Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 965: Ngươi không tệ

Một tay của người khổng lồ nhỏ nắm giới đoạn tuyến chỗ cổ, trong tay phát lực thử kéo giới đoạn tuyến. Sau khi phát hiện giới đoạn tuyến rất kiên cố hắn ta từ bỏ, một tay cầm chuôi kiếm, một tay khác nắm chặt lưỡi kiếm. Nắm chặt lưỡi kiếm, đồng thời một tay kéo phía dưới, như chém lòng bàn tay mình.

Xì xèo…

Đốm lửa tung tóe, trên áo giáp chỗ lòng bàn tay người khổng lồ xuất hiện vết cắt, giới đoạn tuyến quấn quanh cự kiếm bị giải trừ.

Từ một loạt động tác có thể nhìn ra, kinh nghiệm chiến đấu của người khổng lồ nhỏ phong phú cỡ nào. Hắn ta phát hiện không thể tránh thoát giới đoạn tuyến xong, lập tức từ bỏ giãy dụa vô dụng, mà ưu tiên để vũ khí ở trạng thái khôi phục tự do, như vậy mới có sức đánh một trận.

Tô Hiểu nắm chặt giới đoạn tuyến, cơ thể nghiêng về sau. Lần này giới đoạn tuyến chỉ quấn lấy cổ người khổng lồ nhỏ, giới đoạn tuyến căng thẳng tắp.

Bất chợt truyền tới sức mạnh khiến người khổng lồ nhỏ lảo đảo một bước, mũi chân hắn ta giơ lên, dùng gót chân chạm đất duy trì cân bằng.

“A!”

Người khổng lồ nhỏ hét lớn một tiếng, cự kiếm trong tay chém về phía Tô Hiểu, muốn chém ngang hông hắn.

Tô Hiểu đột nhiên buông giới đoạn tuyến trong tay, bởi vì trọng tâm toàn thân của người khổng lồ nhỏ nghiêng về sau do giới đoạn tuyến chống đỡ, Tô Hiểu đột nhiên buông tay, người khổng lồ nhỏ lảo đảo lùi về sau hai bước. Đánh chém trong tay thay đổi, chỉ có thể chém chếch lên phía trên.

Người khổng lồ nhỏ đã không để ý tới phương hướng đánh chém, hiện giờ hắn ta cần phải làm là duy trì trọng tâm, hắn ta quyết không thể ngã xuống. Ngã xuống mà nói không chết cũng lột da, hình thể rất có ưu thế, nhưng cũng là thế yếu.

Cơ thể người khổng lồ nhỏ nghiêng về trước, muốn ổn định trọng tâm. Nhưng có thể làm gì, Tô Hiểu lại điều khiển giới đoạn tuyến lần nữa, còn dùng toàn lực.

Cái kéo này, thêm sức mạnh người khổng lồ nhỏ tiến về trước, khiến cơ thể người khổng lồ nhỏ nghiêng về trước nghiêm trọng. Cộng thêm bị giới đoạn tuyến ghìm cổ, hắn ta càng đầu to đập về phía Tô Hiểu.

Khi cơ thể ở giữa không trung, người khổng lồ nhỏ khom người xuống, cầm cự kiếm trong tay che bên trái người. Bên trái Tô Hiểu là giới đoạn tuyến, nếu hắn muốn múa đao chém về phía người khổng lồ nhỏ, nhất định sẽ xuất đao bên phải. Phương hướng của Tô Hiểu đối diện với người khổng lồ nhỏ, bên phải của Tô Hiểu chính là bên trái của người khổng lồ nhỏ, cự kiếm sớm đã dự đoán phương hướng đánh chém của Tô Hiểu, hơn nữa đây là dự đoán trong nháy mắt.

Loại ý thức phòng ngự bản năng này, tuyệt đối không phải rèn luyện có thể nhận được. Đây là không biết trải qua bao nhiêu lần sống chết, mới có được.

Tình hình trước mắt, dường như Tô Hiểu chỉ có một lựa chọn, chính là nâng đao đâm về trước. Nhưng làm như vậy độ nguy hiểm rất cao, một đao không thể khiến người khổng lồ trọng thương mà nói, đối phương sẽ nhân cơ hội phản công.

Đầu to của người khổng lồ nhỏ nghiêng về phía Tô Hiểu, chỉ trong giây lát tuy ngôn ngữ của hai bên không thông, nhưng chiến đấu chính là một loại ngôn ngữ, hai bên đã bắt đầu đánh cờ phương diện IQ trong chiến đấu.

Là chém mặt bên áp chế người khổng lồ nhỏ, hay là mạo hiểm đâm về trước, do đó làm trọng thương người khổng lồ nhỏ, đây là lựa chọn Tô Hiểu cần đối mặt.

Mà bên người khổng lồ nhỏ, hắn ta đang cẩn thận quan sát động tác rất nhỏ của Tô Hiểu. Chỉ cần Tô Hiểu bắt đầu trảm hoặc đâm, hắn ta sẽ dùng sách lược phòng ngự đã suy tính trước, sau đó phản kích.

Tô Hiểu nâng Trảm Long Thiểm chếch lên, xem ra là muốn chém nghiêng.

Nhận thấy tình cảnh này, cái miệng dưới mũ giáp nhỏ của người khổng lồ nứt ra. Nhưng ngay sau đó, nụ cười của người khổng lồ nhỏ biến mất, nhưng trong đôi mắt hắn ta là hưng phấn, đây là hưng phấn khi gặp kỳ phùng địch thủ.

Động tác nâng đao của Tô Hiểu chỉ là trò lừa, thực ra chiêu sát mạng ở phía sau.

Tô Hiểu cong người lại, chân trái bước về sau một bước, cơ thể hơi nghiêng, một nguồn sức mạnh do mặt đất sinh ra. Truyền từ đùi phải của hắn trước tiên, sau đó sức mạnh tiến vào bên hông, cuối cùng truyền đến chân trái.

Hắn dùng hết toàn lực đá về trước, rất giống đá bóng, bị đá không phải là bóng đá, mà là đầu của người khổng lồ nhỏ được mũ giáp bao bọc. Người khổng lồ nhỏ vốn nhào về trước, Tô Hiểu nâng chân lên xong, người khổng lồ nhỏ như chủ động dâng đầu cho hắn đá.

Bùm!

Tiếng vang truyền ra, khiên năng lượng bao bọc trên chân trái của Tô Hiểu vỡ nát, đầu của người khổng lồ nhỏ còn chưa chạm đất đã bị hắn một cước đá bay. Phương hướng bay đột nhiên thay đổi, từ về trước đổi thành về sau, mà cả người người khổng lồ nhỏ lật một vòng ở giữa không trung, có thể thấy sức mạnh của chân mạnh cỡ nào.

Máu tươi từ khe hở mũ giáp tuôn ra, vị trí gương mặt mũ giáp, có thể thấy rõ dấu lõm xuống, đầu kim loại hiện lên tảng lớn vết nứt.

Một người khổng lồ nhỏ thân cao 5 mét, toàn thân bao bọc trong áo giáp bị đá đến lộn mèo, đây là hiệu quả thị giác chấn động cỡ nào, trên thính phòng đã sôi trào.

Nhưng mà chiến đấu vẫn chưa kết thúc, người khổng lồ nhỏ rầm một tiếng rơi xuống đất. Chịu một kích nặng như vậy, người khổng lồ nhỏ càng lập tức như cá chép nhảy lên, hai tay nắm lấy mũ giáp ấn cơ quan chỗ cổ, mũ giáp được cởi ra.

Gương mặt người khổng lồ nhỏ đã không thấy rõ, máu tươi đầy mặt, một cái răng cắn rách môi, có thể thấy rõ chỉ có mái tóc dài màu đen của người khổng lồ nhỏ.

Người khổng lồ nhỏ nắm chặt mũ giáp, ném mũ giáp về phía Tô Hiểu, nửa đoạn dưới mũ giáp còn quấn giới đoạn tuyến.

Vèo…

Mũ giáp kim loại bay về phía Tô Hiểu, Tô Hiểu nghiêng người né tránh, đồng thời bước tiến không dừng lại. Hắn cũng thuận tay giải trừ giới đoạn tuyến phía dưới mũ giáp, thu hồi giới đoạn tuyến, cuộn dây xoay tròn nhanh vang vọng tiếng xì xì.

Chỉ trong nháy mắt, hai bên lại gần người lần nữa. Tô Hiểu lông tóc không tổn hại, người khổng lồ nhỏ nằm ở trạng thái não rung động cường độ mạnh.

Lúc này ở trong tầm mắt của người khổng lồ nhỏ, Tô Hiểu đã xuất hiện bóng chồng. Bất đắc dĩ, hắn ta chỉ có thể quét ngang một kiếm về trước.

Tô Hiểu đang vọt tới trước không ngừng nhảy vọt lên, cự kiếm chém tới lướt qua dưới chân hắn.

Dựa theo tình huống thông thường, lúc chiến đấu tốt nhất không nên nhảy lên, nhưng đó là phải coi tình huống mà định. Ví dụ như bây giờ, nhảy lên là lựa chọn không tệ lắm.

Né tránh một kiếm quét ngang, đồng thời Tô Hiểu và người khổng lồ gần người, năng lượng Thanh Cương Ảnh leo lên thân đao Trảm Long Thiểm.

Múa đao chém nghiêng, thẳng thắn thoải mái.

Phốc…

Trường đao chém qua eo người khổng lồ, một đao phá giáp + phá vỡ, máu tươi nhuộm lên Trảm Long Thiểm. Trường đao từ bụng trảm lên trên, từ sau eo chém ra, rất thẳng thắn. Một kiếm chém xuyên, Trảm Long Thiểm phẩm chất màu vàng nhạt, cường hóa +12 sắc bén như vậy.

Tô Hiểu không phải chém lung tung một đao này, đao này chém ra mảng lớn bắp thịt của người khổng lồ, bây giờ đối phương muốn xoay người đều không làm được.

Mảng lớn bắp thịt chếch lưng bị chém đứt, đồng thời người khổng lồ nhỏ biết mình xong đời. Nhưng mà một lúc sau, dau nhức lan tràn trong cơ thể hắn ta, là thương tổn chân thực của năng lượng Thanh Cương Ảnh. Không chỉ như vậy, Thanh Cương Ảnh phát động năng lực linh hồn cảm điện đi kèm.

Linh hồn cảm điện: Khi năng lượng Thanh Cương Ảnh thiêu đốt giá trị pháp lực của kẻ địch, có 12% tỷ lệ phát động một trong ba trạng thái dị thường là mất cảm giác, định thân, choáng váng, trạng thái dị thường kéo dài 0.2~3 giây.

Người khổng lồ phát động hiệu quả mất cảm giác, thời gian là 0.6 giây.

Bóng dáng Tô Hiểu đan xen mà qua với người khổng lồ, trong không khí lưu lại rất nhiều giọt máu. Một lúc sau hắn xoay người, người khổng lồ nhỏ quay lưng về phía hắn.

Ánh đao lấp lóe, hai vết trảm xuất hiện ở chỗ chếch bắp đùi của người khổng lồ nhỏ, hai đao này lần lượt chém đứt gân hai chân của hắn ta. Về phần tại sao không chém đầu, đây là ưu thế phương diện hình thể, lúc trước nhảy lên thì được, bây giờ tuyệt đối không thể rời khỏi mặt đất.

Rầm một tiếng, hai chân của người khổng lồ nhỏ quỳ trên đất, hiệu quả khống chế của linh hồn cảm điện được giải trừ, một tay hắn chống lên mặt đất, quay đầu nhìn về phía Tô Hiểu.

Người khổng lồ mặt đầy máu tươi nở nụ cười, khi hắn ta lộ ra nụ cười, cánh tay cầm kiếm nâng chếch lên, dốc toàn lực vung về phía sau. Tung cự kiếm trong tay ra, đây là một kiếm hắn ta dốc toàn lực.

Rào rào rào…

Cự kiếm xoay tròn nhanh bay về phía Tô Hiểu, trên cự kiếm bọc một tầng năng lượng màu đỏ rực.

Nếu như bị đòn đánh này chém trúng chính diện, Tô Hiểu không chết cũng tàn. Nhưng hắn không bị công kích này thương tổn được, cho dù lực công kích mạnh hơn cũng vô dụng.

Một mặt khiên năng lượng cao bốn mét, rộng ba mét xuất hiện trước người Tô Hiểu. Một tay hắn chống lên trên khiên năng lượng, ánh mắt nhìn chằm chằm cự kiếm bay tới. Ngay khi cự kiếm xoay tròn tốc độ cao va vào khiên năng lượng, hắn nghiêng khiên năng lượng.

Cách một tiếng, khiên năng lượng phá nát, Tô Hiểu lùi về sau mấy bước. Thanh kiếm màu đỏ rực kia nghiêng đi gào thét bay lên, cuối cùng rầm một tiếng chém vào vòng bảo vệ ở biên giới sân bãi, khán giả gần đó sợ hãi đứng dậy.

Một kiếm liều mạng không có tác dụng, người khổng lồ nhỏ sẽ từ bỏ sao? Đáp án là không, đầu lưỡi hắn ta cuốn một cái, cuốn cái răng đâm thủng môi vào miệng.

Người khổng lồ hít sâu một hơi, áo giáp chỗ bụng đều được nâng lên một chút.

Phi!

Người khổng lồ phun ra hết không khí trong phổi, nửa đoạn lưỡi bay ra. So với nửa đầu lưỡi này, răng gãy kia có lực sát thương hơn.

Một bên tóc của Tô Hiểu tung bay, né tránh cái răng đủ xuyên qua đầu hắn.

“Ha ha ha ha.”

Người khổng lồ nhỏ cười điên cuồng, một tay hắn ta nắm áo giáp trói buộc phần ngực. Két một tiếng, hắn ta bẻ một mảnh kim loại trên áo giáp xuống, một tay che lại xem là vũ khí.

- Ngươi không tệ.

Tô Hiểu cười mỉa với người khổng lồ nhỏ, một chân giẫm lên đất, cát vàng dưới chân hắn nổ tung, hắn biến mất tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận