Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 549: Bản Gâu Sẽ Không, Vậy Phải Làm Sao Bây Giờ

Phong Chi Quốc, khu vực sa mạc.

Cát vàng cuồn cuộn, đám Tô Hiểu đã rời khỏi khu vực làng Ninja.

Hiện giờ có năm người, là vì trong tiểu đội có một tù binh và một tên Ninja, Ninja là Yura, cơ sở ngầm của Sasori.

Lúc này Bố Bố đang thồ Gaara sống dở chết dở, hô hấp của Gaara càng ngày càng yếu, Shukaku trong cơ thể cũng uể oải suy sụp.

- Tên này không chết đấy chứ.

- Deidara vươn tay phía cổ Gaara, kiểm tra xem Gaara còn thở hay không.

- Ra tay quá nặng, Byakuya.

Sasori cũng cảm thấy Gaara sắp ngỏm rồi.

Tô Hiểu ra hiệu cho Bố Bố dừng lại, nói thật, hắn cũng cảm thấy Gaara sẽ chết dọc đường, Thôn Phệ Chi Hạch thực sự quá hung bạo.

Do dự một lát, Tô Hiểu lấy một bình bí dược luyện kim sơ cấp ra, chi phí của thứ này thấp hơn, hơn nữa khôi phục rất ít giá trị sinh mệnh.

Hắn không biết dược tề được Luân Hồi Nhạc Viên chứng thực có tác dụng với nhân vật trong vở kịch hay không, hiện giờ chỉ có thể thử xem sao.

Mở bình bí dược luyện kim sơ cấp ra, Tô Hiểu lấy một ống chích ra, rút nước thuốc vào ống chích tiến hành tiêm tĩnh mạch cho Gaara, lúc này Gaara không thể uống thuốc, chỉ có thể như vậy.

Dược tề truyền vào trong cơ thể Gaara, cơ thể Gaara đột nhiên co giật một lát, Tô Hiểu lập tức bóp lấy yết hầu Gaara.

Mười mấy giây sau, hô hấp của Gaara đều hơn, không còn mỏng manh giống như trước đây.

- Như vậy tạm thời không chết được.

Tô Hiểu bỏ ống chích trong tay xuống, thí nghiệm chứng minh, dược tề được Luân Hồi Nhạc Viên chứng thực có tác dụng với nhân vật trong vở kịch.

- Ngươi còn có nhẫn thuật chữa bệnh à?

Deidara hơi kinh ngạc.

- Hiểu sơ sơ.

Tiêm dược tề vào xong, Gaara ở trạng thái hôn mê mơ màng tỉnh lại, hắn ta bị giới đoạn tuyến quấn chặt, với cơ thể yếu ớt hiện giờ của hắn ta không thể phản kháng.

Không để ý tới Gaara, Tô Hiểu đi tới bên cạnh Yura, vỗ vai Yura, trên mặt là nụ cười nói rằng:

- Lúc trước lẻn vào làng Cát ngươi giúp sức rất lớn.

Nghe Tô Hiểu khích lệ, Yura cười lễ phép.

- Byakuya đại nhân quá khen, đây là phận sự của ta.

- Ừm, cực khổ rồi.

Khi nói chuyện, trong ống tay áo Tô Hiểu trượt ra một thanh chủy thủ, một tia sáng lướt qua trước mắt Yura.

Xì xì!

Máu tươi bắn tung tóe trên cát, con mắt Yura trợn trừng, chỗ yết hầu xuất hiện vết đao thật sâu.

Hai tay Yura che yết hầu, máu tươi phun từ trong khe hở ra, thân thể hắn ta lảo đảo, trong vết thương phát ra tiếng quát.

- Vì, vì sao?

Yura không hiểu, rõ ràng lão ta là thuộc hạ của Sasori, nhưng người đàn ông này lại cứa cổ lão ta.

Yura lảo đảo lùi về sau hai bước, nhìn về phía Sasori cầu cứu.

- Sasori... Sasori đại nhân, cứu ta.

Nhưng sau khi Yura nhìn Sasori, lão ta tuyệt vọng hoàn toàn, Hiruko không nhúc nhích.

- Sức sống đúng là ngoan cường.

Phát hiện Yura sẽ không chết trong khoảng thời gian ngắn, Tô Hiểu tiến lên trước, lại cứa cổ Yura một đao, lần này Yura ngã nhào xuống đất, chân giẫm một cái, quỳ...

Tô Hiểu lấy một mảnh vải trắng ra lau chùi vết máu trên tay.

Có chuyện rất kỳ lạ, giết chết Yura không xuất hiện nhắc nhở giết chết, tình huống này không phải là lần đầu tiên, lúc trước giết Ninja cũng không có nhắc nhở giết chết.

Không chỉ không có nhắc nhở, giết địch cũng không nhận được Thế Giới Chi Nguyên.

Tô Hiểu lập tức cố vấn Luân Hồi Nhạc Viên, Luân Hồi Nhạc Viên đưa ra giải thích.

[Liệp Sát Giả đang tham dự sự kiện cỡ lớn [Chiến đấu bắt giữ Nhất Vĩ] của nội dung vở kịch, khen thưởng sẽ phân phát sau khi kết thúc sự kiện.]

Tô Hiểu biết rõ là xảy ra chuyện gì, hóa ra bắt giữ Nhất Vĩ là sự kiện của nội dung vở kịch, hắn không ngờ lại lấy được chuyện tốt như thế.

Sự kiện của nội dung vở kịch rất hiếm thấy, có thể sánh ngang với nhiệm vụ chiến tranh, khen thưởng là thống kê cuối cùng.

Tô Hiểu cố vấn nội dung vở kịch sẽ kết thúc vào lúc nào, hắn đã thành công bắt được Nhất Vĩ, Luân Hồi Nhạc Viên trả lời là thoát khỏi tất cả truy binh.

Lần này Tô Hiểu có mục tiêu sáng rõ, hắn cho rằng chỉ bắt Jinchuriki là được, bây giờ nhìn lại bắt lấy Jinchuriki chỉ là bắt đầu.

Nếu là trước khi vây bắt Jinchuriki, có lẽ Tô Hiểu không có biện pháp ứng phó tình hình hiện giờ, mà lúc này thì khác rồi, Thanh Cương Ảnh Lv. 20 đã xuất hiện biến chất! Cho dù là Kakashi hay Chiyo đối chiến với hắn, hắn cũng có sức đánh một trận, sau khi Thanh Cương Ảnh tới Lv. 20 xuất hiện năng lực mới, bù đắp một khuyết điểm của hắn.

Một màn Tô Hiểu giết Yura Gaara đều thấy rõ, lúc này hắn ta biết mình không còn sống lâu nữa, kẻ địch tàn nhẫn này sẽ không cho hắn ta một cơ hội nhỏ nhoi.

- Jinchuriki tỉnh rồi.

Deidara lười biếng liếc Gaara, cuộc chiến lúc trước khiến hắn ta hơi mệt, huống hồ hắn ta còn vết thương.

- Chém tứ chi, chỉ cần không chết là được.

Sasori điều khiển Hiruko tiến lên.

- Đợi đã, có lẽ chém tứ chi sẽ chết đấy.

Tô Hiểu ngăn cản Sasori, Gaara thở phào nhẹ nhõm trong lòng, tuy hắn ta không sợ chết, nhưng không muốn bị chém tứ chi.

Gaara mới thở phào một hơi cảm thấy chỗ cột sống truyền tới đâm nhói, sau đó là cảm giác ấm áp, đến cuối cùng là mất cảm giác.

- Như vậy sẽ không thành vấn đề.

Tô Hiểu ném ống tiêm trong tay đi, Gaara được hắn tiêm thuốc mê, thuốc mê đủ phân lượng gây tê.

- Chúng ta cần đến nơi nào thế?

Trong ba người chỉ có Sasori biết rõ nơi tập hợp.

- Hà Chi Quốc, hang Xuyên Lưu...

Sasori nói tới đây thì dừng lại, quay đầu nhìn phía sau, Tô Hiểu và Deidara cũng có động tác tương tự.

- Ồ, chịu mười tám lần còn có lực lượng truy kích à?

Deidara khẽ nói, hắn ta không ngờ Ninja làng Cát ngoan cường như thế.

- Giao cho ta đi, chúng ta sẽ gặp mặt ở Hà Chi Quốc.

Sasori đứng tại chỗ không cử động, Tô Hiểu và Deidara xoay người đi về phía sa mạc, lúc này đã đi tới ranh giới sa mạc.

Tô Hiểu và Deidara phụ trách bắt Jinchuriki, Sasori đoạn hậu, đây là chuyện thỏa thuận lúc trước.

...

Tô Hiểu và Deidara cùng đi bộ tiến lên, một ngày sau hai người đến Hà Chi Quốc, đợi ở một cứ điểm tạm thời của Akatsuki.

Thay vì nói nơi này là cứ điểm tạm thời, thực ra nơi này chỉ có mấy tảng đá.

- Sasori huynh hơi chậm, chuyện này rất hiếm thấy, không phải là...

Deidara hoài nghi Sasori ngoẻo rồi, Tô Hiểu ngồi trên tảng đá hút thuốc, không đáp.

Cùm cụp, rắc. Tiếng gỗ ma sát truyền tới.

- Giải quyết truy binh rồi à? Xem ra làng Cát phát động không ít người.

Tô Hiểu búng tàn thuốc, là Sasori chạy tới.

Lúc này trên Hiruko phủ kín vết thương, áo gió Akatsuki hơi rách nát.

- Làng Cát hầu như dốc hết toàn lực.

Biết kết quả này Tô Hiểu không ngạc nhiên chút nào, xảy ra loại chuyện đó, làng Cát không bị chọc bực mới kỳ lạ.

- Bọn họ sẽ tiếp tục truy kích, chúng ta phải nhanh lên.

Ba người tiếp tục tiến lên, không lâu sau, một dòng sông chảy xiết ngăn cản đường đi của ba người.

Hai bên bờ sông là vách đá màu đỏ sậm, đối diện vách đá có một dàn giáo dựng nham thạch màu đỏ, trên vách đá phía sau dàn giáo có chữ “Cấm”.

Deidara và Sasori nhảy trên vách đá xuống, đạp trên mặt nước, trên bờ sông Tô Hiểu và Bố Bố liếc mắt nhìn nhau.

Ánh mắt của Bố Bố rõ ràng là đang nói: “Chủ nhân, làm sao bây giờ, bản gâu biết bơi, nhưng không thể đạp nước, bơi qua có mất mặt không?”

Tô Hiểu cũng không đạp nước, nếu bây giờ nhảy xuống nước sẽ lộ tẩy, trong cơ thể hắn vốn không có loại năng lượng như Chakra.

Luân Hồi Nhạc Viên có thể ngụy trang năng lực của hắn không giả, nhưng chuyện quá mức rõ ràng không thể xóa đi, cần hắn tự nghĩ biện pháp.

Tô Hiểu có thể bắt giữ “Ninja” Nhất Vĩ nhưng sẽ không đạp nước, quả thực là thiên phương dạ đàm.

Rầm rầm.

Vách đá đối diện sông mở ra, một đạo sơn động đen xì xuất hiện.

Tô Hiểu và Bố Bố cùng nhảy một cái, phóng qua dòng sông, chân đạp lên đất bằng trước sơn động, Sasori và Deidara không nhận ra được dị thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận