Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 482: Hán Tử Thiết Huyết

Bóng người lấp lóe, pháp sư băng vừa định xoay người.

Xì xì.

Mũi đao nhuốm máu lộ từ ngực pháp sư băng ra, năng lượng Thanh Cương Ảnh xâm nhập vào trong cơ thể pháp sư băng.

Năng lượng Thanh Cương Ảnh là chuyên dùng đối phó pháp sư, cho nên đương nhiên là pháp sư băng gặp bi kịch rồi.

Năng lượng Thanh Cương Ảnh xâm nhập vào trong cơ thể pháp sư băng thông qua vết thương, đau đớn khiến đôi mắt pháp sư băng trắng dã, toàn thân co giật.

Chuyện này chưa xong, năng lượng Thanh Cương Ảnh xông thẳng lên não pháp sư băng, tiến hành phá hoại mạch kín trong đầu hắn ta.

“A! !”

Pháp sư băng ôm đầu kêu thảm thiết, pháp trượng trong tay rơi xuống đất cũng không để ý.

Diệt Pháp Chi Ảnh rất am hiểu đối phó pháp sư, đặc biệt là tên pháp sư băng này yếu hơn Tô Hiểu, kết quả này là đương nhiên.

Tô Hiểu vừa định rút trường đao trong cơ thể pháp sư băng ra, một thanh chùy đập tới trước mặt.

Chùy gào thét, một chùy này vừa nhanh vừa mạnh, bị đập trúng nhất định sẽ trở thành bánh thịt.

Tô Hiểu rút đao lùi lại, tên pháp sư băng kéo ngồi dưới đất theo trường đao kéo ra, ánh mắt đờ đẫn, khóe miệng đều chảy nước miếng.

Đúng là không thể đỡ chiến chùy, nhưng cũng có nhược điểm, đó chính là một khi đập xuống thì không thể kết thúc.

Chiến chùy đập xuống, nhưng Tô Hiểu đã lùi ra vài bước, một chùy này chỉ đập trúng giữa hông pháp sư băng.

Bùm.

Chùy lớn khiến pháp sư băng trải nghiệm bị đập trứng một lần, chiến chùy đường kính nửa mét bay ra, không chỉ trứng, toàn bộ vị trí xương chậu của pháp sư băng đều bị đập thành thịt nát.

“Gào.”

Trong đau nhức do Thanh Cương Ảnh mang tới pháp sư băng lại bị một loại đau nhức khác làm tỉnh lại, gào thét một tiếng ngất đi, không có gì bất ngờ xảy ra tên này chết chắc rồi.

Tên chùy lớn biết mình ngộ thương đội hữu, đứng tại chỗ gãi đầu.

Ở phía xa thủ lĩnh u sầu tuyệt vọng nhắm mắt, nếu như vú em + chùy lớn + pháp sư băng + chính hắn ta, bốn người còn có một chút cơ hội, nhưng hiện giờ pháp sư băng đã bị đội hữu ngộ sát.

Thủ lĩnh u sầu cả nghĩ quá rồi, cho dù bọn họ liên thủ cũng không có cơ hội, từ lúc khai chiến đến hiện giờ, ngoại trừ một mũi tên của cung tiễn thủ ra, những người khác không có uy hiếp gì đối với Tô Hiểu.

Tô Hiểu đã từng một mình đấu với nhóm mạo hiểm, huống chi là loại tiểu đội không có tổ chức vô kỷ luật này, không giống đám phụ nữ nhóm Bỉ Ngạn Hoa.

Nếu Tô Hiểu vất vả đối phó những người này, vậy hắn đừng làm Liệp Sát Giả nữa.

Tô Hiểu không mất một sợi tóc nhìn về phía vú em đang chạy trốn, hắn rút song thương bên hông ra bắn.

Hai khẩu súng này có đặc tính riêng, súng trắng bắn mạnh, góc độ bắn và xạ trình mạnh hơn.

Pằng, pằng, pằng.

Ba phát súng “tinh chuẩn” thất bại, Tô Hiểu cau mày, vươn tay ra, nhắm càng chính xác hơn một chút.

Pằng.

Vú em đang chạy trốn bị bắn trúng eo, vú em hét thảm một tiếng, nghiến răng tiếp tục chạy trốn.

Pằng.

Lại là một phát súng thất bại, ngay lúc Tô Hiểu chuẩn bị bắn tiếp, chùy lớn xông lên trước, chiến chùy trong tay vung lên vang ra tiếng vù vù, một chùy đánh về phía Tô Hiểu.

Tô Hiểu nghiêng người né tránh, cầu đá dưới chân bị đập cho chấn động, nhưng hắn không nhìn chùy lớn, bình tĩnh tiếp tục bắn.

Pằng.

Một phát súng này trúng mục tiêu, trên bắp chân vú em xuất hiện đám huyết hoa ngã nhào xuống đất.

Nhưng vú em không từ bỏ, nàng biết rõ, nếu như bị bắt làm tù binh, không phải bị đè xuống đất ma sát, thì bị vơ vét sau đó giết.

Vú em cố gắng đứng dậy, sau khi tiếp sữa cho mình, gian nan chạy về phía xa.

Tô Hiểu không để ý tới vú em nữa, tốc độ chạy trốn của đối phương rất chậm, trong thời gian này đủ để hắn đối phó chùy lớn và thủ lĩnh u sầu.

- Đại ngốc, lên.

Thủ lĩnh u sầu ra lệnh cho chùy lớn tiến lên ngăn cản Tô Hiểu.

- Hắn ta rất mạnh, ta sẽ chết mất.

Chùy lớn do dự một lát, thủ lĩnh u sầu nhìn chùy lớn.

- Nếu ta có loại hình thể và sức mạnh này của ngươi, vậy ta đã vô địch rồi, quá lãng phí.

Chùy lớn gãi đầu, từ biểu hiện lúc trước có thể nhìn ra, IQ của tên này không cao, thậm chí hơi ngu ngốc.

- Dùng cuồng hóa đi.

- Nhưng mà…

Chùy lớn hơi do dự.

- Nhưng mà cái gì?

Thủ lĩnh u sầu lạnh lùng nhìn chùy lớn.

- Sau khi dùng cuồng hóa cơ thể rất đau.

Lời chùy lớn nói thiếu chút nữa khiến thủ lĩnh u sầu tức đến mức ngất đi.

- Đã sắp chết tới nơi rồi, ngươi còn quan tâm có đau hay không, tên kia mạnh như quái vật, ngươi…

Thủ lĩnh u sầu vừa dứt lời, cảm giác nguy hiểm truyền tới.

Thình thịch thình thịch…

Viên đạn lít nha lít nhít bắn về phía thủ lĩnh u sầu, thủ lĩnh u sầu vung thiết côn trong tay lên đỡ.

Đinh đinh đinh…

Viên đạn bị thủ lĩnh u sầu ngăn rất nhiều, nhưng thỉnh thoảng có huyết hoa nổ tung trên người thủ lĩnh u sầu.

Trảm Long Thiểm cắm ở bên chân Tô Hiểu, lúc này hắn cầm song thương trắng đen trong tay, đã mở hình thức bắn liên tục.

Sáu mươi phát đạn bắn hết rất nhanh, Tô Hiểu lập tức dùng giá trị pháp lực điền đạn.

[Số đạn điền: 30 (mỗi thanh), tự động điền đạn, mỗi lần điền đạn tiêu hao 30 điểm giá trị pháp lực, khoảng cách điền đạn 10 giây.]

Khoảng cách điền đạn là 10 giây, mà thời gian điền đạn là 2 giây.

Giá trị pháp lực tràn vào song thương trắng đen, bên trong hai kho đạn sinh thành 30 viên đạn.

Kéo cò súng, tiếp tục bắn liên tục.

Lực công kích của song thương rất mạnh, dù sao đây cũng là vũ khí phẩm chất màu tím, phẩm chất giống Spider Queen.

120 phát đạn bắn xong, người thủ lĩnh u sầu đầy đạn ngã nhào xuống đất, máu tươi chảy từ dưới người ra.

Bây giờ trên sân đấu chỉ còn mình chùy lớn là có sức chiến đấu, chùy lớn nhìn thủ lĩnh u sầu ngã xuống đất, đối phương đã cứu hắn ta một mạng, cho nên hắn ta vẫn luôn đi theo bên cạnh đối phương.

Giọng chùy lớn ồm ồm hỏi: “Anh thế nào rồi?”

Hô hấp của thủ lĩnh u sầu hơi yếu ớt, cơ thể đã không có cảm giác.

- Dùng… Cuồng hóa, giết… Hắn ta, bằng không… Đều phải chết.

Nói ra đoạn này là thủ lĩnh u sầu gắng sức lắm rồi, trong lúc nói còn nôn ra mấy ngụm máu.

- Được.

Chùy lớn nhắm mắt hít sâu một hơi, bắp thịt toàn thân nhanh chóng bành trướng, thân đột nhiên cao ba mét.

- Trắng… Si.

Sắc mặt thủ lĩnh u sầu xám đi, đã không ôm ấp hi vọng thắng lợi.

Thủ lĩnh u sầu tuyệt vọng là có nguyên nhân, ngay lúc chùy lớn cuồng hóa, Tô Hiểu đã lặng yên không tiếng động tới sau hắn ta.

Tay phải Tô Hiểu cầm đao, tay trái chạm vào phần cuối chuôi đao.

Xì xì.

Trường đao đâm vào từ giữa lưng chùy lớn, tuy chùy lớn cao hơn Tô Hiểu rất nhiều, nhưng hắn ta há to miệng ngã xuống đất, cứ như vậy chùy lớn thấp hơn Tô Hiểu nhiều.

Năng lượng Thanh Cương Ảnh tàn phá trong cơ thể chùy lớn, tên đại hán cồng kềnh này không phải là đối thủ của Tô Hiểu, cho dù công kích của hắn ta khủng bố tới đâu cũng không thể.

Thuộc tính thể lực của tên chùy lớn rất cao, trái tim đã trúng một đao mà không chết, còn muốn đứng dậy.

Lúc này da chùy lớn đỏ lên, toàn thân xuất hiện mạch máu, hẳn là đã cuồng hóa thành công.

Ngay lúc chùy lớn muốn đứng dậy, Tô Hiểu chém ra một đao chặt đứt hai chân chùy lớn, chùy lớn lại ngã quỵ trên đất lần nữa.

Phần chân bị chắt đứt còn chưa xong, ánh đao lấp lóe, hai tay chùy lớn lần lượt bị chém xuống, chiến chùy rơi xuống đất phát ra tiếng leng keng, cầu đá bị đập ra một cái hố to.

- Giết, giết ngươi…

Tô Hiểu cúi đầu nhìn chùy lớn.

- Hình thể này, quá đáng tiếc.

Có lúc hình thể cao to là một loại ưu thế, ví dụ như chùy lớn, tên này tuyệt đối thuộc loại hình “thần lực trời sinh”.

Nhưng “thần lực trời sinh” cũng không có tác dụng trứng gì, dưới sự phối hợp của đao thuật + kỹ xảo chiến đấu, chùy lớn không có cơ hội thương tổn được Tô Hiểu.

Trảm Long Thiểm giơ lên cao, đao này chém về phía cổ chùy lớn.

Tuy IQ của chùy lớn không cao, nhưng là hán tử thiết huyết, biết chắc chắn phải chết, càng ngẩng cao đầu.

Xì xì.

Đầu bay lên, toàn bộ Khế Ước Giả chắn cầu mất đi sức chiến đấu, đáng tiếc là có hai người nhảy vực trốn thoát, lúc đó Tô Hiểu không có cơ hội ngăn cản.

Nhìn phương hướng vú em chạy trốn, Tô Hiểu nhanh chóng đuổi theo.

Ba phút sau, Tô Hiểu mang vú em về phía cầu đá, rõ ràng là vú em có phản kháng, nhưng dưới “khuyên bảo tỉ mỉ” của Tô Hiểu, vú em đang run lẩy bẩy được hắn xách trong tay.

Tô Hiểu ném vú em bên cạnh thủ lĩnh u sầu.

- Chữa trị cho hắn ta.

- Cái gì?

Vú em nhìn Tô Hiểu với vẻ kinh ngạc, Tô Hiểu nghiêng đầu nhìn vú em, vú em nhanh chóng cầm pháp trượng làm theo.

Hào quang màu vàng chiếu xuống, thủ lĩnh u sầu gần chết khôi phục được một chút.

- Các ngươi chặn cầu có mục đích gì?

Tô Hiểu ngậm một điếu thuốc, thoáng nghiêng đầu đốt thuốc lá.

- Không thể trả lời, muốn giết cứ giết.

Thủ lĩnh u sầu nhắm mắt lại, bộ dạng không sợ chết.

- Yên tâm đi, có vú em này ở đây ngươi sẽ không chết được trong thời gian ngắn, ta có thể chậm rãi hỏi.

Nghe câu trả lời của Tô Hiểu, gò má thủ lĩnh u sầu căng cứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận