Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1208: Thật thật giả giả

Ba phút sau.

“Khụ khụ…”

Yieru há to miệng phun ra máu, đồng thời hơi thở càng lúc càng gấp gáp. Lúc này trong lồng ngực nàng nóng bỏng, nội tạng như đang thiêu đốt.

Máu tươi chảy từ dưới mặt nạ ra, Yieru đã có chút không thể đứng thẳng.

“Nặc ba ni đặc (ngôn ngữ của tử linh: Còn cơ hội).”

Tuy kinh nghiệm thực chiến của Yieru không tính phong phú, nhưng lực ý chí của nàng ngoan cường. Càng quan trọng hơn là, nàng chỉ cần ngăn cản Tô Hiểu một thời gian là được. Không lâu sau sẽ có người tới giúp nàng, nàng không đơn độc lẻn vào vương đô.

Nghĩ tới cũng phải, loại người có sức lực chiến đấu mạnh mẽ như nàng, nhưng kinh nghiệm thực chiến không tính quá phong phú, đương nhiên không thể một mình lẻn vào vương đô. Chủ lực chân chính là sư phụ nàng, Tử Hình Quan Dunknik, đó là một tên tử linh thực lực khủng bố dị thường.

Nhưng mà Yieru đã không có cơ hội, nếu Tô Hiểu không chắc chắn bắt giữ được Yieru, hắn đã không thu hồi Trảm Long Thiểm.

Vù…

Trên Động Năng Chiến Ngoa vận tải cao phủ kín đường nét màu đỏ thắm, Tô Hiểu cúi người đá chéo, cánh tay trái và phần chân của Yieru cong xuống, tranh thủ bảo vệ cơ thể mức lớn nhất. Còn hai chủy thủ trong tay nàng, 36 giây trước đã bị Tô Hiểu đá bay.

Yieru bay sang một bên, rầm một tiếng va trúng vách tường, trên vách tường xuất hiện mảng lõm lớn, bởi vì đã quen, cơ thể Yieru bắn ra khỏi hầm lõm.

Ngay khi Yieru ở giữa không trung, Tô Hiểu đã xuất hiện sau lưng nàng, tay phải nắm chặt, một quyền đánh trúng lưng Yieru.

Rầm.

Yieru bay tới đằng trước, nàng bị Tô Hiểu đánh gần như liên tục 3 phút, điều này khiến ý thức của nàng chậm rãi mơ hồ, các vị trí trên cơ thể chua xót đau nhức càng ngày càng nhạt.

Thực ra cho dù lúc trước nàng không bị bom flash đánh trúng mục tiêu, nàng muốn chiến thắng Tô Hiểu cơ bản là không thể, đó là chênh lệch giữa thực lực và kinh nghiệm, chênh lệch không thể vượt qua. Hay là nói, nếu Tô Hiểu dùng đao, hiện giờ nàng có thể sống sót hay không còn là ẩn số.

Nếu để Yieru chiến đấu với Jose Ke, tỷ lệ Jose Ke chiến thắng là bảy phần mười.

Độ khó lớn nhất Tô Hiểu đối chiến với Yieru, chính là hắn phải bắt giữ đối phương, nếu không chiến đấu đã sớm kết thúc.

Rầm một tiếng, Yieru ngã xuống, mặt nạ trên mặt nàng nửa dưới vỡ nát, lộ ra cái cằm nhọn, cùng với làn xa màu xám trắng đặc biệt của Tử Linh Tộc.

“Ta… Còn… Chưa… Thua…”

Trên người Yieru lấp lóe ánh sáng xanh lục, đây rõ ràng là muốn mở “đại chiêu”, nhưng mà giây tiếp theo, một bóng đen lao thẳng về phía đầu nàng.

Rầm!

Một chân của Tô Hiểu đá trúng đầu Yieru, đá trở lại “đại chiêu” đối phương tích trữ.

Va xuyên hai mặt tường xong, Yieru va vào một tủ quần áo, lần này nàng thành thật hơn nhiều.

Tô Hiểu đi từ vách động kia tiến vào gian phòng chỗ Yieru, máu tươi từ đầu ngón tay hắn nhỏ xuống.

Tô Hiểu thấy được cánh tay quấn băng vải trong đống lớn y vật, hắn tóm lấy cánh tay kia, xách Yieru từ trong y vật ra.

Cơ thể Yieru mềm mại buông xuống, đôi mắt nhắm nghiền, đầu vô lực nghiêng sang một bên. Nhưng đúng lúc này, đôi mắt xanh biếc của nàng mở to.

“Phi!”

Yieru nhắm chuẩn phun lên mặt Tô Hiểu, nàng không nhổ nước bọt, mà nhổ ra đinh kim loại trong miệng.

Keng một tiếng, đinh kim loại đâm lên một mặt khiên cường độ 150 điểm, kẹt trên khiên năng lượng.

Nhìn thấy khiên năng lượng màu lam nhạt này, đồng tử của Yieru co rút lại.

“Ồ, xem ra ngươi nhận ra thứ này?”

Tô Hiểu tràn ngập hứng thú đánh giá Yieru.

“Ngạo Ca… Không thể là màu lam.”

Yieru nỉ non, nghe thấy câu này của nàng, trên mặt Tô Hiểu xuất hiện nụ cười. Nhưng ở trong mắt Yieru, nụ cười của Tô Hiểu muốn bao nhiêu khủng bố có bấy nhiêu khủng bố.

“Ngạo Ca, vốn là màu lam.”

Tô Hiểu buông cánh tay của Yieru ra, khi cơ thể đối phương rơi xuống, nhắm chuẩn đánh trúng cằm đối phương. Vị trí này có lượng lớn mạch máu và thần kinh, đột nhiên chịu một đòn nghiêm trọng sẽ dẫn tới hôn mê.

Rầm!

Đôi mắt Yieru tối sầm lại, mất đi ý thức.

“Ngay cả tên ‘Ngạo Ca’ này đều biết rõ, xem ra Tử Linh Tộc có hiểu biết đối với Diệt Pháp Chi Ảnh.”

Tô Hiểu khiêng Yieru đã hôn mê lên vai, áo choàng màu đỏ của đối phương rủ xuống chỗ lồng ngực hắn, hắn nhấc chân đi ra ngoài.

Tô Hiểu thành công bắt giữ Yieru, đương nhiên là hắn sẽ không giao Yieru cho vương tộc, làm như vậy hắn sẽ không chiếm được gì. Hắn bắt Yieru không chỉ vì manh mối của nhiệm vụ chi nhánh ẩn giấu, nếu có thể trực tiếp hỏi ra di tích của Diệt Pháp Chi Ảnh ở đâu, sẽ là thu hoạch lớn hơn.

Tô Hiểu có ba mục đích ở thế giới này, hiện giờ hắn làm mọi chuyện đều vì hoàn thành ba chuyện này.

Đầu tiên là hoàn thành nhiệm vụ chính, khen thưởng nhiệm vụ chính lần này quá mê người.

Thứ hai là tìm được di tích của Diệt Pháp Chi Ảnh, đó là tiền lời to lớn đối với Tô Hiểu.

Chuyện thứ ba là hoàn thành lên cấp nhóm mạo hiểm, cho tới nay nhiệm vụ lên cấp nhóm mạo hiểm còn chưa được tuyên bố, cần phải tiếp tục chờ đợi.

Chuyện chính Tô Hiểu cần làm hiện giờ, chính là hoàn thành chuyện thứ nhất và chuyện thứ hai.



Ba tiếng sau, phủ đệ Thiết Chi Thủ, trong phòng dưới đất nửa khép kín.

Căn phòng dưới đất này vốn dùng để dự trữ đồ, nhưng vì tính cách âm của nó rất hài lòng, nơi này được Thiết Chi Thủ tiền nhiệm cải tạo thành một gian phòng thẩm vấn.

Chức vị như Thiết Chi Thủ, thẩm vấn là chuyện thường như cơm bữa, bởi vậy trong gian phòng thẩm vấn này trưng bày lượng lớn công cụ thẩm vấn, có một số công cụ Tô Hiểu căn bản chưa từng thấy.

Em gái tử linh Yieru bị trói trên một giá sắt hình chữ X, đầu nàng gục xuống giống như mất đi ý thức, thực ra mười phút trước nàng đã tỉnh.

Lúc này Tô Hiểu đang ngồi trên một ghế gỗ, vừa vặn ngồi đối diện Yieru, hắn cầm máy tính bảng trong tay, đang chơi trò chơi.

“Ta biết ngươi đã tỉnh.”

Tô Hiểu đột nhiên mở miệng, mí mắt của Yieru run lên, Tô Hiểu đang nghịch máy tính dừng tay. Lúc trước hắn nói câu “ta biết ngươi đã tỉnh”, thực ra là mỗi tiếng lặp lại một lần, như vậy kẻ địch tỉnh lại, sẽ tạo áp lực rất lớn đối với tâm lý của kẻ địch.

Tô Hiểu ít khi dùng khí giới tra hỏi kẻ địch, hắn càng am hiểu phá hủy phòng tuyến tâm hồn của kẻ địch, như vậy đạt được mức độ tình báo càng chính xác hơn.

Vẫn luôn chế tạo đau đớn trên cơ thể, cuối cùng chỉ khiến kẻ địch suy sụp, trạng thái suy sụp nói ra tình báo thì độ tin cậy không cao.

“Lão nhân kia chẳng mấy chốc sẽ tới cứu ngươi, ta lưu lại tung tích ở ven đường, rất khó tìm được tung tích.”

Tô Hiểu tiếp tục điều khiển máy tính bảng, dường như hắn căn bản không phải đang tra hỏi Yieru, mà đang nói chuyện phiếm. Về phần lão gia hỏa mà hắn nói, hoàn toàn là suy đoán cá nhân của hắn.

Với mức độ thực chiến của Yieru, Tử Linh Tộc sẽ chỉ phái mình nàng lẻn vào vương đô ư? Đương nhiên sẽ không, Yieru là chiến sĩ ưu tú, thực lực rất mạnh, còn đủ trẻ tuổi, với trạng thái hiện giờ của nàng có thể đảm nhiệm nhiệm vụ quan trọng.

Nhưng lần này ám sát lão quốc vương quá quan trọng, bởi vậy Tử Linh Tộc nhất định sẽ phái chiến sĩ tử linh có kinh nghiệm đến. Yieru hẳn là một người trong đó, phụ trách khắc phục hậu quả hoặc diệt khẩu, không trực tiếp tham dự nhiệm vụ ám sát lão quốc vương.

“Ngươi…”

Yieru nghiến răng, lộ ra hàm răng trắng nõn và bốn cái răng nanh.

“Không có ngươi làm mồi dụ, lão nhân kia chắc chắn không mắc câu.”

“Vô… Sỉ!”

Yieru gầm nhẹ một tiếng, ngôn ngữ loài người của nàng vẫn không trôi chảy.

Sắc mặt Tô Hiểu không thay đổi, ngón tay nhanh chóng ấn màn hình máy tính bảng, hắn không phải đang chơi game, mà đang ghi chép gì đó.

“Vô sỉ? Vậy thì nói cho ngươi biết một chuyện càng vô liêm sỉ hơn, nếu lão nhân kia thật sự tới cứu ngươi, lão ta nhất định sẽ chết ở đây.”

Giọng nói của Tô Hiểu bình thản.

“Sư phụ…”

Yieru lập tức nghĩ tới gì đó, cố gắng nuốt câu muốn gào thét ra trở về.

Tô Hiểu lại ghi chép mấy từ then chốt trên máy tính: Sư phụ, tử linh nam, khoảng 40~60 tuổi, thực lực mạnh, am hiểu vũ khí nghiêng về chủy thủ dài hoặc đoản đao.

“Yieru, ta đã lâu không gặp sư phụ ngươi, lão ta thực sự rất mạnh, nhưng lần này ta chuẩn bị một phần đại lễ giúp hắn.”

Nghe thấy chữ “Yieru” trong miệng Tô Hiểu, thiếu nữ tử linh há miệng, đôi mắt co rút nhanh. Nàng ngoại trừ làn da màu xám trắng, dung mạo không khác quá nhiều thiếu nữ nhân loại ra, nhưng kích thước của nàng chỉ có 1m4, hai lỗ tai rất thính.

“Ngươi, ngươi…”

Rất rõ ràng, Yieru hoảng rồi, nàng có thể chắc chắn, trong sinh thời nàng chưa từng gặp tên Thiết Chi Thủ này.

Bùm!

Một tiếng vang thật to truyền từ phía trên tới, sau đó là tiếng huyên náo và tiếng vang trầm.

Trong sân của Thiết Chi Thủ, A Mỗ treo điều khiển từ xa trên cổ đang đấm đất, xung quanh là một đám họ vệ đang “kêu giết”, “thanh thế kinh người”.

Hai mươi phút sau, hai tên cấm vệ quân máu tươi đầy người đi vào trong phòng thẩm vấn dưới lòng đất.

“Đại nhân, để lão ta trốn thoát, nhưng lão ta đã bị trọng thương, đang phái người đuổi theo.”

Sau khi hai tên cấm vệ quân nói xong thì rời khỏi phòng thẩm vấn, từ đầu tới cuối Tô Hiểu vẫn luôn ngồi trên ghế gỗ. Lực ý chí của thiếu nữ tử linh rất kiên định, muốn đạt được tình báo từ trong miệng nàng, tuyệt đối không phải dựa vào ngôn ngữ là có thể làm được.

“Quả nhiên là lão nhân kia rất mạnh, lại lao ra khỏi phòng tuyến.”

Biểu cảm của Tô Hiểu không có gợn sóng gì, nhưng Yieru thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Tuy hiện giờ nàng lơ ngơ, nhưng Tô Hiểu trực tiếp gọi tên của nàng, thực sự khiến nàng kinh hãi không nhẹ, bởi vì cả vương đô chỉ có ba tên tử linh biết tên của nàng.

“Nhưng lần này lão ta sẽ chết chắc, Thánh Chiến Sĩ thực lực gần ta đã cử ra mười tên, dù sao đối thủ là Tử Hình Quan Dunknik, nhất định phải cẩn thận.”

Lần đầu Tô Hiểu đối diện với Yieru, tình báo là sức mạnh, lúc trước hắn thu thập rất nhiều tư liệu về cường giả của Tử Linh Tộc, nam phù hợp, tuổi khoảng 40~60, sử dụng vũ khí loại chủy thủ chỉ có ba người. Trong đó có hai người thực lực không tính là quá mạnh, không có khả năng dạy dỗ đệ tử như Yieru.

Miệng Yieru khép mở, nàng đã hoàn toàn không biết nên nói gì. Nhưng mà nàng có thể chắc chắn một điểm, chính là trong bọn họ nhất định có kẻ phản bội.

Yieru vẫn chưa rõ lắm, lúc trước nàng nói hai chữ “sư phụ”, khiến Tô Hiểu nhận được chuỗi tình báo then chốt này.

“Lần sau gặp, có lẽ lần sau tới đây ta sẽ mang đầu ‘Dunknik’ tới.”

Tô Hiểu đứng dậy đi ra khỏi phòng thẩm vấn dưới lòng đất, từ đầu tới cuối hắn không dò hỏi Yieru bất cứ tình báo gì, hiện giờ chưa phải lúc.

Từ tình hình trước mắt có thể thấy, cách hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh hẳn là không xa, có lẽ Tử Hình Quan Dunknik chính là người làm chủ hậu trường? Không phải là không có khả năng này, trái lại khả năng này khá cao.

Quả nhiên suy luận không phải thứ Tô Hiểu am hiểu, trực tiếp trói một phe địch tra hỏi, mới có tác dụng nhất, phương pháp nhanh chóng nhất. Vụ án giết người phức tạp lúc trước khiến Tô Hiểu đau đầu, hiện giờ đơn giản hơn nhiều, chỉ cần có thể cạy miệng Yieru, vậy thì vạn sự đại cát.

Mà hắn lưu lại tung tích của Yieru cho sư phụ Yieru, không phải nói miệng mà thôi. Cho dù đối phương rất mạnh, Tô Hiểu cũng không sợ chút nào, ‘thời khắc Liệp Ma’ của hắn đã tích đủ giá trị pháp lực, có thể sử dụng bất cứ lúc nào.

Đánh nhỏ đến già rất phiền phức, cho nên Tô Hiểu đánh nhỏ xong, trực tiếp chơi chết lão già kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận