tô Hiểu và Bố Bố lao ra khỏi phòng dưới đất, lúc này Tô Hiểu mới phát hiện, hóa ra tòa nhà đen thui này là cổ bảo của gia tộc Matou.

Là gia tộc ma thuật truyền thừa mấy trăm năm, đương nhiên là cổ bảo không nhỏ, nhưng cổ bảo này nhìn có vẻ âm u, giống như tòa cổ bảo sắp bỏ hoang.

Trong pháo đài cổ đầy mùi trùng tử thối, chuyện Tô Hiểu cần làm rất đơn giản, đó chính là giết hết trùng tử khắc ấn ở trong tòa cổ bảo này, hắn không tin Matou Zouken còn không chết, ý thức của đối phương đang ngủ say, không thể đấu lại.

Sau khi xông lên một tầng, Bố Bố lần theo mùi trùng tử thối đi vào sâu pháo đài.

Lượn lượn vòng vòng, Bố Bố tìm được cầu thang đi xuống dưới ở khúc rẽ lầu một.

Một cánh cửa gỗ chặt đứt cầu thang đang đi xuống, Tô Hiểu đạp nát cửa gỗ, phía sau cửa gỗ là gian phòng vươn tay không thấy được năm ngón, sau khi cửa gỗ bay ra, ánh trăng sáng chiếu vào phòng, dựa vào thị lực của Tô Hiểu, tình cảnh trong phòng lọt vào tầm mắt hắn.

Gian phòng này không có cửa sổ, hầu như là phong kín hoàn toàn, chỉ có cầu thang dưới chân Tô Hiểu để tiến vào.

Cả phòng như cái ao to, ao khoảng chừng 5x5 mét, trong ao đầy trùng mềm màu xám, lít nha lít nhít, những con trùng mềm này miệng mọc đầy răng nanh, đang nhúc nhích trong ao.

Phía sau Tô Hiểu truyền tới tiếng bước chân lảo đảo, là Matou Kariya đang khập khiễng đi theo.

Không để ý tới Matou Kariya, Tô Hiểu đi theo bậc thang tiến vào trong ao đầy trùng tử.

Theo Tô Hiểu bước về phía trước, đám trùng tử khắc ấn trong ao ngọ nguậy tản ra, chúng nó đang lẩn trốn.

Lúc Tô Hiểu đi vào ao, trong vòng ba mét quanh hắn không có một con trùng tử khắc ấn.

- Những con này đều không phải bản thể à?

Năng lượng Thanh Cương Ảnh tuôn từ dưới chân Tô Hiểu ra, giống như thủy triều tràn ngập trên đất.

Két...

Trùng tử khắc ấn phát ra tiếng kêu thảm thiết, chỉ cần bị năng lượng Thanh Cương Ảnh đụng vào, cơ thể chúng nó như tuyết đọng đụng vào bàn ủi.

Bùm, bùm...

Phàm là trùng tử khắc ấn chạm vào Thanh Cương Ảnh đều nổ tung, đối với trùng tử khắc ấn do bán năng lượng tạo thành, có thể nói năng lượng Thanh Cương Ảnh là khắc tinh.

Năng lượng Thanh Cương Ảnh đảo qua, hàng ngàn trùng tử khắc ấn trong ao tử vong.

- Ai?

Giọng nữ nhỏ nhẹ truyền tới, một cô gái để trần toàn thân đứng dậy từ trong ao, bên trong những thi thể trùng tử khắc ấn, cơ thể trắng nõn của cô gái rất dễ thấy.

Tô Hiểu tiến lên trước, cô gái tóc tím kia ngẩng đầu, lẽ ra đôi mắt thiên chân tà lại lu mờ ảm đạm.

Cô gái này tên là Matou Sakura, phải tên là Tohsaka Sakura mới đúng, đáng tiếc chính là, nàng gặp phải một người cha hố con gái, Tohsaka Tokiomi.

Tohsaka Tokiomi là một tên ma thuật sư hợp lệ, nhưng lão ta không phải người cha tốt, theo cách nói của Matou Kariya, đều là lỗi của Tokiomi.

Theo Tô Hiểu, câu nói này không có đạo lý, Tohsaka Tokiomi có sai hay không hắn không rõ, nhưng hắn biết một chuyện, tất cả bất hạnh đều do không đủ năng lực tạo thành, cho dù là giết chóc hay bảo vệ, thực lực của bản thân phải mạnh.

Muốn bảo vệ Sakura sao? Giết chết lão trùng tử kia là được, thanh mai trúc mã bị cướp sao? Giết chết Tohsaka Tokiomi là được.

- Ca ca, ngươi muốn giết ta sao?

Matou Sakura ngửa đầu nhìn Tô Hiểu, một cái tay nhỏ đặt trên ngực phẳng.

“A.”

Tay trái của Tô Hiểu vươn về phía Matou Sakura, tiếng gào thét tuyệt vọng truyền từ phía sau tới.

- Dừng tay!

Matou Kariya nhào lên, hắn ta đã không quan tâm tới chênh lệch thực lực.

“Oẹ...”

Matou Sakura vốn đã làm bộ dạng đợi chết nôn khan một tiếng, liếc một cái, bộ dạng hơi ngây ngốc đáng yêu, trong miệng nàng nôn ra một con trùng tử có hình dạng kỳ lạ.

Toàn thân con trùng tử này đỏ như máu, đầu hình tròn, con trùng tử thân dài nhỏ mới thoát khỏi miệng Matou Sakura, liền xông về phía lối ra duy nhất.

- Gia gia?

Sakura nghiêng đầu nhìn con trùng tử trên đất, giơ chân nhỏ giẫm lên con trùng tử kia, đây chính là bản thể của Matou Zouken.

Rầm một tiếng, bàn chân trắng nõn giẫm hụt.

Ngay lúc con trùng tử nhỏ kia chạy trốn tới chân Tô Hiểu, hắn nhấc chân lên, giẫm nát con trùng tử này.

[Liệp Sát Giả đã tiêu diệt Matou Zouken (4/5).]

[Bởi vì trùng tử khắc ấn bản thể của Matou Zouken chưa chết, Matou Zouken ngủ say 64 ngày sẽ khôi phục.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận