Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 791: Nhìn thấy

Giữa bầu trời mây đen phun trào, tiếng sấm rền nổ vang.

Một tia chớp màu bạc đánh xuống chân trời.

Răng rắc!

Tia chớp tiêu tan, tiếng sấm giòn giã truyền ra.

So với thiên uy mênh mông, tiếng la giết ngút trời trên chiến trường càng kích thích thần kinh người ta.

Khiên phản kích bên cạnh Tô Hiểu khuếch tán ra, chỗ biên giới khiên phản kích hình lục giác tạo thành lưỡi dao, một tên thú nhân bị trảm bị thương đồng thời lùi lại.

Thú nhân lùi lại vừa định phản kích, trước mắt xuất hiện ánh đao sáng như tuyết, sau đó là hắc ám vĩnh viễn không có điểm dừng.

Xúc cảm lạnh lẽo xuất hiện trên mặt, Tô Hiểu đang chiến đấu hăng say sửng sốt, trái lại nghĩ tới xúc cảm lạnh lẽo trên mặt là nước mưa.

Lúc này Tô Hiểu đã ở trên một bên sườn đá khác của cứ điểm, phóng tầm mắt nhìn, gần hắn tràn ngập thú nhân hoặc người lùn.

Binh sĩ bộ lạc không ngừng xông về phía trước, Tô Hiểu ai đến cũng không từ chối, phàm là binh sĩ bộ lạc tới gần hắn ba mét, tới một người giết một người, đến một đám giết một đám.

Tiếng la giết và mùi máu tanh ở chiến trường kích thích thần kinh của Tô Hiểu, chiến đấu đã kéo dài hơn một tiếng, hắn không rõ mình giết bao nhiêu người, căn bản không có thời gian đi thăm dò số lượng chiến công.

Bên trong song người dày đặc, chỉ thất thần một cái, khiên phản kích sẽ bị công kích dày đặc ở xung quanh phá nát, một khi khiên phản kích vỡ nát, mười mấy thanh, thậm chí mấy chục thanh vũ khí cùng thương tổn Tô Hiểu, hắn không chết cũng sẽ trọng thương, một khi trọng thương thì cách chết không xa.

Xung quanh là bộ đội tinh anh của quân bộ lạc, năng lực tác chiến của bọn họ không phải chiến quân không chính quy có thể so được, trước tiên không nói tới ý chí chiến đấu ngoan cường, chỉ riêng lực công kích, sức phòng ngự, sẽ khiến người ta sợ hãi.

Cảm nhận của Tô Hiểu không tệ, bởi trong chiến trường mà lơ là, có rất nhiều Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên nhảy vào trong quân bộ lạc, cục diện không cần nghĩ cũng biết, rất nhanh bị bộ đội tinh anh của quân bộ lạc phân thây.

Trong đại quân của bộ lạc, Tô Hiểu cầm Trảm Long Thiểm trong tay chém ra tia hàn mang. Chém ngang, chém nghiêng, trọng trảm, vung lên trên, Trảm Long Thiểm tung bay trên dưới, lấy đi tính mạng của từng quân địch.

Gần Tô Hiểu chảy máu tươi chưa từng ngừng lại, hắn đứng trong vũng máu, đôi mắt sắc bén dị thường, đôi mắt nhanh chóng nhìn xung quanh, đồng tử khóa chặt công kích của từng người và sơ hở của kẻ địch.

Tiếng xé gió truyền từ sau đầu tới, tuy mắt Tô Hiểu không nhìn thấy công kích này, nhưng hắn cảm nhận được, một chiến phủ cán dài vung về phía đầu hắn.

Bởi vì có khiên phản kích ngăn cản, Tô Hiểu không để ý tới công kích này, mà múa đao chém xuống đầu kẻ địch, đây là một tên người lùn, vẫn luôn lợi dụng “ưu thế” chiều cao quấy rầy Tô Hiểu, khiến hắn rất bực bội.

Cách một tiếng, khiên phản kích xung quanh Tô Hiểu vỡ nát, tuy khiên phản kích kiên cố, nhưng nó có cực hạn, khi đấu một mình, có ít người cùng cấp phá vỡ được khiên phản kích của Tô Hiểu, huống chi sau khi năng lực Thanh Cương Ảnh tăng lên tới Lv 30, khiên phản kích tiêu hao cực hạn đạt tới 500 điểm, cũng có thể hình thành khiên phản kích cường độ 500 điểm, cho dù là Tô Hiểu, muốn phá tan khiên phản kích cường độ 500 điểm cũng cần không ít thời gian.

Hiện giờ hắn đang ở chiến trường, xung quanh tràn ngập kẻ địch, bình quân mỗi giây khiên phản kích sẽ chịu mấy chục thậm chí mấy trăm công kích, huống hồ thú nhân hoặc người lùn ở xung quanh là bộ đội tinh anh, lực công kích là khoảng 2~3 lần quân bộ lạc thông thường.

Khi khiên phản kích vỡ nát, tiếng xé gió sau đầu Tô Hiểu càng thêm rõ rang, đây là chiến phủ cán dài hắn chuẩn bị dung khiên phản kích đón đỡ, bởi vì khiên phản kích vỡ nát, chiến phủ này trực tiếp đánh úp về phía sau gáy hắn.

Quyết không thể để chiến phủ này đánh trúng đầu, trước tiên không nói có thể bị đánh rách đầu hay không, cho dù thuộc tính thể lực của Tô Hiểu hơi cao, cơ bắp, xương cốt đều mạnh tới mức không gì sánh được, trúng chiến phủ này sẽ không chết, nhưng nếu bị đánh trúng, hắn nhất định sẽ choáng váng hoặc hôn mê một lát.

Một khi choáng váng hoặc ngất, đám binh sĩ bộ lạc ở xung quanh Tô Hiểu sẽ chém hắn thành muôn mảnh trong vòng 2 giây.

Đây chính là chiến trường, cho dù với thực lực của Tô Hiểu, một khi sai lầm, tương tự sẽ mất mạng.

Cảm giác tử vong ngột ngạt khiến tim Tô Hiểu đập nhanh hơn, cái búa sau đầu càng ngày càng gần.

Đúng lúc này, bỗng nhiên Tô Hiểu xuất hiện cảm giác kỳ lạ, hắn vốn không có chút rung động nào lại đột nhiên xảy ra biến hóa, biến thành nhiệt huyết sôi trào.

Đùng…

Trái tim đập, bởi vì thuộc tính thể chất tăng lên nhiều lần, trái tim co rút lại, chuyển huyết dịch tới các vị trí trên cơ thể.

Trên mặt Tô Hiểu xuất hiện nụ cười, lộ ra hàm răng trắng, cảm nhận nguy hiểm trên chiến trường, cảm giác ngột ngạt tử vong, xúc động giây thần kinh nào đó của hắn.

Lúc này thanh chiến phủ cán dài kia cách sau đầu Tô Hiểu chưa tới 3 cm, tóc đen sau đầu hắn bị lưỡi búa mang theo gió mạnh thổi bay.

Kỳ lạ chính là, loại công kích tới từ sau gáy này, Tô Hiểu hẳn là chỉ có thể cảm nhận mà thôi, nhưng đúng lúc này, hắn “nhìn thấy”.

Hắn không phải nhìn thấy dáng vẻ của lưỡi búa này, mà “nhìn thấy” hình dạng lưỡi búa, quỹ tích tấn công, vị trí rơi xuống.

Đầu gối trái của Tô Hiểu cong lên, nửa người trên chếch về bên trái.

Vù…

Lưỡi búa hầu như bay qua đầu Tô Hiểu, lưỡi dao sắc bén kia thậm chí chém đứt mấy sợi tóc đen.

Ngay khi lưỡi búa lướt qua huyệt thái dương của Tô Hiểu, tay trái có bao cổ tay màu đỏ thắm của hắn vươn ra, năng lượng Thanh Cương Ảnh leo lên trên tay.

Rầm!

Tay trái Tô Hiểu nắm lấy phần cuối lưỡi búa, vị trí này không có lưỡi dao, hắn liếc mắt nhìn, một binh sĩ thú nhân mặt dại ra đứng chếch bên phải hắn.

Trong tay phát lực, rắc, trên chiến phủ này xuất hiện vết nứt tinh mịn.

Cách một tiếng, chiến phủ bị nắm thành mảnh kim loại, cùng lúc đó, bên cạnh Tô Hiểu xuất hiện khiên phản kích, khiên phản kích ngăn cản công kích từ bốn phương tám hướng.

Tên thú nhan cầm chiến phủ cán dài, không, hẳn là thiết côn đột nhiên cảm nhận được cự lực truyền từ tay tới, là Tô Hiểu nắm lấy thiết côn kia.

Binh sĩ thú nhân đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, hắn ta lập tức buông thiết côn trong tay ra, cơ thể bay lên cao.

Giữa không trung, binh sĩ thú nhân thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng hắn ta cũng rời xa kẻ địch khủng bố nào đó, ý tưởng này mới xuất hiện, đồng thời hắn ta nghe thấy được tiếng xé gió, sau đầu hắn ta chịu va chạm, tầm mắt đỏ lên, cuối cùng rơi vào hắc ám.

Rầm một tiếng, binh sĩ thú nhân đầu bị thiết côn xuyên qua rơi vào trong dòng người, hoàn toàn mất đi tiếng động.

Tô Hiểu giống như tử thần ở chiến trường, tất cả kẻ địch tới gần hắn đều phải chết.

Người xung quanh càng ngày càng dày đặc, độ bền của khiên phản kích nhanh chóng giảm xuống, nhận ra được tình huống như vậy, cơ bắp trên cánh tay phải của Tô Hiểu thoáng nhô lên.

Khiên phản kích khuếch tán ra xung quanh, thấy thế, đám thú nhân điên cuồng chém khiên phản kích vui mừng, đôi mắt đỏ bừng trừng Tô Hiểu.

Tô Hiểu cho Trảm Long Thiểm vào bao, thấy cảnh này, một binh sĩ người lùn gần hắn cảm thấy toàn thân phát lạnh, ngay 20 phút trước, hắn ta từng thấy Tô Hiểu bày ra động tác này, sau đó chết một mảng lớn binh sĩ bộ lạc.

- Chạy mau…

Coong!

Ánh đao Hoàn Đoạn khuếch tán ra xung quanh, lại như một vòng tròn không ngừng mở rộng, lấy Tô Hiểu làm trung tâm, trong vòng mười mấy mét xung quanh quân bộ lạc giống như lúa mạch ngã xuống, Hoàn Đoạn qua đi, kẻ địch ngã xuống thi thể không hoàn chỉnh.

Tô Hiểu thở phào một hơi, đối mặt với chiến đấu cường độ cao như vậy, hắn khó tránh khỏi bắt đầu xuất hiện cảm giác mệt nhọc, dù sao hắn đang dốc toàn lực giết địch.

Cách Tô Hiểu mười mét, một tên người lùn nằm trên đất, cơ thể không ngừng run lẩy bẩy, ngay khi vòng tròn ánh đao khuếch tán ra, hắn ta lập tức nằm xuống, thân cao 1 mét 3 đã cứu hắn ta một mạng.

Người lùn trở về từ cõi chết nhìn về phía Tô Hiểu, lại phát hiện Tô Hiểu đang nhìn hắn ta.

- Lại tránh thoát mất.

Mới dung Hoàn Đoạn, cánh tay phải của Tô Hiểu sẽ có 1~2 giây thoát lực, tuy có thể tiếp tục múa đao, nhưng nghỉ ngơi nhiều mấy giây, có thể khiến hắn sử dụng Hoàn Đoạn nhiều lần không tới mức cánh tay phải đau nhức, cho nên hắn không dung ánh đao công kích, cung nỏ [U Hồn Liệp Thủ] xuất hiện trong tay trái hắn, cung nỏ phẩm chất màu vàng nhạt này đã được lắp sẵn, bây giờ chỉ cần nhắm chuẩn sau đó bóp cò là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận