Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1042: Trang tất nhất thời thoải mái

Hồ quang màu trắng xanh nhảy lên đầu ngón tay Tô Hiểu, hắn lập tức cảm nhận được tuy lực sát thương của thứ này không mạnh, nhưng nếu tiến vào hệ thần kinh, tuyệt đối không phải người bình thường có thể chịu được. Nếu như thể chất không đủ mạnh, rất có khả năng dẫn tới hệ thần kinh bị hao tổn.

Theo lòng bàn tay Tô Hiểu truyền tới đau nhói, lôi điện trong tay hắn biến mất vào bên trong cánh tay.

Lôi điện đi vào trong cơ thể Tô Hiểu, năng lượng Thanh Cương Ảnh trong cơ thể hắn lập tức tự động phòng ngự, muốn phệ diệt lôi điện này. Nếu Tô Hiểu không ngăn cản, lôi điện này sẽ như một thiếu nữ bị bầy sói vây quanh, chẳng mấy chốc sẽ bị đập vỡ vụn, không còn sót lại chút cặn.

Tô Hiểu lập tức khống chế năng lượng Thanh Cương Ảnh trong cơ thể, năng lượng Thanh Cương Ảnh nhanh chóng lùi bước, cuối cùng tập trung gần trái tim.

Lôi điện từ cánh tay Tô Hiểu, lại xuyên qua vị trí thân người, cuối cùng đến gần cột sống của hắn.

Khóe mắt Tô Hiểu nhíu lại, đây không phải là đùa giỡn, trên cột sống có quá nhiều thần kinh, bất cứ tổn thương nào cũng có thể khiến lực chiến đấu của hắn giảm xuống.

Tô Hiểu lập tức điều năng lượng Thanh Cương Ảnh đến gần cột sống, hơi có chút không đúng, năng lượng Thanh Cương Ảnh sẽ phệ diệt những lôi điện này. Đương nhiên, khi năng lượng Thanh Cương Ảnh phệ diệt trong cơ thể Tô Hiểu, sẽ không tạo thành thương tổn chân thực đối với hắn.

Lôi điện đi vào cột sống của Tô Hiểu xong chậm rãi phân giải ra, biến mất vào trong hệ thần kinh bên trong cột sống.

Chỗ cột sống của Tô Hiểu không có cảm giác gì, nhưng chỗ sau gáy hắn truyền tới cảm giác tê dại. Sau não vì khi truyền tống thường gặp phải “một đòn truyền tống”, cho nên Tô Hiểu rất mâu thuẫn đối với loại cảm giác tê dại này.

Sự thực chứng minh, sau khi thỏa mãn điều kiện của [bí thuật – Hoạt Hóa thuộc tính lôi] xong, sử dụng thứ này cơ bản không có nguy hiểm. Thuộc tính thể lực của Tô Hiểu trên 80 điểm, còn là thuộc tính chân thực.

Khoảng 20 phút sau, cảm giác tê dại sau não Tô Hiểu mới biến mất, nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên xuất hiện.

[Liệp Sát Giả đã nắm giữ “bí thuật – Hoạt Hóa thuộc tính lôi lvMAX”.]

[+16% vĩnh viễn tốc độ phản xạ thần kinh.]

[+16% vĩnh viễn động thái thị giác.]

[Tăng vĩnh viễn kháng tính thuộc tính sét lên 20 điểm, khi chịu đựng thuộc tính sét diễn sinh ra hiệu quả khống chế, có tỷ lệ nhất định miễn dịch khống chế này.]



Tăng kháng tính thuộc tính sét thuộc niềm vui bất ngờ, bên trong giới thiệu tóm tắt năng lực không đánh dấu điểm ấy.

Đôi mắt nhắm chặt của Tô Hiểu mở ra, đột nhiên hắn cảm nhận được có thứ “lao về” phía hắn, hắn lập tức đứng dậy tránh né.

Khi Tô Hiểu đứng dậy mới phát hiện, hóa ra là một cọng lông bay về phía hắn. Hắn nhìn chăm chú cọng lông tơ này, đây là một cái lông tơ rất mảnh, khoảng 2mm, bé nhỏ tung bay trong không khí.

Con hàng Bố Bố và A Mỗ sẽ rụng lông, từ màu lông có thể thấy đây là lông của Bố Bố.

Tô Hiểu đột nhiên đứng dậy, rõ ràng là Bố Bố hơi nghi ngờ một chút, nó ngoẹo cổ theo thói quen.

Động tác nghiêng đầu này của Bố Bố, ở trong mắt Tô Hiểu bị chậm gấp mấy chục lần. Bố Bố nghiêng đầu, đồng thời Tô Hiểu thấy rõ lại có sợi lông tơ từ trên cổ Bố Bố rụng xuống.

Tô Hiểu vẫn luôn ngắm nhìn xung quanh, bụi xung quanh lay động, trong căn phòng tối tăm vì những bụi vụn này mà hiện ra xa hoa.

Là hoàn cảnh xung quanh trở nên chậm hơn sao? Không phải, mà là tốc độ phản xạ thần kinh của Tô Hiểu quá nhanh, hay là nói, đây là di chứng sau khi “tốc độ phản xạ thần kinh” và “động thái thị lực” của hắn tăng trên diện rộng.

Với thị giác của Tô Hiểu hiện giờ, đừng nói là chiến đấu, cho dù là cuộc sống hàng ngày cũng chịu ảnh hưởng.

Phát hiện điểm ấy, Tô Hiểu ngồi khoanh chân trên giường bắt đầu minh tưởng.

Nửa tiếng sau, Tô Hiểu mở mắt ra, thế giới xung quanh vẫn rất chậm, nhưng khá hơn vừa rồi một chút. Nếu nói lúc trước A Mỗ và Bố Bố bị chậm năm mươi lần, vậy bây giờ là mười mấy lần.

Tô Hiểu tiếp tục minh tưởng, hắn đây là đang để cơ thể thích ứng với tốc độ phản xạ thần kinh và động thái thị lực hiện giờ.

Một tiếng sau, Tô Hiểu mở mắt ra lần nữa, cuối cùng thế giới cũng khôi phục bình thường. Không có bụi vụn lay động, Bố Bố đang ngáp tốc độ cũng rất bình thường.

Tô Hiểu thở phào một hơi, loại cảm giác toàn bộ thế giới chậm lại lúc trước vẫn còn, sẽ khiến hệ thống thần kinh của hắn chịu gánh nặng rất cao.

“Bố Bố, lượn một vòng.”

Tô Hiểu ngồi khoanh chân đã lâu mở miệng, Bố Bố đang nằm lỳ trên giường ngủ gật ngẩng đầu lên, trong đôi mắt chó tràn ngập mờ mịt, vẻ mặt chó mơ hồ.

Một lát sau Bố Bố kêu một tiếng với A Mỗ, A Mỗ rất thức thời quay mặt vào tường hối lỗi, lúc này Bố Bố mới quay một vòng tại chỗ. Đôi mắt to long lanh như đang hỏi Tô Hiểu: “Như vậy được chưa, có phải bản gâu rất ngu hay không?”

Có câu nói Tô Hiểu không nói cho Bố Bố, nó chỉ ngồi ở đó, khí tức của đứa thiếu não lộ ra không thể nghi ngờ.

“Xem ra không thành vấn đề nữa.”

Lần này Tô Hiểu có thể chắc chắn, di chứng tăng “tốc độ phản xạ thần kinh” và “động thái thị lực” trên diện rộng đã biến mất. Nhưng mà hắn muốn thử một chút, kiểm tra xem tốc độ phản ứng của hắn hiện giờ mạnh cỡ nào.

Trong căn cứ Akatsuki, ở một hành lang, một khẩu súng ngắm hạng nặng được cố định ở cuối hành lang, Tô Hiểu đứng ở một bên khác trong hành lang, cách chừng 30 mét.

Súng ngắm được cố định là Spider Queen, lúc này Spider Queen đã lên đạn, giới đoạn tuyến quấn quanh cò súng.

Bố Bố và A Mỗ ngồi xổm ở góc tường, sau một tấm cửa gỗ ở hành lang, là Karin ngó dáo dác, nàng có chút mơ hồ không rõ tình hình hiện giờ.

Tô Hiểu muốn kiểm tra tốc độ phản ứng của bản thân, dựa vào Bố Bố và A Mỗ căn bản không được, cho nên hắn muốn dùng Spider Queen kiểm tra.

Tính năng của Spider Queen hắn hiểu rất rõ, tốc độ của viên đạn rất nhanh, có thể kiểm tra tốc độ phản ứng của Tô Hiểu. Trước khi nắm giữ [bí thuật – Hoạt Hóa thuộc tính lôi], hắn nhất định không thể tránh thoát viên đạn Spider Quên, khoảng cách thực sự quá gần.

Đương nhiên, không phải là Tô Hiểu đang liều mạng kiểm tra, bên cạnh hắn đang trôi nổi một tấm khiên phản kích. Nếu như bị vũ khí của mình rình giết, đó là cách chết ngu ngốc cỡ nào.

Tay phải của Tô Hiểu cầm đao, tay trái kéo giới đoạn tuyến.

Rầm!

Tiếng súng nặng nề truyền ra trong hành lang, một viên đạn đường kính 17.36mm bí mật kèm theo ánh lửa thoát ra khỏi nòng súng, phá tan từng tầng sóng khí bay về phía Tô Hiểu.

Viên đạn hầu như là chỉ trong nháy mắt tiến vào phạm vi cảm nhận của Tô Hiểu, đúng lúc này, năng lực Trực Cảm thành công bắt được quỹ tích bay của viên đạn. Đồng tử của Tô Hiểu co rút nhanh, động thái thị giác mạnh mẽ khiến hắn nhìn thấy viên đạn kia.

Có thể cảm nhận được không có nghĩa là có thể tránh né, có thể tránh né không có nghĩa là có thể chém bay viên đạn này.

Bùm!

Sóng khí khuếch tán, lưỡi đao đánh chém lên viên đạn sinh ra động năng mạnh mẽ, mảnh đạn vỡ vụn bắn tung tóe xung quanh.

Rắc một tiếng, vách tường hai bên hành lang bị đánh ra vết nứt, Karin đang ở cửa phòng nhìn lén che kín lỗ tai, trên mặt lộ vẻ đau đớn.

Xung kích biến mất, Tô Hiểu cử động cánh tay cầm đao. Sự thực chứng minh, tốc độ phản ứng của hắn đã có thể chém bay viên đạn do Spider Queen bắn ra.

Càng quan trọng hơn là, đây không phải là cực hạn của Tô Hiểu, cho dù viên đạn Spider Queen nhanh hơn hiện giờ mấy lần, hắn vẫn có thể chém bay.

“Tăng lên nhiều hơn tưởng tượng nhiều, không hổ là năng lực cấp truyền thuyết.”

Tô Hiểu thu hồi giới đoạn tuyến và Spider Queen, khi thu hồi Spider Queen hắn không khỏi nghĩ, có phải nên thay đổi vũ khí tầm xa hay không. Cho dù Spider Queen từng tăng cấp một lần, nhưng nó chỉ là vũ khí màu tím sẫm, đã có chút không theo kịp bước tiến của Tô Hiểu.

Đương nhiên là phải tăng Trảm Long Thiểm lên màu vàng xong, Trảm Long Thiểm mới là vũ khí chính của hắn. Còn Trảm Long Thiểm tăng lên tới cấp độ truyền thuyết, vậy thì hơi khó khăn, vũ khí phẩm chất màu vàng rất khó.

Nghĩ tới tăng phẩm chất Trảm Long Thiểm, Tô Hiểu đột nhiên phát hiện, dường như vũ khí loại trưởng thành càng đến hậu kỳ, tiêu hao càng ít tài nguyên.

Sự thực đúng là như vậy, ví dụ như Trảm Long Thiểm ở màu lam, màu tím, màu tím sẫm, màu vàng nhạt, tăng Trảm Long Thiểm tiêu hao rất cao.

Nhưng nếu tăng từ phẩm chất màu vàng lên đến cấp độ truyền thuyết, tài nguyên tiêu hao sẽ cắt giảm mức độ lớn.

4~6 thanh vũ khí phẩm chất màu vàng, thực sự có thể so được với vũ khí phẩm chất cấp độ truyền thuyết sao? Đáp án là hoàn toàn không thể sánh bằng, đừng nói là 4~6 thanh vũ khí màu vàng, cũng không thể sánh bằng trang bị cấp truyền thuyết. Cấp độ truyền thuyết là một ranh giới, ranh giới như thuộc tính chân thực và thuộc tính bình thường.

Đương nhiên, liên quan tới tăng Trảm Long Thiểm, đều là suy đoán của Tô Hiểu. Hắn không rõ Trảm Long Thiểm có thể vượt qua cấp bậc của trang phục màu vàng nhạt và màu vàng hay không, nếu như có thể vượt qua, dường như vũ khí loại trưởng thành quá biến thái một chút.

Khi Tô Hiểu do dự sau khi trở về Luân Hồi Nhạc Viên, có nên thừa thế xông lên tăng Trảm Long Thiểm tới cấp độ truyền thừa hay không, vòng xoáy không gian xuất hiện, là Obito về căn cứ.

Obito khiêng Sasuke đột nhiên xuất hiện.

“A!”

Sasuke được Obito khiêng đang đau đớn kêu gào, đôi mắt nhắm chặt.

“Sasuke sắp chết.”

Obito để Sasuke trên đất, nhìn dáng vẻ dường như hơi phẫn nộ.

“Không có khả năng, tế bào Hashirama tinh luyện rất ổn định, không tồn tại khả năng phản phệ.”

Tô Hiểu hơi nghi ngờ một chút, dáng vẻ đau đớn đó của Sasuke, dường như là sắp chết.

“Tế bào Hashirama ngươi cung cấp không thành vấn đề, đó là tế bào Hashirama ổn định nhất ta từng thấy. Nhưng mà Sasuke dùng Susano chiến đấu hai tiếng rưỡi, tiêu hao nhãn lực nghiêm trọng.”

Obito rất phẫn nộ, hắn ta phẫn nộ Sasuke quá mức bướng bỉnh.

“Ta còn… Chưa chết được…”

Sasuke muốn giãy dụa đứng dậy, nhưng có thể làm gì, nhãn lực của hắn ta tiêu hao quá nghiêm trọng.

“Có cứu được không?”

Obito không muốn Sasuke chết, không phải vì hắn ta thưởng thức Sasuke, mà vì Sasuke có thể cấy ghép Mangekyou Sharigan của Itachi, tiến hóa ra Mangekyo Sharigan vĩnh hằng, đây mới là thứ Obito muốn.

Bố Bố ở bên cạnh nghe hiểu xảy ra chuyện gì, nó thở dài, ánh mắt như đang nói: “Trang tất nhất thời thoải mái, sau đó vào lò hỏa táng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận