Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 622: Tiểu Chú Lùn

Gió núi thổi qua, mùi máu tanh nhàn nhạt phiêu đãng trong bồn địa.

Xung quanh bồn địa, có ít nhất mấy chục con mắt nhìn chằm chằm Cự Quái Độc Nhãn ở phía dưới, những người này đều là Khế Ước Giả đang đợi Ngư Ông đắc lợi.

Nhưng tất cả mọi người không ngờ tới, tiểu đội chiến đấu với Cự Quái Độc Nhãn lại bị diệt đoàn nhanh như vậy, ngay cả người khởi xướng là pháp sư hệ tinh thần đều không ngờ tới.

Tình hình hiện giờ là main tank chạy trốn, không ai có thể chính diện chống lại công kích của Cự Quái Độc Nhãn, tất cả mọi người nhìn ra Cự Quái Độc Nhãn nằm ở trạng thái trọng thương, loại thời cơ này không ai sẽ từ bỏ, nhưng ở xung quanh có quá nhiều Khế Ước Giả.

Tiên sinh A nằm phía trên sườn núi, trong mắt tràn đầy lửa giận và tự trách.

- Ta quá bất cẩn rồi.

Tiên sinh A nghĩ tới có Khế Ước Giả quấy rối, nhưng hắn ta không nghĩ tới Khế Ước Giả nào có thể ảnh hưởng tới trạng thái tinh thần của sinh vật cấp lãnh chúa.

Lão Lang, tiên sinh A, thiếu phụ vú em, cung tiễn thủ, bốn người là thành viên của một tiểu đội, tình cờ biết được tung tích của Cự Quái Độc Nhãn, Lão Lang đưa ra ý nghĩ tập hợp Khế Ước Giả khác.

Nếu tập hợp Khế Ước Giả khác, cho dù giết chết Cự Quái Độc Nhãn cũng không nhận được nhiều ưu đãi, trừ phi hại chết mấy người kia, độc chiếm rương báu, nằm trong dự đoán của mọi người, tiểu đội chiêu mộ nhiều nhất 20 người, quá nhiều người sẽ xuất hiện biến cố.

Tiên sinh A vốn không đồng ý đề nghị của Lão Lang, độ khó hại chết Khế Ước Giả khác không nhỏ, nhưng sau khi một Khế Ước Giả gia nhập, ý nghĩ của tiên sinh A thay đổi, Khế Ước Giả đó chính là Thạch Đầu.

Trải qua một đoạn thời gian sắp xếp và tiến hành, tiểu đoàn đội kết thành, tiên sinh A và Lão Lang sắm vai đối lập, để tránh trong tiểu đội xuất hiện tên đâm chọc khác, có Lão Lang là đủ.

Cung tiễn thủ phụ trách đánh vào nội bộ đám Khế Ước Giả, tạo mối quan hệ với Khế Ước Giả tán nhân, một khi tình huống không đúng, thì lập tức thông báo cho tiên sinh A.

Thiếu phụ vú em chỉ có một nhiệm vụ, chính là lúc Cự Quái Độc Nhãn sắp tử vong, thì hại chết main tank Thạch Đầu, do đó tạo thành hiệu quả đổ tank.

Tank đổ, Cự Quái Độc Nhãn có thể giết chết rất nhiều Khế Ước Giả tán nhân không kịp phòng bị, sau khi Cự Quái Độc Nhãn giết chết phần lớn Khế Ước Giả tán nhân, tiên sinh A chống trên, tiên sinh A miễn cưỡng xem là tank.

Chỉ là phân đoạn nào gặp sự cố, ở thời khắc sống còn, thiếu phụ vú em dừng sử dụng năng lực chữa trị với Thạch Đầu, nhưng ai có thể ngờ, Thạch Đầu lẽ ra nên bị đập chết, vì vầng sáng của nữ thần Băng Tuyết mà nhặt về được một mạng, cũng nhân cơ hội đang loạn mà chạy thoát.

Như thế rất tốt, tank chạy, những người khác có chuẩn bị, Khế Ước Giả tán nhân không chết một người nào.

Dưới tình huống bất đắc dĩ, đám Lão Lang, tiên sinh A chỉ có thể lựa chọn bao vây tấn công Cự Quái Độc Nhãn, nếu Cự Quái Độc Nhãn cũng chạy, đó mới gọi là mất hết vốn liếng, hơn nữa main tank bỏ chạy, đương nhiên 20% tiền lời kia sẽ thuộc về tiên sinh A.

Bất ngờ lại xuất hiện lần nữa, Cự Quái Độc Nhãn miểu sát Lão Lang sau đó bóp chết cung tiễn thủ.

Lúc này tiên sinh A đã cảm nhận được tư vị mua dây buộc mình, thiếu phụ vú em ở bên cạnh hơi chất phác.

- Làm sao bây giờ?

Thiếu phụ vú em nhìn về phía tiên sinh A.

- Làm sao bây giờ? Rau trộn.

Tâm tình của tiên sinh A đã ổn định lại.

- Hả?

Vú em thì rất tệ.

- Chúng ta không chết là đã kiếm bộn, Lão Lang và Đại Đầu chỉ là đội hữu tạm thời, tuy cùng là tổ đội hai thế giới diễn sinh, nhưng ta không định báo thù giúp bọn họ, ngươi thì sao?

- Đương nhiên không.

Thiếu phụ vú em hầu như bật thốt lên, bốn người chỉ hợp tác mà thôi.

- Cho nên nói, tổn thất của chúng ta không lớn lắm, đây là Luân Hồi Nhạc Viên, có thể sống sót mới là người thắng.

Tiên sinh A thở phào một hơi, cố gắng tự an ủi, nếu hắn ta biết kế hoạch của mình thất bại vì Bố Bố, vậy hắn ta sẽ có tâm tình gì?

Tiên sinh A rất quả quyết, trực tiếp từ bỏ Cự Quái Độc Nhãn, bắt đầu ở gần đó xem trò vui.

Cự Quái Độc Nhãn đi dạo trong bồn địa, giống như muốn đi ra ngoài, nhưng lại không dám đi ra ngoài, những Khế Ước Giả đang mai phục đều do dự.

Nhận ra được tình hình như vậy, tiên sinh A cười mỉa, vết thương của Cự Quái Độc Nhãn chậm rãi khôi phục, thời gian kéo dài càng lâu, khả năng giết Cự Quái Độc Nhãn càng nhỏ.

[Nhắc nhở: Khế Ước Giả số 13013 đã rút khỏi nhóm mạo hiểm tạm thời.]

Nhận được tin này, tiên sinh A không bất ngờ, nhóm mạo hiểm tạm thời có một điều lệ, sau khi thành viên tử vong hơn 50% sẽ không bị trừng phạt vì rút lui khỏi đoàn.

- Tay súng bắn tỉa kia cũng muốn rút sao, quá muộn, súng ngắm lực công kích kinh khủng như vậy, nhất định có rất nhiều người mơ ước.

Tiên sinh A lắc đầu, nhưng vào lúc này, con mắt hắn ta đột nhiên mở to.

Không chỉ tiên sinh A, đám Khế Ước Giả ở xung quanh bồn địa đều vô cùng kinh ngạc.

- Tên này muốn chết có phải không?

- Ai biết, hay là muốn rương báu tới điên mất.

Trên sườn bồn địa, một bóng người cầm trường đao trong tay đang chậm rãi đi tới phía dưới.

Cự Quái Độc Nhãn cũng chú ý người tới, sau khi cảm nhận được khí tức của người đến, nó phát ra tiếng gầm giận dữ.

- Tiểu chú lùn, chính là ngươi. [Ngôn ngữ lục địa hắc ám].

Khi Cự Quái Độc Nhãn nói chuyện giọng ồm ồm, còn đọc từng chữ không rõ.

- Tiểu chú lùn?

Tô Hiểu phun ra một làn khói xanh, khói xanh bị gió núi thổi tan.

Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Tô Hiểu sẽ không lộ diện, đám Khế Ước Giả ở xung quanh đều ngồi Ngư Ông đắc lợi, những người này không rõ tốc độ khôi phục của Cự Quái Độc Nhãn, nhưng Tô Hiểu biết.

Lúc này giá trị sinh mệnh của Cự Quái Độc Nhãn đã khôi phục gần 46%, những lỗ máu trên người đã khép lại, lúc này không có main tank chống trước, hơn nữa vị trí đã lộ, Tô Hiểu không định dùng súng ngắm.

Trảm Long Thiểm chậm rãi ra khỏi vỏ, cất vỏ đao màu tím sẫm vào trong không gian dự trữ, Tô Hiểu xông tới trước vài bước thì nhảy vọt lên, cú nhảy này cao mấy mét, vừa vặn đây là xuống dốc, cho nên hắn lao xuống rất nhanh tới chỗ Cự Quái Độc Nhãn.

“Gào!”

Cự Quái Độc Nhãn rít gào một tiếng, tay xách mộc côn nhuốm máu xông lên trước.

Hai bên một cao một thấp nhanh chóng tới gần, lúc cách nhau bốn mét, Cự Quái Độc Nhãn vung mộc côn to lớn kia lên, đập về phía Tô Hiểu ở giữa không trung.

Ngay lúc tất cả Khế Ước Giả đều nghĩ rằng Tô Hiểu chết chắc, một sợi tơ kim loại bắn từ trong bao cổ tay trái hắn ra.

Tơ kim loại quấn bên hông Cự Quái Độc Nhãn, Tô Hiểu dùng sức kéo, tốc độ hắn lao xuống dốc đột nhiên tăng nhanh, luồn qua nách Cự Quái Độc Nhãn tới sau rồi xoay người, mặt hướng về phía lưng Cự Quái Độc Nhãn.

Rầm!

Mộc côn to lớn đập xuống đất, bùn đất đá vụn tung tóe.

Tô Hiểu thu hồi giới đoạn tuyến, hai chân cày về sau đi vòng quanh, trượt ra xa gần nửa mét, chân phải của hắn giẫm lên mặt đất, làm đến nơi đến chốn, sức mạnh sinh từ lòng bàn chân ra, trường đao trong tay hắn chém ra.

Xì xì.

Máu tươi phun ra từ chỗ mắt cá chân Cự Quái Độc Nhãn, một đạo vết thương tới xương xuất hiện.

Trúng đao này, bước chân của Cự Quái Độc Nhãn bắt đầu lảo đảo, cấu tạo sinh lý của nó tương tự nhân loại, đao này chém đứt dây chằng chân phải của nó.

Năng lượng Thanh Cương Ảnh tràn vào vết thương, Cự Quái Độc Nhãn gào lên thê lương, nhưng hình thể của nó quá to, đau nhức của Thanh Cương Ảnh không đủ khiến nó mất đi năng lực hành động.

Cự Quái Độc Nhãn giơ mộc côn kia lên, hai tay nó nắm chặt mộc côn, đập mạnh xuống đầu Tô Hiểu.

Lúc mộc côn to lớn cách Tô Hiểu rất xa, tóc đen của hắn bị sức mạnh thổi bay, nếu như lần này bị đập trúng, không chết cũng nửa tàn.

Một mặt khiên màu xanh lam nhạt xuất hiện, Tô Hiểu tạo thành khiên năng lượng cường độ 300 điểm, cũng nghiêng khiên năng lượng đi.

Đùng!

Mộc côn đập lên trên khiên năng lượng, sóng khí mắt thường có thể thấy được khuếch tán ra.

Rắc một tiếng, mặt ngoài khiên năng lượng xuất hiện vết nứt, chỉ có một đạo vết nứt mà thôi.

Bởi vì khiên năng lượng chếch về bên trái, cho nên mộc côn trong tay Cự Quái Độc Nhãn khó tránh khởi chếch về bên trái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận